Chương 398: Tung Hoành Vô Địch

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Máu phun dữ dội làm nhuộm đỏ bầu trời. Tiêu Thần chặt đứt đầu Cảnh Bồ. Một đời Chiến Vương thân thể chia lìa.

Nhưng mà thân thể kia lại không chịu ngã xuống. Tựa hồ y có chiến ý cao vời nên vẫn cầm Ba Tư Đức chiến mâu xuất ra ngàn vạn đạo chùm tia sáng đỏ bầm đâm tới Tử Linh Vương và Cương Thi vương cùng với bàn tay vàng trên bầu trời kia.

Bần tay vàng cực lớn chụp xuống. Những trận gió mênh mông cuồn cuộn làm mặt đất phía dưới đều rung động theo. Áp lực vô hình lớn lao biểu hiện ra ở những cái khe nứt lớn đáng sợ.

“Oanh “

Xa xa, vài quả gò thấp bé đều vỡ nát, trên bề mặt xuất hiện một cái hố cực lớn hình bàn tay.

Xoẹt xoẹt

Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương bị bàn tay màu vàng cùng Xích Huyết chiến mâu kẹp ở chính giữa đã đồng thời nhảy sang một bên.

Đối mặt Ba Tư Đức cổ mâu mang trong mình Thần Huyết, bàn tay lớn màu vàng cũng không muốn tranh giành cùng nó. Chỉ né qua bóng máu đầy trời rồi từ mặt bên đánh về hướng cây cổ mâu.

“Keng keng “

Tiếng va đập đinh tai nhức óc giống như sấm sét giáng xuống. Sóng âm rung chuyển làm cho không gian bẫy rập cùng tử vong bóng ma bao vây còn sót lại đều tức thì sụp đổ. Lộ ra đất trời bừng sáng.

Bàn tay lớn màu vàng hóa thành kích cỡ cái cối xay đánh ra trăm ngàn lần trên cây Ba Tư Đức cổ mâu nhỏ máu. Nó bộc phát ra năng lượng khủng bố giống như những cơn sóng ngàn cân. Cuối cùng một tay bắt được cây cổ mâu Chiến tộc kia, giật nó ra khỏi tay của Chiến Vương không đầu.

Chiến Vương Cảnh Bồ chết rồi mà vẫn muốn đấu, vẫn còn thần lực sót lại vung loạn hai tay muốn đoạt lại cổ mâu. Mà Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương cũng đều giận dữ cùng một lúc vọt tới định tranh đoạt Xích Huyết chiến mâu.

“Oanh “

Bàn tay lớn màu vàng cầm Ba Tư Đức cổ mâu quét ngang qua. Một vầng hào quang sáng lạn phóng lên cao. Thân thể không đầu của Chiến Vương Cảnh Bồ lập tức giống như băng tuyết đang tan, hoàn toàn biến mất từ thế gian này.

Một đời Chiến Vương hoàn toàn bỏ mạng.

Bàn tay vàng to lớn cầm Ba Tư Đức cổ mâu trong tay, với khí thế duy ngã độc tôn quét ngang thiên địa. Nó chấn động làm xuất ra bóng máu ngút trời cứ như thế đánh bay Cương Thi vương Tử Linh Vương đi ra ngoài.

“Muốn nhặt tiện nghi sao. Không có cửa đâu” Cương Thi vương vô cùng phẫn nộ. Trải qua một phen thảm thiết đại chiến mới loại bỏ được Chiến Vương Cảnh Bồ. Vì điều này hắn nỗ lực đã phải trả giá vô cùng nặng nề. Nhưng cuối cùng lại có người đến ăn cắp thắng lợi, quả thực làm sao hắn có thể không giận.

Tử Linh Vương cũng căm tức với bàn tay lớn màu vàng trên bầu trời. Hắn bắt đầu tích góp lực lượng định tranh đoạt lại cây Ba Tư Đức cổ mâu.

