Chương 551: Chấn Nhiếp

Phù Thiên Ký

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Ực…”.

Ngồi trên ngọn cây ở phía xa xa, Lạc Lâm nuốt xuống một ngụm nước bọt, vội vội vàng vàng lấy từ không gian giới chỉ ra một món đồ vật.

Món đồ vật vừa mới được Lạc Lâm mang ra này, nó vốn cũng chẳng phải thứ gì mới mẻ; trái lại, nó rất quen thuộc, đã có từ rất lâu, đích xác là chiếc kính mà trước đây nàng vẫn hay dùng để theo dõi động tĩnh của Thi Quỷ nhằm tìm cơ hội báo thù.

Mau chóng đem kính nọ đeo lên, Lạc Lâm tập trung nhìn Thi Quỷ từ đằng xa, vừa quan sát vừa cảm thán:

“Ôi tỷ tỷ ơi… Tiểu Quỷ sư phụ hắn không phải người nữa rồi…”.

Lạc Lâm, nàng chính là “thành tâm” nghĩ như thế đấy.

Tình trạng thân thể Thi Quỷ thì chẳng nói làm gì, nó căn bản là khác biệt thường nhân rồi, điều mà Lạc Lâm đang nghĩ đây nằm ở khía cạnh khác: khả năng kiểm soát Huyết Sát Chi Lực.

Thi Quỷ, hắn đã đạt đến một trình độ rất cao ở vấn đề này rồi. Vừa duy trì Huyết Vũ Thiên Ti Dực lại đồng thời đem Huyết Sát Chi Lực lưu chuyển toàn thân thế kia, bổn sự nhường ấy thì đã không thể dùng mấy từ “thiên tài”, “kỳ tài” để đánh giá nữa.

Bây giờ, thú thực Lạc Lâm chẳng biết mình nên dùng từ ngữ nào để đánh giá Thi Quỷ hết. Quái vật hay là dị nhân, dị loại gì đó thì cũng không quá thích hợp. Nó chưa chỉ rõ được…

“Tỷ tỷ à, mặc dù tỷ là thần tượng trong lòng muội, nhưng nếu hỏi muội giữa hai người ai có thiên tư cao hơn, bổn sự giỏi hơn thì muội cũng chỉ đành nói là Tiểu Quỷ sư 1slJHhn phụ thôi a…”.

Nhớ năm đó, tỷ tỷ Lạc Mai Tiên của nàng, thêm cả Nghinh Tử nữa, thời điểm còn là tu sĩ Linh châu đệ cửu trọng như Thi Quỷ hiện giờ, bản lãnh tối đa thì cũng chỉ là cùng lúc đánh bại được bốn tên cường giả Thiên hà đệ nhất trọng bình thường thôi a.

Trong khi Thi Quỷ đâu này?

Cường giả Thiên hà đệ nhất trọng hắn chỉ tay bắn một cái “chíu” là giết chết, Thiên hà đệ nhị trọng hắn cũng bất quá huơ tay múa chân vài đường là xong. Nhưng… nào đã hết đâu.

Hôm nay, theo lời Thi Quỷ thì hắn còn muốn giết luôn cả cường giả Thiên hà đệ tam trọng nữa…

Đối với dự định của hắn, mới đầu Lạc Lâm nàng vốn cũng là bán tín bán nghi thôi; có điều bây giờ, sau khi chứng kiến hắn cùng lúc sử dụng cả Huyết Vũ Thiên Ti Dực và đem Huyết Sát Chi Lực điều động ra bên ngoài để gia trì lực lượng, mười thì quá tám nàng đã tin tưởng rồi.

Thi Quỷ, hắn có thể làm được. Lạc Lâm nàng tin là như vậy.

“… Đáng ghét. Ta vừa nãy sao lại lo lắng cho hắn chứ. Cái bộ dạng của hắn rành rành là còn chưa xuất ra thực lực chân chính, ta lo lắng cái gì chứ…”.

“Khoan đã. Tiểu Quỷ không phải kẻ thù của ta sao? Ta cớ gì lại đi lo lắng nhỉ?… Phi! Phi! Ai thèm lo lắng…”.

Giữa lúc Lạc Lâm còn đang lẩm bẩm một mình trên ngọn cây bên kia thì bên này, cuộc chiến đã lại tiếp diễn. Chủ động tấn công là phía Thác Nhĩ Đồ.

Giống như nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi sai sử bạch hầu lao lên, Thác Nhĩ Đồ cũng hạ lệnh cho hắc hầu tiến đánh:

“Mau xé xác tên tiểu tử kia ra cho ta!”.

“Gào…!”.

“Gào…!”.

Trong tiếng gào to, hắc – bạch song hầu tung người phóng lên cao, đồng loạt vung tay đấm xuống Thi Quỷ.

“Đến đây đi”.

Mặc khí thế hung hãn, cuồng bạo của đôi hung hầu, Thi Quỷ đứng nguyên đấy, chẳng buồn tránh né. Hai tay đưa lên, mỗi tay chỉ duỗi duy nhất một ngón, hắn đồng thời bắn ra hai tia sáng màu đỏ.

Huyết Ma Truy Hồn Chỉ?

Tất nhiên. Có điều so với trước thì Huyết Ma Truy Hồn Chỉ lần này của Thi Quỷ đã khác đi vài phần. Thay vì xuất rời như một mũi tên thì lúc này chúng lại nối liền với đầu ngón tay Thi Quỷ, trở thành những tia sáng kéo dài hơn trăm thước.

Hình thức của chỉ pháp đã thay đổi, đấy là sự thật rành rành, phàm kẻ có mắt đều nhận ra được. Nhưng, đấy vẫn mới chỉ là vẻ bề ngoài, chứ còn bên trong… khác biệt lại càng nhiều hơn nữa.

