Chương 206: Hôn Nhân Đột Nhiên Đến (2)

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nam Hoang hoang mạch cùng với Thiên La Quốc kéo dài mấy vạn dặm, hơn nữa còn có hai đế quốc khác có diện tích không nhỏ hơn Thiên La Quốc chút nào. Tất cả những khu vực này là Nam Bộ của Trường Sinh Đại Lục. Nhưng mà so với trung tâm đại lục vẫn không xứng đáng nói đến. Trung thổ rộng lớn vô cùng, là trung tâm của Trường Sinh Đại Lục.

Hướng bắc của trung thổ chính là Cổ Thần Hoang Mạc trong truyền thuyết. Nơi đó rộng lớn như thế nào không một ai biết. Tóm lại là người từng đi vào đó rồi không hề có một ai quay lại.

Phía tây trung thổ chính là trăm vạn đồng sơn. Truyền thuyết kể lại rằng Tổ Thần Phục Hi từng ẩn cư ở nơi đây. Rộng lớn không xác định được biên giới, căn bản không có điểm cuối.

Còn phía đông của trung thổ chính là mặt biển rộng lớn. Đông Hải rộng lớn với những cơn sóng nối tiếp lẫn nhau đánh vào bờ. Truyền thuyết nói rằng ngay cả thần cũng không thể bay hết Đông Hải.

Đáng sợ nhất chính là khu vực không biết rõ. Phía bắt chính là Cổ Thần Hoang Mạc, phía tây là Bách vạn đồng sơn, phía đông chính là biển Đông Hải rộng khôn cùng. Phía nam chính là vạn hoang đảo. Đến tột cùng là khu vực như thế nào không một ai biết rõ.

Truyền thuyết rằng ngay cả thần cũng không dám tiến vào khu vực này.

Không thể không khiến người ta cảm thán. Trường Sinh Đại Địa Hạo Hãn vô biên, không có giới hạn. Người bình thường cho dù đi du lịch từ lúc mới sinh ra cũng không có khả năng đi hết. So với Nhân Gian Giới rộng lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Ba ngày qua Tiêu Thần lợi dụng tư nguyên, mượn những đại gia tộc muốn lôi kéo hắn cũng đã thăm dò ra những địch nhân của hắn ở bên ngoài Thiên Đế Thành, những người muốn giết hắn và Kha Kha là Hổ Thị và Hổ Nô. Bọn họ đang đợi một người tên là Hổ Liệt – Một nhân vật rất lợi hại. Nếu tên kia không đến thì bọn họ không dám xuất hiện trước mặt Long Đằng.

Nghe nói rằng bọn họ xuất thân từ một gia tộc cổ xưa vô cùng. Trong thân thể chảy xuôi huyết mạch của bạch hổ nhất mạch. Gia tộc bọn họ tại trung thổ là một thế lực lớn có lực lượng sâu không lường được. Hơn nữa, điều đáng sợ nhất chính là gia tộc này rất thần bí. Rất ít người biết được bọn họ cư ngụ nơi nào trên trung thổ.

Lần này Hổ Nô và Hổ Thị mang theo Bạch Hổ đi đến Nam Hoang không phải đến vì Nam Hoang đấu thú đại tái. Bất quá chỉ là người ngoài hội tham gia cho vui thế thôi nhưng không ai nghĩ đến Tiểu Bạch Hổ lại chết thảm nơi đây. Như vậy sao không khiến cho bọn họ tức giận.

Hổ Nô muốn ra tay giết Kha Kha nhưng kết quả bà ta tại Huyền Hoàng Đấu Thú Cung mất hết mặt mũi. Hổ Thị cũng muốn ra tay nhưng bị Long Đằng làm cho kinh sợ phải thối lui. Khi bọ biết được cao thủ Hổ Liệt trong gia tộc đi đến Thiên La Quốc liền lập tức cầu viện.

Theo dự tính thì vài ngày nữa Hổ Liệt sẽ chạy đến.

Hôn nhân như vậy mặc dù Tiêu Thần không muốn nhưng cũng không thể không chấp nhận. Đại gia tộc không phải là loại tốt gì, chỉ muốn lợi dụng, muốn mượn lực lượng của hắn thôi. Nhưng mà hôn nhân là việc cả đời, hắn không muốn trở thành tên lừa gạt trong phương diện này.

Chỉ là Bất Tử Môn Liễu Thanh Phong lại không cho hắn cơ hội giải thích. Hải Gia căn bản không tin lời hắn nói nên Tiêu Thần cũng không muốn nói thẳng gì cả. Dù sao đó cũng là để bài của hắn. Như thế nào có thể trưng bày ra tất cả đây?

