Chương 396: Diệt Vương

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ma Viên tộc là một chủng tộc thần bí mà lại cường đại, nghe nói tại thời kỳ Thái Cổ có chung tổ tiên cùng nhân loại, nhưng cuối cùng lại đi lên một con đường Tiến Hóa khác. Mặc dù dân cư số lượng ngày càng thưa thớt nhưng là tộc có chiến lực cường đại.

Tộc này cũng giống như Chiến tộc, đều là chủng tộc trời sinh hiếu chiến. Vì vậy có quan hệ sâu sắc cùng Chiến tộc, nhiều thế hệ cũng có vãng lai.

Trong viễn cổ di tích, linh khí đậm đặc khác thường, hoa tiên nở rộ đủ loại màu sắc. Thần thụ đung đưa, lá xanh như ngọc. Cỏ cây thơm ngát, còn có Linh Tuyền, thác tiên hất tung ra những trận hơi nước. Có ngàn đạo cầu vồng lượn lờ, quả thật một cõi cực lạc.

Chỗ dừng chân của Ma Viên tộc là một vùng đồi núi. Nơi này mùi hương hoa quả ngào ngạt, khắp nơi đều là Linh Căn, tiên quả kết đầy vàng óng, đỏ au trông cực kì thèm thuồng. Hào quang lóng lánh, mùi thơm ngào ngạt, phảng phất giống như tiến vào trong thần viên.

“Đám quần ma Hầu Tử này quả thật là lũ Thiên Lôi tham ăn. Chiếm cứ một vùng hoa quả như vậy. Thật sự là hiểu được hưởng thụ.” Cương Thi vương cao có ba thước, toàn thân đều bao phủ đầy màu đỏ lân giáp, hình dạng hung ác. Hắn phát ra tiếng cười lạnh.

“Đừng vội xem thường bầy khỉ này. Trong số chúng có một vài con dị chủng cực kỳ cường đại. Trước đây đã từng xuất hiện ra mấy con có thể gọi là loạn thế ma viên a.” Tử Linh Vương tương đối cẩn thận.

Tiêu Thần gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Không thể coi thường bầy khỉ này. Để phòng ngừa nhảy ra một gia hỏa nghịch thiên.

“Nơi này e là có mấy trăm con khỉ, vạn nhất làm ầm ĩ thì đối với chúng ta rất không lợi.” Cương Thi vương lộ ra nụ cười đáng sợ, hắn nói: “Không thể trực tiếp xông vào. Cần nghĩ biện pháp dẫn hầu vương kia ra.”

Tử Linh Vương quanh thân đen nhánh như mực, ác hồn đứng thẳng ở trên không trung. Hắn phát ra những trận sát khí lạnh toát mà nói: “Để ta thi triển bí pháp tử vong triệu hoán, xem có thể giam cầm hồn phách hay không. Ngay cả là không thành công, với tính tình Hầu Tử có lẽ phải nổi trận lôi đình. Tất nhiên sẽ xông ra truy tìm kẻ đánh úp, đến lúc đó liền là cơ hội của chúng ta.”

“Hay!” Tiêu Thần tỏ vẻ đồng ý.

Toàn thân Tử Linh Vương trở nên mờ mờ ảo ảo, phảng phất hợp nhất cùng hư không. Từng đạo rung động lăn tăn bắt đầu khởi động hướng tới vùng đồi núi phía trước. Chúng hòa tan cùng gió nhẹ nên ngay cả là dị tộc vương mà không lưu ý cũng khó lòng phát giác, nhưng nếu gặp thần thức nhỏ yếu thì đều đi vòng mà qua. Đột nhiên trong dao động lăn tăn kia cảm ứng được một thần thức cường đại, tuyệt đối là cảnh giới Ngư Dược.

Dựa vào đó, Tử Linh Vương phán đoán đây là ma viên vương không nghi ngờ. Tất cả rung động đột nhiên cùng xông tới, muốn giam cầm hồn phách đối phương.

“Rống…” Một tiếng gầm rống phẫn nộ long trời lở đất, xé rách thiên địa, vài người còn có thể bị chấn vỡ màng nhĩ. Một bóng đen phi lên trời cao nhìn khắp tứ phương, nó bắn ra hai đạo kim quang mãnh liệt, chói lọi bức người.