Chỉ có Tiêu Thần vẫn không nhúc nhích. Mục đích giết chết Chiến vương đã đạt tới. Ngay cả khi bàn tay vàng to lớn kia không có phá không mà đến thì hai vị ác vương cũng sẽ không chắp tay tặng cổ mâu kia cho hắn, không cần phải… Đi tranh đoạt.

Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương bắt đầu tăng lên chiến lực toàn diện. Nhưng vào lúc này ánh vàng chợt bừng lên mạnh mẽ. Hào quang sáng lạn xuyên qua bầu trời. Uy áp không gì sánh nổi làm cho mặt đất đều nứt vỡ, một bóng dáng cao lớn cường tráng đã thay thế bàn tay vàng xuất hiện ngang trời. Kẻ đứng thẳng giữa trời cao không ngờ là Hoàng Kim Sư Tử Vương ba mắt.

Mái tóc dài màu vàng tung bay cuồng loạn, quanh thân phát ra hào quang vàng thần thánh mãnh liệt làm bầu trời rung rinh. Tay hắn cầm cây Ba Tư Đức cổ mâu đang nhỏ máu với tư thế thách thức thiên hạ, giống như một vị Chiến Thần vô địch.

Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương đại thất sắc. Thật không ngờ lại là một cường địch như vậy.

Hoàng Kim Sư Tử Vương là một vị Đại vương giả Chiến tộc. Điều này đã không còn là bí mật gì, rất nhiều dị tộc Vương đều đã biết được. Vừa rồi ba đại cường giả khổ chiến khá lâu, khó khăn lắm mới đánh được Chiến Vương Cảnh Bồ. Bây giờ lại có một Chiến Vương nữa tới thì thật sự là làm cho người ta không nói được lời nào mà phải hỏi ông trời.

“Ngươi.”

Tử Linh Vương cảm giác rất lộn tiết. Vừa rồi đại chiến một hồi bất kể sống chết, nỗ lực phải trả giá tương đối lớn. Kết quả lại là người làm áo cưới cho tên ba mắt khiến hắn muốn ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét. Cương Thi vương cũng xuất ra những trận gầm rống không cam lòng, hàm răng trắng nhởn va vào nhau “Dát dát”.

Hoàng Kim Sư Tử Vương thân là huyết mạch Chiến Vương. Trong cơ thể có vương tộc thánh huyết chảy xuôi. Hắn cùng chí bảo Chiến tộc Ba Tư Đức cổ mâu kia phảng phất đã hòa tan vào làm một thể, không phân biệt với nhau nên mới phát ra dao động khủng bố như sóng cuộn dữ dội khiến người ta sợ hãi. Giống như trận mưa sao băng xuyên không trung khiến cho những đám mây lớn đằng xa trong phút chốc tán loạn. Quả là vô cùng điên cuống, khí thế kinh thiên động địa.

“Muốn ngăn cản ta thì cứ việc ra tay.” Hoàng Kim Sư Tử Vương quét mắt qua hai đại ác vương, dáng vẻ đầy khí thế có ta vô địch, duy ngã độc tôn.

Hoàng Kim Sư Tử Vương không trải qua thảm chiến. Giờ phút này đang ở vào trạng thái đỉnh cao. Hắn cầm trong tay Ba Tư Đức cổ mâu thì ai có thể cùng tranh giành? Chiến lực cực kỳ khủng bố mênh mông cuồn cuộn thập phương. Đồng thời thần thức của hắn phảng phất đã hợp nhất với vùng trời này. Thần niệm đang cẩn thận dao động.

Hai đại ác vương mặc dù trong lòng không cam chịu. Nhưng lý trí chiến thắng sự tham lam bèn bay về phía bầu trời xa. Lựa chọn rút đi.

“Đừng quên lời ngươi hứa hẹn. Khi lấy Bạch cốt Quân Vương phiên thì làm lại.” Hai đại ác vương rời đi thì truyền âm cho Tiêu Thần.

Hoàng Kim Sư Tử Vương vuốt ve cây Ba Tư Đức cổ mâu. Như vậy có chiến mâu trong tay làm hắn như hổ thêm cánh. Chiến lực nâng cao một bước. Cuối cùng hắn nhảy dựng lên, bay lên trời.

