Chương 184: Dong Luyện Tam Thánh Khí

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thiên nhãn thông, thiên nhĩ thông là loại đại thần thông thông thường nhất. Tâm thông, bất tử thuật là tương đối hiếm thấy. Còn các loại thần thông trong truyền thuyết như thoát thai hoán cốt, thời gian pháp tắc hay cực hạn tốc độ lại càng hiếm thấy.

Tiêu Thần đột phá tiến vào Thức tàng cảnh giới, xuất hiện dong binh luyện thể tuyệt đối là một đại thần thông vô cùng hiếm thấy. Rất thích hợp đối với hắn không còn loại thứ hai nào phù hợp hơn.

Thức Tàng, từ từ mở ra các đạo phong ấn trong thân thể, các bảo tàng ẩn dấu trong cơ thể bắt đầu bộc lộ. Các loại thần thông trong truyền thuyết theo sự khổ tu và tu vi tăng tiến mà mở dần ra.

Thần thông đầu tiên đã khiến cho Tiêu Thần kinh hỉ không thôi, hắn càng mong chờ ngày xuất hiện các loại thần thông khác.

Đoạn đao màu đen hóa thành đao khí cuồn cuộn như dòng sông hóa thành một cỗ thanh lưu không ngừng lưu chuyển trong cơ thể Tiêu Thần. Tâm niệm vừa động, đoạn đao sắc bén lóe sáng xuất hiện trong tay hắn.

Hiện tại, Tiêu Thần đương nhiên ko có thực lực triệt để luyện hóa đoản đao, nếu như tu vi hắn thâm hậu hơn, hoàn toàn có khả năng dung hợp đoạn đao vào huyết nhục. Từ nay về sau trên đời ko còn đoạn đao này nữa, mỗi bộ vị của thân thể đều được thay thế bằng đoản đao.

Xoát!

Quang mang chợt lóe. Đoản đao biến mất vào bàn tay Tiêu Thần, nhẹ nhàng vung cánh tay trái. Một đaọ đao quang chém ra, xuất hiện âm thanh ô ô rất kì dị, vô tận đao khí uy dũng bay ra hình thành một vòng sáng trắng xóa như tuyết, uy thế không thể ngăn trở, trực tiếp cắt đứt mưa gió trong trời đất.

Tuy Tiêu Thần không thể luyện hóa hoàn toàn đoản đao nhưng đoạn đao màu đen này đã nhập vào tay trái của hắn, giống như đang cầm đao trong tay, cơ hồ không e ngại một thần binh sắc bén nào chém vào, đồng dạng với có thể đả thương địch thủ trong vô hình.

Dong binh luyện thể, thân thể như một thiên địa rộng lớn có thể luyện hóa tất cả, đạt được cảnh giới cao thâm sẽ có thể luyện hóa được thần binh sắc bén hay cả một toàn thái cổ ma sơn dung nhập vào cơ thể cũng không thành vấn đề, thậm chí ngay cả sông lớn hay biển rộng cũng vậy.

Tiêu Thần đột phá vào cảnh giới Thức Tàng, lần đầu tiên mở phong ấn đã thu được năng lực này, tuyệt đối là một thần thông có uy lực cực lớn lại vô cùng hiếm thấy.

Hiện tại không có khả năng luyện hóa đoản đao, Tiêu Thần vào phòng lấy ra một trủy thủ tầm thường, tâm niệm khẽ động đã lấy trủy thủ đó đưa vào lòng bàn tay. Trong sát na đó, trủy thủ đó triệt để tan dung hợp vào trong huyết nhục, nhẹn nhàng hướng về một cành cây chém tới, trong nháy mắt chặt đứt nó rơi xuống đất.

Trủy thủ bị luyện hóa hoàn toàn, Tiêu Thần có cảm giác như hữu chưởng có đặc tính sắc bén của trủy thủ ấy, quả thật không thể tưởng tượng, nếu như có thể luyện hóa các loại thần binh sắc bén, chẳng phải hắn trở thành một nhân hình binh khí, một kho vũ khí di động!

Loại thần thông này quá biến thái!

Tiếp theo, Tiêu Thần liên tục luyện hóa thêm vài thanh đao kiếm bình thường, kết cả như trủy thủ kia hoàn toàn tan vào huyết nhục

Phía trên bầu trời tối đen kia đang toát ra áp lực vô tận bỗng nhiêu phát ra một tiếng động lớn. Cả tòa Thiên Đế thành đều rung chuyển, tiếng gió rít gào đột ngột xuất hiện, dường như trên chín tầng trời như từ viễn cổ hồng hoang đang phá toái hư không tiến đến.

Như để đón tiếp, trời đất vang lên tiêng sấm, hắc ám bầu trời xuất hiện từng đạo lôi quang chiến sáng cả trời đất.

Một cây thần kích, một phương thiết ấn tại bầu trời của Thiên Đế thành bộc phát ra ánh sáng trắng chói mắt, trùng kích ngang dọc, trong sát na đó vô tận hư ảnh đều băng nát Chỉ còn lại một hư ảnh của thượng cổ nhân mang giáp trụ.

