Chương 204: Tinh Thải Kiếm Phổ

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Long Đằng đi nhưng Tiêu Thần lâm vào trong trầm tư. Có người lại muốn ra tay với bọn họ, ngay cả Thiên Đế Thành cũng không được rời khỏi. Không phải nói là người vì tiểu bạch hổ trả thù còn đưa đến sao? Xem ra còn có nhân vật lợi hại khác nữa. Là ai đây?

“Ba ngày sau, hai ngươi phải ngoan ngoãn rời khỏi đây. Không nên khiến ta phải tức giận.” Tiêu Thần không muốn cho hai tiểu thú bị thương tổn chút nào. Bọn chúng cùng hắn rời khỏi Long Đảo đi đến Trường Sinh Đại Lục. Trải qua một thời gian dài như vậy nên Tiêu Thần đã xem bọn chúng như đồng bọn, thậm chí đối đãi như tiểu hài tử của chính mình.

Tiểu Quật Long lắc đầu một cách cố chấp. Kha Kha lại trực tiếp nắm lấy một góc áo Tiêu Thần. Thái độ kiên quyết vô cùng.

Nếu lão cổ đổng ở sâu trong Nam Hoang kia đã lên tiếng không cho bất luận kẻ nào tiến vào chỗ sâu trong Nam Hoang một bước thì Tiêu Thần cũng không ôm mong muốn sẽ nói một chút với nhân vật này.

Ba ngày, ba ngày sau phải đi con đường nào, Tiêu Thần cũng không biết được nguy hiểm có hay không sẽ giáng xuống người hắn.

Địch nhân không rõ còn chưa lộ diện. Trong nhà hắn đột nhiên nhiều hơn vài người khách. Đầu tiên là Gia Cát mập mạp chạy như điên đến nhà hắn báo tin rằng chiều nay Gia Cát gia tộc mời Tiêu Thần đến phủ dự tiệc.

Gia cát mập mạp vừa ngồi xuống thì Hải Vân Thiên cũng chạy đến nhanh như điện. Vừa tiến vào cửa liền hô thật lớn: “Tiêu Thần, xế chiều hôm nay mời ngươi đến nhà ta uống trà.”

Sau đó, Tề Lạp Áo cũng xuất hiện. Hắn cũng đồng dạng phát ra một lời mời Tiêu Thần đi đến Mander gia tộc trong chốc lát.

Thậm chí điều Tiêu Thần không tưởng tượng được chính là Reagan gia tộc cũng phái người đến. Hơn nữa là một trung niên, là thúc phụ của Hoffman. Miệng luôn nói trước kia xảy ra rất nhiều chuyện không thoải mái nên muốn mời Tiêu Thần đi đến phủ Mander gia tộc một chuyến. Muốn hóa giải những hiễu lầm trước kia.

Nhưng ngoài ý muốn của Tiêu Thần là hai vị hoa khôi của Bế Nguyệt Hoa Điện Tu Mân Côi Uyển Túy Nhân Cư là Băng Cầm và Hỏa Vũ đính thân đến mời Tiêu Thần đi Túy Nhân Cư trong chốc lát. Hỏa Vũ liếc mắt Tiêu Thần một cách quyến rũ nói: “Tiêu Huynh sẽ không lỡ hẹn chứ? Phải biết rằng sau khi ngươi chiến thắng Vũ Văn Phong thì chúng ta đã đồng ý…” Lời muốn nói lại dừng lại, ngữ khí mập mờ vô cùng. Làm cho người ta không khỏi suy nghĩ loạn cả lên.

Đồng dạng, thành chủ phủ cũng cử người đến đây. Lưu Vũ tam công tử cũng yêu cầu Tiêu Thần chiều nay đi ôn tuyền tiên cảnh.

Có rất nhiều thế lực trước giờ chưa kết gia đều phái người đến nơi ở Tiêu Thần đưa thiếp mời.

Đầu Tiêu Thần tràn đầy sương mù. Nghi hoặc nhìn những người này. Chẳng lẽ đều uống nhầm thuốc sao? Bộ dáng dường như không thể nào chờ đời được nữa.

Hắn biết được có rất nhiều gia tộc mời chào hắn. Đối với những một gia tộc mà nói nếu như có thể mời được Tiêu Thần vào đều có ý nghĩa rất lớn. Nếu Tiêu Thần gia nhập qua giống như đồng thời nắm trong tay Thanh Long Vương, Tiểu Quật Long và tiểu mãnh thú Kha Kha nghịch thiên. Nhất cử đạt đươc tam đầu thánh thú có tiềm lực vô hạn.

Nhưng dù sao thì hắn không thể nào đáp ứng tất cả. Hiện tại hắn đang đứng đầu ngọn gió, đắc tội rất nhiều ác địch có lai lịch rất lớn. Đáng lẽ ra những thế lực này nên để ý hắn mới đúng.

“Ta nói các ngươi….”