Sát khí ngút trời tiêu tan toàn bộ. Trời xanh không mây. Hoàn toàn hồi phục sự trong sáng.

Trong lòng Tiêu Thần hoàn toàn yên lặng, hắn nhìn qua chiến trường này rồi sau đó hắn cũng không dừng lại, bay về phía bầu trời xa.

Lần đại chiến này mặc dù chuẩn bị khá đầy đủ. Nhưng hắn vẫn bị Ba Tư Đức cổ mâu đả thương đến cốt thể, suýt nữa đã gặp bất trắc. Tại một khe núi bí ẩn trú mấy ngày liền, Tiêu Thần mới dùng sinh mệnh Hỏa Chủng để gắn lại đoạn xương cốt bị gẫy. Cốt thể lại sáng bóng rực rỡ xuất ra hào quang thần thánh dày đặc. Cuối cùng hắn đem hai mươi mấy bình Sinh Mệnh Nguyên Dịch đoạt được từ Khô Lâu Vương để luyện hóa hấp thu toàn bộ.

Cốt thể lấp lánh hào quang thần thánh tràn ngập khí tức sinh mệnh. Những sợi tơ máu bị phá hủy trong đại chiến lại tái hiện trên xương cốt sáng bóng.

Quanh thân tơ máu chi chít chằng chịt trải khắp Hoàng Toản cốt thể, có thể thấy được chúng rõ ràng. Thậm chí có khả năng thấy mạch máu nhỏ. Khí tức sinh mệnh mạnh mẽ hơn. Cứ tiếp tục như thế, chuyện huyết nhục trọng sanh không hề là không tưởng nữa.

Sau ba ngày, Tiêu Thần vươn vai dựng lên. Đi ra khỏi khe núi um tùm cây cối.

Thiên Hạt vương Ma Viên vương Chiến Vương lần lượt bỏ mạng. Sau khi tin tức truyền ra làm rung động tất cả dị tộc. Ba đại chủng tộc hùng mạnh này từ trước tới nay qua lại thân thiết. Rất nhiều người đều cho rằng là cây Ba Tư Đức cổ mâu của Chiến Vương Cảnh Bồ đã dẫn tới đại họa, khiến tam vương bởi vậy mà bỏ mạng.

Rốt cuộc là ai có khí phách lớn như thế, dám tiêu diệt vương giả của ba đại cường tộc?

Không hề nghi ngờ Đấu Thần Vương đã trở thành đối tượng hoài nghi. Tộc này cùng Chiến tộc chính là tử địch trời sinh. Cũng chỉ có Đấu Thần Vương đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân mới có chiến lực khủng bố một mình tiêu diệt tam vương. Các vị vương nghĩ tới hắn thì trong đầu liền sẽ xuất hiện bốn chữ “tung hoành vô địch”.

Ba ngày này trong viễn cổ di tích đã bộc phát đại chiến. Quan hệ các tộc cực kỳ căng thẳng. Các vị vương xuất thủ cũng chưa bao giờ ngừng lại.

Không thể không nói, loại không gian thần bí tràn ngập như Tiên Cảnh này có quá nhiều bí mật. Thỉnh thoảng có báu vật xuất hiện, nguyên nhân xung đột đổ máu liền ở chỗ này.

Nhưng mà cho tới bây giờ, ngoại trừ Chiến Kiếm bị Kha Kha lấy đi cùng với Ba Tư Đức cổ mâu bị Chiến Vương Cảnh Bồ đoạt thì các báu vật khác mặc dù cũng rất trân quý. Nhưng cũng không đạt tới phẩm chất sánh cùng Bán Tổ chí bảo.

Tiêu Thần lại khoác lên áo giáp, phủ thêm quần áo vải, cứ như vậy giấu đi chân thân của mình. Giải quyết xong Chiến Vương Cảnh Bồ là gỡ đi một đại kiếp nạn. Hắn bắt đầu tìm kiếm nhiều nơi trong viễn cổ di tích, muốn gặp gỡ Tuyết Bạch Tiểu Thú.

