Chương 382: Hạ Sát Một Vương

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tác giả: Thần Đông

Converter: Daitri_Giangu

Dịch giả: Soclose2209

Trên bầu trời huyết vũ bay tán loạn, bộ ngực của Cự Long thần thánh đã bị đánh thủng một lỗ nhìn thấu ra đằng sau. Nhưng nó vẫn không chết mà phẫn nộ gầm rú, âm thanh chấn động thành Trường An.

“Loài người hèn mọn, tuy ta chết cũng muốn ngươi chôn cùng…”

Quanh thân Cự Long thần thánh bộc phát ra hào quang chói mắt, nó hùng hổ xông về hướng Tiêu Thần, lực sinh mệnh thiêu đốt hừng hực, long dực ( cánh rồng) bị tổn hại giống như hai mảnh mây đen định bao phủ Tiêu Thần. Nó muốn trùm kín Tiêu Thần để cùng nhau xuống Hoàng Tuyền.

Đông đảo tu giả trên Yên Vũ Lâu căng thẳng nhìn tất cả, mấy dị tộc vương cũng nhìn chăm chú.

Nhưng Tiêu Thần không muốn bị đối phương thiêu đốt sinh mệnh rồi bao phủ hắn vào.

“Tử!”

Hắn lấy dao động tinh thần để quát lớn, Bản Nguyên Thiên Âm dao động ẩn chứa trong đó đánh thẳng vào đầu của Cự Long thần thánh. Hắn muốn hủy diệt linh hồn nó, ngăn nó điên cuồng hành động.

“Oanh “

Chữ “Tử” vừa thốt ra, giống như sấm sét chấn động làm bầu trời đều run rẩy. Có khả năng rõ ràng thấy một chùm sáng tử vong ngưng tụ thành một đạo ô quang xé rách không trung.

Tựa như một thanh ma mâu đoạt mệnh, ô quang kéo theo cái đuôi cực dài xuyên thủng đầu của Cự Long thần thánh. “Phốc” một tiếng vang nhỏ, xuất hiện một cái lỗ máu to bằng thùng nước, rồi sau đó cái đầu khổng lồ kia như là băng tuyết đang tan, trong nháy mắt vỡ đi một nửa.

Cự Long thần thánh phát ra một tiếng gào dài thê lương. Sau khi nửa cái đầu bị mất đi, linh hồn của nó phải chịu công kích mang tính hủy diệt mà suýt nữa tan rã tức thì.

Nhưng không thể không nói. Long —- là một loại tộc có lực sinh mệnh thực sự rất ngoan cường. Linh hồn vỡ nát một nửa, tạm thời mất đi nửa đầu lâu mà nó vẫn không lập tức tử vong. Nó quay cuồng trên bầu trời rồi sau đó lại bộc phát ra vầng sáng càng thêm chói mắt nhằm thẳng thành Trường An phía dưới mà lao tới.

Rất hiển nhiên. Nó đã biết căn bản vô phương hủy diệt Tiêu Thần. Nhưng là vào lúc sắp chết lại phẫn nộ cùng không cam lòng dị thường. Nó muốn hủy diệt sinh linh trong thành.

Tiêu Thần làm sao có thể đẻ cho nó thực thi điều bạo tàn này. Áo vải trên người bay phấp phới, hắn lập tức đáp xuống dùng hai tay bắt được khúc cuối cái đuôi thô kệch của Cự Long thần thánh. Hắn quát to một tiếng, không ngờ cứ thế giật ngược nó lên.

Mọi người phía dưới dựng tóc gáy. Đây là thần lực như thế nào. Một nhân loại lại lôi được một con vật to lớn dài đến bảy tám chục thước. Thật sự có thể nói là hắn có sức lực làm rung chuyển núi cao.

Tiêu Thần cầm lấy cái đuôi của Cự Long thần thánh. Hắn nhằm về bầu trời phía trên rồi sau đó hai tay rung động. Thượng Thương Chi Thủ vô tình đánh ra.

Mặc dù chẳng qua chỉ là đánh vào trên cái đuôi của Cự Long thần thánh. Nhưng lực lượng lại truyền khắp toàn thân Cự Long. Tất cả long lân vào giờ khắc này đều bị chấn đến rơi xuống.

