Chương 1143: Ôm Cây Đợi Thỏ, Ma Linh Lớn Nhỏ. (P1)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Lần này tới đây bắt Ma Linh, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với thủ hạ của Ngô Trấn Cương Thống, cầm đầu tâm phú củ Ngô Trấn là Ngô Trì, thực lực không dưới Vĩnh Sùng, Vĩnh Sùng tới đây sớm hơn, thần không biết quỷ không bắt được một con Ma Linh cấp Đế Hoàng, nếu như không có Ma Linh cấp Đế Hoàng thì song phương vừa rồi đã chém giêt nhau rồi.

– Là Nghiễm Thông huynh đệ trở về, chắc là Ma Linh cấp Quân Chủ bọn họ đã bắt được rồi.

Lâm Bành Phong nhìn qua dưới núi, mở miệng nói ra.

Vĩnh Sùng nhìn chằm chằm vào hai thủ hạ này, lại thấy bộ dáng oán niệm không cam lòng của bọn họ thì đại khái cũng đoán được kết quả.

– Thất bại?

Vĩnh Sùng nhàn nhạt hỏi.

Nghiễm Thông huynh đệ có chút kiêng kị Vĩnh Sùng, còn chưa nói ra đã bị Vĩnh Sùng đoán được, bối rối quỳ xuống.

– Vốn đã đến tay nhưng có người lại giết tới, chúng ta không phải đối thủ của người nọ.

Nghiễm Thông huynh đệ miêu tả tình hình vừa rồi.

– Vọng thành? Vọng thành có cao thủ trẻ tuổi như vậy?

Vĩnh Sùng nhìn qua ba người khác, ba người khác cũng lắc đầu, tỏ vẻ chưa từng nghe nói qua người trẻ tuổi như vậy.

Thời điểm đang nói chuyện thì bỗng nhiên có một gã nữ tử khống chế Vân Điểu từ trên trời hạ xuống, vững vàng hạ xuống trước mặt bốn người.

– Xuất hiện ở phía tây.

Nữ tử ngữ khí bình thản nói một câu.

Bốn người cơ hồ đồng thời lộ ra vẻ mặt vui mừng, Vĩnh Sùng dẫn đầu nói:

– Dẫn đường!

Nghiễm Thông huynh đệ còn chưa rõ cái gì đã thấy bốn cường giả đã khống chế hồn sủng đi theo nữ tử bay thẳng về hướng tây.

– Ma Linh cấp Quân Chủ tiện nghi cho tiểu tử kia?

Nghiễm Thông huynh đệ hai mặt nhìn nhau, nhưng bọn họ nhanh ý thức được cái gì đó.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ là Ma Linh cấp Đế Hoàng xuất hiện!

Sở Mộ vẫn đứng ở vách núi, du đãng quanh vách núi, ngẫu nhiên thì có mấy cổ khí tức cường đại bay nhanh qua chỗ của hắn.

Thường xuyên đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện nên Sở Mộ thừa hành một nguyên tắc, cứ căn cứ phương có cường giả tụ tập thì khẳng định sẽ có bảo vật xuất hiện, có đôi khi tham gia náo nhiệt cũng lịch lãm rèn luyện, dù sao kỳ ngộ nhiều khi cũng gặp thoáng qua, chỉ cần nắm chắc một lần là có cơ xuật tăng vọt về chất.

Thú vị là Sở Mộ đuổi theo thì vừa vặn nhìn thấy Nghiễm Thông huynh đệ đang đi theo sau lưng đám cường giả này, từ bộ dáng bức thiết của bọn họ thì có lẽ xác thực đang đuổi theo cái gì đó.

Sở Mộ chờ đợi một lát quyết đoán đuổi kịp bọn họ.

Giữa đường xá cũng ít xuất hiện chướng ngại vật, hiển nhiên đối phương cũng không ngu ngốc, không hy vọng có người như Sở Mộ đi theo làm rối, đã bắt đầu thông qua Nghiễm Thông huynh đệ bố trí giới tuyến cảnh báo cấm những người khác tới đoạt.

Bọn người Vĩnh Sùng cấm đoán phần lớn là những tổ đội liên hợp, bọn họ phần lớn đi top năm top ba, thực lực cao thấp không đều, Ma Linh loại vật này bản thân hành tung quỷ dị, không nghĩ qua sẽ có người ta đoạt mất, bọn người Vĩnh Sùng vất vả sẽ uổng phí.

Cho nên giới tuyến phải mở ra ngăn cản các thế lực muốn xâm nhập!

– Những người này khinh người quá đáng, Nghiễm Thông Mê Giới cũng không phải lãnh địa Văn thành, các ngươi có tư cách gì ngăn cản chúng ta đi vào?

Một thanh niên trẻ tuổi bất mãn nói ra.

– Đúng vậy a, có năng lực thì thành chủ Văn thành các ngươi đem nơi này biến thành lãnh thổ đi, chúng ta kiên quyết sẽ không bước vào một bước.