Tiêu Thần vừa mới mở miệng thì vị thúc thúc của Hoffman xuất thân từ Reagan gia tộc đã tiếp lời: “Tiêu tiểu huynh đệ ngàn vạn lần không nên khách khí. Mối quan hệ giữa chúng ta không phải là mới đây thôi. Mặc dù trước kia đã phát sinh ra nhiều hiểu lầm! Đây mới là duyên phận. Ngươi nếu còn tức giận Hoffman thì theo ta trở về giáo huấn hắn một trận. Quánh cho mười mấy cái tát. Ta sớm đã xem tiểu tử kia không vừa mắt chút nào. Tiêu tiểu huynh đệ ngươi nên ra tay giáo huấn hắn một chút đi. Cũng vừa lúc thay ta quản giáo hắn.”

Tiêu Thần có chút hết chỗ nói. Gia tộc này lúc đầu phái mấy tên Thức Tàng cao thủ đến muốn giết hắn, sau đó lại có một lão cổ đổng tự mình đến muốn lấy mệnh hắn. Như thế nào bây giờ lại nói là rất có duyên phận đây?

Gia Cát mập mạp đi đến ôm một cánh tay Tiêu Thần khiến cho da thịt béo úc núc run rẩy lên quay đầu lại nói với những người kia: “Bàn gia nói cho các ngươi biết, Tiêu huynh đệ cùng với ta quen nhau sớm nhất. Có thể nói là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. So với các ngươi đều thân quen hơn.”

Lời này vừa nói ra khiến cho Tiêu Thần nỗi da gà một trận.

Hải Vân Thiên cũng đi đến bênh cạnh kéo cánh tay khác của Tiêu Thần nói: “Căn phòng này là do ta đưa cho Tiêu huynh. Giao tình chúng ta không cần phải nói.”

“Mập mạp ngươi đi chết đi!” Bên cạnh không biết được là ai nhỏ giọng mắng một câu.

“Con mẹ nó, là người nào mắng bàn gia?” Gia Cát mập mạp tức giận tìm kiếm người lên tiếng.

“Người nào, đi ra?” Hải Vân Thiên lại càng tức giận lớn tiếng quát.

Trong đình viện trở nên một trận hỗn loạn, ngay cả Hỏa Vũ cùng Băng Cầm cũng tham gia theo.

Tiêu Thần thở dài một hơi. Thế giới này thật là…Những người này như thế nào lại làm như vậy…. Tất nhiên nguyên nhân là do Long Đằng. Có lẽ có người nhận ra thân phận của hắn nên phát sinh ra suy nghĩ sai lầm.

Tin tức Tư Lạc nhìn thấy Long Đằng đến Thiên Đế Thành rất nhanh đã truyền đi khắp Thiên Đế Thành. Rất nhiều đại gia tộc từ lúc biết được mật báo liền có không biết bao nhiêu ánh mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Long Đằng.

Long Đằng là ai? Làm sao không thể không chú ý đến hắn đây? Nhưng mà tên kia lại tỏ vẻ không biết gì, nghênh ngang đi đến nơi ở Tiêu Thần.

Điều này khiến cho tất cả các thế lực lớn trong Thiên Đế Thành suy đoán một cách sai lầm. Tất cả đều cho rằng Tiêu Thần thật sự cùng với lão cổ đổng ở sâu trong Nam Hoang có quan hệ không bình thường. Trách không được trước kia hắn có hành động giống Long Đằng như vậy. Hiện tại tự thân Long Đằng đi tìm hắn đó thôi.

Đới với suy đoán sai lầm này khiến cho tất cả mọi người đều hiểu lầm. Những hoài nghi trước kia đối với Tiêu Thần đều tiêu trừ hoàn toàn.

Trên thực tế không chỉ một nguyên nhân như vậy. Còn có một nguyên nhân mà Tiêu Thần không ngờ đến.

Các thế lực lớn trong Thiên Đế Thành đều có tai mắt đông đảo. Dĩ nhiên lại có thể trong thời khắc mấu chốt này đào được một tin tức trọng đại: “Ma giáo giáo tổ trong truyền thuyết còn sống, hơn nữa cùng với Tiêu Thần có quan hệ không bình thường chút nào!”

Các thế lực lớn trong Thiên Đế Thành đều biết Tiêu Thần cùng với Bất Tử Môn có mối quan hệ nào đó. Vừa vặn hôm nay lại từ trong Bất Tử Môn mua được một ít tin tức bên trong làm sao bọn họ không tin tưởng được chứ.

Đây không thể nghi ngờ chính là tin tức rung động nhất!

Nhưng mọi người đều biết rõ nhân quả trong đó. Căn bản không biết ma giáo giáo tổ đã hóa thân thành ma quỷ. Giờ đây còn đang ở Long Đảo. Đều là những suy đoán sai lầm.

Ma giáo giáo tổ cùng với vị ở sâu trong Nam Hoang kia đều là những tuyệt thế đại cao thủ không xuất thế. Nếu như truyền thuyết không sai thì đó chính là nhân vật tàn nhẫn vô cùng.

Hai tin tức này cùng một ngày xuất hiện làm sao không thể khiến cho các đại gia tộc chấn động. Càng cảm giác được Tiêu Thần cùng với hai tên tàn nhẫn kia có mối quan hệ không bình thường. Tất cả đều không hẹn mà lập tức phái người ra lôi kéo hắn.