Phía trước là một dãy núi cây cối xanh ngắt giống như những con Cự Long hùng vĩ cuộn tròn lấy nhau. Bỗng nhiên giữa rừng cây miên man xanh um tươi tốt đột nhiên vọt lên một tia sáng màu tím kèm theo tiếng gào thét vọng tới. Rất hiển nhiên lại có Linh Bảo xuất hiện kéo theo một hồi đại chiến tranh đoạt.

Tiêu Thần tức thời đi tới đi trước, lọt vào trong vùng rừng núi kia. Nơi đó cây cổ thụ chọc trời, hổ gầm vượn hú, thật đúng là phong cảnh Nguyên Thủy.

Ở chỗ sâu trong dãy núi có bóng người thấp thoáng, đúng là đã đưa tới không ít dị tộc vương.

Nơi này có một mảnh phế tích vách nát tường xiêu đầy dấu vết năm tháng. Cũng không biết xây từ lúc nào. Hào quang tím ngút trời đúng là phát ra từ nơi này mà chung quanh đã tụ tập không ít cao thủ. Đại bộ phận đều là dị tộc vương.

Nhưng mà Tiêu Thần cũng thấy được vài người quen. Hải Vân Thiên điển trai cùng Kim Tam Ức hèn mọn đứng bên ngoài ngó nhìn.Đại Thương quốc Tam công chúa Ân Oánh xinh đẹp vô song và Yến Khuynh Thành đẹp khuynh quốc thì đứng ở gần vị trí phía trước. Còn sát bọn họ là Ma Viên vương Kim Tử cùng với Dực Long vương hóa thành tiểu cô nương đứng tại tả hữu.

Tiêu Thần không tiến đến mà chỉ là đứng ở bên ngoài xem.

“Phải phá ấn ra.” Không biết là ai hô một tiếng. Các vị vương vội vàng vọt tới phía trước.

Phế tích kia nứt ra, có một viên Ngọc Như Ý màu tím bay lên trên. Liền hướng về bầu trời xa định biến mất.

Ngay cả nó không phải là loại chí bảo như Ba Tư Đức cổ mâu thì cũng tuyệt đối là Linh Bảo phi phàm. Đọa Lạc Thiên Sứ vương đánh ra một đạo ô quang, là người thứ nhất tay tranh đoạt. Ô quang giống như dải lụa muốn quấn lấy Ngọc Như Ý.

Thần Thánh Thiên Sứ tộc cùng Đọa Lạc Sứ tộc chính là kẻ địch lâu năm. Thiếu nữ Thần Thánh Thiên Sứ tộc không cam lòng chậm chân, đôi cánh trắng nõn nhẹ nhàng vỗ. Nàng phóng lên cao đánh ra một quầng sáng thánh khiết định bao phủ lấy Linh Bảo đang vọt lên nhằm trời xanh.

“Bang bang “

Hai thiếu nữ tuyệt sắc khí chất hoàn toàn khác nhau nhưng đều là nghiêng nước nghiêng thành múa thần dực trên bầu trời, không ngừng ra tay đại chiến nhanh chóng như chớp giật. Mặc dù sát khí lạnh toát nhưng động tác của bọn họ lại vô cùng đẹp. Giống như hai con thiên nga kiêu ngạo đang cùng múa.

“Rống.”

Một tiếng gầm lên làm đất trời rung động, cây cối chọc trời trong rừng núi bị chấn động làm rụng vô số lá giống như đàn bướm xanh nhanh nhẹn múa lượn tranh nhau bay vút lên cao. Hoàng Kim Cự Nhân vương cao gần mười thước giống như một quả núi nhỏ hoàng kim sải bước. Một cánh tay giang rộng nhằm hướng Tử Ngọc Như Ý bị giam cầm trên bầu trời đầy khí thế tranh đoạt.

