Chương 410: Vượt Qua Quân Vương

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đám mây xám màu chì bắt đầu chậm rãi khởi động, giống như nó muốn rơi xuống mặt đất. Sự đè nén làm cho người ta sắp nghẹt thở.

Mặt đất đông cứng màu nâu đỏ phảng phất như nham thạch bị máu huyết ngấm dần nhuộm qua. Trong sự tĩnh lặng lạnh lùng, bạch cốt rải khắp nơi liếc mắt không nhìn thấy điểm cuối. Ngoài những khung xương hình người ra còn có bộ xương khô của loài chim khổng lồ cao hơn mười thước, hài cốt sư tử dài đến hai mươi thước, xương cốt Cự Long dài tới bảy tám chục thước.

Đây là một mảnh chiến trường tử vong ở vùng đất giao tiếp giữa hai miền đông tây. Hoang vu mà lại cô quạnh, ngay cả là Hỏa Chủng sinh vật cũng rất ít khi đặt chân đến nơi này, bởi vì nơi này là một vùng đất chẳng lành.

Theo truyền thuyết suốt những năm tháng vô tận tới nay, đã có rất nhiều cường đại vương giả bỏ mạng ở chỗ này. Lâu ngày liền không người nào dám dễ dàng bước chân vào.

Ngũ Thải Khô Lâu Vương đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân, xem ra cũng không phải hạng người gian giảo. Hắn mật đàm cùng Tiêu Thần hai canh giờ, liên minh đông tây bộ liền chính thức xác định. Thiên Sứ Vương dẫn dắt mười ba cường giả. Tiêu Thần cũng mang Sát Phá Lang, lão Hoàng cùng hơn mười vị cao thủ chạy tới phiến xứ sở này.

Thiên Sứ Vương hoài nghi Quân Vương đang ngủ say sắp thức tỉnh là ở dưới mặt đất xứ sở này, đi vào nơi đây đã có thể cảm giác được một khí tức làm cho người ta không thoải mái. Trong mơ hồ có khả năng cảm giác được dao động là từ chỗ sâu trong địa tầng truyền lên trên.

Tiêu Thần lập tức nhíu mày. Nơi này cách Thần Thôn không quá mấy trăm dặm. Mà cự ly đến miệng Cốt Tỉnh ( giếng cốt) đi thông Cửu Châu càng không đến ba mươi dặm.

Cốt Tỉnh thông suốt tới địa ngục cực kỳ giống một xương cột sống của bộ hài cốt to lớn khó có thể tưởng tượng. Truyền thuyết trước đây đã có một vị Quân Vương có một không hai bỏ mạng ở xứ sở này, tất cả đều sẽ là trùng hợp sao?

Quân Vương vừa hiện ra ắt sẽ long trời lở đất, khiến cho ngàn vạn Hỏa Chủng sinh vật tất cả đều hóa thành bụi bặm. Đối với Hỏa Chủng sinh vật ở chung quanh mà nói, không có lựa chọn nào mà chỉ có thể ngăn cản.

“Chính nơi này, chúng ta cần phải thâm nhập xuống dưới đất. Nếu như hắn vẫn còn đang ngủ say, chúng ta có ba thành cơ hội có khả năng thành công.” Ngũ Thải Thiên Sứ Vương phi thường trầm trọng.

Mười ba vị chiến tướng của Thiên Sứ Vương cùng đám người Sát Phá Lang bắt đầu e dè cẩn thận phá vỡ mặt đất cứng rắn màu nâu đỏ, mỗi người đều chăm chú dị thường. Cẩn thận mà lại chuyên tâm sợ gây ra động tĩnh quá lớn, làm bừng tỉnh Quân Vương đang ngủ say.

“Không cần sợ hãi, Quân Vương ngủ say rất khó tỉnh dậy. Cứ mạnh tay đả thông lớp đất này đi.” Ngũ Thải Thiên Sứ Vương rất có khí phách, lớn tiếng căn dặn.

Như thể mệnh lệnh này vừa ban ra. Các cường giả không hề bó tay bó chân nữa lập tức công phá bề mặt, hướng về chỗ sâu dưới đất mà khai quật. Không hề nghi ngờ, đây là một hành động điên cuồng. Đào ra một bậc Quân Vương, ngẫm lại đủ để cho mọi người sợ run.