Một cơn mưa máu từ trên bầu trời rơi xuống, trong quá trình những long lân này rơi xuống thì hóa thành tro bụi, toàn bộ nát bấy.

Tiêu Thần bỗng nhiên xé mạnh một cái, Cự Long thần thánh chia năm xẻ bảy, hoàn toàn tử vong!

Quang cảnh cực kỳ rung động, sự kiện đồ long đã thật sự xảy ra.

Tay trái Tiêu Thần nhẹ nhàng xẹt qua trên bầu trời. Hắn lấy không gian Giới Chỉ thu tàn thi của Cự Long thần thánh vào. Đây là long trong truyền thuyết đó, mỗi một tấc thân thể đều là bảo vật.

Có điều hắn thu hồi vào không phải để chuẩn bị tế luyện ra pháp bảo gì đó. Mục đích chỉ có một, đó chính là để làm đồ ăn đem tặng, đám trẻ con trong Thần Thôn ở thế giới Tử Giả nhất định sẽ thích.

Nếu có người biết điều hắn vừa nghĩ này thì nhất định sẽ nói không nên lời. Đó là Cự Long thần thánh trong truyền thuyết, không ngờ lại trở thành món ăn trên bàn người khác.

Tiêu Thần hạ xuống từ trên bầu trời, trên người cũng không bị dính một tí vết máu nào. Tựa hồ cũng không hao phí bao nhiêu sức lực liền đã diệt một con Cự Long thần thánh. Điều này làm cho mỗi một người chứng kiến đều cảm giác là lạ, hoài nghi kia rốt cuộc không phải một con rồng.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trong Yên Vũ Lâu, từ trong nhã gian cuối cùng rốt cục có một bóng người đi ra. Hắn mặc chiếc trường bào cũ kĩ màu đen, giống như đồ cổ từ mấy trăm năm trước. Chiếc áo cuốn chặt lấy thân thể cao dong dỏng khô héo vào bên trong.

Tất cả mọi người thất kinh, đây cũng không phải một nhân loại bình thường. Mái tóc dài của hắn không có bất cứ sự bóng bẩy gì, thịt trên mặt đã sớm khô quắt, đồng thời nhiều nếp nhăn trên mặt giống như sáp ong đã vỡ đang dán ở bề ngoài khớp xương.

Hốc mắt sâu hoắm màu đen rất trống rỗng, thi thoảng lại có tia sáng ửng đỏ tỏa ra lóng lánh trông khủng bố dọa người. Thân thể hắn không có bất cứ dấu hiệu sự sống nào, tựa như là một khối thây khô, hoặc như là một lão quỷ ngàn năm vừa mới chui ra từ trong quan tài được lôi lên khỏi mặt đất.

Hắn không nói bất cứ lời nào, trực tiếp đi tới Tiêu Thần. Hắn vươn bàn tay khô héo như quỷ trảo, năm ngón tay vẽ ra năm vòng ô quang quét về phía Tiêu Thần.

Tiêu Thần đánh ra Thượng Thương Chi Thủ, âm thanh lạo xạo nghiền vỡ không ngừng phát ra. Năm vòng ô quang kia không ngừng vỡ vụn, cuối cùng biến mất.

“Ha hả…” Tiếng cười khẽ từ trên bầu trời truyền đến, thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ tộc nói thật mềm mại đáng yêu vô cùng: “Vu Yêu Vương rốt cục đã ra tay. Ngươi muốn bắt lấy linh hồn của hắn sao?”

Đông đảo tu giả trong Yên Vũ Lâu dựng tóc gáy, tên cổ quái này lại cũng là một dị tộc vương.

Vẻ mặt Chiến Vương cùng Nghĩ vương cũng hơi chấn động. Rất hiển nhiên Vu Yêu Vương là một siêu cấp cường đại tồn tại, tại trong trăm tộc cũng có tiếng tăm lừng lẫy.