Các loại âm thanh tức giận vang lên liên tục, Sở Mộ liếc nhìn qua những thế lực nhỏ lẻ đang sinh ra tranh chấp với người của Văn thành, bộ dáng sắp đánh đập tàn nhẫn.

Nhưng mà người của Văn thành chí ít cũng năm mươi người, lần này bọn họ tới đây tìm kiếm Ma Linh cơ hồ là tình thế bắt buộc, đối phó những kẻ yếu, độc hành hiệp thì đám này chỉ cần la to vài tiếng là được, thực sự muốn động thủ thì bọn họ không dám. Dù sao những người này đều có lợi ích của mình, dù liên thủ đối kháng Văn thành cũng chỉ là đống cát vụn.

Cảnh giới của Văn thành ngược lại tạo thành trở ngại không nhỏ cho Sở Mộ, trong người cảnh giới có không ít là cường giả cấp chúa tể, tiểu Chập Long hành tung có quỷ dị cũng không thể nghênh ngang đi qua trước mặt của bọn họ được.

Cuối cùng Sở Mộ vẫn thông qua bóng mờ của mình, tiềm hành trong không gian di chuyển qua giới tuyến của Văn thành.

Làm như vậy kỳ thật cũng rất nguy hiểm. Bởi vì một khi bị người Văn thành phát hiện thì chính mình sẽ sa vào vòng vây của Văn thành, may mà Sở Mộ tới nơi này một mình, thật sự muốn đi cũng dễ dàng hơn nhiều.

Sở Mộ cũng không nóng nảy, vẫn bảo trì khoảng cách tương đối với những người thực lực mạnh, nương tựa vào khống chế hắc ám tiềm hành dưới bóng các ngọn núi.

– Ở vị trí này, vừa rồi chúng ta rời đi có hình thành vòng vây và kết giới, có lẽ nó không rời khỏi khu vực này.

Nữ tử khống chế Vân Điểu khổng lồ nói ra.

Vĩnh Sùng thoả mãn gật đầu nói:

– Làm tốt lắm, Tiêu Đàm. Trở lại Văn thành ta sẽ nói giúp ngươi vài lời.

Nữ tử tên là Tiêu Đàm có bộ dáng đạm mạc, ánh mắt giống như vũng nước chết.

Vĩnh Sùng thấy nàng như thế lại mỉm cười, liếc mắt nhìn qua Lâm Bành Phong nói:

– Lần này cho yêu linh của ngươi phát huy đi.

Lâm Bành Phong gật gật đầu, ở chỗ này năng lực cảm giác Không Thính Chi Yêu của Lâm Bành Phong là mạnh nhất. Cho dù là chấn động nào cũng nghe được, kể cả sóng tinh thần hơi động cũng không cách nào qua được lỗ tai của nó, lần này chúng cường giả Văn thành thu thập được nhiều Ma Linh thì Không Thính Chi Yêu của Lâm Bành Phong có công lao không nhỏ.

– Biện pháp cũ, nơi này có chừng hai mươi ngọn núi lớn, công kích thăm dò một chút cho chúng kinh hãi lao ra.

Vĩnh Sùng nói ra.

– B-A-N-G…GG… Băng băng…

Cơ hồ thời điểm Vĩnh Sùng vừa mới dứt lời thì phía tây đã truyền tới tiếng nổ mạnh.

Mọi người kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy núi lớn bị lực lượng đánh tan nát, sơn thể chắc chắn dưới oanh kích hóa thành đá vụn bay tứ tung.

Uy lực này phi thường khủng bố, cả ngọn núi biến thành khu vực hỗn độn, chỉ thấy thể xác của nó lõm xuống một lỗ lớn.

– Là bọn người Ngô Trì, bọn họ cũng động thủ trước!

Lâm Bành Phong nói ra.

Vĩnh Sùng hừ lạnh một tiếng nói:

– Chúng ta cũng động thủ!

Tổng cộng hơn hai mươi tòa núi lớn, Ma Linh cấp Đế Hoàng nhất định đang ở trong tòa núi này, muốn cho nó hiện thân thì phải phá hủy ngọn núi này, một ngọn núi bị đánh nát thì con Ma Linh cấp Đế Hoàng kia sẽ xuất hiện!

Ngô Trì cho người của mình phá hủy hai ngọn núi lớn thì Vĩnh Sùng cũng bắt đầu tìm kiếm.

– Ầm ầm long… Băng băng…

Sơn thể cực lớn bị lực lượng đánh thành phấn vụn, cát mịn, đá vụn, nham thạch giống như mưa to bắn ra khắp nơi.

Hình ảnh khủng khiếp này làm cho những người vẫn còn ý định tranh đoạt trong lòng chùn bước, hiện giờ chỉ dám đứng ở xa xa nhìn qua mà thôi, loại lực lượng này đối với bọn họ mà nói vô cùng đáng sợ.