Chương 380: Sơ Động

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cửa mấy nhã gian đều bị đẩy ra. Phân biệt đi ra mấy người. Mặc dù không có năng lượng dao động bạo phát ra nhưng loại khí thế vô hình này vẫn làm cho người ta cảm giác sợ run.

Đương nhiên có người nhận ra thân phận của bọn họ liền giật mình la lên kèm theo âm thanh dựng tóc gáy.

Người xuất hiện đầu tiên chính là vương giả trẻ tuổi Cự Long thần thánh tộc. Mái tóc dài màu vàng giống như một vầng mặt trời sáng lạn. Mà ngay cả con ngươi màu vàng mang theo nụ cười nhàn nhạt quét qua đông đảo tu giả trên Yên Vũ Lâu làm hắn giống như một vị đế vương. Hình như có một luồng khí thế quân lâm thiên hạ.

Người xuất hiện thứ hai càng làm cho người sợ hãi. Một mái tóc xanh lá cây lóe ra ánh sáng yêu dị. Hắn phảng phất là Đấu Chiến Thánh Giả trời sinh. Trong mắt tràn ngập chiến ý dâng cao. Đúng là một vị Chiến Vương trong tứ đại vương mạch của Chiến Tộc, tên là Cảnh Bồ. Hắn có một khí phách thách thức thiên hạ duy ngã độc tôn.

Sau khi cửa của nhã gian thứ ba bị đẩy ra. Chủ nhân cũng không hề đi ra nhưng mọi người đều đã biết là ai. Bởi vì trong ánh sáng lấp lánh mơ màng, một người khiến chúng sinh tựa như lâm vào ảo mộng. Mặc dù vô phương thấy rõ dung nhan tuyệt thế kia. Nhưng một đôi thần dực xinh đẹp tuyệt luân như hắc ngọc đã chứng minh thân phận của nàng ―――― Đọa Lạc Thiên Sứ vương.

Hai cửa phòng nhã gian khác cũng bị đẩy ra, nhưng không ai biết chủ nhân bên trong là người nào. Nhưng có một điều có thể khẳng định đúng là dị tộc vương giả. Nếu không sao dám trước mặt Cự Long thần thánh vương cùng Chiến tộc vương giả bày ra tư thế ngang hàng như vậy.

Mặc cho ai cũng thật không ngờ Yên Vũ Lâu lại tụ tập năm vị dị tộc vương. Thật sự là một chuyện làm cho người ta kinh ngạc. Bọn họ cùng tụ tập tại Trường An đệ nhất lâu thật sự là trùng hợp sao?

Cự Long thần thánh vương là người đầu tiên kéo theo một đạo tàn ảnh ánh vàng đã xuất hiện trong nháy mắt ở trước một nhã gian khác. Nâng hai tên dạ xoa ngã vào trong huyết lên. Chùm sáng màu vàng như một loại gợn nước bắt đầu khởi động ùa vào trong cơ thể hai tên kia.

“A…”

“A…”

Hai tên Dạ Xoa tướng mạo xấu xí da màu xanh sẫm thống khổ kêu lớn mà tỉnh lại từ hôn mê.

“Công kích linh hồn mạnh thật.” Từ trong con ngươi màu vàng của Cự Long thần thánh bắn ra thần quang trong veo. Hắn nói: “Thân thể cơ hồ sụp đổ, linh hồn suýt nữa tan thành tro bụi. Nếu như không phải ta ra tay thì hẳn phải chết không nghi ngờ.”

“Đa tạ thần Cự Long vương cứu giúp.” Hai tên Dạ Xoa vội vàng quỳ gối. Giờ phút này đã sớm không có vẻ hung tàn vừa rồi. Trong đó một tên nói: “Xin Cự Long thần thánh vương làm chủ cho chúng ta…”

“Dạ Xoa Vương đại khai sát giới tại lân cận Dự Châu. Nói vậy liền muốn đi vào Ung Châu sao?” Liền lúc này Chiến Vương Cảnh Bồ đột nhiên mở miệng. Mái đầu đầy tóc xanh lá câêu dị khiến hắn hiện ra khí thế bức nhân.

