Chương 1398: Điên Cuồng Và Háo Chiến (hạ)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Bất luận thế nào cũng phải kết thúc chiến đấu thật nhanh, Sở Mộ bắt buộc phải nghĩ đến trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.

Trong màn đêm, một vầng trăng sáng từ từ nhô ra khỏi đám mây. Ánh trăng chiếu xuống vùng đất hoang vu làm cho khung cảnh càng thêm thê lương, vắng lặng.

Mạc Tà chiến đấu cả ngày đã mỏi mệt, nhờ có ánh trăng xuất hiện đúng lúc vết thương trên người bắt đầu khép lại. Thể lực cũng chậm rãi hồi phục.

Ánh trăng giúp cho Mạc Tà tăng cường toàn bộ thuộc tính, thực lực cũng tăng lên hai cấp bậc. Cho dù là đối mặt với Tà Hạt thủ lĩnh và đội ngũ Tà Hạt bảo vệ cũng không hề sợ hãi.

Sau khi Mạc Tà hóa thân thành U Minh Tử Đế rất ít khi vết thương chồng chất giống như lúc này, cảm giác đau đớn ngược lại kích thích chiến ý trong người nó, máu huyết bắt đầu sục sôi mãnh liệt.

Tà Hạt thủ lĩnh vốn tưởng rằng đầu Hồ Tôn chiến đấu cả ngày, thể lực còn không tới ba thành. Vì thế nó khinh thường để cho những Tà Hạt hộ vệ đối phó Mạc Tà.

Thế nhưng thời gian trôi qua không tới năm phút, Tà Hạt hộ vệ đã bị Mạc Tà xé xác từng con một. Sau đó Tà Hạt thủ lĩnh mới tức giận xông lên, hai cái càng lớn lập lòe hàn quang giơ lên thật cao.

Mạc Tà không lùi mà tiến, chủ động xông vào cận chiến với Tà Hạt thủ lĩnh, Độc vĩ Tà Hạt và Cửu vĩ Yêu Hồ ẩn giấu sát cơ.

Sở Mộ vẫn luôn chú ý tới tình huống Mạc Tà, đã rất lâu rồi hắn không có nhìn thấy Mạc Tà chiến ý sục sôi như thế.

Thời điểm ở trên Tù đảo một mình hắn và một đầu Yêu Hồ chém giết địch nhân vô cùng vô tận, lên tới cấp thống lĩnh, quân chủ cũng có rất nhiều địch nhân cho nó chiến đấu thống khoái. Khi đó một đạo trảo trận không có cách nào chống lại ngàn vạn địch nhân, một cái kỹ năng không thể sát thương quá mười dặm. Nó chỉ có thể cố gắng phấn đấu giết tới khi thi thể địch nhân chồng chất như núi.

Huyết thống Mạc Tà càng cao, thực lực càng mạnh, cho tới hiện tại những địch nhân cùng cấp bậc không thể làm cho nó hưng phấn chút nào. Cũng may lần này tiến vào Ấn cốc xuất hiện cơ hội quá tốt, bản thân Sở Mộ chiếm được lợi ích rất lớn. Mà những Hồn sủng của hắn cũng được tận lực chiến đấu.

Thân thể đau đớn kích thích thần kinh Mạc Tà phản ứng càng thêm nhanh nhạy, móng vuốt sắc bén lần lượt va chạm với Cự kiềm bắn ra từng đợt hoa lửa. Địch nhân rất mạnh, khải giáp cứng rắn cơ hồ không có điểm yếu. Sau khi giao phong mấy lượt, Mạc Tà đành phải trì hoãn thế công, lùi lại tìm kiếm nhược điểm của đối phương.

Mỗi lần di chuyển sai lầm sẽ gặp phải công kích cực mạnh, vết thương trên người Mạc Tà chưa kịp khép lại đã xuất hiện vết thương mới nặng hơn. Hơn nữa, chung quanh còn có không ít Tà Hạt công kích hỗ trợ đầu lĩnh khiến cho Mạc Tà chiến đấu cực kỳ gian khổ. Thế nhưng, trong lòng Mạc Tà lúc này thật sự hưng phấn, đối với nó đây là một loại cảm giác hưởng thụ.

Mây đen nồng đậm che phủ gần hết bầu trời, chỉ còn lại ánh trăng mờ nhạt chiếu xuống thung lũng để lộ ra từng đống thi thể tàn phá, máu tươi chảy tràn như suối, tứ chi, khải giáp nằm vương vãi trên mặt đất. Cảnh tượng thê lương chí cực.

Vào lúc này, ma diễm màu bạc xen lẫn ma diễm màu đen điên cuồng thiêu đốt quân đoàn Tà Hạt. Ở bên ngoài, Nộ hỏa màu tím bùng cháy dữ dội, mạnh mẽ đẩy lui một đám Tà Hạt dự định xông vào chi viện đầu lĩnh.

Chiến trường máu chảy đầm đìa, thi thể ngổn ngang khiến cho lòng người lạnh giá. Thế nhưng, hai người Lâm Mộng Linh và Hạ Âm vẫn tập trung tu luyện, hoàn toàn không biết chung quanh đang xảy ra chuyện gì.

Sở Mộ đứng trên đỉnh pháo đài, bên cạnh là bốn đầu Hồn sủng thương tích đầy mình.

Cho tới lúc này, Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ, Mạc Tà và Bạch Ma Quỷ đều bị thương. Thương thế nặng nhất chính là Mạc Tà, bởi vì nó chiến đấu suốt một ngày, lại còn đối mặt với Tà Hạt thủ lĩnh và Tà Hạt hộ vệ.

Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ chịu trách nhiệm phòng ngự, bảo vệ trận đồ tu luyện. Trải qua trận chiến dai dẳng, chúng nó liên thủ giết chết 200 đầu Tà Hạt.

Trước kia Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ lịch lãm không nhiều, trải qua trận chiến này nhất định kinh nghiệm tăng mạnh. Thậm chí Sở Mộ cảm thấy lúc này đã có thể sử dụng Quỷ Tiên Thạch cường hóa Quỷ Khung Quân Vương.

“Mạc Tà, ngươi về nghỉ ngơi!”

Sở Mộ nói với Mạc Tà.

Mạc Tà gật đầu, chui vào trong không gian Hồn sủng.

Nó tiêu hao thể lực gần cạn rồi, đoán chừng cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục trở về trạng thái đỉnh phong.

“Quỷ Quân, ngươi cũng về nghỉ ngơi.”

Sở Mộ niệm chú ngữ thu hồi Quỷ Khung Quân Vương vào trong không gian Hồn sủng.

Lúc trước Quỷ Quân được Trữ Mạn Nhi đặc biệt chiếu cố, bây giờ trải qua một trận chiến kịch liệt đã gia tăng tỷ lệ kinh nghiệm cần thiết. Sở Mộ đợi Quỷ Quân khôi phục thương thế và thể lực sẽ bắt đầu cường hóa.

Tốc độ khôi phục của Quỷ Quân cũng không chậm, đại khái qua chừng mười ngày là tốt rồi.

Mười ngày sau nếu như cường hóa thành công, Quỷ Quân chính là chủ lực trấn thủ rồi. Lấy tình huống hiện tại, Sở Mộ quả thật không dám bảo đảm mình đủ sức kiên trì quá 20 ngày.

Ma Thụ chiến sĩ chịu đựng, thể lực và sinh mệnh lực tương đối mạnh, Sở Mộ không vội thu hồi nó.

Sau khi ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ lùi lại nghỉ ngơi, khoảng chừng mấy canh giờ sau Sở Mộ dẫn Ma Thụ chiến sĩ đi một vòng tiến hành tu sửa và gia cố pháo đài thực vật.

Lần này thời gian bố trí pháo đài nhiều hơn, năng lực phòng ngự cũng gia tăng không ít. Nếu như gặp phải quân đoàn Hồn sủng đột kích, Sở Mộ sẽ có đầy đủ thời gian giảm xóc để điều chỉnh và phân phối chiến cuộc hợp lý.

Lúc trước thu hồi tiểu Chập Long triệu hồi Bạch Ma Quỷ tham chiến làm hắn tiêu hao hai thành hồn lực lãng phí. Bởi vì không có thời gian chuẩn bị mới phán đoán thất ngộ như thế, phải biết rằng tốc độ hồn niệm khôi phục rất chậm, mất đi một phần nguy hiểm cũng tăng lên một chút. Hơn nữa, Sở Mộ còn phải giữ lại hồn niệm để cường hóa Quỷ Quân.

Bạch Ma Quỷ bay lên trên đỉnh núi điều tra, phòng ngừa địch nhân đột ngột xuất hiện không kịp ứng phó.

Ma Thụ chiến sĩ cần cù chăm chỉ bố trí pháo đài thực vật, đây cũng là một loại rèn luyện. Đáng tiếc Sở Mộ không có Mộc hệ Tiên vật cường hóa cho nó.

Lúc trước hắn đã nghe nói Quý Tiên Đằng của Hạ Âm lấy sức một mình nó ngăn cản quân đoàn ngàn đầu Hồn sủng chúa tể tiến công, Sở Mộ tin tưởng lần trấn thủ này đổi lại là Hạ Âm khẳng định sẽ dễ dàng hơn nhiều. Dù sao Quý Tiên Đằng vốn là chủng tộc đẳng cấp cực cao, năng lực phòng ngự và quần chiến đúng là nhất lưu.

Nếu Ma Thụ chiến sĩ tăng cường lên cấp Bất Hủ, quân đoàn Tà Hạt nhất định sẽ bị ngăn cản ngay từ vòng ngoài, không đến nổi xuất hiện tình huống nguy cơ cận kề như thế.

Bây giờ hắn đã triệu hoán Bạch Ma Quỷ ra rồi, hiển nhiên không thể thu hồi quá sớm. Dựa vào Bạch Ma Quỷ làm chủ lực, chống đỡ thời gian mấy ngày hẳn là không thành vấn đề.

Nói đi thì nói lại, ít nhất Sở Mộ còn rất may mắn, liên tục hai ngày sau không có xuất hiện tình huống quân đoàn đột kích. Nhờ đó Sở Mộ có thời gian thở dốc, Ma Thụ chiến sĩ đã bố trí pháo đài thực vật vô cùng hoàn hảo.

Tòa pháo đài này thật sự hữu ích, lúc trước quân đoàn Tà Hạt đã tử vong hơn 200 con ở hai vòng đầu. Còn dư lại 800 đầu Tà Hạt liều mạng trong đạo phòng ngự cuối cùng, thậm chí suýt chút nữa là đột phá thành công. Cũng vì lý do này, Sở Mộ mới bắt buộc thu hồi tiểu Chập Long, gọi Bạch Ma Quỷ ra ứng phó tình huống khẩn cấp.

Dựa vào tòa pháo đài khổng lồ này, ít nhất cũng có thể lưu lại thi thể 400 đầu Hồn sủng cấp chúa tể. Sở Mộ quyết định để cho tiểu Chập Long và Chiến Dã làm chủ lực trận chiến kế tiếp, xem như vừa đánh vừa tranh thủ tăng cường thực lực.