Chương 367: Tiêu Thần Có Máu Có Thịt

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trên mặt nước nổi lên cuồn cuộn những đợt sóng biển lừng lững trắng xóa. Pho tượng đá như quả núi cao đứng sừng sững ở đó, tựa hồ để trấn áp cơn thịnh nộ của biển cả bên ngoài Cửu Châu. Thanh Chiến Kiếm trong tay kia chỉ về đế đô xa xăm, nó phát ra một khí thế cường đại vô hình.

Mà giờ phút này, một thanh niên thân hình cao lớn khôi ngô, mắt sáng như sao với mái tóc đen tung bay, tựa thần mà giống như ma đang đứng ở trên đỉnh đầu tượng đá. Ánh mắt nhìn xuống phía dưới, rất có khí phách thách thức thiên hạ, duy ngã độc tôn.

Tiếng cười to làm rung động cả mặt nước biển đang liên tục rít gào, điên cuồng không ai bì nổi. Cửu Đầu Thần Xà cùng Diệp Cửu Trọng ở phía đối diện rõ ràng bị tổn thất nặng, khóe môi ứa ra những vết máu li ti, sắc mặt có hơi tái nhợt.

“Tiêu Thần đã chết trong truyền thuyết không ngờ còn sống, nếu như tin này truyền tới Cửu Châu thì tất nhiên sẽ khiến thiên hạ rung động.” Quanh thân Cửu Đầu Thần Xà đột nhiên tràn ngập thần quang trắng lóa mênh mông, như là thần hỏa màu bạc bắt đầu thiêu đốt mãnh liệt.

Tựa hồ không cam lòng với cuộc giao chiến thất lợi vừa rồi, Cửu Đầu Thần Xà phát ra một luồng năng lượng dao động khủng bố.Một mảnh hào quang trắng xoá phát ra từ thân thể của hắn, hắn đi một bước xa mấy trăm trượng rồi biến mất tại chỗ. Trong khoảnh khắc liền xuất hiện ở trên đỉnh đầu pho tượng đá, một quyền nện về hướng Tiêu Thần sống động có máu có thịt kia

Nhưng bóng dáng trên pho tượng đá còn nhanh hơn. Hắn bay lên trời, tay trái vươn ra giống như Thiên Ma trảo lại phát ra từng đạo ô quang đáng sợ, hướng về cổ tay phải của Cửu Đầu Thần Xà bổ tới, nếu như bị hắn bắt lấy tất nhiên sẽ bị đứt rời. Đồng thời tay phải trắng nõn Như Ngọc đang vẽ ra một tia chớp thánh khiết trực tiếp chém về phía đầu Cửu Đầu Thần Xà.

Cửu Đầu Thần Xà cả kinh, quyền phải gia tốc xuất ra, nhằm thẳng vị trí trái tim “Tiêu Thần” kia, đồng thời năm ngón tay trái tựa như không phải cùng có chung một bàn tay, nhanh như đao cắt về phía tay phải đang chém tới đầu hắn.

“Bang bang “

Chấn động kịch liệt!

Trên bầu trời tựa như có tiểu hành tinh va chạm nhau làm bộc phát ra một luồng năng lượng dao động ngập trời. Hai đại cường giả ở trên bầu trời bay đan xen nhau lộn xộn.

Cửu Đầu Thần Xà trong lòng kinh hoàng. Đây là người kia trong truyền thuyết sao? Yên lặng đã nhiều năm, tất cả mọi người cho là hắn đã bỏ mạng.Nhưng rồi không ít năm sau lại đột ngột mạnh mẽ trở về, đánh cho hắn suýt nữa thổ huyết.

Xoẹt xoẹt

Giữa không trung hai người nhanh như chớp điện. Cứ thế cất bước ở trên không trung chỉ để lại những đạo tàn ảnh rồi lại một lần nữa xông vào nhau.

“Tiêu Thần” công kích sắc bén mà lại mạnh mẽ. Tay trái phóng ô quang nhấp nháy. Thiên Ma trảo ảnh không ngừng xé rách bầu trời. Còn tay phải trong suốt như ngọc, hệt lưỡi đao giữa trời xanh mà nghiền nát vạn vật, làm tan biến tất cả.

Đây hoàn toàn không giống lực lượng từ bản thể nữa. Thế nhưng dẫu hắn phát huy đến cực hạn mà cũng không gây ra xung đột.