“Hắc hắc.” Có tiếng cười lạnh truyền đến, một bóng đen phóng lên cao. Chính là vương giả U Ảnh tộc không thấy nổi hình dáng chân thật, trăm dáng vô hình.

Xoẹt

Ánh tím lóng lánh. Yến Khuynh Thành cũng tham gia cùng tranh đoạt. Dực Long vương bảo vệ bên người nàng.

“Kim Tử đi tương trợ Yến muội muội.” Ân Oánh nhẹ nhàng căn dặn. Kim Tử hóa thành một vầng sáng lóng lánh phóng vụt lên trời, hướng về Tử Ngọc Như Ý chộp tới.

Các vị vương vội vàng xuất thủ tranh đoạt dị bảo.

“Hắc hắc.” Cùng với tiếng cười lạnh chói tai truyền đến. Một cơn cuồng phong từ trong dãy núi cao lớn phóng đến. Áp lực bức nhân làm cho dị tộc vương đang có mặt đều rất kinh hãi. Một vị vương giả mặt mũi hung ác tóc đỏ như máu sải bước từ trong núi rừng đến. Hắn gây cho người ta cảm giác áp bách cực kỳ cường đại.

Sánh cùng Tu La có một không hai trong truyền thuyết. Không hề nghi ngờ đây là Tu La vương. Một Thiên vương khủng bố ngang vai ngang vế cùng Đấu Thần Vương.

“Cũng không phải Bán Tổ chí bảo gì, hà cớ phải phí sức, không bằng giao cho ta.” Mái tóc dài đỏ bầm của hắn lộn xộn, nhưng ánh mắt lại sắc bén như thần kiếm. Một bước xông lên bầu trời cứ như vậy phá vỡ giam cầm thuật của mấy vị vương giả. Một tay chộp lấy Tử Ngọc Như Ý kia.

Bởi vì không phải Bán Tổ chí bảo nên các vị vương không đáng liều mạng tranh đoạt với một tồn tại khủng bố như vậy. Vì thế nên để hắn thuận lợi đoạt được Linh Bảo. Nhưng mà thực lực Tu La vương đủ sức để làm cho người ta sợ hãi. Chiến lực của hắn không phải để dị tộc vương bình thường có thể đối kháng.

Yến Khuynh Thành trước hết lui trở về. Tiểu Dực Long và Kim Tử tức thời cũng đi theo.

Tu La vương chậm rãi hạ xuống.”Ầm vang” một tiếng thật lớn, cường đại năng lượng dao động cường đại lập tức khiến cho một mảng cây rừng phía dưới bị phá hủy hoàn toàn. Những thân cây chọc trời bị cắt vụn không ngừng vỡ nát. Vụn gỗ cùng lá cây bay loạn đầy trời.

Hắn ngắm nghía Tử Ngọc Như Ý long lanh trong suốt rồi nói: “Quả thật là một món Linh Bảo hiếm có. Nhưng mà so với Ba Tư Đức cổ mâu còn kém xa.” Nói tới đây hắn nhìn quét khắp các dị tộc vương ở đây mà hỏi: “Rốt cuộc là những kẻ nào trong các ngươi đã liên thủ giết chết Chiến Vương Cảnh Bồ. Ta cảm thấy rất hứng thú đối với cây chiến mâu kia.”

Nói tới đây giọng nói dần dần lạnh đi, bắt đầu nhìn đảo qua gương mặt mỗi một vị vương giả rồi gằn giọng vô cùng đáng sợ: “Cây Xích Huyết chiến mâu kia ta quyết phải có.”

Cơn ớn lạnh hiếm thấy làm các cao thủ ở đây đều cảm giác lạnh buốt sống lưng. Đây chính là uy áp khủng bố của cường giả cảnh giới Chí Nhân.

“Điều này vẫn còn phải hỏi sao. Chiến Vương Cảnh Bồ khẳng định là bị Đấu Thần giết. Nếu không thì còn người nào có thể tiêu diệt một bậc Chiến Vương.” Vương giả U Ảnh tộc cười lạnh. Hắn không có hình hài đích thực, hiện tại đang hóa thành một bóng ma bất quy tắc đứng ở một chỗ cách phế tích không xa.