Thiên Sứ Vương ra tay hành động đầu tiên, đệ nhị chiến tướng cùng với Sát Phá Lang cộng ba bốn vị cường giả đều đã đạt tới cảnh giới Ngư Dược. Với cao thủ thực lực như thế nên việc phá vỡ tầng bề mặt tự nhiên không phải việc khó, làm cho tốc độ phi thường nhanh.

Một cái động lớn hắc ám không ánh sáng xuất hiện ở dưới mặt đất, đi thông vào phía sâu dưới mặt đất, những trận dao động đáng sợ khiến người ta tim đập nhanh đang dập dờn ra.

“Nếu như thất bại thì tất cả mọi người phải chết.” Tiêu Thần nhìn Ngũ Thải khô lâu, muốn hiểu rõ nội tâm của hắn nên tiếp tục: “Cùng kết cục như thế, còn không bằng rời xa nơi đây. Tránh né nguy hiểm.”

“Muốn giữ mạng sống thì chỉ có thể đi vào chỗ sâu trong đại lục. Nhưng bên trong là thiên hạ của Quân Vương, so cùng kết cục này và tới đó bị bọn họ nô dịch thì ta tình nguyện lựa chọn tử vong.” Thiên Sứ Vương quanh thân Ngũ Thải thần quang lóng lánh, lại thêm sau lưng một đôi cánh cũng có vầng sáng đủ màu lượn lờ khiến hắn xem ra thật thần thánh mà lại uy nghiêm.

Hắn thân là Ngũ Thải Thiên vương tại xứ sở bên ngoài. Nếu sát nhập vào chỗ sâu trong đại lục chắc chắn sẽ được Quân Vương tán thưởng. Nhưng hắn tình nguyện làm đầu gà tại xứ sở bên ngoài, chứ không nguyện tiến vào chỗ sâu trong đại lục làm đuôi phượng.

Tiêu Thần gật đầu, đây là một vị vương giả cường đại có cốt cách kiêu ngạo. Nếu như thực sự giết chết được Quân Vương đang ngủ say dưới đất sẽ hoàn toàn thay đổi cục diện. Thực lực cũng đem bởi vậy mà đột nhiên tăng mạnh, xác thật đáng giá mạo hiểm.

Đúng lúc này. Từ dưới đất tối om truyền đến tiếng kêu giật mình.

Tiếp theo hòa quang lòe lòe. Đám người chiến tướng thủ hạ của Thiên Sứ Vương cùng Sát Phá Lang, bế lên một đống xương cốt vỡ hào quang lòe lòe. Không ngờ là Thải Toản cốt thể.

“Ở chỗ sâu trong lòng đất có rất nhiều xương khô, thậm chí có cả hài cốt của bậc siêu cấp Tiến Hóa như vậy.”

Nghe thấy tin tức như thế, Tiêu Thần cùng Ngũ Thải khô lâu trong lòng đều cả kinh. Dưới lòng đất quả thật không đơn giản.

“Tiếp tục khai quật.” Ngũ Thải Thiên Sứ Vương hạ mệnh lệnh như vậy.

Cùng với thời gian trôi đi, rõ ràng đã cảm nhận được khí tức làm cho người ta không thoải mái lại tăng thêm. Dao động ở chỗ sâu trong lòng đất càng ngày càng rõ ràng.

Đột nhiên một luồng sát khí lạnh thấu xương phóng lên cao khiến cho Tiêu Thần cùng Ngũ Thải Thiên Sứ Vương tất cả cũng biến sắc. Dưới đất truyền đến những trận tiếng giật mình la lên.

Sát Phá Lang là người thứ nhất vọt lên với thần sắc đầy hoảng loạn. Dao động thần thức đang run rẩy, hắn lắp bắp: “Đào ra… Đại gia hỏa!”

Mười ba chiến tướng thủ hạ của Thiên Sứ Vương cũng sợ hãi bay lên. Tất cả đều có thần sắc khiếp sợ. Hỏa chủng của mọi người đều đang nhảy lên kịch liệt. Rất hiển nhiên đã bị làm cho hoảng sợ.

“Đại gia hỏa có dạng gì? Đã đào đến đồ vật có liên quan cùng Quân Vương à?” Thiên Sứ Vương hỏi.

“Thật sự là đã đào đến Đại gia hỏa. Vương giả một mình ngài đi xuống xem một chút đi, là cái móng tay có thể so với quả núi nhỏ!”