“Không, ta chỉ muốn thử xem hắn rốt cuộc là có thực lực để tranh giành cùng Dạ Xoa Vương hay không.” Âm thanh của Vu Yêu Vương giống như hai miếng sắt đang ma sát, giống như va chạm vô cùng chói tai, làm cho màng nhĩ người ta đều phát đau. Nhưng hắn không ra tay công kích nữa, mà là nhìn vào Tiêu Thần nói: “Dạ Xoa Vương gần như vô địch…”

Đông đảo tu giả trong Yên Vũ Lâu kinh hãi, Tiêu Thần vừa rồi rõ ràng đã dễ dàng giết chết một con Cự Long thần thánh, tài nghệ như thế mà vẫn đều không phải đối thủ của Dạ Xoa Vương sao? Đó thật sự là kẻ đáng sợ!

Tiêu Thần đã sớm biết được khi Dạ Xoa Vương chém giết vô số cao thủ Nhân tộc thì cho đến nay không ai có khả năng ở trong tay cầm cự đến năm chiêu. Có khả năng tưởng tượng hoàn cảnh khủng bố đến như thế nào, cho nên đám người Kim Tam Ức chỉ sợ cũng bởi vậy mới lo lắng phí sức sắp xếp đối phó hắn.

Đúng lúc này, lại có hai đạo bóng dáng từ bầu trời xa bay tới. Theo hướng từ thành Trường An bay về phía Cự Long thần thánh vương đang phát ra tiếng gầm rống.

Tiêu Thần nhìn qua Vu Yêu Vương, thấy hắn không có ý đồ động thủ liền bay lên trời truy đuổi theo.

Mấy dị tộc vương ở đây hoặc bị ngăn cản hoặc không muốn ra tay nên hắn cũng không cần phải ở lại. Hắn muốn đi xem đám người Kim Tam Ức, còn với Nghịch Long vương bên người thì hắn nhìn thoáng qua, thật sự cũng không có gì là lo lắng.

Tiêu Thần phi hành cực nhanh, chả mấy chốc đã đuổi kịp theo hai người kia. Lại là hai tên Dạ Xoa với lớp da xanh sẫm quanh thân trông giống như lệ quỷ.

“Hai vị vội vã đi đây vậy?”

“Liên quan gì đến ngươi, mau tránh ra!” Dạ Xoa Tộc gần đây tàn sát cao thủ Nhân tộc tứ phương, vô cùng ngang ngược. Nay thấy hắn mặc trang phục nhân loại nên tự nhiên không thèm để bụng.

“Dạ Xoa Vương liên minh cùng Cự Long thần thánh vương. Nói vậy các ngươi là nghe được Cự Long thần thánh vương gào thét nên muốn đi cứu viện chăng?”

“Thế thì đã sao nào? Cút ngay!” Hai tên Dạ Xoa phát ra hào quang xanh lét quanh thân, trực tiếp ra tay với Tiêu Thần.

“Ta vốn định nhờ các ngươi truyền miệng nói cho Dạ Xoa Vương, nhưng hiện tại xem ra có một số việc không cần nói, mà là cần đi làm. Ta bắt đầu ăn miếng trả miếng, hôm nay bắt đầu giết Dạ Xoa Tộc!”

“Sát Dạ Xoa?! Ha ha…” Bọn chúng điên cuồng cười lớn mà lao vọt tới gần. Một tên trong đó cầm Tam Xoa Kích đâm về hướng ngực Tiêu Thần, một tên Dạ Xoa khác thì phun ra sương mù tử vong xám xịt quét tới.

Lúc này, đã ở vào khu vực ngoại thành Trường An, mọi người trên Yên Vũ Lâu chỉ có thể mơ hồ thấy ba bóng dáng, căn bản không nghe được âm thanh. Tiêu Thần không còn e dè nên Thiên Âm chữ ” Ông” trong nháy mắt phát ra.

“Oanh “

Hai tên Dạ Xoa trong nháy mắt vỡ vụn. Bọn chúng không có sức mạnh như Cự Long thần thánh nên đã hình thần câu diệt dưới Bản Nguyên Thiên Âm.

Mọi người trên Yên Vũ Lâu quá sợ hãi, gần như không thấy Tiêu Thần có bất cứ động tác gì liền giết chết hai tên Dạ Xoa.

Xoẹt

Trong chớp mắt Tiêu Thần biến mất ở bầu trời xa.