Cửu Đầu Thần Xà trong lòng kinh ngạc do dự. Trước đây mặc dù hắn chưa từng gặp mặt cùng Tiêu Thần, càng không hề giao thủ. Nhưng mà đối với chiến kỹ của kẻ nổi danh đó thì biết quá sâu. Có điều là chứng kiến trước mắt thì lại ra ngoài tư liệu trước kia nắm giữ.

Tên “Tiêu Thần” này thể hiện ra chiến kỹ cổ cực kỳ huyền ảo phức tạp. Ô quang nhấp nháy kia, lại thêm tay trái giống như Thiên Ma trảo. Nhìn thì như đánh về phía hữu quyền của Cửu Đầu Thần Xà. Nhưng trên thực tế lại bao phủ cả nửa người hắn. Dĩ nhiên bao hàm cả không gian biến hóa trong đó.

Đồng thời, chưởng đao tay phải vốn nhìn mịn màng như mỡ dê kia lại tựa hồ như có thể biết trước đã ngăn cản tất cả đường lui của hắn, mơ hồ có những lực lượng thời gian tràn đầy bên trong.

Đây là một loại chiến kỹ cực kỳ khủng bố!

Cửu Đầu Thần Xà trong lòng kinh ngạc không lời nào có thể diễn tả được. Cửu xà thần thông bất tử không thèm giữ lại nữa, khí tức tử vong lập tức tỏa ra mênh mông cuồn cuộn khắp nơi. Mái tóc dài trắng giống như ngọn lửa mãnh liệt bập bùng nhảy múa dựng lên. Khắp hải vực đều rung chuyển theo.

Một thân của hắn hóa ra chín thân, phân chia theo các Thứ Nguyên không gian khác nhau hướng về “Tiêu Thần” để phát động công kích mãnh liệt, Cương Khí trắng xoá bao phủ khắp phiến không gian này.

Thời gian cùng không gian tương tương với sự kết hợp lực lượng, cái đó là phi thường đáng sợ! Nếu nói nó phá hết tất cả thần thông thì cũng không sai biệt lắm.

Tên “Tiêu Thần” này mặc dù cũng không hề dùng đến hai tay để thực sự phát huy nghĩa lý sâu sắc của thời gian cùng không gian đến mức tận cùng. Nhưng đã có hai loại lực lượng kích động bên trong nên rốt cuộc Cửu Đầu Thần Xà vẫn bị giam cầm, rồi sau đó bị một chưởng đánh bay ra ngoài, liên tục ho ra máu mà không ngừng lại nổi.

“Có ta vô địch!” Tên “Tiêu Thần” này vẻn vẹn chỉ nói ra bốn chữ này. Hắn một mình một người đứng ở nơi đó, tựa như biển cả bao la, giống như vĩnh viễn không thể chiến thắng được hắn.

Có điều người ở bên ngoài xem ra, lại là phi thường thiếu sót gì đó. Mà ngay cả Tử Toản cốt thể Tiêu Thần đang ngắm nhìn tại biển khơi cũng đều cảm giác tên gia hỏa này có thiếu sót.

Cách đó không xa, Diệp Cửu Trọng bộc phát ra một luồng dao động làm cho người ta sợ hãi. Những âm thanh “Leng keng” không dứt bên tai, Thanh Đồng chiến giáp không ngừng hiện lên từ trong cơ thể, bao trùm ở bên ngoài thân hắn. Quanh thân hắn bao phủ một tầng áo giáp Thanh Đồng đặc hữu từ kim loại sáng bóng. Sát khí ngút trời càng phát ra trong khoảnh khắc làm bầu trời đều rung chuyển.

Mặc dù trước đây hắn chưa từng ra mắt Tiêu Thần, nhưng mà về con người này thì có nhiều truyền thuyết lắm. Quả thực chính là cơn ác mộng của một thế hệ tu chân. Sau nhiều năm trôi qua thì nhân vật trong truyền thuyết đã bỏ mạng lại xuất hiện lần nữa khiến cho ngọn lửa chiến đấu trong lòng hắn hừng hực thiêu đốt. Ngay cả vừa rồi đã ăn đòn một lần, nhưng hắn vẫn không nhịn được muốn lại đánh tới lần nữa.