Đó là một con ma viên ( vượn) cao ước hai thước, toàn thân phủ đầy lông đen rậm rịt. Cường tráng mà lại nhanh nhẹn, nó như một đạo cuồng phong vọt về hướng Tử Linh Vương.

Giờ phút này. Tiêu Thần cùng Cương Thi vương đã sớm ở bên ngoài hơn mười dặm, bình tĩnh chờ Tử Linh Vương dụ ma viên kia tới.

“Dám dùng tà thuật hại ta. Ta rút gân ngươi. Bẻ xương ngươi. Vĩnh viễn nhốt ngươi vào trong U Minh!” Viên vương phun ra lửa ma ngập trời đuổi theo phía sau không bỏ, hận không thể lập tức đuổi kịp đám sương mù đen phía trước.

Trong chốc lát liền đuổi theo hơn hai ba mươi dặm, đã sớm vượt qua chỗ Tiêu Thần cùng Cương Thi vương mai phục. Hai người bọn họ không hề vội vàng giải quyết mười mấy cường giả Ma Viên tộc truy theo, rồi sau đó mới nhanh như chớp cùng đến tụ hội.

Xoẹt

Tử Linh Vương không hề bỏ chạy nữa, hắn dừng lại trên một cánh đồng bằng phẳng, nơi này phi thường trống trải, đúng là chỗ tốt để đại chiến.

Ma viên cơ hồ trong nháy mắt truy theo đến nơi, vô cùng đáng sợ nhìn chăm chú Tử Linh Vương mà nói: “Ngươi dẫu trốn khắp nơi, dù thăng thiên hay độn thổ thì ta cũng giết chết ngươi.” Vừa nhìn đã thấy hắn chính là một nhân vật độc ác.

Trong chốc lát. Tiêu Thần cùng Cương Thi vương đã đuổi kịp, chặn kín đường lui của Ma viên vương, vây hắn ở giữa. Bọn họ cùng Tử Linh Vương giống như nhau, quanh thân bao phủ sương mù mà không để lộ ra chân thân.

“Bát Hầu đừng nói ngông cuồng, hôm nay ta muốn ăn óc hầu!” Cương Thi vương cười đầy nham hiểm.

Tử Linh Vương cũng lộ ra nụ cười lạnh buốt nói theo: “Hầu Tử này bản lĩnh không kém. Vừa vặn chọn hắn để luyện tập. Ba người chúng ta mượn hắn để thử kết hợp.”

Nghe được những lời nói như thế, Ma viên vương lập tức cảm giác vô cùng nhục nhã. Hắn chính là Ma viên vương, hận nhất người khác gọi hắn là Hầu Tử, mà ba người này rõ ràng coi hắn là người chết.

“Rống…”

Hắn phẫn nộ gầm rú. Ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể cao độ hai thước trong phút chốc tăng vọt đến cao gần mười thước. Toàn thân đều được lớp lông đen dài hơn thước bao phủ, xem ra cực kì hung ác dọa người.

Quả thật không hổ là một con ma viên vô cùng hung dữ. Nó dùng tay không xẻ về hướng ba người Tiêu Thần. Nếu mà bị hắn bắt được thì ngay cả là cường giả cảnh giới Ngư Dược chỉ sợ cũng phải nuốt hận xong đời.

Ba đám sương đen nhanh chóng như quỷ mỵ, lưu lại những đạo tàn ảnh nhanh đến mức tận cùng, phảng phất có ba chùm tia sáng đang tung hoành xao động.

“Hầu Tử ngươi xong đời…” Cương Thi vương tung một quyền hung hăng nện tới, Quỷ trảo đỏ tươi xuyên thấu qua lớp sương đen dò xét ở bên ngoài trông cực kì dọa người. Rất hiển nhiên hắn có kinh nghiệm phong phú, vô cùng ác độc. Khi hạ đòn sát thủ đồng thời cố ý chọc giận Bạo Viên.

“Phanh “

Ngay cả ma viên với thân hình cao lớn như núi, vô cùng hung dữ. Nhưng sau khi đối đầu một chưởng cùng thây ma vạn năm này thì cũng không chiếm được lợi thế chút nào. Mà bàn tay to lớn kia bị Quỷ trảo như móc sắt cào ra năm vết máu. Một khí tức âm hàn chạy dọc theo cánh tay liên lan khắp chân thân.