Nghe được lời ấy. Tiêu Thần cùng Ngũ Thải Thiên vương đồng thời biến sắc, hai người cùng nhau nhảy vào dưới đất.

Sát khí lành lạnh như là bảo kiếm phun ra mũi châm nhọn thật bức bách, ở chỗ sâu trong lòng đất hắc ám có một vật khổng lồ to như quả núi nhỏ lẳng lặng nằm ở nơi này. Nhìn đến lóa mắt, thật đúng là giống như quả núi đen sì, sự u ám làm cho người ta sợ hãi. Tử khí lượn lờ.

Nhưng cẩn thận quan sát, không thể không làm cho người ta khiếp sợ. Đó xác thật là một cái móng tay cái, toàn thân đen nhánh. Chỉ có những đốm sáng lờ mờ đang phát ra sát khí khủng bố. Nó lẳng lặng đứng sừng sững ở nơi này.

Lấy tay gõ nhẹ nhàng một cái làm phát ra những trận âm thanh loong coong vô cùng cứng rắn, khó có thể hủy hoại mảy may. Sát Phá Lang cùng những chiến tướng thiên sứ này lúc đầu coi nó như tảng tử thạch ( đá tím) bình thường. Nhưng lại căn bản vô phương đánh nát. Chỉ sau khi đào ra toàn bộ mới ngạc nhiên phát hiện điều huyền bí.

“Vẫn còn… Vẫn còn đào sao?” Đệ nhị chiến tướng Kỳ Đức thủ hạ của Thiên Sứ Vương phát ra tinh thần hoảng hốt hỏi han: “Lại đào xuống, không phải sẽ… Lộ ra bàn tay của Quân Vương à?”

“Đào!”

Tiêu Thần cùng Thiên Sứ Vương đồng thời đáp.

Tất cả cao thủ tham gia cùng khai quật đều táng đởm kinh hồn. Móng tay cái to lớn như vậy, rất rõ ràng không phải Hỏa Chủng sinh vật tầm thường có khả năng có được. Tối thiểu cũng là Quân Vương!

Tiếp tục khai quật, nhưng lại cũng không phát hiện ra thứ gì hợp với xương ngón tay Quân Vương. Cái móng tay đen sì cực lớn này phảng phất như tồn tại một mình, điều này làm cho đám người Sát Phá Lang cùng lão Hoàng hơi chút yên lòng.

Chính là tâm tình của mọi người còn không bình phục bao lâu thì tiếng giật mình la lên lại lần nữa truyền đến từ chỗ sâu trong lòng đất. Sát khí càng thêm nồng đậm. Lần này đây, không ngờ hắn đã đào đến một đốt xương ngón tay, to lớn quá mức, tựa như là một hòn núi nhỏ nằm vắt ngang ở chỗ sâu dưới đất.

Ngay cả là Ngũ Thải Thiên Sứ Vương cũng im lặng hồi lâu. Thủ hạ của hắn đệ nhị chiến tướng Kỳ Đức tiến lên báo: “Vương thượng. Ở xứ sở bên ngoài không phải có một truyền thuyết lâu đời sao. Năm đó một vị Quân Vương có một không hai, tựa hồ… đã vượt qua cảnh giới Quân Vương, nhưng không biết vì sao lại biến mất trên Tử Vong đại lục. Phải chăng sẽ không…”

Hiểu biết của Tiêu Thần đối với thế giới Tử Vong rõ ràng kém xa bọn họ, nay nghe được lời ấy thì cực kỳ để bụng, liền cẩn thận lắng nghe.

Ngũ Thải Thiên Sứ Vương suy tư trong thời gian dài. Mới nói: “Năm đó có vô thượng cường giả tựa hồ nổi danh là Nữ Oa, Hữu Sào thị cùng một chí cường tồn tại vượt qua cảnh giới Quân Vương ở xứ sở này đã triển khai một trận đại chiến trời long đất lở tại đây. Có lẽ thi cốt dưới đất này là vị kia…”

Điều này tuyệt đối là bí mật, trong lòng Tiêu Thần phi thường khiếp sợ. Trận đại quyết đấu trước năm tháng vô tận tất nhiên là trời long đất lở. Nếu như dự liệu không sai thì tựa hồ đã tăng lên đến bậc Tổ Thần đấu nhau.