“Đúng vậy.”

Hai tên cao thủ Dạ Xoa Tộc tuy rằng trước mặt Nhân tộc cường giả thì lên mặt vênh váo nhưng đối mặt Chiến Vương Cảnh Bồ thì đến thở cũng không dám. Đối với tên Ma vương khủng bố thì trong lòng bọn chúng tràn ngập sự sợ hãi sâu sắc. Phải biết rằng mấy ngày trước, Chiến Vương Cảnh Bồ giết chết vương giả Cự Nhân tộc làm huyết vũ bay tán loạn đầy trời. Khi thi thể Cự Nhân cao đến mười thước ngã xuống đất thì đã làm nổi lên đại hung danh của Chiến Vương Cảnh Bồ.

Trước có Mã Ba Áo đại chiến Hoàng Kim Sư Tử Vương. Sau có Cảnh Bồ đồ sát Cự Nhân Vương. Thực lực của Chiến tộc vương giả có thể nói kinh động thế gian.

“Ta muốn gặp Dạ Xoa Vương.” Cảnh Bồ nói rất lạnh nhạt.

“Dạ Xoa Vương ngày mai sẽ tới thành Trường An. Đến lúc đó chúng ta lại gặp mặt.” Cự Long thần thánh vương tóc vàng mắt vàng lộ ra nụ cười hờ hững. Hắn cùng với Dạ Xoa vương chính là đồng minh nên tự nhiên biết hành tung nhau.

Đông đảo tu giả trên Yên Vũ Lâu nghe vậy ai cũng biến sắc. Gần đây hung danh của Dạ Xoa Vương chấn động Cửu Châu. Hắn đã giết rất nhiều cao thủ Nhân tộc, quả thật trong các dị tộc vương của trăm tộc đối với cường giả loài người thì hắn là kẻ tàn khốc vô tình nhất. Hắn lại muốn tới thành Trường An. Thật sự là một tin tức không tốt.

Chiến Vương Cảnh Bồ lặng lẽ gật đầu.

Ở trong quá trình này. Đọa Lạc Thiên Sứ vương làm điên đảo chúng sinh cùng với vương giả trong hai nhã gian khác cũng không đi tới.

Cự Long thần thánh vương lạnh lùng nhìn qua mấy người lão Hứa. Rồi sau đó nhìn khắp chúng cường giả trên Yên Vũ Lâu miệng nói: “Bằng hữu đã xuất thủ bước ra gặp mặt.”

Mọi người trong lòng sợ hãi Cự Long thần thánh vương muốn nhúng tay vào chuyện này thì ai ngăn cản được. Người vừa mới xuất thủ cứu giúp lão Hứa chỉ sợ phải bỏ mạng ở chỗ này.

Yên Vũ Các lập tức im ắng, cũng không có người đứng ra. Nhưng bầu không khí lại căng thẳng tới cực điểm.

Cự Long thần thánh vương nói lạnh lẽo vừa nhìn mọi người: “Chờ ta bắt ngươi ra sao?”

Vẫn không có người trả lời. Cả tầng này hoàn toàn yên tĩnh.

Mọi người trong lòng đều rất kinh ngạc. Tựa hồ Cự Long thần thánh vương cũng không đích thực xác nhận ra là người phương nào xuất thủ. Đủ để nói rõ người kia có thực lực cường đại ra sao. Đồ rằng so với Cự Long thần thánh vương cũng không kém bao nhiêu.

“Nếu không ra ngoài thì ta liền giết chết tu giả Nhân tộc khắp lâu…” Cự Long thần thánh vương mang theo nụ cười nhạt nhẽo. Nhưng trong giọng nói là sự lạnh lẽo nói không ra lời.

“Muốn giết ngươi liền nhằm vào ta đi…” Lão Hứa đứng lên vỗ bộ ngực nói tiếp: “Không tìm được người ta thì lại giở ra chiêu số. Để coi là dị tộc vương giả gì. Đánh ta đi…”

Người bạn của lão Hứa cả người đang run rẩy kéo kéo tay áo lão. Không cho lão tiếp tục nói hết.

