Chương 1148: Hai Ma Trên Thế Gian. (P2)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

– Vũ Sa đi trị liệu cho Bạch Ngữ.

Sở Mộ liếc mắt nhìn Vũ Sa trên lưng tiểu Chập Long, mở miệng nói ra.

Vũ Sa lúc này đáp ứng yêu cầu của Sở Mộ, mang theo mặt nạ màu vàng che khuất dung mạo điên đảo chúng sinh của nàng lại.

Nàng nhảy khỏi lưng tiểu Chập Long, nàng giơ tay huyễn hóa vô số cánh hoa màu xanh lá, mang theo hương khí nồng đậm bao phủ người của Bạch Ngữ.

Bạch Ngữ mở to mắt nhìn qua Thiện Ác Nữ Vương suýt nữa mang lại tai nạn cực lớn ở Tân Nguyệt Chi Địa, sau đó lại nhắm mắt lại, chậm rãi đem cánh hoa Vũ Sa thi triển thu nạp vào trong cơ thể, bổ sung sinh mệnh lực và cầm máu.

Khôi phục sinh mệnh lực, khôi phục thương thế, lại khôi phục thể lực, ba loại thánh màu quan không ngừng rót vào người của Bạch Ngữ, Bạch Ngữ thương tổn toàn thân đã khôi phục lại, ma diễm màu bạc lại dấy lên trên người.

Trông thấy sức chiến đấu của Bạch Ngữ đang khôi phục, bọn người Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì lúc này càng nghĩ càng bất an, do dự liên tục cũng không có nhúc nhích tay chân.

Nhưng mà bọn họ không động thủ thì không thể cầm lại tổn thất nãy giờ, vốn là hai thế lực Văn thành luôn đối nghịch với nhau, rốt cuộc bây giờ thương lượng là chiến hay lùi.

Chiến không chiến cũng không phải Ngô Trì cùng Vĩnh Sùng nói là tính toán, tâm tình của Sở Mộ hiện tại có chút áp lực, nhất là vừa rồi nhìn thấy Bạch Ngữ nhắm mắt lại thì Sở Mộ liền cảm giác yết hầu như có cái gì bóp chặt, có một loại cảm xúc áp lên nội tâm của hắn.

Sở Mộ nhìn qua bán ma Bạch Ngữ ngủ say tỉnh lại, nhìn qua hắn ôm lấy thi thể con gái và khóc rống lên, nhìn qua hắn giải thoát nhắm mắt lại…

Thế gian có hai ma, một ma Bạch Ngữ, một ma Sở Mộ, mà người có thể đọc hiểu thương tâm trong đôi mắt màu bạc của Bạch Ngữ cũng chỉ có Sở Mộ mà thôi.

Hiện tại Sở Mộ không muốn nói chuyện, bàn tay màu bạc dần dần hóa thành ma trảo màu bạc, một đôi đồng tử hiện ra yêu quang màu bạc, thời điểm này nhìn qua chung quanh, thật giống như đối đãi với người chết.

Đứng bên cạnh Sở Mộ và Vũ Sa bây giờ nhìn ra tức giận trong lòng Sở Mộ, cơn tức giận này chuyển hóa thành năng lượng tà ác.

Năng lượng rót vào trong người Thiện Ác Hoa Vương, Thiện Ác Hoa Vương dùng cổ tà khí này tẩm bổ bản thân mình lại tăng lên một giai.

Trong nội tâm Vũ Sa kinh ngạc vạn phần, Thiện Ác Hoa Vương phát triển lột xác tốc độ chậm chạp đến cực điểm, có thể phát triển một giai là phi thường khó có được. Làm cho nàng thật không ngờ tà ác chi lực của Sở Mộ lại có thể giúp Thiện Ác Hoa Vương phát triển, chuyện này hơn xa chiến tranh, nồng đậm hơn thiện ác chi lực cứu rỗi.

Vũ Sa sẽ xếp đặt thiết kế Bạch Ngữ chính là dùng sáng tạo tà ác chi lực, bởi vì nàng tin tưởng trên đời này sinh vật kỳ lạ nhất không ai qua ma.

Mà Vũ Sa quên bản thân Sở Mộ cũng là một ma, tà chi lực của hắn có thể giúp Thiện Ác Hoa Vương phát triển rất rõ ràng.

Lúc này tâm tình Vũ Sa lập tức tốt, chỉ cần có thể làm cho Thiện Ác Hoa Vương phát triển rất nhanh thì phong ấn hồn ước của Sở Mộ khẳng định không trói buộc được Thiện Ác Hoa Vương, thực lực của mình sẽ tăng lên, hóa thân thành Thiện Ác Nữ Vương xong thì cho dù sau này không đánh lại thối hồ ly, muốn chạy trốn có lẽ cũng không thành vấn đề.