Trước Yên Vũ Lâu, thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ tộc trong mắt lóe ra hai đạo quang hoa mà nói: “Người này rất không giống như…”

Chiến Vương Cảnh Bồ cũng gật đầu, bảo: “Ta phi thường muốn lập tức giết hắn…” Nói tới đây, hắn nhìn về phía Hoàng Kim Sư Tử Vương mà nói: “Nếu như ngươi lại ngăn cản ta thì đừng trách ta trở mặt vô tình!”

“Vậy thì sẽ tử chiến một hồi!” Hoàng Kim Sư Tử Vương càng thêm dũng mãnh, trực tiếp bay lên trời cao hướng về phía hắn mà vẫy, miệng gọi: “Đến đây đi.”

Chiến Vương Cảnh Bồ bay lên trời, nhưng không phải hướng về phía Hoàng Kim Sư Tử Vương mà là hóa thành một đạo hào quang xanh nhằm phía chân trời, đuổi theo hướng Tiêu Thần đã biến mất.

Hoàng Kim Sư Tử Vương gầm vang, bắt đầu khởi động hoàng kim thần quang đầy trời mà truy đuổi.

Cùng lúc đó, Vu Yêu Vương cũng hành động, tức tốc đuổi theo.

Đọa Lạc Thiên Sứ vương cười khẽ, nói: “Hắc Long vương ngươi việc gì phải tương trợ Nhân tộc, ngươi vốn là vua của Long Tộc hùng mạnh.” Nàng vừa nói vừa triển khai đôi cánh, nhưng Hắc Long vương đã gắt gao tập trung vào nàng. Long Tộc thánh kiếm lập tức tỏa ra ngàn vạn đạo hào quang.

Kiếm quang chói mắt xé rách bầu trời, lập tức làm nổi lên dao động năng lượng cuồn cuộn. Đọa Lạc Thiên Sứ vương không thể không toàn lực đối kháng, nàng vừa đánh vừa rút lui theo hướng Tiêu Thần biến mất.

Nghĩ Tộc vương giả thấy mấy đại cường giả đều nhằm phía phương xa, hắn cũng xuất thủ. Có điều đối mặt Nghịch Long vương phong ấn bản thân, không ai biết nông sâu thì hắn cũng vừa đánh vừa lui, không muốn đối kháng sinh tử đích thực.

Trong nháy mắt, mấy dị tộc vương giả liền rời khỏi Yên Vũ Lâu, tu giả Nhân tộc hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng đuổi theo. Bọn họ muốn nhìn qua kết quả cuối cùng như thế nào.

Khi những người này truy theo thì, phát hiện một đôi Chiến Vương Cảnh Bồ cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương đánh nhau kịch liệt nhất, thật sự làm long trời lở đất nước chảy ngược. Tại một dải núi non bên ngoài thành Trường An không trung bị nghiền nát, núi non sụp đổ, nước sông chảy ngươc lên trời.

Người ngoài căn bản vô phương tới gần, đại chiến quá mức thảm khốc, hai Chiến tộc vương hoàn toàn là tư thế không chết không ngừng.

Tiêu Thần rốt cục đến ngoài trăm dặm ở ngoài, trên không trung một con sông lớn hào quang thần thánh chiếu rọi. Nơi đó hoàn toàn chói sáng, tiếng rồng ngâm rung trời, gió xoáy mênh mông cuồn cuộn, đại chiến đang tiến hành ác liệt.

Ổi Tỏa Vương Kim Tam Ức, Không Gian Vương Liễu Mộ, Thanh Long vương, Ngưu Ma vương Ngưu Nhân chia ra trấn giữ tứ phương, quét mắt nhìn động tĩnh bốn phương tám hướng.

Ở giữa khu vực đó, Võ Chiến Hồn đang đại chiến Cự Long thần thánh vương. Đây là một đôi kẻ địch cũ, từ khi bọn họ gặp nhau tới nay liền không ngừng đại chiến sinh tử, đến nay không phân ra thắng thua.

