Chương 1178: Tai Họa Ngầm Của Tân Nguyệt Chi Địa. (P2)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

– Đúng vậy a, tiểu muội muội, có chuyện gì không?

Từ Đạo Phong nói ra.

– Đừng gọi ta tiểu muội muội!

Thiếu nữ rất không cao hứng nói ra.

– Được rồi.

Từ Đạo Phong cũng cười khổ.

Sở Mộ cũng không có quản cô gái kia, hỏi thăm Từ Đạo Phong về chuyện Tân Nguyệt Chi Địa.

– Ah, là như thế này, Lý Húc nhất mạch trước kia mất liên hệ với Tân Nguyệt Chi Địa vài năm, vì vậy phái người đi tiếp quản, nhưng nghe nói người tiếp quản bị giết, cũng nghe tin tức này, hiện tại Tân Nguyệt Chi Địa là do Tam đại cung điện chưởng quản, cầm đầu tên là Sở vương, chính là vương của lãnh thổ tư nhân, Lý thị phi thường phẫn nộ, ý định phái quân đoàn tới trấn áp.

Từ Đạo Phong nói ra.

– Ngươi nói Tân Nguyệt Chi Địa ah, ha ha, chỗ đó kỳ thật không tệ nha, ta nghe nói dần dần có không ít người đi vào trong đó, nói không chừng còn chiếm núi làm vua đấy.

Vừa nói có một nam tử khác chen miệng vào.

– Vân Môn đã có người trông coi, làm thế nào thả ngươi đi qua.

Từ Đạo Phong nói ra.

– Chuyện này chính là các ngươi cô lậu quả văn, trước kia có tin tức truyền tới, Cuồng Lâm xuất hiện một hồi tai nạn, nghe nói là vương đã tử vong, hoặc là chiến tranh cái gì đó, tóm lại Cuồng Lâm đế quốc đã hạ cấp bậc, chỗ đó không thể tạo thành uy hiếp quá lớn với cao thủ, có chút người thực lực mạnh trực tiếp đi ngang qua Cuồng Lâm đến Tân Nguyệt Chi Địa, không cần phải đi con đường Thiên Sơn kia.

Tên nam tử khác lúc này chen vào.

Nghe được câu này Sở Mộ nhíu mày.

Theo lời tên nam tử kia nói kỳ thật Cuồng Lâm chính là Đông Cuồng Lâm, phía đông Tân Nguyệt Chi Địa chính là cấm vực Đông Cuồng Lâm, bởi vì Đông Cuồng Lâm tồn tại ngăn cách phía đông Tân Nguyệt Chi Địa, đồng thời cũng ngăn cách người Vân Cảnh bước vào Tân Nguyệt Chi Địa.

Con đường an toàn nhất chính là Thiên Sơn sơn mạch, nhưng mà Thiên Sơn sơn mạch địa thế cực cao, cao đến đệ nhị trọng thiên, muốn vượt qua cơ hồ là không thể nào, cho nên Vân Môn biến thành thông đạo vãng lai duy nhất của Tân Nguyệt Chi Địa cùng Vân Cảnh.

Hiện tại Cuồng Lâm trải qua tai nạn, người muốn qua có thực lực mạnh mẽ không còn đáng ngại, chuyện này có ý nghĩa nhiều người đã đi vào trong Tân Nguyệt Chi Địa, đây là chuyện Sở Mộ không muốn nhìn.

Vốn người tiếp quản xuất hiện làm cho Sở Mộ có chút đau đầu, kết quả hiện tại có rất nhiều mạo hiểm giả của Vân Cảnh đi vào Tân Nguyệt Chi Địa, nói không chừng dùng không bao lâu Tân Nguyệt Chi Địa cũng sẽ bị các Địa cảnh khác của Vân Cảnh đồng hóa.

Có cảm giác rét lạnh còn có sương muối. Sở Mộ bất đắc dĩ đem Từ Đạo Phong kéo qua một bên, nói nhỏ với hắn.

– Không nói gạt ngươi, ta từ Tân Nguyệt Chi Địa đi tới Vân Cảnh này chính là muốn cho Tân Nguyệt Chi Địa độc lập với Vân Cảnh.

Sở Mộ rất chân thành nghiêm túc nói với Từ Đạo Phong.

– Lãnh thổ độc lập!

Từ Đạo Phong sững sờ.

Thân là thành viên Thần Tông, những chuyện này hắn vô cùng rõ ràng, lãnh thổ độc lập quả thật được cho phép, nhưng mà khả năng thành công vô cùng thấp, Từ Đạo Phong mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn qua Sở Mộ, hồi lâu mới hỏi nói:

– Ngươi… Ngươi không chính là Sở vương?

Sở Mộ gật gật đầu, mở miệng nói:

– Là ta.

Lập tức Sở Mộ đem chuyện Lý Cuồng tiếp quản nói đại khái một lần, thuận tiện cũng đem Tân Nguyệt Chi Địa phong bế và ý đồ độc lập nói ra.

– Vân Cảnh xác thực không phải người chưởng quản hợp cách.

Từ Đạo Phong gật gật đầu.

Kỳ thật ai cũng nhìn ra đượcTân Nguyệt Chi Địa hoàn toàn không người hỏi thăm, thẳng đến khi nó bắt đầu phát triển thì Vân Cảnh muốn cầm trong tay, như vậy người chưởng quản quả thật quá tham lam rồi.