Tất nhiên, nếu như Nữ Oa, Hữu Sào thị sống lại ở thế giới này. Khẳng định cũng đã tăng lên tới cảnh giới kia. Bộ hài cốt khổng lồ dưới đất chẳng lẽ nói chính là tàn cốt của vị tồn tại vượt qua Quân Vương kia sau khi bị đánh bại sao?

“Y nha…” Tuyết Bạch Tiểu Thú tò mò chen đến phía trước. nằm bên người Tiêu Thần kia. Nó đánh giá xương ngón tay thật lớn này.

Tiêu Thần cười véo mũi nó rồi bảo: “Đi về Thần Thôn nói tin tức nơi này cho Lý Mục lão nhân.”

Kha Kha quơ móng vuốt nho nhỏ phản đối. Nó thoát khỏi bàn tay Tiêu Thần, hóa thành một đạo hào quang trắng bay lên trời.

Hắn phi thường thấy nhất thiết phải nói cho Thần Tộc tất cả chuyện phát sinh nơi này. Vạn nhất thật sự làm náo động vị Quân Vương đang ngủ say kia. Thần Thôn chỉ sợ cũng phải gặp tai ương.

Càng khai quật thì trong lòng càng kinh động. Đến sau này đã liên tục đào ra hơn mười khối xương cốt to như quả núi nhỏ, lớn đến mức khó có thể tin nổi. Ngay cả là Quân Vương trong truyền thuyết cũng không có cốt thể như vậy, mà lại căn bản vô phương làm nó hư hại mảy may, độ cứng cao vượt quá mức tưởng tượng.

Đến sau này, lòng đất bên dưới ở chỗ sâu trong chiến trường tử vong sắp sửa bị đào rỗng thì phát hiện càng ngày càng kinh người. Tiếp theo, điều làm Tiêu Thần có cảm giác giật mình là đã khai quật ra một bộ xương cốt cực lớn đang từ từ mở rộng hướng về một tòa thành trì nhỏ cách đó xấp xỉ ba mươi mấy dặm. Nơi đó đúng là vị trí có Cốt Tỉnh.

Việc đã đến nước này. Không cần nghĩ cũng biết cái xương cột sống kia chính là vật còn sót lại của vị tồn tại đã vượt qua Quân Vương kia. Có điều vì sao nó lại nối thông với Cửu Châu thì điều này khó có thể thăm dò suy đoán. Có khả năng nhất là do tồn tại cấp bậc như Nữ Oa Tổ Thần đã gây nên năm đó. Khẳng định từng bị người làm tế luyện.

Cuối cùng. Sự khai quật ở chỗ sâu trong lòng đất cũng không kéo dài tới hướng Cốt Tỉnh. Mà là đổi hướng đi về một phương hướng khác.

Thần Tộc lão nhân Lý Mục cùng Triệu Anh đích thân đến, mà lại còn mang đến hơn mười cao thủ cường đại của Thần Tộc. Đối với điều này. Ngũ Thải Thiên Sứ Vương cũng không cảm giác kỳ quái. Sự thực hắn liên minh cùng với Tiêu Thần chính vì muốn Thần Tộc tham gia cùng, bởi vì hắn sớm biết rằng quan hệ giữa hai người.

Mà cũng vào lúc này, ở chỗ sâu trong lòng đất lại có phát hiện kinh người. Ở trong lớp đất hắc ám không ánh sáng đã phát hiện được lượng lớn âm ngọc, tục xưng là Tử Ngọc. Nó chính là do tủy đất có Âm Khí rất nặng hóa thành.

Đối với người trong giới tu luyện mà nói thì đó là một loại thiên tài địa bảo hiếm có, khi tế luyện Linh Bảo thì thả vào một chút là có khả năng làm tăng lên phẩm bậc nhất định.

Có tiếng kêu giật mình truyền đến. Sát Phá Lang cùng Thiên Sứ chiến tướng khai quật ra vị trí bộ xương ngực hư hư thực thực. Ở chỗ sâu trong tầng đất bị đào khoét một mảnh trống trải, vị trí xương ngực dần dần lộ ra. Mà cũng vào lúc này thì những trận sương mù dày đặc lan ra.

Hào quang lấp lánh. Ráng lành vạn đạo. Cũng không có sát khí bức người nữa, chỉ là những trận hương thơm lan ra.