Võ Chiến Hồn ánh mắt lạnh lùng, tóc đen tung bay, như thần mà lại giống như ma. Tay trái lóe ra ô quang, tay phải trong suốt Như Ngọc, hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau được hắn phát huy đến cực hạn. Ngay cả làn sóng dư thừa dội xuống mặt đất đều làm đất đá phía dưới bay loạn, sóng cuộn dữ dội khiến người ta sợ hãi.

Tay trái hắn như Thiên Ma trảo lạnh lùng, bao hàm biến hóa không gian. Tay phải như mỡ dê mỹ ngọc loại thánh khiết, ẩn chứa lực lượng thời gian.

Có thể nói đó là chiến kỹ cực kỳ khủng bố!

Cự Long thần thánh vương cũng hoàn toàn bộc phát ra thực lực mạnh nhất, long trảo ( vuốt rồng) sắc bén, long dực ( cánh rồng) khủng bố như thiên đao, cùng với Long Giác ( sứng rồng ) chém sắt như bùn xuất từng đạo hào quang chói mắt đã phát huy chiến kỹ cổ của Dực Long tộc đến cảnh giới tuyệt đỉnh. Đồng thời các loại long ngữ bùa chú không ngừng phát ra, ngọn lửa thiêu đốt cả nửa vùng trời đỏ rực, những tia chớp nối thông lên chín tầng trời, lực công kích cường đại làm cho người ta sợ run!

Ngoài ra, chung quanh thân thể khổng lồ Cự Long thần thánh vương có hào quang rực rỡ đủ màu bao phủ. Đó là một loại lĩnh vực cực kỳ đáng sợ, bất cứ lực lượng gì ở bên trong đều bị áp chế vô hạn, bẩm sinh nó đã có khí thế bất bại.

Võ Chiến Hồn cùng Cự Long thần thánh vương thế lực ngang nhau, đánh đến khó phân thắng bại.

“Lão lão lão… Lão Võ kiềm chế điểm, đừng đừng đừng… Đừng sợ biến con bò sát này thành thịt vụn, ta ta ta… Chúng ta còn cần đem nó trở thành mồi nhử để dụ Dạ Xoa Vương chạy gấp ngàn dặm… Đánh đánh đánh cho con điểu long này đến chết dở là được.”

Võ Chiến Hồn cùng Cự Long thần thánh vương vốn khó phân cao thấp. Nhưng Kim Tam Ức càng muốn nói như vậy để chọc tức Cự Long thần thánh vương đến gầm rống liên tục.

Không thể không nói, Cự Long thần thánh vương xác thật vô cùng cường đại, ngay cả là trong dị tộc vương thì nó cũng là nhân vật hàng đầu. Nếu như địch thủ không phải Võ Chiến Hồn biến thái, đổi lại là những người khác thì chỉ sợ sớm bị xé rách.

“Ta ta ta… Chúng ta cùng tiến lên trực tiếp giết con đại thằn lằn được rồi.” Kim Tam Ức nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Ai cũng không được xuất thủ. Đây là ta cùng với nó quyết chiến công bằng, nhất định phải tự tay chặt cái đầu của nó.” Võ Chiến Hồn cũng liều mạng, Bát Tướng Thế Giới thần thông hiện lên làm rung động lĩnh vực khủng bố của Cự Long vương.

Lúc này, Tiêu Thần cùng Vu Yêu Vương chẳng phân biệt được trước sau bay tới. Liễu Mộ trực tiếp đánh ra một vầng sáng không gian để giam cầm một mảnh thiên địa, chặn đường đi của bọn họ.

Thấy Không Gian Thần Thông của Liễu Mộ đã đạt đến cảnh giới cực kỳ cao siêu như thế, Tiêu Thần rất giật mình. Những năm gần đây bằng hữu ngày xưa đã tiến bộ thần tốc.

Không lâu sau, Đọa Lạc Thiên Sứ vương cùng Hắc Long vương cũng vừa đánh vừa lui đến nơi đây, rồi sau đó Nghĩ vương cùng nghịch Long vương cũng chiến đấu đến nơi này. Chỉ có Chiến Vương Cảnh Bồ cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương vẫn đại chiến tại xa xa, không thể so với cuộc quyết đấu ung dung của Võ Chiến Hồn và Cự Long thần thánh vương, đó hoàn toàn là liều mạng vật lộn đọ sức.