Tu chân pháp bảo thánh khiết như ánh trăng rằm, lóng lánh tựa ánh bình minh. Một tòa Bảo Tháp mười tám tầng từ trên trời giáng xuống, hướng về “Tiêu Thần ” định trùm lên hắn. Diệp Cửu Trọng đồng thời xuất chỉ như đao thì hắn điều khiển cho Bảo Tháp tỏa ra ngàn vạn đạo hào quang, càng lúc càng lớn sắp sửa bao phủ “Tiêu Thần” ở bên trong.

“Tiêu Thần” tựa hồ biết sự lợi hại của nó. Hai tay chống trời, cứ như vậy ngăn chặn tòa tháp to lớn đè xuống, rồi sau đó bộc phát ra âm thanh vang rền giống như của Hoàng Chung đại lữ.

Tám người từ trong tám thế giới xếp chồng lên nhau hiện ra, bắt đầu thay đổi liên tục. Trong biển khơi nổi sóng ngút trời, cuộn lên tới trời cao. Những cơn bọt sóng trắng xoá như ngàn vạn dải Tuyết Sơn đang lay động.

Bát Tướng Thế Giới có lực lượng vô cùng đáng sợ, ngay tức thì từ mười tám tầng Bảo Tháp trên bầu trời đã lột bỏ ba tầng. Mà đó còn là Diệp Cửu Trọng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trong nháy mắt hắn đã làm cho Bảo Tháp né sang một bên. Nếu không, chỉ sợ tòa Bảo Tháp này sẽ còn phải gánh chịu sự phá hoại càng nghiêm trọng hơn.

Diệp Cửu Trọng sắc mặt tái nhợt, liên tục phun ra ba vòi máu. Hắn mang theo mười lăm tầng Bảo Tháp bay ngược ra ngoài.

Đây chính là kẻ đã bỏ mạng trong truyền thuyết kia sao? Chiến lực như thế chỉ sợ trong thiên hạ đã không còn được mấy người là đối thủ của hắn. Diệp Cửu Trọng cùng Cửu Đầu Thần Xà lui về bầu trời phía xa, rồi ngắm nhìn Tiêu Thần giống như đang đứng trên đỉnh đầu pho tượng khổng lồ.

“Nếu nỗ lực trả giá nhất định thì ta hoàn toàn có khả năng đánh gục các ngươi, nhưng mà ta không muốn làm như vậy. Các ngươi có tu vi rất mạnh, sau này có khả năng làm thủ hạ của ta.” Bóng dáng đứng ở trên đỉnh đầu pho tượng cao lớn nhìn phía hai đại cường giả ở bầu trời xa mà nói như thế.

“Ngươi đang nói mơ.” Diệp Cửu Trọng tay nâng Bảo Tháp đã thu nhỏ lại, âm thanh rất lạnh lẽo nói tiếp: “Không lấy thắng bại nhất thời để luận anh hùng, ngươi vẫn không thể xếp vào Thập Cường trong thiên hạ mà đã lại tự cao tự đại như thế. Người có thể giết ngươi hẳn là vượt qua mười ngón tay đó.”

“Nhàn khán đình tiền hoa khai hoa lạc, mạn tùy thiên ngoại vân quyển vân thư – (Rảnh ngắm đình tiền hoa tàn hoa nở, trên trời chậm rãi mây tụ mây tan). Ta đã ngồi xem Cửu Châu nhiều năm như vậy, nếu như không có được thực lực tương ứng thì làm sao dám xuất hiện? Thế giới này bởi vì ta mà sẽ có nhiều màu nhiều vẻ hơn.”

Cái tên “Tiêu Thần” này có thể nói là điên cuồng đến mức tận cùng, khiến cho hai đại cường giả đều muốn một đao chém hắn.

Cửu Đầu Thần Xà nói lạnh lùng: “Tên thật của ta là Cửu Đầu Long chứ cũng không phải Cửu Đầu Thần Xà, Hoàng Kim Sư Tử Vương đều sợ hãi ta ba phần. Một ngày kia ngươi sẽ được thấy long thân của ta.”

“Nói như vậy có phải là ta cần tiêu diệt ngươi trước hay không?!” “Tiêu Thần” cười lạnh, thẳng lưng vươn hai tay, hai chân bất động nhưng lại rất nhanh bay tới Cửu Đầu Thần Xà.