Tứ Vương đại chiến thành một đám.

“Phanh “

“Phanh “

Sau nửa khắc chung. Từ hai phương hướng không trung đồng thời bị nghiền nát. Tiêu Thần cùng Tử Linh Vương đều tự đánh ra một chưởng.

Tiêu Thần đánh ra một chưởng xuyên thủng sườn phải của Ma Viên vương làm máu phun trào ra một vòi lênh láng. Tử Linh Vương xuất một chưởng phi thường ác độc. Trực tiếp hồn phách Ma Viên vương bị thương nặng.

Ma viên vương cũng vẫn chưa đạt tới cảnh giới Chí Nhân nên không thể đỡ nổi ba vị vương giả đồng cấp vây công. Chỉ sau một khắc chung liền không ngừng bắt đầu dính chưởng.

“Lực áp cửu thiên!” Hắn rống to một tiếng, tung ra thần thông mạnh nhất của mình làm phiến không gian này như là có ngàn vạn quả núi lớn đè xuống, khiến mặt đất đều văng tung tóe.

Tiêu Thần, Tử Linh Vương, Cương Thi vương cùng cảm giác được áp lực khó có thể thừa nhận, cả ba phát hiện một mảnh thiên địa này đều nứt toác. Thần thông của Ma viên vương quả thật giống như tên gọi vô cùng hung dữ. Thần lực làm rung chuyển trời cao.

“Đi tìm chết đi. Không có thời gian kéo dài cùng ngươi!” Đúng lúc này, âm thanh lạnh lẽo của Tử Linh Vương truyền ra, quát lớn: “Anh linh không gian!”

Một mảnh hư ảnh vô biên vô hạn bao phủ xuống trùm kín lấy Ma Viên vương. Áp lực lớn lao lập tức biến mất khỏ vùng trời này, Ác Linh đang gầm rú, còn vong hồn gào thét. Đó là một mảnh không gian thuộc về tử linh.

“Các bậc Viễn cổ anh linh, con cháu ngài kính hiến tế phẩm đến. Xin tận tình hưởng dụng đi.” Cùng với lời nói của Tử Linh Vương tắt đi, trong phiến không gian Hư Vô có từng đạo hồn ảnh bay vút lên xông đến. Trong chớp mắt đã bao trùm Ma Viên vương. Tiếng gầm gừ thảm thiết phát ra, dường như Ma Viên vương đang trải qua đau đớn khó có thể tưởng tượng.

Khi Anh linh không gian mông lung từ từ nhạt đi, tất cả giống như là cũng không có bất cứ điều gì phát sinh. Ma Viên vương đã biến mất ở trong thiên địa này.

“Đây là không gian nối thông cùng anh linh thánh địa của dòng tộc?” Cương Thi vương hỏi.

“Không sai.” Tử Linh Vương không hề giải thích nhiều.

Trong lòng Tiêu Thần rất giật mình, hắn tăng lên một bậc độ nguy hiểm của Tử Linh Vương. Đây là một cường giả phải cẩn thận đề phòng.

“Đi. Đi tiêu diệt Thiên Hạt vương!” Trận chiến đầu đã thắng lợi, mà lại còn thắng thực nhẹ nhàng khiến sự tin tưởng của Cương Thi vương tăng nhiều.

Ba người cũng không hề bị thương nên không cần điều chỉnh, trực tiếp hướng về chỗ dừng chân của Thiên Hạt tộc bay đi.

“Gì vậy. Lại có cao thủ tiến vào phiến viễn cổ di tích này.”

Ở trên nửa đường, đám người Tiêu Thần từ rất xa đã phát hiện ra mấy bóng dáng. Ở trên bầu trời bay qua rất nhanh, bay phía trước tiên tựa hồ là một con ngũ sắc Khổng Tước. Trong giây lát đã đi xa.

Tiêu Thần cảm giác vô cùng quen mắt. Hai người phía sau tựa hồ là Đại Thương quốc Tam công chúa Ân Oánh ở Trường Sinh Giới cùng truyền nhân bất tử Yến Khuynh Thành. Nhưng mà hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Cứ cùng hai vị ác vương bay về chỗ Thiên Hạt tộc

Vốn tưởng rằng nơi trú chân của Thiên Hạt tộc là một chỗ âm u ẩm ướt, nhưng thật không ngờ nơi này cỏ thơm kín đất, hoa tươi rực rỡ, cây cối xanh um. Linh Đằng quấn quít ong bướm lượn lờ, cảnh sắc tươi đẹp khác thường.