Trên bầu trời xa, rất nhiều cao thủ Nhân tộc đã xuất hiện, tất cả đều đang ngắm nhìn.

“Rống…” Tiếng rồng ngâm cực lớn lại truyền đến lần nữa. Ba con Cự Long thần thánh hiện ra bóng dáng, đồng thời hơn mười cao thủ Dạ Xoa Tộc theo sát sau đó cũng đã tìm đến.

“Cự Long thần thánh vương không cần lo lắng, Dạ Xoa Vương đã xuất phát từ Dự Châu, đang đánh tới Ung Châu này.” Một cao thủ Dạ Xoa Tộc trong đó hô lớn.

“Ngăn cách không gian!” Không Gian Vương Liễu Mộ gào to một tiếng, quầng sáng màu xanh bao phủ bầu trời, thu hết toàn bộ cao thủ vừa mới tới vào đó lập tức làm bọn họ như rơi vào trong vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.

“Oanh “

Trong Ngăn cách không gian có lưỡi dao của quầng sáng màu xanh tỏa sáng lấp lánh lập tức làm tám tên cao thủ Dạ Xoa Tộc hóa thành huyết vụ, thân thể bị lực lượng không gian xé rách nát vụn.

Nhưng ba con Cự Long thần thánh cùng bốn chiến tướng Dạ Xoa Tộc khác thì lợi dụng cơ hội này vọt ra.

“Lão lão lão… Lão Võ mau chóng giải quyết cho xong con hoàng kim đại thằn lằn trước khi Dạ Xoa Vương đến.” Kim Tam Ức lắp bắp hô.

“Rống…”

Tiếng gầm rống lại truyền đến lần nữa. Xa xa tử khí ngút trời, một tên Phi Thiên Thi vương kéo theo Tử khí ngập trời xông tới. Phía sau vẫn còn đi theo một đám Cương Thi, xem ra cực kì dọa người.

“Cự Long thần thánh vương, ta đến giúp ngươi, Dạ Xoa Vương đang đi theo sau.”

“Ta tức! Không không không phải là giết mỗi con đại thằn lằn sao, tại sao lại đem một đám yêu ma quỷ quái tới.” Kim Tam Ức gọi lớn: “Ngưu ngưu ngưu Bàn Tử (mập mạp) mau ra tay, trợ trợ trợ Võ Chiến Hồn trước hết giết hoàng kim đại dịch.” Đang nói thì hắn cùng với Liễu Mộ lập tức xông tới ba con Cự Long thần thánh cùng với bốn tên Dạ Xoa tướng. Còn Thanh Long Vương thì bay nhanh tiếp cận Phi Thiên Thi vương.

“Ta không cần trợ giúp, hiện tại sắp lấy được tính mạng của nó!” Võ Chiến Hồn hét lớn, hắn cùng với Cự Long thần thánh vương ngay cả trong trăm tộc cũng là vương giảđỉnh cao nên không muốn người khác trợ trận.

“Đem thần thông Phản Bản Hoàn Nguyên của ngươi đánh ra đi, ta sẽ đỡ nó!” Cự Long thần thánh vương bắt đầu thầm đọc chú ngữ, nó cũng muốn phát động công kích mạnh nhất.

“Rống… Dạ Xoa Vương tuy rằng khi đại chiến cùng Đấu Thần Vương đã bị thương, nhưng nếu các ngươi tưởng làm hắn mệt mỏi chạy đường xa đến để dễ dàng giết chết thì cũng là tính sai…” Phi Thiên Thi vương đã xông tới.

Tiêu Thần nhìn sang Vu Yêu Vương, thấy hắn vẫn không có ý xuất thủ liền hóa thành một đạo điện quang, trực tiếp vọt tới.

Bản Nguyên Thiên Âm hòa trộn khủng bố tinh thần vào trong tiếng gầm rống. Hắn trong nháy mắt nghênh chiến Phi Thiên Thi vương, lấy Thượng Thương Chi Thủ đối kháng, Bản Nguyên Thiên Âm liên tục rung động.