– Vừa rồi ta xem sở hữu lãnh thổ, Tân Nguyệt Chi Địa hiện tại do Lý Húc nhất mạch chưởng quản, ngươi là thành viên Thần Tông nên biết ta cần độc lập cho lãnh thổ, nhất định phải có đủ điều kiện gì chứ?

Hiện giờ Sở Mộ đi thẳng vào vấn đề.

– Cái này… Đây là đại sự, quan hệ đến vài trăm, hơn một ngàn ức nhân khẩu, ta là tiểu tập đồ không thể quản được, nên đi tìm Lục lão sư của ta… Nhưng mà, Sở huynh đệ, ngươi thật sự không đùa chứ, ngươi muốn độc lập ra ngoài, nếu như thất bại thì tội danh phân liệt quốc gia thì không ai tha thứ cả, trọng yếu nhất là Lý Húc nhất mạch chính là chủ nhân Vân Cảnh, ngươi muốn chống lại bọn họ…

Từ Đạo Phong nói ra.

Từ Đạo Phong chỉ là tập đồ, hắn còn bốn ngày nữa là khảo hạch nhân viên chính thức, thời điểm này tiếp nhận vụ án lãnh thổ là thực tập mà thôi, hơn nữa người nói lại là nam tử có tuổi không kém hắn bao nhiêu.

Từ Đạo Phong muốn dẫn Sở Mộ Dẫn đi tìm vị Lục quan kia, xác thực độc lập cho lãnh thổ chính là đại sự, mặc kệ lãnh thổ lớn nhỏ, chỉ cần quan hệ tới độc lập thì người cầm quyền của Vân Cảnh sẽ bị đụng chạm tới uy nghiêm và địa vị, nhất là chuyện này có khả năng làm quyền lực bị rung chuyển, nếu như có lãnh thổ độc lập thì Vân cảnh sẽ đại loạn, đây là chuyện những người cầm quyền không muốn nhìn thấy.

Điểm ấy Từ Đạo Phong cũng đã nói cho Sở Mộ nghe, lãnh thổ độc lập tồn tại sẽ là lãnh thổ đầu tiên người cầm quyền muốn san bằng ngay lập tức, bởi vì bọn họ không cho phép có chim đầu đàn xuất hiện, càng muốn cho tất cả người có tâm tư rục rịch đòi độc lập phải bóp chết suy nghĩ này.

– Chuyện độc lập đầu tiên ngươi không khác gì đối kháng cả Vân Cảnh, hơn nữa hiện tại Vân Cảnh đang trong thời kỳ vững vàng, người chưởng quản cũng kiên quyết không cho trường hợp đặc biệt này xuất hiện trong Vân Cảnh, cho nên ngươi cũng phải biết rõ, một khi tới Thần Tông chúng ta xin độc lập cho lãnh thổ, ngươi và Tân Nguyệt Chi Địa của ngươi sẽ là địch của Vân cảnh.

Từ Đạo Phong đem tính nghiêm trọng của chuyện này nói cho sở Mộ nghe.

Từ Đạo Phong muốn dẫn Sở Mộ đi gặp Lục chủ quan đã khuyên Sở Mộ nên bỏ suy nghĩ độc lập này.

– Yên tâm, hiện giờ ta sẽ không xin độc lập đâu.

Sở Mộ nói ra.

Thực lực bây giờ còn không đủ, Sở Mộ sẽ không làm ra cử động quá khích.

Từ Đạo Phong cười khổ, xem ra những lời hắn nói về tính nghiêm trọng của việc này bị Sở Mộ bỏ qua.

Chuyện này Sở Mộ nói biến thành không phải là không độc lập nữa, mà là độc lập vào lúc nào!

Vân Cảnh là Địa cảnh cấp bảy, không nói những đại tướng quân hộ cảnh, Cương Thống, thành chủ Cảnh thành và cường giả khác, chỉ nói thủ hạ của Lý Húc cũng là một đám cường giả khó chơi, rất có thể nghĩ nếu đánh không lại thủ hạ của hắn thì nhân vật cấp bậc Cương Thống cũng không cần ra tay.

Trên đường đi Từ Đạo Phong không ngừng thuyết phục Sở Mộ, rơi vào đường cùng Từ Đạo Phong vẫn dẫn hắn đi tìm sư phụ của mình.

Thời điểm vừa tiến vào phủ đệ thì Sở Mộ phát hiện trong nơi này có nhiều người lui tới hơn trước.

– Bây giờ là thời điểm Thần Tông chiêu mộ người mới. Trừ chúng ta ra còn có mấy người may mắn được chọn trúng, mỗi ba năm Thần Tông đều tiến hành nghi thức chiêu mộ thành viên trẻ tuổi một lần, sau đó lại chọn ra vài tên tập đồ như ta tham gia khảo hạch chính thức, có thể thông qua thì trở thành thành viên dự tuyển. sau đó lại xem phẩm tính, thiên phú, tiềm lực, bối cảnh rồi quan sát thêm ba năm, cuối cùng mới có thể trở thành thành viên chính thức của Thần Tông.

Từ Đạo Phong giải thích với Sở Mộ.