“Biện pháp cũ, vẫn dụ rắn ra khỏi hang rồi giết chết ở bên ngoài.”

Xác thật rất thuận lợi dụ Thiên Hạt vương ra ngoài. Nhưng dị tộc Vương này so với Ma Viên vương thì lợi hại hơn nhiều. Đây là một nữ nhân xinh đẹp quyến rũ, có điều thực lực lại khá làm cho người ta đau đầu.

Không một tiếng động liền đục trên đùi và xương tay Hoàng Toản cốt thể Tiêu Thần hai cái lỗ nhỏ. Những sợi tơ máu bám vào trên đó đều trước tiên hóa thành tro bụi, nếu không phải Hỏa Chủng thu lại cực nhanh thì cũng đã bị thương nặng.

Cương Thi vương thảm hại hơn. Một cái tai bị xé rơi rụng, một bàn tay cũng bị xuyên thủng trở nên đen nhánh như mực. Hiển nhiên là đã trúng kịch độc nên sưng thành ” bánh bao đen”. Có thể hạ độc được vương giả cảnh giới Ngư Dược đến thê thảm như thế, có thể nghĩ độc tính mạnh ra sao.

Mà Tử Linh Vương càng kêu thảm thiết liên tục. Ác hồn đen tuyền bị đánh xuyên qua ba lỗ trước sau. Hắn bị thương tổn đến hồn phách.

Thiên Hạt nữ vương có thực lực ngoài sự dự liệu của ba người, nàng có cách công kích vô ảnh vô hình. Độc của nàng không chỉ đả thương thân thể người, nó còn ăn mòn linh hồn người ta.

Vừa mới bắt đầu, ba người liền đều bị tổn thất nặng, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

“Hừ hừ hừ…” Thiên Hạt nữ vương cười lạnh liên tục, một mái tóc dài trắng xóa giống như cuốn lụa lóe ra ánh bạc yêu dị, nàng cười lạnh đáng sợ.

“Đừng để nó chạy thoát!” Tử Linh Vương hướng về phía Cương Thi Vương quát lớn. Bởi vì hắn phát hiện ánh mắt của Thiên Hạt nữ vương đang đảo quanh tìm đột phá khẩu, tựa hồ muốn bỏ chạy theo hướng Cương Thi vương. Vậy mà đúng lúc này chớp bạc lóe lên, Thiên Hạt vương muốn phản công hắn.

“A…” Tử Linh Vương kêu thảm thiết, lại trúng chiêu lần nữa. Nhưng mà hắn cắn răng tạo ra anh linh không gian ép Thiên Hạt vương quay trở về, Tử Linh Vương nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ tới cực điểm, trên hồn thể lại bị xuyên thủng vài lỗ, đau nhức khó nhịn. Anh linh không gian bao phủ xuống định nuốt hết Thiên Hạt nữ vương.

Nhưng mà yêu nữ này nhạy cảm vô cùng, đã sớm phát hiện nguy hiểm nên nhanh chóng như quỷ mỵ, tức thì trốn tránh.

“Tử Ma Trớ Chú!” Chính lúc này, Cương Thi Vương bên cạnh quát lớn.

“Vong Linh Bào Hao!” Tử Linh Vương cũng gọi lớn.

Tất cả những thứ này đều là bí pháp hệ tử vong. Vốn là để đối phó Chiến Vương, hiện tại bị buộc sớm phải xuất ra.

Thần chú Tử vong phô thiên cái địa bao phủ Thiên Hạt nữ vương, lập tức làm cho hành động của nàng bắt đầu chậm chạp. Công kích khủng bố của nàng cũng dần dần bị ba người thấy rõ. Không ngờ là từng đạo “Xạ tuyến”, những tia phụt nọc độc Thiên Hạt ( bọ cạp) khủng bố này là từ các đuôi bọ cạp ẩn hình phóng ra nên khó lòng phòng bị.

Một nữ nhân xinh đẹp quyến rũ mà sau lưng lại giấu những cái đuôi bọ cạp trông tuyệt không buồn cười, mà là phi thường khủng bố. Tia phụt Thiên Hạt có công kích không khác biệt đối với linh hồn cùng thân thể, kịch độc cũng tiêu diệt linh hồn.