Cự Long thần thánh vương cực kỳ bình tĩnh. Cũng không có bởi vậy mà tức giận. Hắn giống như một vị đế vương quân lâm thiên hạ chậm rãi đi về phía trước. Uy áp chí cao tràn ngập trong cả tòa Yên Vũ Lâu.

“Muốn chết vẫn còn không dễ dàng sao. Liền chém ngươi trước…” Hắn nói rất bình tĩnh. Nhưng thần thức cường đại cũng đã bao phủ cả tầng lầu. Hắn suy đoán khi động thủ giết lão Hứa thì hơn phân nửa người trong bóng tối sẽ ngăn cản.

“Ban cho ngươi tử vong!” Cự Long thần thánh vương chỉ một ngón tay ra. Chùm sáng vàng rực chiếu rọi cả tòa tầng lầu ấn về hướng trán của lão Hứa. Nếu như bị đánh trúng tất nhiên sẽ hình thần câu diệt.

Tiêu Thần vốn không muốn bộc lộ quá sớm. Hiện nay trăm tộc xuất thế mà thông thường đối với loài người rất không hữu hảo. Hắn muốn âm thầm hành động, nhưng hắn lại không muốn nhìn lão Hứa này tử vong. Lão là người có cá tính nên hắn muốn ra tay cứu giúp.

“Chậm đã!” Đúng lúc này. Chính lão Hứa đột nhiên kêu lên: “Dừng lại. Ta có chuyện muốn nói.”

Cự Long thần thánh vương nghe vậy liền dừng lại. Ngón tay màu vàng chỉ còn cách trán lão Hứa đã không đầy một tấc. Nhưng vừa lúc đó có biến cố xảy ra. Người vốn giúp đỡ lão Hứa bộc phát ra một đạo đao mang sáng lạn chém ngang về hướng Cự Long thần thánh vương.

Điều này thật sự rất ngoài ý muốn!

Ngay cả Cự Long thần thánh Vương đều không thể hoàn toàn tránh thoát. Hắn một mực lấy thần thức quét những người khác trên tửu lâu. Sau khi bị lão Hứa kêu ngừng lại thì cũng dồn tâm tư vào chỗ này. Căn bản không có nghĩ bằng hữu kia của lão Hứa lại đột nhiên bộc phát ra chiến lực khủng bố như thế.

Đây tuyệt đối là một mưu đồ ám sát tính toán tỉ mỉ!

Tất cả đều bởi vì lão Hứa nổi nóng phát ngôn mà gây ra, nhưng “Vai chính” thật sự lại là bằng hữu bên cạnh kia của lão. Không ngờ đó là một cao thủ khủng bố biết ẩn giấu kĩ.

Đao mang sáng như tuyết trong nháy mắt cắt nát quần áo của Cự Long thần thánh vương. Tất cả mọi người giật mình phát hiện ở một khắc nguy hiểm nhất này, trên thân thể Cự Long thần thánh vương hiện ra đông đảo long lân khiến hắn xem ra khủng bố khác thường.

“Xoẹt “

Nhưng mà đao mang rất sắc bén, đến cứng rắn như long lân giáp của Cự Long thần thánh vương cũng bị chém vỡ. Huyết quang bắn toé ra. Một vòi máu huyết phun lên đến tầng trên.

Một tiếng rồng ngâm động đích xác động trời từ Yên Vũ Lâu dội thẳng lên trời cao.

Hào quang vàng lóe lên rực rỡ. Cự Long thần thánh vương lui mạnh lại. Ởtrong quá trình này đao mang ghê gớm kia liên tục bổ ra hàng trăm hàng ngàn đạo. Nhưng cũng đã bị Cự Long vương sau khi dính thương kịp trấn tĩnh lại rồi dùng bàn tay chặn.

Chém giết cận chiến vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt. Hai đạo nhân ảnh cũng nhanh chóng bay vọt đi.