“Không ai có khả năng thực sự giết chết ta.” Cửu Đầu Thần Xà nói tới đây liền hóa thành chín đạo ngân quang, hướng về bốn phương tám hướng lao nhanh đi.

Ngay cả “Tiêu Thần” này hai tay như chớp, nhưng mà chỉ ngăn lại ba đạo mà thôi. Mặc dù hắn hung hăng nghiền nát chúng ở giữa không trung, nhưng tại bầu trời phía xa chúng nhanh chóng lại ngưng tụ ra ba đạo ngân quang lần nữa.

“Cũng có thú vị đây…” Hắn cũng không đuổi theo, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, như là tán thưởng.

Cửu Đầu Thần Xà cùng Diệp Cửu Trọng xem như hoàn toàn đã bại, lập tức không nói thêm câu nào mà hướng về bầu trời xa bay đi.

“Chờ một chút.” “Tiêu Thần” chắp hai tay sau lưng hướng về phía bầu trời xa truyền âm, nhắn nhủ: “Các ngươi truyền lời Triệu Lâm Nhi, ta cùng với nàng có duyên. Ngày khác sẽ đến đế đô nghênh thân. Thân là Cửu Châu nữ hoàng, xem ra cũng xứng đôi cùng ta.”

Ở bầu trời xa, bóng hình của hai đại cường giả liền dừng lại, hiển nhiên đã bị tin tức ngắn ngủi này làm kinh ngạc một phen, rồi sau đó tức thì biến mất.

Mà ở trong hải vực càng xa xôi hơn, cốt thể trong suốt chói lọi của Tiêu Thần đích thực thì như bị chín đạo Thiên Lôi bổ trúng. Cưới Triệu Lâm Nhi làm vợ? Thật sự là điên rồi!

Vào một ngày đó, thiên hạ lại rung động. Một vị cường giả trong truyền thuyết đã bỏ mạng nhiều năm không ngờ lại xuất hiện ở hậu thế, làm cho tất cả mọi người có cảm giác khó có thể tin nổi. Giới tu luyện lại hoàn toàn sôi sùng sục.

Trong hoàng cung đế đô, sau khi Triệu Lâm Nhi biết được tin tức thì đầu tiên là chụp nát một cái ngọc bàn, rồi sau đó lại nở nụ cười lẩm bẩm: “Tốt, nếu hắn có ý này thì liền xem hắn có thực lực như vậy hay không. Đưa vũ khí bí mật cho ta để chuẩn bị tốt. Thử xem kẻ khốn này mạnh hơn, hay là vũ khí có tính chất huỷ diệt mạnh hơn.”

Mấy ngày gần đây, bờ biển Đông Hải náo nhiệt phi phàm, không ngừng có có tu giả tìm đến.

Pho tượng đá khổng lồ đã đứng sừng sững ở bờ biển hơn một năm. Không ai có khả năng làm tổn hại nó, nhưng ai cũng thật không ngờ Tiêu Thần trong truyền thuyết đã bỏ mạng nhiều năm kia lại xuất hiện hậu thế ở chỗ này. Tất cả mọi người biết nếu như tin tức thực sự là đúng thì sẽ dẫn đến những trận “Động đất” như thế nào.

Liên tục nhiều ngày tiếp theo, trên bờ biển không ngừng phát sinh sự kiện đổ máu. “Tiêu Thần” vốn đứng thẳng tại đỉnh đầu tượng đá xuất thủ vô tình, đánh giết các nhóm dám tới xúc phạm. Có thể nói cuồng danh đã lan xa, lại làm chấn động Cửu Châu.

Tiêu Thần lẳng lặng quan sát nửa tháng có thừa. Hắn phát hiện người này có đầy đủ linh hồn, cũng không phải tàn hồn. Giống như hắn đã sớm bồi bổ toàn bộ hồn phách.

Nếu như muốn cùng dung hợp chung một chỗ, đó là không có khả năng.

Nếu như hai người gặp nhau, chỉ sợ tất nhiên phải có một người bỏ mạng!

Đây là tàn hồn năm đó ở lại trong tượng đá sao? Không ngờ hắn lại đã tu thành một thân tuyệt thế thần thông, tựa hồ phi thường cường đại. Tiêu Thần bùi ngùi trong lòng. Hắn bỗng nhiên nhớ ra, năm đó khi từ Lư Sơn tiến vào Long Đảo thì thoáng thấy người kia, so cùng hắn lại giống nhau như đúc.