“Mẹ. Ta không chịu được. Nữ nhân này quá nham hiểm, phải mau chóng loại bỏ!” Cương Thi Vương rống to. Hắn đã dính phải bảy tám lần công kích, toàn thân đều sưng lên. Lân giáp màu đỏ đều biến thành đen sì.

Tử Linh Vương cũng phẫn nộ tới cực điểm, thật không ngờ bị tổn thất nặng, Tiêu Thần càng là kinh hãi. Hoàng Toản cốt thể của hắn không ngờ cũng bị đánh xuyên qua năm chỗ, có thể nghĩ cái đuôi Thiên Hạt khủng bố đến đâu.

Đây là thần thông bẩm sinh danh xứng với thực. Là một thần kỹ Thiên Hạt tộc sinh ra đã có với cái đuôi.

“Thi Kinh Thiên Hạ!” Cương Thi vương gầm lên, không còn giấu lại gì nữa. Hắn sợ chính mình sẽ hóa thành một cái bánh bao lớn đen sì, thậm chí sẽ bị giết bằng thuốc độc.

“Vong hồn Thôn Thiên!” Tử Linh Vương cũng hét lớn, nếu không giải quyết nổi nữ nhân đáng sợ này, làm mà không khéo thì hắn liền có khả năng hình thần câu diệt.

Trong lúc nhất thời, Tiêu Thần cũng rung động Thiên Âm chữ ” Ông”. Phát động công kích linh hồn.

Đối mặt tuyệt sát của tam đại vương giả. Ngay cả là Thiên Hạt vương có chiến lực công kích quỷ dị cũng khó chịu đựng nổi. Ngay tại chỗ bị đánh miệng phun máu tươi. Một bắp đùi trực tiếp bị nghiền nát.

Thiên Hạt vương bị thương nặng, lộ ra bản thể hung ác. Đó là một con bọ cạp lớn màu trắng dài chừng bảy tám thước. Nó huy động hai cái kìm lớn quét ngang ba người. Đồng thời Ngân Câu ( đuôi bạc)dựng thẳng xé rách hư không, quét ngang tứ phương, quả thực không thể ngăn cản.

Độc vật bao phủ vùng trời này.

“Con bọ cạp này cực kì quỉ quái, Cũng không thèm che giấu dịch được, mau mau giải quyết nó!” Tử Linh Vương hét lớn. Lần này hành động không nghi ngờ rất thiệt hại. Ba người đều bị thương hoặc nặng hoặc nhẹ mà lại còn chưa giết được Thiên Hạt vương.

“Thiên Hạt Lĩnh Vực!” Hạt Tử Vương to lớn màu trắng dài bảy tám thước, nó phát ra tiếng gầm rống làm cho người ta tóc tai dựng đứng. Sương mù trên bầu trời lập tức nổi lên, một mảnh kỳ dị không gian muốn phong bế ba người ở bên trong.

Nếu như thật sự bị giam cầm ở trong đó. Chỉ sợ ba người sẽ bị hoàn toàn giết bằng thuốc độc.

“Đi tìm chết đi!” Cương Thi Vương rống lớn, phun ra một chùm sáng, đó là tinh hoa thi khí của lão thi vạn năm. Trong phút chốc nó phá vỡ lực phong ấn của Thiên Hạt Lĩnh Vực.

“Vong linh hải!” Tử Linh Vương triệu hoán ngàn vạn lần hồn ảnh đến bao phủ Thiên Hạt vương.

Tiêu Thần công kích chỉ có một loại. Trước khi có huyết nhục trọng sanh, thần thông chiến kỹ trước đây của hắn rất khó phát huy ra. Nhưng mặc dù như vậy, lực công kích của hắn cũng tuyệt đối là khủng bố.

“Bang bang “

Thiên Hạt vương liên tục bị thương nặng. Cuối cùng Ngân Câu dựng thẳng đã bị ba người cắt đứt. Hạt độc bò cạp bắn toé bay đầy trời.

Cuối cùng, con bọ cạp trắng to lớn bị Tử Linh Vương đánh vào trong anh linh không gian để hiến tế cho những vong hồn này.

“Không có lời, rất không có lời!”