Bụng của Cự Long thần thánh vương cơ hồ bị hoàn toàn xẻ ra, vòi máu ồ ồ chảy ra phía ngoài vòng eo suýt nữa bị chém đứt. Long lân vỡ vụn cùng những mảng lớn rơi trên sàn gác.

Biến cố kinh người này khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

“Ngươi… Hèn hạ vô sỉ… Muốn chết!” Cự Long thần thánh suýt nữa giận nổ bụng. Không ngờ có cường giả ám sát hắn. Bị chịu vết thương nặng như thế đối với hắn mà nói là một loại sỉ nhục. Long lân bao trùm đầy người rất nhanh biến đi, rồi sau đó bụng của hắn ngừng đổ máu mà bắt đầu khôi phục lại. Nhanh chóng chữa trị cho xong chỗ bị thương.

Kẻ tập kích không chút hoang mang. Hắn đã ném lão Hứa cùng với thanh niên đã ra mặt vì lão ra khỏi cửa sổ. Rồi sau đó mang theo một thanh thái đao cỡ lớn, cực kì bỉ ổi chỉ về phía hạ thể của Cự Long thần thánh vương mà khoa tay múa chân một hổi rồi mới lắp bắp nói: “Rất rất… Thật đáng tiếc chém chém chém… chém hơi cao một chút.”

Cự Long thần thánh vương mặc dù chữa trị xong thân thể, nhưng là đã bị thương nặng bèn giận dữ hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?” Đối phương rõ ràng là có dự tính hoàn toàn nhằm vào hắn.

“Ta là ai? Tin tin tin… Tin Tam ca. Đích xác… suốt đời.”

Lời vừa nói ra. Đông đảo cao thủ Yên Vũ Lâu ồ lên. Dĩ nhiên là Ổi Tỏa Vương Kim Tam Ức trong truyền thuyết.

Mà ngay cả Tiêu Thần cách đó không xa cũng ngạc nhiên. Tên gia hỏa này ngụy trang thật tốt quá. Thay đổi dung mạo, tỉ mỉ bày ra cái bẫy này làm hắn cũng không thể đoán được.

“Đây là Ổi Tỏa Vương đặt ngang hàng cùng Không Gian vương Liễu Mộ và Ngưu Ma vương Ngưu Nhân sao?”

“Rất khó có thể tin nổi. Như vậy là hắn.”

“Nhân tộc chúng ta vẫn có mấy người cao thủ. Có điều thật sự hơi… bỉ ổi. Thật là khó quên đôi mắt đa tình kia.”

Kim Tam Ức đang suy nghĩ về nhát đại thái đao. Quay đầu nhìn về phía mọi người mà hỏi: “Ta cáu. Ai ai ai… Ai nói ca bỉ ổi? Ca là tiêu sái Thánh Vương! Còn hắn dường như với ai cũng có vẻ mặt yếu đuối.” Vừa nói hắn vừa chỉ về hướng Cự Long thần thánh vương.

Cự Long thần thánh vương tức đến bể mũi. Tên hỗn đản này lại nói lộn xộn cái gì đó. Hắn lạnh giọng hỏi: “Ta cùng với ngươi nước giếng không phạm nước sông. Hôm nay tại sao ngươi lại ám sát ta?”

“Ta cáu. Nước giếng không phải là nước? Đều đã cưỡi lên cổ ca. Cả cái tộc điểu long các ngươi kia không chỉ có vây công huynh đệ Nghịch Long vương của ta. Lại còn thiếu chút nữa đánh chết vật cưỡi thần lư Đệ Nhất Thiên Hạ của ta. Ca với các ngươi không để yên!” Kim Tam Ức nói rất có thứ tự. Không hề nói lắp nữa.

“Con mẹ nhà ngươi!” Cự Long thần thánh vương bị tức đến trực tiếp nói năng thô bạo. Tên hỗn đản trước mắt này hoàn toàn là nói hươu nói vượn để lấy cớ

“Định cắn à? Mới vừa rồi ca chém ngươi. Không phục thì ngươi cắn ta à.” Kim Tam Ức vừa cười vừa nheo nheo đôi mắt đa tình. Tạo ra tư thế tức chết không đền mạng.