Đây là có chuyện gì?

Chẳng lẽ nói từ lúc nhiều năm trước, tàn hồn cũng đã xuất hiện ở trên đời này? Nếu như dựa theo thời gian suy tính mà nói, năm đó người kia thậm chí so với hắn thì từ Trường Sinh Giới về Nhân Gian sớm hơn một năm.

Nghĩ tới đây, Tiêu Thần liền có một cảm giác sởn gai ốc. Suy theo thời gian để tính, đó chính là nói tới lúc nhị thập tứ kiếm xuyên thân chắn Tổ Thần thì hắn bị phong bế hơn một năm mới thoát khốn, mà người kia thật là không bị giam hãm, lúc ấy liền tiến vào nhân gian.

Tiêu Thần cảm giác lạnh toát sống lưng.

Người này cũng tu bổ xong xuôi tàn hồn, ẩn phục nhiều năm như vậy cho đến lúc này mới hiện thân, trở lại trước tượng đá là vì cái gì?

Tiêu Thần đã mơ hồ cảm giác được, bên trong tượng đá đã có vết rách, chỉ sợ tương lai không lâu sẽ vỡ ra. Hẳn “Tiêu Thần” trước mắt kia hơn phân nửa là đến vì hai mươi bốn Chiến Kiếm.

“Tiêu Thần ngươi đã sống lại, thế này… làm sao có thể?!”

“Hắn chính kẻ truyền thuyết kia sao?”

Trên bờ biển lại có một nhóm tu giả nữa tới.

“Ta nghìn đời bất diệt, muôn đời trường tồn, trên đời không có bất cứ lực lượng nào có khả năng loại trừ ta nổi.” Kẻ đứng trên đỉnh đầu tượng đá người nói ra những lời điên cuồng chối tai.

Trận chiến đấu tiếp theo là không hề phải nghĩ ngợi, những kẻ xông vào đều bị lấy đi sinh mạng một cách vô tình.

Nhìn vẻ điên cuồng của kẻ trên pho tượng đá kia, hoàn toàn là bộ dáng cuồng đồ duy ngã độc tôn, Tử Toản cốt thể Tiêu Thần cảm giác tên gia hỏa này thật sự là không hoàn chỉnh.

Đúng lúc này, bóng dáng như thần như ma kia tựa hồ cảm thấy được gì đó. Hắn quay phắt đầu lại nhìn về hướng hải vực này mà quát: “Ra đi, từ nhiều ngày trước ta liền cảm ứng được có người đang rình mò.”

Tiêu Thần không hề tránh né nữa. Hắn từ trong lòng biển khơi bay lên trời, Tử Toản cốt thể lóng lánh ở giữa biển xanh trông đặc biệt khác thường khiến cho “Tiêu Thần” trên đỉnh đầu tượng đá kia cũng cảm thấy kinh ngạc.

“Ngươi là ai?” Hắn nhíu mi quát.

“Ta… Là một người mà ngươi không sao nghĩ tới.” Tiêu Thần Tử Toản cốt thể, lẳng lặng đứng thẳng ở trên không trung.

Đây là hai người lần đầu tiên đích thực đối diện nhau.

“Cố làm ra vẻ huyền bí, giả thần giả quỷ ở trước mặt ta thì quả thật đáng chết.” Tiêu Thần có da có thịt lạnh lùng nhìn bóng dáng ở trong biển.

Tử Toản cốt thể Tiêu Thần rất bình tĩnh, đáp: “Có máu có thịt thì phải quý trọng mọi thứ có được trước mắt. Chớ để đến lúc mất đi thì tiếc nuối. Ngươi quá kiêu ngạo, chỉ sợ rất khó chết già.”

“Ngươi đang dạy đời sao, dám làm bộ như cao thủ ở ngoài trần thế để chỉ bảo ta. Hôm nay ta cảm giác được cần phải để ngươi thấy được trời cao biết bao nhiêu.” Âm thanh của Tiêu Thần có máu có thịt xé rách bầu trời, trong không trung giữa biển khơi có tiếng vọng ù ù.