Chiến đấu đã kết thúc ba canh giờ mà Cương Thi vương vẫn còn rít gào, độc trên người hắn đã bị ép ra nhưng lại vẫn có cảm giác toàn thân đau nhức vô cùng.

Tử Linh Vương cũng rất phẫn nộ, hồn thể bị thương mặc dù chữa trị, nhưng mà nguyên khí vẫn bị tổn thương.

Mấy cái lỗ nhỏ trên Hoàng Toản cốt thể của Tiêu Thần đã khép lại. Điều này làm cho hắn phi thường kinh ngạc. Cốt thể như thế lại còn có thể đủ bị người ta đâm thủng. Không thể không làm hắn thừa nhận, trong trăm tộc có những thần thông bẩm sinh thật là đáng sợ.

“Khô Lâu Vương. Ta bị thương nguyên khí, ta cảm giác ngươi phải làm chút bồi thường.” Cương Thi vương vẫn còn gào thét: “Ta là ra mặt hộ ngươi nên mới bị thương, ngươi hẳn là nên bồi thường ta.”

Tên vô tình vô nghĩa này muốn tăng giá. Nhưng đối với Tiêu Thần mà nói, cái này tuyệt không có gì. Dù sao đều là lời hứa suông thì bảng giá kê rất cao đều không hề gì.

“Trong thánh cốt Tế Đàn của các ngươi có di thể nhân vật cái thế. Trong đó nhất định là có thân thể không hư thối, ta muốn một khối thánh thể làm bồi thường.” Cái này có thể nói là như sư tử há mõm.

Thi thể có thể được đưa vào thánh cốt Tế Đàn thì số lượng cực kỳ ít ỏi. Chính là trước đây toàn tộc khô lâu dốc lực mới tìm được. Đều là nhân vật cái thế ngày xưa, nếu nói ra thì Tứ Giới đều phải rung động.

“Việc này liên quan đến vận mệnh tộc của ta, ta không thể đồng ý. Nhưng mà ta sẽ bồi thường cách khác.” Tiêu Thần đáp như vậy. Mặc dù hắn có khả năng đồng ý bừa, nhưng nếu như nói rất giả dối thì đối phương cũng sẽ không tin tưởng.

Cương Thi vương cũng biết đối phương không có khả năng đồng ý. Đó là căn cơ của Khô Lâu tộc, hắn đưa ra yêu cầu như thế chẳng qua là vì đòi hỏi trả giá mà thôi.

“Ta cũng cần bồi thường. Thánh cốt Tế Đàn của quý tộc đưa vào anh linh bất diệt, ta không cần cốt thể cùng chủ hồn của bọn họ, ta chỉ muốn một chút xíu hạt giống linh hồn của bọn họ liền có khả năng.” Yêu cầu của Tử Linh Vương chợt nghe coi như hợp lý, hơn nữa hắn đưa ra giải thích hợp lý: “Năm đó chiến hồn Bạch Khởi, Lã Bố tộc của ta chạy ngược ra khỏi Hồn Giới đến Trường Sinh Giới. Làm nguyên khí Tử Linh tộc chúng ta bị tổn thương nặng nề… Nếu như có khả năng, ta không cần Bạch cốt Quân Vương phiên kia, chỉ cần quý tộc cung cấp một góc thần hồn của các bậc thiên địa anh linh, ta sẽ xả thân tương trợ quý tộc chiếm lại được Bạch cốt Quân Vương phiên.”

Sau một phen cò kè mặc cả, Tiêu Thần lại thỏa mãn một chút yêu cầu của hai vị ác vương mới có thể khiến bọn họ tiếp tục duy trì chung tay.

Không cần thời gian tu chỉnh dài, đám Tiêu Thần liền lại lên đường lần nữa. Vì sợ Chiến Vương nhận được tin tức mà có phòng bị.

Giữa đường đi qua chỗ trú của tộc Ma Viên thì Tam vương cùng thất kinh. Nơi đó phi thường náo nhiệt. Một con Ngũ thải Khổng Tước Vương lượn vòng phía chân trời, mà dưới mặt đất giữa đồi núi có mấy trăm con vượn loại tu giả đang vây quanh một con ma viên màu vàng, tựa hồ đang cực lực khuyên giải gì đó.

“Ta @# #… làm thế nào lại xuất hiện một con ma viên vương nữa?!” Cương Thi vương quá sợ hãi.