Cái mũi xinh xắn của Kha Kha nhẹ nhàng giật giật. Lập tức nó lộ ra vẻ say mê. Trong phút chốc hóa thành một đạo bạch quang liền vọt tới hàng đầu phía trước. Rồi sau đó Thất Thải hào quang không bay ra nữa, tiểu tử kia tự mình mở đường.

Đám người Tiêu Thần, Ngũ Thải Thiên Sứ Vương, Lý Mục, Triệu Anh theo sát sau đó. Bay nhanh theo vào.

“Ầm ầm ầm “

Ở chỗ sâu trong lòng đất truyền đến những tràng âm thanh ù ù, bộ xương ngực khổng lồ lộ ra, giống như giống như một cái nhà giam do thiên nhiên hình thành. Ở chỗ sâu trong lòng đất tại vị trí lồng ngực kết nối với nhau, ở bên trong có lượng lớn âm ngọc. Đồng thời có rất nhiều âm mộc sinh trưởng.

Trông giống như một rừng san hô tím lấp lánh. Long lanh trong suốt. Hào quang lóng lánh, ráng lành vạn đạo.

Trong đó có không ít Tử Toản Âm Mộc lâu đời như thể là do Tử Ngọc tạo hình mà thành. Những trận hương thơm truyền đến, loại âm mộc linh thiêng từ mấy vạn đến trên mười vạn năm phi thường ít ỏi. Chỉ có loại cây già như vậy mới có thể kết được những trái Tử Toản Âm Mộc Sâm Quả long lanh.

Những đợt hương thơm từ phía trước nhẹ nhàng lan đến.

“Y nha y nha…”

Kha Kha vui mừng kêu. Nó xuất ra Thất Thải hào quang đạo này tiếp theo đạo kia đào tất cả hơn mười gốc vương thụ ở trung tâm rồi đều dời vào trong Thất Nhạc Viên.

Thiên Sứ chiến tướng, Sát Phá Lang tất cả cũng vọt tới. Mặc dù bọn họ vô phúc hưởng dụng, nhưng lại biết đây là thần vật khó được.

Có điều hơn mười gốc vương thụ tinh hoa nhất đã bị Kha Kha giành trước rồi chuyển vào Thất Nhạc Viên. Điều này làm cho bọn họ phi thường tiếc nuối. Tử Toản Âm Mộc mặc dù rất nhiều. Nhưng mà đích thực kết quả lại không có mấy cây.

“Y nha…” Đối mặt sự căm tức của mười ba danh thiên sứ chiến tướng, tiểu tử kia không yếu thế chút nào. Nó chớp chớp đôi mắt to, thở hổn hển trừng lên nhìn lại tựa hồ muốn nói là do nó phát hiện ra trước.

Thần Tộc cao thủ nhất tề hành động. Đem thu toàn bộ số cây còn thừa lại vào trong không gian Giới Chỉ, đối với điều này Ngũ Thải Thiên Sứ Vương cũng không nói ra lời nào, bởi vì bọn họ xác thật vô phúc hưởng thụ.

“Cây Tử Toản Âm Mộc thích âm, nếu muốn trồng nó cho tốt thì tốt nhất cũng nên thu thập một chút âm ngọc.” Thần Tộc lão nhân Lý Mục chỉ bảo cho Tiểu Thú Kha Kha.

Tiểu quỷ chăm chú gật đầu, trước đây nó cũng từng thu thập vài cây Tử Toản Âm Mộc. Nhưng kết quả tất cả đều héo rũ tử vong. Lập tức nó cùng Thần Tộc cường giả chia cắt âm ngọc tủy. Cẩn thận chôn vào trong Thất Nhạc Viên, rồi lại lần nữa mới chuyển cây Tử Toản Âm Mộc đến.

Nhìn Sâm Quả lóng lánh trên cây tử ngọc, Tiểu quỷ tràn ngập cảm giác có thành tựu. Hiện tại bên trong thần viên của nó bảo thụ càng ngày càng nhiều. Chủng loại càng ngày càng đầy đủ hết. Quả thực nó sắp sửa thu thập toàn bộ Linh Căn trong thiên địa.

Tất cả cao thủ Thần Tộc cũng cảm thấy mỹ mãn. Thực sự là một lần đại thu hoạch. Vương thụ mặc dù bị Tiểu Thú lấy được, nhưng về số lượng bọn họ lại chiếm ưu thế tuyệt đối.