“Ta là người từng trải, nói tốt khuyên bảo thì ngươi không nghe, gặp chuyện không may liền ngay trước mắt.” Tử Toản cốt thể Tiêu Thần bước về phía trước ở trên không trung, chậm rãi đi về hướng tượng đá.

“Ha ha ha…” Tiêu Thần có máu có thịt cười to, rồi sau đó sắc mặt chuyển sang lạnh nhạt nói: “Mặc dù không biết lai lịch của ngươi, nhưng ta có một loại cảm giác phải giết chết ngươi. Giữa chúng ta chỉ có thể có một người có khả năng sống ở trên cõi đời này.”

Tử Toản cốt thể Tiêu Thần thầm giật mình, tên gia hỏa này có linh giác rất nhạy cảm. Hoàn toàn kế thừa ưu điểm của hắn năm đó, dĩ nhiên đã nhạy cảm nắm bắt đượcgiữ được cốt lõi.

“Nói rất đúng, ta và ngươi nhất định chỉ có một người có khả năng sống sót.”

“Vậy ngươi liền phải đi chết đi, vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời này.” Tiêu Thần có máu có thịt lăng không bay tới, song chưởng vung lên, hướng về cốt thể Tiêu Thần bổ tới. Tay trái ô quang nhấp nháy, tay phải trong suốt như ngọc, ẩn chứa lực lượng của không gian cùng thời gian với uy năng không thể tưởng tượng.

Nhưng mà hắn kinh ngạc phát hiện, hai tay cắt qua hư không, không gian cùng thời gian đều bởi vì hắn mà rối loạn ngắn ngủi. Nhưng lại cũng không có ngăn cản và giữ nổi Tử Toản cốt thể kia.

Tử Toản khô lâu như là một đạo ảo ảnh, bị hai tay của hắn dễ dàng xẹt qua rồi xuyên thấu đi ra ngoài. Điều này lập tức làm cho Tiêu Thần có máu có thịt thất kinh. Thân hình hắn khẽ động, đã lui ra ngoài xa mấy trăm trượng.

“Thực lực bây giờ của ngươi xác thật so với ta thì mạnh hơn, so với trạng thái đỉnh cao lúc trước của ta có lẽ còn mạnh hơn.” Tử Toản cốt thể Tiêu Thần vừa nói vừa không nhanh không chậm đi về hướng tượng đá, miệng bảo: “Nhưng điều này có thể sao? Trước mắt còn có lực lượng mà ngươi vô phương chống lại.”

Xoẹt

Quang ảnh tím biếc lóe lên, cốt thể Tiêu Thần bỗng nhiên biến mất. Nhưng ngay sau đó pho tượng đá khổng lồ bắt đầu cử động. Thanh thạch kiếm khổng lồ đang chỉ về phía Cửu Châu xa xăm bỗng dưng thay đổi quay lại, nhằm thẳng vào bóng dáng trong không trung giữa biển khơi.

“Tại sao có thể như vậy?!” Điều này làm cho Tiêu Thần có máu có thịt lập tức giật mình la lên, hắn hỏi: “Kẻ mà một năm trước đưa pho tượng đá đến chỗ này là ngươi sao?”

“Không sai.” Tử Toản cốt thể Tiêu Thần lại một lần nữa hòa hợp một thể cùng tượng đá, thạch kiếm khổng lồ lập tức chém xuống.

Mặc dù cũng không hề có kiếm quang bùng phát ra, nhưng mà lại có một luồng Cương Khí vô hình đã rạch ra giữa biển khơi một con khe rãnh thật lớn. Nước biển cuồn cuộn rẽ sang hai bên, để lộ ra đáy biển. Sóng biển ngút trời.

Uy thế kinh thiên động địa như vậy làm Tiêu Thần có máu có thịt mặc dù trước tiên tránh né sang bên, nhưng mà vẫn bị một đạo chấn khí vô cùng mãnh liệt hất tung làm hắn bay đi ra ngoài hơn một ngàn trượng mới ổn định lại nổi.

“Hắc… Hắc hắc…” Tiêu Thần có máu có thịt không biết là cười khẩy hay cười gằn. Hắn như một đạo chớp giật bay trở về, một đôi tay tràn ngập lực lượng kì quái đã phá vỡ sự khống chế của thời gian cùng không gian, hướng về cái đầu của pho tượng đá vĩ đại xỉa tới.