Tử Linh Vương cũng lộ ra vẻ mặt nặng nề mà hỏi: “Chẳng lẽ nơi này có hai con ma viên vương? Con này tựa hồ so sánh với con đã chết thì cường đại hơn nhiều!”

Tiêu Thần cũng phi thường giật mình. Bởi vì hắn thực sự nhìn thấy người quen ngày xưa. Chính là Đại Thương quốc Tam công chúa Ân Oánh của Trường Sinh Giới cùng truyền nhân Yến Khuynh Thành của Bất Tử Môn.

Yến Khuynh Thành thân thể thon thả duyên dáng. Dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, có thể nói phong thái tuyệt thế. Nhiều năm đã qua mà thiếu nữ ngày xưa vẫn xinh đẹp động lòng người, có thể nói là tuyệt sắc thiên hạ. Bên người nàng cũng vẫn có tiểu cô nương đi theo, đó là do Tiểu Dực Long Lôi hóa thành.

Ân Oánh xinh đẹp vô song, quốc sắc thiên hương, ung dung lộng lẫy, phong thái không kém năm đó. Không hề nghi ngờ, con ma viên vương màu vàng kia chính là thiên thần hậu đại Kim Tử mà năm đó Tam công chúa thu phục tại Nam hoang.

Tử Linh Vương tựa hồ phi thường giật mình, hắn nói: “Cái con ma viên màu vàng cực kì không tầm thường. Tựa hồ là loạn thế ma hầu trong truyền thuyết, cực kỳ giống Thông Tí Thần Viên, có thế bắt nhật nguyệt, xô Thiên Sơn, phân biệt thiện ác, quan sát Càn Khôn.”

“Kỳ quái, những ma viên này tựa hồ rất tôn kính đối với Thần Viên này. Nhưng mà con vượn vàng kia căn bản không để ý bọn chúng.” Cương Thi vương cảm giác rất kỳ quái, nói tiếp: “Chẳng lẽ bọn chúng không phải một nòi?”

Tiêu Thần sáng tỏ. Chỉ sợ Kim Tử này cũng như Hoàng Kim Sư Tử Vương vậy, không có lòng trung thành đối với chủng tộc vốn có của chính mình.

Ngũ Sắc Thần Quang chiếu rọi trong thiên địa. Ngũ thải Khổng Tước Vương phía chân trời tựa hồ đợi mãi không nhịn được bèn phóng xuống thần quang năm màu, đánh bay những Cự Viên. Kim Tử thoát khỏi dây dưa bèn cùng đám người Ân Oánh bay vọt lên trời.

“Xem ra cường giả tiến vào phiến viễn cổ di tích này càng ngày càng nhiều.” Tử Linh Vương nhìn theo mấy bóng dáng sắp sửa biến mất tại phía chân trời, hắn nói: “Con Ngũ thải Khổng Tước Vương kia phi thường cường đại.”

Tiêu Thần tự nhiên biết lai lịch Ngũ thải Khổng Tước Vương. Tài năng khi còn nhỏ có thể quyết tranh hơn thua cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương, hiện nay sau khi trưởng thành thì đương nhiên phi phàm.

“Hắc, thật sự là càng ngày càng thú vị.” Cương Thi vương cười lạnh, nói: “Chúng ta có lẽ vội vàng đi ám toán Chiến vương đi. Lần này đây chớ để có bất cứ sơ sểnh gì.”

Cách chỗ trú Chiến tộc mấy chục dặm, ba người Tiêu Thần bắt đầu bố trí. Bởi vì Chiến Vương nắm giữ cây huyết mâu đỏ đậm có huyết dịch Bán Tổ nhỏ giọt vĩnh viễn không thôi, nó phi thường khủng bố nên bọn họ phải cẩn thận đánh bẫy mới được.

Ở phiến xứ sở này, bọn họ không chỉ có bắt đầu bố trí một hệ đủ loại cấm kỵ trận pháp tử vong, mà vẫn còn khắc lên rất nhiều lời nguyền cùng bí thuật, không gian bẫy rập vong linh, tử vong dị vực, huyết thi lời nguyền… Đủ loại mưu tính tàn nhẫn tầng tầng lớp lớp. Chuẩn bị áp dụng thuật chắc chắn giết được đối với Chiến Vương.