“Liền diệt một lúc ba đại vương giả Ma Viên vương Thiên Hạt vương Chiến Vương, quả là ngoài Đấu Thần Vương tung hoành vô địch thì còn có thể là ai?” Vương giả Phong Linh Tộc cũng đưa ra suy đoán như thế. Tộc này sinh ra từ gió, là Tinh Linh mạnh lên trong gió. Nhưng mà không xinh đẹp như Tinh Linh trong truyền thuyết. Xem ra cùng nhân loại bình thường không khác mấy.

“Xin Tu La vương báo thù cho vương giả tộc ta.” Chính ở phía sau, có mấy vị cường giả Thiên Hạt tộc từ trong rừng đi tới. Phía sau còn có cao thủ Ma Viên tộc cùng Chiến tộc. Bọn họ đều mang vẻ căm uất.

“Thật sự là Đấu Thần Vương?” Tu La vương tóc đỏ như máu, ánh mắt như đao giống như có khả năng cắt nát linh hồn người ta. Ngay cả là dị tộc vươngđều không muốn nhìn thẳng vào hắn.

“Khẳng định là hắn.” U Ảnh vương cùng Phong Linh Vương mở miệng.

Tu giả Chiến tộc Ma Viên tộc Thiên Hạt tộc càng tức giận vô cùng. Há miệng tức giận mắng, lớn tiếng trách cứ Đấu Thần Vương hèn hạ vô sỉ đã tập kích giết vương của bọn hắn.

“Oanh” “Oanh “

Tiếng bước chân nặng nề truyền đến làm khắp núi rừng đều lay động. Những bức tường đổ tại phế tích thì hoàn toàn sụp đổ vỡ vụn. Phảng phất có một người Cự Nhân khổng lồ khác đang chậm rãi tới gần.

Tất cả dị tộc vương đều biến sắc.

Mà vài tên cường giả Thiên Hạt tộc đang chửi ầm Đấu Thần vương càng lại cực kì đột ngột nổ tung trong đám bụi máu. Cảnh tượng khủng bố như thế khiến mọi người thất kinh.

“Là Đấu Thần Vương đến.” Một người Chiến tộc tu giả lộ ra vẻ phẫn nộ. Bọn họ cùng Đấu Thần Tộc chính là tử địch trời sinh. Hơn nữa đang hoài nghi là Đấu Thần Vương đã ám toán Chiến Vương Cảnh Bồ liền càng thêm khó có thể bình tĩnh cứ chửi ầm lên

“Oanh “

Ba tên Chiến tộc tu giả giống như là món đồ sứ xinh đẹp bị búa tạ nện xuống, quanh thân xuất hiện từng vết rách. Rồi sau đó hộc máu nát bấy trong làn bụi nhuộm đỏ cây rừng.

“Đấu Thần Vương ngươi khinh người quá đáng.” Vài tên cường giả Ma Viên tộc cũng nhao nhao mắng to.

“Oanh” “Oanh” “•…

Tiếng bước chân nặng nề giống như thần trống đang đánh nhát một. Bước đi phi thường có quy luật. Không nhanh không chậm cứ bước một đi tới. Tựa như là có quả núi vạn quân ( quân = 30kg) nện lên trên người vài tên tu giả Ma Viên tộc. Mấy người đang mắng to này cứ thể mà chia năm xẻ bảy trong tiếng bước chân tới gần.

Cường đại Đấu Thần Vương còn chưa đích thực đi tới. Chỉ bằng vào tiếng bước chân cũng đã khiến gần mười tên cường giả hình thần câu diệt.

Đây là uy thế như thế nào?

Gió lốc bắt đầu khởi động, cây rừng ngã rạp. Đấu Thần Vương cao lớn vạm vỡ từ chỗ sâu trong núi rừng đi tới. Mái tóc tím lộn xộn rối bù buông xuống trước ngực cùng sau lưng. Khuôn mặt đều bị che ở hơn phân nửa. Chỉ có một đôi tròng mắt giống như thần quang trong suốt phát ra từ ngôi sao lạnh lẽo.