Đồng thời với lực lượng công kích cực kỳ khủng bố, Phi Thiên Thi vương cảm giác được lực lượng tử vong đang bao phủ đến nên phát ra tử khí quanh thân ngập trời. Nó cũng bộc phát ra lực lượng cường đại nhất của mình.

“Phốc phốc” âm thanh không ngừng phát ra. Mặc dù Phi Thiên Thi vương tránh thoát được một kiếp, nhưng là toàn bộ đại quân Cương Thi phía sau hắn bị chấn nát, hình thần câu diệt, hóa thành tro bụi.

Đồng thời một tiếng gào thê lương thảm thiết vang lên, một con Cự Long thần thánh bên cạnh cũng bị trúng làn sóng lan đến, huyết quang bắn toé, Cự Long liền vỡ tan ngay tại trận.

Phi Thiên Thi vương cực kỳ giật mình, rồi mới nếu như không phải nó tung ra lực lượng mạnh nhất thì chỉ sợ cũng bị tập kích giết rồi!

“Ngươi là người phương nào?” Phi Thiên Thi Vương cực kì giận dữ.

Nhưng Tiêu Thần căn bản không nói lời nào, nếu đối phương không rõ lai lịch thì hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cơ hội. Từ một khoảng cách gần nhau hắn lợi dụng thời cơ tốt nhất để phát huy Thiên Âm chữ ” Ông”.

Cũng giống như loại Thiên Âm của Hoàng Chung Đại Lữ, âm thanh tụ tập thành một chùm tia sáng tử vong, với tốc độ đáng sợ dị thường đánh tới.

Loại Thiên Âm khủng bố tập trung phóng ra thì khủng bố gần như yêu tà!

Phi Thiên Thi vương do không rõ lai lịch nên lại nghênh chiến. Quỷ trảo đáng sợ đánh ra, nghênh đón chùm tia sáng tử vong kia.

Không một tiếng động, quỷ trảo đen nhánh Phi Thiên Thi vương so với sắt tinh còn cứng rắn hơn đã vỡ vụn.

“Ngao rống…” Nó phát ra tiếng gầm rống tan nát cõi lòng, hoàn toàn thật không ngờ lại là một kết quả như vậy nên đã nghĩ rút lui.

Nhưng nó đã không có cơ hội!

Bằng thực lực chân chánh mà muốn giết chết một vị dị tộc vương, rất khó rất khó! Vì thế làm sao Tiêu Thần có thể bỏ qua loại cơ hội hiếm có này? Bản Nguyên Thiên Âm phô thiên cái địa, dao động tử vong hoàn toàn bao phủ Phi Thiên Thi vương ở bên trong.

“Ngao rống…” Tiếng gầm thét không cam lòng cùng phẫn nộ làm rung chuyển khắp thiên địa, nhưng lại không cách nào thay đổi cái gì.

Thân thể đen nhánh như sắt của Phi Thiên Thi vương kia, bị chấn vỡ chia năm xẻ bảytrong dao động tử vong, rồi sau đó hoàn toàn sụp đổ.

Cuối cùng, Tiêu Thần đánh ra một Thượng Thương Chi Thủ, hoàn toàn hình thần câu diệt một vị dị tộc vương giả.

Một vị dị tộc vương cứ như vậy bị dánh chết!

Tiêu Thần đã hạ sát một vị vương!

Hiệu quả là cực kỳ rung động!

Vương giả trong trăm tộc đều là nhân vật siêu cấp tàn nhẫn. Nhưng cứ như vậy lại bị một người không rõ lai lịch giết mất, làm cho tất cả mọi người cực kì kinh ngạc.

Tu giả Nhân tộc cũng không cần nói, đã sớm trố mắt đứng nhìn.

Bất kể Vu Yêu Vương đang xem cuộc chiến hay Đọa Lạc Thiên Sứ vương, Nghĩ vương, Chiến Vương đang kịch chiến, tất cả cũng toát ra vẻ mặt nghiêm nghị. Mặc dù có chuẩn bị tâm lý, nhưng mà bọn chúng vẫn cảm giác được trước đây đánh giá thấp tên cường giả thần bí.

Một vị vương cứ như vậy bị giết chết, chẳng lẽ sau đây Đại chiến diệt Vương giữa trăm tộc muốn bắt đầu rồi sao…