Sắc mặt Cự Long thần thánh vương vô cùng u ám. Không thèm nói bất cứ lời gì mà trực tiếp lao về hướng Kim Tam Ức bỉ ổi. Thần Thánh Quang Huy chiếu sáng cả tòa Yên Vũ Lâu.

Kim Tam Ức không chút do dự lộn người một cái. Từ cửa sổ nhảy đi ra ngoài. Hắn quơ quơ thanh thái đao lớn về phía sau mà khoa tay múa chân hai cái rồi nói: “Ca đi trước một bước…”

Cự Long thần thánh vương sao chịu thả hắn, liền hóa thành một đạo cầu vồng bay ra khỏi Yên Vũ Lâu để truy đuổi.

Chiến tộc vương giả Cảnh Bồ nhìn rõ tất cả điều này trong mắt. Hắn lạnh lùng nói: “Cự Long vương bị chọc giận. Đối phương rõ ràng đang dẫn dụ hắn đuổi giết…”

Vừa lúc đó thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ làm điên đảo chúng sinh nói vọng ra từ trong nhã gian, nàng hỏi: “Chiến Vương không đi thử xem sao ‘ “

“Cũng nghĩ muốn tới để nhìn một phen.” Cảnh Bồ đã muốn đi.

Nhưng mà đúng lúc này từ cầu thang vọng tới tiếng bước chân điềm tĩnh mà lại có lực. Một thanh niên tóc vàng khí khái hào hùng đi tới. Ở giữa trán có một con mắt dựng thẳng đang nhắm chặt. Quanh thân phát ra một cảm giác vô cùng đè nén. Khí chất của hắn cùng Chiến Vương Cảnh Bồ quá giống nhau. Tựa hồ cùng có một khí thế duy ngã độc tôn bẩm sinh.

“Hoàng Kim Sư Tử Vương!”

Tất cả mọi người trong lòng có ý sợ hãi. Đây là cường giả có thể đánh ngang cơ cùng một Chiến Vương khác là Mã Ba Áo. Quét ngang một chốn không có địch thủ. Nghe nói, sắp tới hắn cùng Mã Ba Áo lại quyết chiến một lần nữa tại Trường An.

“Là ngươi…” Chiến Vương Cảnh Bồ nhìn chăm chú Hoàng Kim Sư Tử Vương. Vẻ mặt rất phức tạp. Đối phương vốn là một trong tứ đại vương mạch Chiến tộc. Nhưng hiện lại đi tới nỗi đối lập nhau.

“Đi thôi. Ở chỗ này bất tiện giết ngươi.” Kim Sư Tử Vương không thèm che dấu khí thế nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt kia.

Tất cả mọi người phi thường giật mình. Hoàng Kim Sư Tử Vương đã đại chiến mấy trận cùng Mã Ba Áo. Hiện tại lại tới trêu chọc một vị vương giả Chiến tộc khác. Thật sự rất tự tin.

“Ngươi là vì ngăn cản ta mà đến…” Cảnh Bồ nhìn Hoàng Kim Sư Tử Vương.

Lời này vừa nói ra. Tu giả ở Yên Vũ Lâu lập tức cả kinh. Xem ra có người muốn đối phó Cự Long thần thánh vương. Ngay cả Hoàng Kim Sư Tử đều bị nói đến để ngăn cản Chiến Vương.

Tiêu Thần cũng phi thường kinh ngạc. Lẳng lặng nhìn tất cả cảnh này.

“Cự Long thần thánh vương cùng ta có quan hệ gì đâu. Ta và ngươi vốn là đồng tộc. Ngươi đã không cho ta đi thì hôm nay ta liền ngồi ở đây.” Chiến Vương Cảnh Bồ nói như thế làm tất cả tu giả đều đại cả kinh. Mọi người rốt cục biết lai lịch của Hoàng Kim Sư Tử Vương. Nhưng mà lại càng thêm mê muội. Đồng tộc thì tại sao lại đối đầu sinh tử?