Ẩn bên trong hai tia sáng kéo dài ấy, ngoại trừ linh lực đã trải qua sự chuyển hóa từ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công ra thì vẫn còn có thêm một loại lực lượng khác nữa: Huyết Sát Chi Lực, và nó không phải chỉ có một chút.

Khỏi phải nghĩ, với Huyết Sát Chi Lực – thứ lực lượng tinh túy nhất của người tu tập Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công, Huyết Ma Truy Hồn Chỉ của Thi Quỷ tuyệt đối đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Về phần mạnh tới đâu thì đôi hắc – bạch hung hầu kia chính là câu trả lời rõ ràng và thực tế nhất. Ngay khi tiếp xúc với hai tia sáng kéo dài màu đỏ, bọn chúng hai tên như một, thần tình tức thì đại biến, miệng hét thảm, cuống cuồng thoái lui.

Đáng tiếc, đã quá muộn rồi. Hai con hung hầu kia, bọn chúng đã thuộc sai chủ, đánh sai người. Mà sai lầm thì bao giờ cũng phải trả giá. Bọn chúng chẳng phải ngoại lệ. Nhưng là cái giá phải trả… thực sự quá lớn rồi.

Hai tia sáng kéo dài màu đỏ – hiện thân của Huyết Ma Truy Hồn Chỉ, giờ phút này chúng hệt như hai lưỡi kiếm sắc bén nhất thế gian, đem đôi hắc – bạch hung hầu cắt thái liên tục. Chúng cắt vào đâu thì thân thể đôi hung hầu rời ra đến đấy, nửa giây trì hoãn cũng không có. Loáng cái, khi mà tiếng kêu gào thảm thiết thê lương của đôi hung hầu còn chưa lắng xuống thì thân thể chúng đã bị cắt ra trăm khúc, xẻ hơn trăm mảnh. Để rồi sau đó, từ những mảnh thịt hư ảo ấy, hàng trăm tiếng bạo liệt nối nhau vang lên một cách đầy hỗn loạn.

“Oành”.

“Oành… Oành…”.

“Oành… Oành…”.

“Oành…”.

Bạo liệt đã ngưng. Âm vang đã ngừng. Đôi hắc – bạch hung hầu kia, bọn chúng hiện đã chẳng còn nữa.

Theo lý lẽ thông thường, đôi hắc – bạch hung hầu kia là do bảo phù biến hóa mà thành, thế nên nếu bị tiêu diệt thì sẽ bị trả về nguyên trạng, hiện nguyên hình là hai miếng ngọc bội đen, trắng. Vậy mà không, không có ngọc bội nào ở đây cả, dù chỉ là một mảnh vụn. Đôi hung hầu kia, bọn chúng đã triệt để tiêu vong rồi.

Là do số lần sử dụng bảo phù đã bị dùng hết?

Thực ra thì đây mới chỉ là lần thứ hai Thác Nhĩ Đồ và nữ nhân Mị Ma tộc đem bảo phù ra dùng thôi, lực lượng theo ước tính còn có thể dùng thêm hai lần nữa cơ.

Bảo phù tiêu vong chẳng vì hết năng lượng, sở dĩ tan biến nguyên nhân là vì Thi Quỷ, hay chính xác hơn thì là do Huyết Sát Chi Lực trong đòn Huyết Ma Truy Hồn Chỉ được Thi Quỷ tung ra vừa rồi. Nó đã đem bảo phù hoàn toàn phá hủy.

Ban đầu, thời điểm Thi Quỷ chưa vận dụng Huyết Sát Chi Lực, Huyết Ma Truy Hồn Chỉ của hắn đánh ra dường như không có bao nhiêu tác dụng, trước sau đều bị Thác Nhĩ Đồ và nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi né được. Nhưng còn bây giờ, khi có Huyết Sát Chi Lực gia trì thì sức mạnh rõ ràng đã thuộc về một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt. Thậm chí dù đối phó với đôi hắc – bạch hung hầu có lực lượng sánh ngang cường giả Thiên hà đệ tam trọng cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian liền phá hủy.

Thế mới thấy Huyết Sát Chi Lực – thứ lực lượng tinh túy nhất của người tu tập Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công – là cỡ nào khủng bố, cỡ nào đáng sợ.

Lạc Lâm thuộc cùng chiến tuyến với Thi Quỷ nên không cần đề cập làm gì, riêng kẻ cần đề cập là Thác Nhĩ Đồ và nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi thì…

Bọn họ chạy rồi.

Lẽ dĩ nhiên là bọn họ đã sợ. Bọn họ đâu phải kẻ ngốc mà chẳng nhìn ra sự ghê gớm của Thi Quỷ.

Vừa rồi, Thác Nhĩ Đồ và nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi vốn là định nhân lúc đôi hắc – bạch hung hầu dồn ép Thi Quỷ, trong lúc hắn bận đối đầu với chúng thì sẽ tổng lực tấn công, xuất ra thủ đoạn lôi đình đem hắn diệt sát. Nhưng bọn họ có tưởng tượng thế nào cũng không hình dung ra được Thi Quỷ vậy mà lại khủng bố tới nhường ấy, đang sợ tới nhường ấy.

Vài ba hơi thở liền đem đôi hung hầu vốn có lực lượng sánh ngang cường giả Thiên hà đệ tam trọng tiêu diệt, hơn nữa còn là tiêu diệt rất triệt để, sức mạnh bậc này… Thác Nhĩ Đồ có thể không khiếp sợ sao? Nữ nhân Mị Ma tộc Trinh Nhi có thể không khiếp sợ sao? Bọn họ có thể không chạy sao?

Bọn họ còn chưa có muốn chết!