Ngay cả ác địch luôn chăm chú nhìn Tiêu Thần, muốn tiêu diệt hắn thì như thế nào? Những đại gia tộc này căn bản không cần ngó ngàng đến. Mặc dù có cả Bạch Hổ bộ tộc thì sao? Có Long Tộc chống cự đó thôi! Vị cuồng nhân có thể thi triển ra ngũ thải thần quang và ma giáo giáo tổ ở sau lưng quan sát như vậy thì có gì lo lắng nữa chứ?

Thậm chí có một ít gia tộc cho rằng Phượng Hoàng Tộc cũng là hậu thuẫn của Tiêu Thần. Có rất nhiều người đều nhìn thấy trên người Tiêu Thần có một cây phượng hoàng thần vũ.

Tiêu Thần chỉ biết được một điều, không biết được những ẩn tình khác nhưng hắn rất rõ ràng không thể nào vô duyên vô cớ ‘thân cận’ như vậy. Trường Sinh Giới này rất vô tình.

Sau khi khách khí tiễn mọi người thì Tiêu Thần mới cười một tiếng tự giễu. Hiểm cảnh đã gần đến rồi nhưng bây giờ lại được mọi người thổi phồng lên nhưu vậy. Thật không biết một khi mọi người biết được chân tướng thì sẽ như thế nào?

“Long Tộc. Hắn cùng với vị kia tồn tại ở sâu trong Nam Hoang có giao tình không bình thường?”

Trong Bất Tử Môn, Liễu Thanh Phong – sư phụ của Yến Khuynh Thành rất khó bảo toàn được khí chất tiên phong đạo cốt kia.

“Là ai thả tin tức này ra ngoài?”

Trong thời gian ngắn không thể nào điều tra rõ được. Ma giáo giáo tổ còn sống là một bí mật chỉ có rất ít lão bối nhân vật trong Bất Tử Môn mới biết được.

“Gì?” Liễu Thanh Phong đang trầm tư thì đột nhiên có bẩm báo rằng không ít người muốn mượn sức Tiêu Thần. Có chút người qua phận hơn thậm chí muốn gã con gái cho hắn.

Liễu Thanh Phong lẩm bẩm: “Long Tộc ra mặt đủ để đảm bảm Tiêu Thần bình an không có chuyện gì. Nếu như một đại gia tộc có thể mượn sức hắn thì giống như đã nắm trong tay ba con thánh thú. Nhất là tiểu thú tuyết trắng kia lại không thể nào tưởng tượng được. Sâu xa hơn chính là cùng với Long Tộc có mối liên lạc nào đó. Gả con gái cho hắn cũng rất đáng giá. Gọi Yến Khuynh Thành đến đây cho ta. Tiêu Thần vốn rất thân cận với chúng ta. Đột nhiên xuất hiện tình huống này, một khi chúng ta không động thủ trước sợ rằng ba con thánh thú sẽ rơi vào tay người khác mất!”

“Nhưng mà, sư huynh. Chưởng giáo sư huynh không phải nói rằng đối đãi với Tiêu Thần phải thật tốt, chớ nên trao đổi chỉ vì lợi ích….” Một lão nhân bên cạnh đó phát biểu một cách nhìn khác.

“Nhân sinh chính là một vở kịch. Đáng biễu diễn sẽ biễu diễn. Rất khó có thể hoàn thành tốt tất cả.” Nói đến đây, Liễu Thanh Phong bổ xung thêm: “Tóm lại là chúng ta không cần hại Tiêu Thần là được!”

Không bao lâu sau, Yến Khuynh Thành xinh đẹp như tiên tử đi đến trong đại điện. Liễu Thanh Phong liền vẫy tay tiễn mọi người ra ngoài.

Ở xa xa có một ít đệ tử nghe được âm thanh của Yến Khuynh Thành: “Ta không muốn…!”

Người thính tai hơn nghe được âm thanh của Liễu Thanh Phong: “Khuynh Thành ngươi phải đáp ứng….”

Lúc này Tiêu Thần lại bị hai người quen lôi kéo khiến hắn cảm thấy có chút bắt đắc dĩ.

Tuy là bằng hữu nhưng lợi ích của gia tộc quan trọng hơn cả. Hải Vân Thiên cùng Gia Cát mập mạp đều muốn mời Tiêu Thần vào trong gia tộc mình.

Không lâu sau thì một trong Nam Hoang song châu – Hải Vân Tuyết đi đến.

Gia Cát mập mạp thầm thở dài một tiếng, hắn kéo Tiêu Thần qua một bên nhỏ giọng đầy chân thành nói: “Ta không phải là trực hệ của Gia Cát gia tộc. Làm như vậy cũng vì bất đắc dĩ mà thôi. Làm bằng hữu nên ta cấp cho ngươi một cảnh báo: “Ngàn vạn lần không nên bị Hải Vân Tuyết mê hoặc. Nữ tử này thật sự là…..”

Nói đến đây mập mạp liền im lặng. Bởi vì Hải Vân Tuyết đã đến gần nên hắn rời khỏi.