“Ma viên vương Thiên Hạt vương không phải do ta giết.” Đấu Thần Vương đến đây thì nhìn quét tứ phương rồi nói như vậy.

“Không phải ngươi còn có thể là ai?”

Tất cả tu giả Chiến tộc Ma Viên tộc Thiên Hạt tộc tức giận nhìn hắn.

“Ta không có nghĩa vụ tra xét giúp các ngươi.” Nói tới đây, Đấu Thần Vương lạnh lùng nhìn mọi người. Từ trong mắt bắn ra hai đạo sáng tím lóng lánh làm khiếp đảm tâm hồn nguwoif, chúng lập tức tiêu diệt cường giả của ba tộc đứng hàng trước tiên. Giống như một thanh thiên đao chém vát qua, sáu cái đầu lâu lăn xuống đất.

Cái gì là cường thế? Đây là cường thế.

“Chúng ta liều mạng với ngươi.” Cường giả ba tộc Chiến tộc Ma Viên tộc Thiên Hạt tộc tức giận gào thét lớn đều vọt tới trước.

“Ta không ngại giết người.” Đấu Thần Vương lúc ấy, liền tức thì dựng ngược tóc tai, hắn rút thanh Thần Kiếm đeo sau lưng ra, bước dài đi về phía trước.

“Phốc” “Phốc” “Phốc”.

Máu bắn tung toé. Quả thực giống như là xắt thức ăn. Thần Vương như vào chỗ không người. Mỗi kiếm bổ ra tất có một cái đầu lâu lăn xuống. Máu tuôn ra, những tử thi không đầu không ngừng ngã quỵ xuống đất.

Hắn căn bản không hề dừng lại nửa bước, cứ như vậy bước dài đi tới. Một bước đi liền có một chiếc đầu lâu mang theo vòi máu dài bay lên. Quả thực giống như là sát thần vô địch.

Đấu Thần Vương thật sự giết gọn gàng dứt khoát. Dọc đường hắn đi qua là đại sát tứ phương, trong nháy mắt có hai ba mươi người cao thủ ba tộc ngã vào trong vũng máu. Về phần cường giả ba tộc công kích hắn thì hoàn toàn không có hiệu quả. Thần Kiếm quét ngang tứ phương, không có bất cứ công kích gì có khả năng rung chuyển hắn.

“Đây là đang giết người diệt khẩu “

“Ba Tư Đức cổ mâu khẳng định ở trên người hắn.”

U Ảnh Vương cùng Phong Linh Vương phát ra dao động tinh thần cực kỳ yếu ớt ở gần Tu La vương. Tuyệt đại đa số dị tộc vương đang có mặt cũng không cảm ứng được. Chỉ có hạn chế mấy người nắm bắt được dao động yếu ớt kia.

Đấu Thần Vương như là có thần thông “Tha Tâm Thông”. Ngay khi lời của hai vị dị tộc vương vừa dừng thì hắn hừ lạnh mà nói: “Ta ghét đám ly gián.”

Nói tới đây, Thần Kiếm trong tay của hắn quét ngang tứ phương. Liên tiếp chín cái đầu lâu bay ra ngoài, máu me nhuộm đỏ núi rừng. Hắn quét mắt nhìn cường giả ba tộc rồi nói: “Giết đám ngu xuẩn các ngươi chỉ làm bẩn tay của ta. Cút ngay. Cho Lão bất tử ba tộc các ngươi đi trừng trị các ngươi. Ngu không ai bằng.”

Đấu Thần Vương bước dài, hướng về Phong Linh Tộc cùng U Ảnh tộc hắn pháy ra năng lượng dao động khủng bố làm rung động khắp nơi. Cả vùng rừng núi này đều rung động. Cây rừng nghiêng ngả, lá bay tán loạn. Quang cảnh phi thường đáng sợ.