Ảo giác?

Không ai biết!

“Ai……..”

Thiên Đế thành chấn động kịch liệt. Dường như một sinh mệnh thật lớn phát ra một tiếng thở dài sau đó toàn bộ lôi quang đều đánh xuống đất không hề đánh vào trong Thượng Đế thành.

Giữa lôi quang trở nên mờ nhạt, Tiêu Thần nhìn thấy rõ ráng hư ảnh của cổ nhân lần thứ hai rõ ràng hơn, hóa thành từng đạo lưu quang bay về phía Thượng Đế thành dung nhập vào bóng đêm.

Bão tố điên cuồng đúng lúc đó dừng lại, một mảng đen kịt bao trùm lên tất cả, không thể thấy những gì đang xảy ra trên thiên không. Nhưng so với Tử Thành trong Long Đảo mà nói căn bản không đáng nhắc tới, không có sự kinh khủng đáng sợ, cũng không có sự thần bí khó lường.

Thế nhưng, Tiêu Thần cảm giác đây chỉ là biểu hiện bên ngoài. Hắn cảm giác được Thiên Đế thành bao phủ một lực lượng rất manh mẽ và một bí mật rất lớn không thua gì Tử thành trên Long Đảo.

Có thể nói Thiên Đến thành này lưu trữ một bí mật trọng đại không muốn một ai biết đến.

Nếu không phải vậy thì Hoàng Kim thần kích cùng Ô Hắc Thiết Ấn sẽ không ở trong bóng tối kia, bọn chúng chính là thông linh cổ vật nhất định ở trong đó có bí mật rất lớn.

Điện quang ngập trời lóe sáng, Ô hắc thiết ấn từ thiên không hướng về thất thải thánh thủ trên đầu Kha Kha hạ xuống.

Tiểu thú tuyết trắng bình thường nhìn rất mơ hồ nhưng kỳ thực cũng rất thông minh. Biết Ô hắc thiết ấn rất lợi hại nên khi nhìn thấy ô hắc thiết ấn hung hăng đánh xuống, sưu một tiếng hóa thành một đạo bạch quang thoát đi.

Ô hắc thiết ấn cũng không hề công khích như trong suy nghĩ của Kha Kha. Dường như muốn ký thân ở thất thải thánh thụ nên tốc độ ngày một chậm, sau cùng lơ lửng ngay trong hậu viện

Kha Kha hiếu kì nhìn một chút sau đó kinh hỉ hóa thành một đạo bạch quang vọt tới muốn thu lại thiết ấn. Nhưng đúng lúc này trong lòng Tiêu Thần chợt động kêu to:”Kha Kha, chờ một chút”

Tiểu thú nghi hoặc nhìn Tiêu Thần khó hiểu.

“Để ta xem thử.”

Vừa lĩnh ngộ được dong binh luyện thể, Tiêu Thần muốn xem có thể dung nhập thượng cổ sát khí này vào trong cơ thể có được hay không?

Tâm niệm khẽ động, ánh sáng lấp lánh. Thiết ấn cũng không chống cự trức tiếp tiến nhập vào lòng bàn tay của Tiêu Thần. Trong sát na đó Tiêu Thần cảm giác tay trái của hắn truyền đến một trận đau đớn khiến hắn suýt nữa kêu lên, xương cốt không ngừng phát ra âm thanh, xương cốt tại tay trái như đang nỗi loạn.

Đồng thời đoạn đao màu đen đang ở trong tay trái bị bức ra ngoài. Cùng lúc đó, trủy thủ và trường kiếm đã luyện hóa vào trong tả thủ chậm rãi trong cơ thể hắn tụ lại hình dáng một lần nữa, rồi bị ép ra bên ngoài cơ thể, bất quá khi rơi xuống mắt đật đã trở thành một đống sắt vụn.

Thiết ấn quá bá đạo, không hề dung hạ bất cứ phàm binh nào, ngay cả đoạn đao màu đen kia cũng bị bức ra

Trên lòng bàn tay trái của Tiêu Thần xuất hiện một ấn ký của Ô Hắc Thiết Ấn.

Hoàng Kim Thần Kích tràn ngập sát khí ở trên thiên không lại tỏa sáng kim quang sau đó như lưu tinh phá trường không bay thẳng xuống đất, tạo nên một đuôi ánh sáng thật lớn phía sau nó, bay thẳng vào đình viện.

Tựa hồ cảm ứng được khí tức của thiết ấn. Hoàng Kim Thần Kích đứng giữa thất thải thánh thụ và Tiêu Thần rung động một trận, thần quang tỏa sáng chói mắt khiến người ta không thể mở mắt ra được, vô tận áp lực khiên cho Tiêu Thần, Kha Kha, tiểu quật long đều như bị cầm cố. Áp lực thật lớn khó có thể tưởng tượng được.

Tiêu Thần cắn răng trong lòng hạ quyết tâm lần thứ hai thi triển dong binh luyện thể thần thông hướng tới hoàng kim thần kích xuất thủ. Thần quang không ngừng tỏa sáng. Tiêu Thần lần thứ hai cảm giác được tay phải vang lên âm thanh vỡ nát, đau đến mức hắn toát mồ hôi.