“Không nên lôi kéo ta vào Chiến tộc. Nếu không chúng ta lập tức chém giết sinh tử!” Hoàng Kim Sư Tử Vương tựa hồ căn bản không nể tình, trong lòng bình thản cứ ngồi xuống trước mặt Chiến Vương.

Người dám đối xử với vương giả Chiến tộc như thế thì trên Cửu Châu thực sự không tìm ra mấy người.

Cảnh Bồ cũng không tức giận. Ngược lại gật đầu đáp: “Được rồi. Chuyện của ngươi liền do Mã Ba Áo đi giải quyết.”

Nói xong những lời này hắn chậm rãi đi tới chỗ Tiêu Thần, vô cùng lạnh lùng nói: “Bằng hữu ngươi ẩn giấu rất sâu. Đã có tu vi vương giả thì hà cớ gì che dấu như thế… Hãy để ta xem ngươi rốt cuộc là Vương của tộc nào.”

“Ha hả…” Đọa Lạc Thiên Sứ vương gợi cảm xinh đẹp đã từ nhã gian xuất truyền ra tiếng cười rung động tâm hồn rồi nói: “Chiến Vương quả nhiên cường đại. Dĩ nhiên liếc mắt đã tìm ra cường giả ẩn giấu.”

Tiêu Thần bên trong mặc áo giáp, bên ngoài áo vải, thân khoác áo bào, đầu đội mũ che mặt để tự che kín chính mình kín kẽ. Vì không muốn tiết lộ ra Hoàng Toản cốt thể nên nghe vậy thì hắn đứng lên, phát ra dao động tinh thần mà hỏi: “Ta là từ tộc nào thật sự rất quan trọng sao?”

“Đương nhiên. Đối với chúng ta mà nói rất quan trọng.” Lúc này, thiếu nữ Đọa Lạc Sứ rốt cục từ nhã gian đi ra. Nhưng chung quanh đã có sương mù bao phủ. Chỉ có thể nhìn thấy một thân hình gợi cảm mà lại hoàn mỹ linh lung như ẩn như hiện.

Hai tên Dạ Xoa Tộc thấy Chiến Vương cùng Đọa Lạc Thiên Sứ vương tựa hồ cố ý nhằm vào Tiêu Thần. Lập tức mở miệng nói: “Vừa rồi hắn cứu mấy cao thủ Nhân loại kia. Nhất định là Nhân tộc.”

“Ai muốn vui vẻ nói chuyện với các ngươi. Ta ban cho các ngươi tử vong.” Tiêu Thần nói tới đây bèn bước ra một bước. Giống như xuyên qua không gian áp sát tới hai tên Dạ Xoa. Chiến tộc vương giả Cảnh Bồ cùng thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ đồng thời xuất thủ để chặn đường đi của hắn.

Hai tên Dạ Xoa vốn đã lộ ra vẻ sợ hãi. Nhưng khi thấy hai vị vương giả xuất thủ thì lập tức thở phào.

Tiêu Thần không muốn độc chiến hai đại vương giả nên trong nháy mắt rút lui. Nhưng dao động tinh thần lại truyền ra, tuyên bố: “Ta cho hai người các ngươi tử. Ngươi có thể chỉ diệt vong. Tử!”

Hỗn hợp Thiên Âm chữ ” Ông” công kích linh hồn phát ra khiến tất cả tu giả kinh ngạc. Thân thể hai tên Dạ Xoa lập tức liền vỡ vụn. Hình thần câu diệt.

Chiến tộc vương giả Cảnh Bồ tiến lên một bước, trầm trồ: “Có chút thủ đoạn.”

Thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ cũng tựa hồ rất kinh ngạc mà phán: “Rất là phi phàm.”

Tiêu Thần phát ra dao động tinh thần, tuyên bố: “Dạ Xoa Tộc chắc chắn diệt vong. Thời cổ có Sát Hồ Lệnh. Sau này sẽ có Sát Dạ Xoa Lệnh.”