Chương 95: Vương Chi Vong Mạng

Phù Thiên Ký

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cố làm cho tâm tình bình ổn lại, Hoàng Nữ Tú Anh tiếp tục dõi mắt quan sát cuộc chiến. Nàng rất muốn biết rốt cuộc thì sư phụ của mình có thực lực cường đại cỡ nào.

“Keng!“.

“Keng keng!“.

“Keng…!“.

Một người, mười tám khôi lỗi, trận chiến của hai bên đang diễn ra vô cùng ác liệt. Với cơ thể cực kỳ cứng rắn lại còn đồng thời sở hữu sức mạnh kinh người, mười tám bộ khôi lỗi liên tục lao vào tấn công Lăng Tố như vũ bão. Con này bị đẩy lui thì con kia đã nhào tới, hết kiếm tới đao, hết đao tới thương, hết thương tới kích, hết kích tới qua,…, thật sự là khiến cho Lăng Tố không có thời gian để thở dốc.

“Không ổn rồi. Cứ thế này thì trưởng lão sẽ thua mất!“.

Nghe Ni Na nhận định như vậy, Vương Chi vốn đã lo lại càng thêm lo: “Ni Na, ngươi đừng có nói xui xẻo thế được không“.

“Ngươi nghĩ là ta muốn nó xảy ra lắm sao, chỉ là trước mắt…“.

Tuy rằng Ni Na chưa nói hết ý nhưng bấy nhiêu cũng đã đủ để mọi người hiểu. Nàng nói không sai, tình cảnh của Lăng Tố hiện giờ quả là chẳng tốt lắm. Nàng đang dần rơi xuống hạ phong, nếu cứ tiếp tục tiếp diễn thì e là…

Suy nghĩ của đám người Vương Chi, Ni Na là vậy, liệu nó có đúng chăng?

Câu trả lời là: Không.

Hiện giờ Lăng Tố đúng thật là đang ở thế hạ phong, tuy nhiên đây lại không phải do thực lực nàng yếu kém hơn mười tám cỗ khôi lỗi kia. Sỡ dĩ nàng liên tiếp bị đẩy lùi là bởi nàng vẫn chưa xuất ra toàn lực. Nàng đang quan sát. Mục đích của nàng là tìm kiếm điểm yếu, hay chính xác hơn thì là vị trí đặt nguồn cung cấp linh lực của chúng.

Khôi lỗi muốn hoạt động được thì phải có linh lực cung cấp, vậy nếu nguồn cung mất đi thì thế nào?

Lăng Tố chính là đang muốn phá đi nguồn cung ấy. Nàng đã tìm ra vị trí của nó!

Ở chân, ngay dưới khớp gối!

Vốn đang bị đẩy lui, Lăng Tố bất ngờ phản kích.

Tiểu Thanh Kiếm, Thiên Tuyết Kiếm, Tàn Nguyệt Kiếm đồng loạt nhắm vào vị trí khớp gối của ba khôi lỗi gần nhất công kích!

“Keng! Keng! Keng!“.

“Keng! Keng…!“.

Có một điều không thể không công nhận là tài liệu tạo ra những cỗ khôi lỗi này cực kỳ rắn chắc, dù đã bị trúng hàng chục nhát kiếm ẩn chứa linh lực cường đại mà đầu gối chúng mới chỉ đứt ra một nửa.

“Không ngờ lại cứng rắn như vậy“.

Chuyển mình tránh né nhát chém của một bộ khôi lỗi, một lần nữa Lăng Tố triển khai pháp quyết.

Từ lòng bàn tay nàng, ba đạo ánh sáng bay ra, kế đó thì nhanh chóng hợp lại làm một với ba thanh kiếm Tiểu Thanh, Thiên Tuyết, Tàn Nguyệt.

Được bổ sung linh lực, ba thanh linh kiếm tức thì hào quang đại phóng, theo sự điều khiển của Lăng Tố tiếp tục đánh vào khớp gối của những bộ khôi lỗi.

“Keng! Keng! Keng!“.

“Keng! Keng! Keng!“.

Chỉ vài giây ngắn ngủi, khớp gối của ba trong số mười tám bộ khôi lỗi đã bị cắt lìa!

Chuyện tiếp theo diễn ra hệt như dự tính của Lăng Tố. Mất đi nguồn cung ứng linh lực, ba bộ khôi lỗi nọ lập tức nằm bất động.

“Hay quá! Trưởng lão đảo ngược tình thế rồi!“. – Chứng kiến tình hình trận chiến, Hà Linh vui mừng hô lên.

Không mừng sao được chứ, nếu trưởng lão xảy ra chuyện gì thì tất cả mọi người đều sẽ chết hết đấy.

Dĩ nhiên vui mừng cũng chẳng riêng mỗi Hà Linh, Hoàng Nữ Tú Anh, Ni Na, Hà Khương, Cao Cường, Lê Hậu, Cao Tuyền, Tiểu Bá Vương và cả Vương Chi, tất thảy đều thế cả. Suốt từ nãy giờ, mấy người bọn họ thật không khác nào con kiến bò trên chảo nóng hết.

Thật may là cuối cùng cái chảo đó cũng được trưởng lão nhấc ra khỏi lò rồi a.

Mắt thấy mười tám cỗ khôi lỗi đã bị Lăng Tố hạ gục toàn bộ, đám người Vương Chi, Ni Na liền nhanh chóng chạy lại… Đăng bởi: admin