Hoàng kim thần quang tỏa sáng, cuối cùng toàn bộ quang mang đều thu liễm, trên lòng bàn tay phải Tiêu Thần xuất hiện một đạo ấn ký của hoàng kim thần kích.

Đem hai kiện thượng cổ thánh khí dung nhập vào song chưởng đúng là một việc làm liều mạng của Tiêu Thần. Bất quá hắn kinh dị khi nhận ra rằng rất khó khống chế hai kiện đại sát khí này, khó có thể thuận lợi đem chúng nó xuất ra ngoài.

Đem hai kiện thánh khí dung nhập vào huyệt nhục thật không có khả năng. Ít nhất bây giờ vẫn còn chưa được.

Muốn sử dụng được uy lực của hai kiện đại sát khí này rõ ràng rằng Tiêu Thần còn phải nghiên cứu nhiều. Tuy phát hiện khó thể dùng được thần lực của hoàng kim thần kích cùng Ô hắc thiết ấn nhưng bất quá hai tay hắn nếu so độ cứng rắn đã ngang bằng với những thần binh bảo nhận.

Có thể khẳng định rằng nếu không phải chống lại các kiện thần khí đồng cấp với hoàng kim thần kích và Ô hắc thiết ấn thì những thần binh còn lại khó có thể làm tổn thương song chưởng của hắn, chỉ sợ ngay cả Pastuer cổ mâu cũng không thể bị đâm thủng.

“Y nha….”

Kha Kha bất mãn kêu lên, phi thân tới vai Tiêu Thần nắm lấy một nắm tóc dài của hắn, đôi mắt to chớp chớp biểu thị sự bất mãn.

Tiểu Thần nở nụ cười nói: “Ngươi muốn hai kiện hung binh này chứ gì? Không bằng để trên người ta tối thiểu cũng có thể phát huy một chút tác dụng, đặt trong bảo thụ của ngươi chỉ đơn thuần là dấu bảo vật mà thôi”

Tiểu thú phát ra âm thanh bất mãn cuối cùng xù lông ra chĩa móc vuốt trước mặt Tiêu Thần đung đưa hai lần.

Tiêu Thần hiểu được nó muốn có hai tuyệt phẩm thiên địa linh túy đổi lại.

“Ha ha, không thành vẫn đề”

Từ đầu đến cuối, Tiểu Quật Long đều ở bên cạnh quan sát. Cho đến khi lôi quang biến mất, nó đã khôi phục lại thần thái cao ngạo.

Tiêu Thần lần thứ hai cố gắng dung luyện các loại binh khí tầm thường. Kết quả là có thể dung hợp nhưng sau đó lại bị đẩy ra ngoài cơ thể trở thành 1 đống sắt vụn

Có hai thượng cổ thánh khí này không cho phép bất cứ phàm binh nào cùng ở trong một cơ thể, chỉ có thể bị ép ra. Binh khí tầm thường so với hai kiện thánh khí này có vẻ quá yếu đuối.

Tiêu Thần đem toàn bộ bảo vật trên người ra có: vỏ quả trứng bảy màu của Kha Kha, đoạn đao màu đen, tấm khỏa thi bố ( vải liệm ), Phượng Hoàng thần vũ, Toại nhân tỏa. Những bảo vật này đều ẩn chứa bí mật, ko thể đánh mất.

Tiêu Thần cẩn thận thí nghiệm một phen, đem toàn bộ thu vào thể nhưng không có khả năng dung luyện đều bị mạnh mẽ đẩy ra ngoài cơ thể. Hoàn hảo là những vật này không bị vỡ nát như phàm binh.

Một điều ngoài ý liệu của Tiêu Thần chính là toại nhân toản đã dung nhập vào cơ thể mà vẫn chưa bị hoàng kim thần kích và ô hắc thiết ấn bài xích. Đây rõ ràng là thánh khí có cùng đẳng cấp.

Tiêu Thần cố gắng chịu cảnh đau nhức khi dung luyện, Ở lòng bàn chân trái xuất hiện toại nhân toản ấn ký.

Có chút bất khả tư nghị, không ngờ toại nhân toản thoạt nhìn hết sức bình thường như vậy lại có thể ở trước hai thượng cổ đại sát khí này mà chiếm vị trí nhỏ nhoi ở trên người Tiêu Thần.

Tiêu Thần khẳng định chính là một thánh khí, tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Tất cả đều do tu vi của hắn còn chưa đủ để khám phá ra uy lực thật sự của thạch toản mà thôi.

Đương nhiên, hiện tại cũng không thể chân chính dung hợp ba kiện thánh khí này, hắn chỉ mới là bắt đầu tu luyện mà thôi, muốn bọn chúng hoàn toàn dung hợp vào huyết nhục chỉ sợ không biết đến năm tháng nào.

Mây tan gió tạnh, bầu trời ngập tràn tinh quang. Thiên địa quả nhiên không thể đoán nổi.