Một phen thu thập làm nơi này trống vắng một mảnh, chỉ còn lại có chiếc xương ngực cực lớn kia. Rất hiển nhiên xương ngực bị cắm vào dưới đất đúng chỗ đụng vào tủy đất. Những cây Tử Toản Âm Mộc này trước kia đã có, chứ cũng không phải có nguyên nhân do bộ xương cốt khổng lồ kia sinh ra.

Mọi người bắt đầu tiếp tục khai quật, bộ xương cốt lớn của tồn tại vượt qua Quân Vương nằm rải rác ở chỗ sâu trong lòng đất. Chẳng lẽ nói Quân Vương ngủ say đang thu nạp tinh khí còn sót lại của bộ xương cốt lớn sao?

Xương cánh tay cùng xương đùi to như những dải núi non trùng điệp lần lượt bị phát hiện. Chúng cực kỳ làm cho người ta sợ hãi, rất khó tưởng tượng năm đó Quân Vương có uy thế ra sao.

Thần Tộc lão nhân Lý Mục bí mật truyền âm nói cho Tiêu Thần: “Những chiếc xương cốt lớn này mặc dù cứng rắn đến mức khó có thể tưởng tượng, nhưng đã sớm không có nửa điểm tinh khí. Thiết tưởng… Tất cả tinh hoa bị tinh luyện nhập vào trong xương cột sống. Bị tế luyện thành Cốt Tỉnh nối liền hai giới thông nhau. Nhưng mà tựa hồ đó là một phế phẩm nên không thực hiệnđược sự nối liền thông nhau đích thực cuối cùng.”

Tầng đất bên dưới chiến trường tử vong bị đào rỗng, cơ hồ tất cả tàn cốt đều đã tìm được. Duy độc còn thiếu xương cột sống cùng đầu lâu. Đối với vị trí xương cột sống, Tiêu Thần cùng người Thần Tộc đương nhiên biết ở nơi nào, nhưng còn đầu lâu lại tìm khắp nơi mà không được.

“Tìm được rồi. Tìm được đầu lâu rồi!” Sát Phá Lang tại tầng dưới chót ở chỗ sâu trong lòng đất truyền đến tiếng kêu giật mình.

Nghe được lời ấy, tất cả mọi người nhằm phía lòng đất hắc ám.

Cũng không cần khai quật. Phiến tầng dưới chót này lại là cái động. Một cái đầu lâu đen nhánh cực lớn lẳng lặng lơ lửng ở nơi đó. Nó giống như quả núi đồ sộ đang lóe ra được những ánh sáng mờ ảo.

“Không đúng. Chỉ có xương trán, còn bộ phận khác là hư ảnh.” Thần Tộc lão nhân Lý Mục khẽ nhíu mày.

“Đó là…” Tiêu Thần thất kinh. Cái xương trán thật lớn kia lóe ra những tia sáng mịt mờ. Nó giống như một chiếc gương Mặc Ngọc ( ngọc đen), trong gương xuất hiện một vài hình ảnh.

Một mảnh đại dương mênh mông màu vàng. Một chiếc đầu lâu đen nhánh thật lớn trông giống như con thuyền to đang trôi dạt trong nước biển màu vàng kia.

“Cấm Kỵ Chi Hải của Trường Sinh Giới… Thuyền Quân Vương!” Tiêu Thần trố mắt đứng nhìn. Mặt mày kinh ngạc.

Đúng lúc ấy. Chuyện làm cho người ta càng thêm giật mình đã xảy ra. Thủ hạ đệ nhị chiến tướng Kỳ Đức của Ngũ Thải Thiên Sứ Vương khi bay đến trước xương trán như Mặc Ngọc kia thì không cẩn thận lại tiến thêm một bước, đi vào trong không trung đại dương màu vàng kia.

“Là.. Cánh cửa không gian!” Thần Tộc lão nhân Triệu Anh cả kinh nói: “Lấy xương trán làm đầu mối. Nơi này nối thông được đến một thế giới khác.”

Trong lòng Tiêu Thần nổi lên muôn vàn trận sóng gió, tất cả điều này thật sự thử thách sức tưởng tượng của người ta. Thuyền Quân Vương trong Cấm Kỵ Chi Hải nước vàng kia, lại thêm Cốt Tỉnh trong tòa thành nhỏ, bộ xương cốt lớn ở chỗ sâu trong lòng đất… Tất cả điều này không ngờ có mối liên hệ mật thiết không thể tách rời.