Trong nội tâm Vũ Sa mừng thầm, trông thấy Sở Mộ đem oán khí chuyển hóa thành lực lượng, muốn thu thập tà khí của Sở Mộ thì Vũ Sa quyết đoán hóa thân thành tiểu nữ nô nghe lời, ngữ khí nhu hòa nói:

– Chủ nhân, ta có thể phóng thích kỹ năng chứ?

Sở Mộ cũng lười nhìn nàng, lạnh nhạt nói:

– Tùy ngươi.

Nói xong thân thể Sở Mộ cũng ở nguyên tại chỗ, ma trảo của hắn hư không một trảo, trực tiếp đem con Vũ Yêu ở giữa không trung kéo xuống.

Con Vũ Yêu này giống như bị một bàn tay vô hình bóp cổ, dốc sức liều mạng đập cánh muốn tránh thoát.

– Ự…c!!

Bàn tay Sở Mộ nhéo một cái, Vu Yêu chuẩn chúa tể ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, trực tiếp bị Sở Mộ bẻ gãy cổ, chủ nhân nó chở cũng rơi xuống đất.

Sở Mộ ra tay thật nhanh, Ngô Trì cùng Vĩnh Sùng và tất cả mọi người vẫn còn do do dự dự, đợi tới thời điểm kịp phản ứng thì Sở Mộ đã trực tiếp miểu sát một Vu Yêu cấp chúa tể trước mặt bọn họ!

Lại một sinh vật cấp chúa tể vẫn lạc, Vĩnh Sùng cảm giác lòng mình như nhỏ máu, vừa rồi đã tính cả thủ hạ Lâm Bành Phong đã chết trận, nếu không có được đại Ma Linh thì tổn thất này với Văn thành mà nói là quá lớn!

Trong nội tâm bồn chồn, Vĩnh Sùng đã không còn ham chiến nữa, nhất là chiếc nhẫn bắt hồn không còn nằm trong tay của Ngân Sắc Ma Nhân.

Nhưng mà chiến đấu hiện tại không phải do Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì quyết định, lòng có lệ khí nên Sở Mộ đã hóa thành bán ma, sau đó tiếp tục như cuồng ma Bạch Ngữ chém giết tới.

Một Bạch Ngữ đã làm cho tất cả mọi người kinh hãi lạnh mình, bây giờ có thêm bán ma thứ hai xuất hiện, cơ hồ đánh tan nội tâm của đám người này

– Liên thủ! Ngô Trì, nếu ngươi giữ lại cái gì thì nói không chừng ta và ngươi phải chết ở chỗ này.

Vĩnh Sùng quát to một tiếng, nhìn Ngô Trì nói ra!

Sắc mặt Ngô Trì phi thường khó coi, nhìn qua bán ma Sở Mộ điên cuồng không kém gì Bạch Ngữ, hắn cắn chặt răng, nói cái gì cũng phải tiêu diệt hai kẻ này.

Lúc này Ngô Trì thật sự không còn bảo lưu thủ đoạn nữa, liên thủ với tất cả cường giả cấp chúa tể cấp thấp vây khốn Sở Mộ, hơn nữa ra lệnh triệu tập, đem tất cả cường giả cấp chúa tể còn lại triệu tập tới nơi này.

Trong sơn mạch còn ít nhất mười bảy tên cường giả cấp chúa tể, chỉ có tụ tập tất cả lực lượng thì bọn họ mới có thể giảm tổn thương xuống thấp nhất…

Ma diễm màu bạc lộ ra vẻ chói mắt, mây lửa mở rộng ra khắp bầu trời, ma diễm hiện ra trước mặt làm cho bọn họ nhìn thấy địa ngục.

Sở Mộ cuồng dã đem ma diễm phóng thích thành lĩnh vực, hào quang màu bạc chiếu rọi khắp người của hắn, làm cho hắn càng thêm dị thường so với trước kia.

Ma diễm rồng bay phượng múa, lượn lờ quanh người Sở Mộ, hoàn toàn do một tay Sở Mộ khống chế cả!

Tay giơ lên, ma diễm màu bạc lập tức hóa thành du long, cuồng vọng khí phách gào thét xông qua!

– Nghệ ~~~~~~ nghệ…

Đám Vũ Yêu lúc này bay lượn trên không trung, hiện tại lại có ma diễm bay qua, Vũ Yêu bị truy đuổi nhao nhao phát ra tiếng kêu thất kinh, ra sức đập cánh chạy thục mạng về các hướng khác nhau.

Lông vũ mau đen bay lả tả, thoáng va chạm vào ma diễm là hóa thành tro tàn.

Vũ Yêu kết thành trận bị bức bách tản ra, thời điểm này ba con Không Thính Chi Yêu như tìm được cơ hội hạ thủ, đôi mắt to như bảo thạch hiện ra hào quang hung tàn.

Thân hình giấu trong ma diễm màu bạc, Không Thính Chi Yêu cơ hồ hoàn toàn tiến vào trạng thái ẩn thân, chúng rón ra rón rén tới gần Sở Mộ, chỉ chờ ma diễm chung quanh người Sở Mộ phóng ra hết thì chúng lập tức tấn công.