Điều khiến Tiêu Thần không thể làm gì được chính là Long Đằng như trở thành tiền bối của hắn. Đối ngoại rất chiếu cố hắn, ba ngày mời hắn đi uống rượu bốn lần. Điều này rõ ràng là đang cấp cho những đại gia tộc những tín hiệu sai lầm.

Tiêu Thần có thể cảm giác được dụng ý của hắn. Ba mươi năm trước, Long Đằng cùng với các công tử của vài đại gia tộc xảy ra tranh đấu. Cuối cùng suýt nữa phải chết trong tay các lão bối cao thủ của các đại gia tộc đó. Bây giờ hắn muốn hãm hại những đại gia tộc này mà Tiêu Thần chính là cái bẫy hắn giăng ra.

Một nhân vật không hề có chút bối cảnh nào nhưng lại được thổi phồng lên bọt biển. Các đại gia tộc đều tập trung vào hắn cuối cùng chỉ là ảo mộng mà thôi. Gây ra một trận chê cười khắp Thiên Đế Thành.

“Ta là một cái bẫy!” Tiêu Thần cười cười tự giễu bản thân mình.

Ba ngày trôi qua rất nhanh, Long Đăng đi đến chổ Tiêu Thần một lần nữa. Kết quá có thể đoán trước được: Kha Kha và Tiểu Quật Long dứt khoát vô cùng, căn bản không thèm ngó đến Long Đằng.

“Ha ha, ta cho các ngươi thêm một đoạn thời gian nữa. Tên Hổ Liệt kia rất tham lam, đang ở Thiên La Quốc tầm bảo. Muốn tiến vào tòa Thiên Cung kia cho nên trong một thời gian ngắn nữa sợ rằng không đến được đây.”

Lại thêm một tuần nữa trôi qua. Hải Gia gả con gái đi dường như ai cũng biết. Bọn họ muốn việc này sớm thành sự thật.

Mà Bất Tử Môn cũng không chút nào yếu thế, đả kích rất kịch liệt. Vài đại gia tộc đều đã hành động. Có người trợ giúp, có người âm thầm liên lạc với Tiêu Thần…

Ngày đó gần đến thì Gia Cát mập mạp và Hải Vân Thiên đến cũng càng nhiều. Nhưng cảm giác của Tiêu Thần không tốt chút nào. Loại lợi dụng Tiêu Thần này rất dễ dàng phá vỡ những hữu nghị mới được thành lập không lâu.

Gia Cát mập mạp mỗi ngày đều đi đến ba lần. “Hắc hắc huynh đệ ngươi phải giúp ta Nếu như ngưoi có điểm quan hệ với vị trong Nam Hoang kia thì ta ngồi lên nghế gia chủ cũng không phải là chuyện không có khả năng. Nếu không ngươi dẫn ta đi gặp Long Đằng tiền bối. Gia chủ chúng ta muốn mời hắn thịnh yến.”

Ngay cả Reagan gia tộc cũng không ngừng phái người đến giao tiếp với Tiêu Thần. Luôn miệng nói với hắn trước kia đều là những chuyện hiểu lầm. Sau này chỉ cần hắn muốn thôi gia tộc bọn họ có thể toàn lực trợ giúp. Hơn nữa lại khéo léo hỏi hắn có muốn nạp thiếp?

Tiêu Thần cảm giác rất hoang đường. Mấy ngày hôm nay hắn như cho rằng mọi người trong Thiên Đế Thành đang diễn một vở kịch, một vở kịch rất khôi hài.

Nữa tháng nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn. Thời gian đến rất nhanh, Tiêu Thần cũng không có khả năng sẽ đáp ứng một hôn nhân hoang đường như vậy. Hắn cảm giác được đây là một điều rất hoang đường, một điều rất khó hiểu.

Nhưng mà Long Đằng lại ra tay sau lưng, phong bế tất cả huyệt đạo của hắn thay mặt hắn đáp ứng Hải Gia. Hắn cũng lên tiếng là ngày hôn lễ hắn cũng sẽ ra mặt. Tin tức này vừa truyền ra lập tức khiến cho các đại gia tộc oanh động không thôi. Long Đằng sẽ có mặt trong hôn lễ? Ý nghĩa việc này có phải hay không Hải Gia sẽ thống nhất Nam Hoang?

Cứ như vậy, các đại gia tộc khác đứng ngồi không yên. Đều muốn thông qua Tiêu Thần tạo một ít quan hệ với vị trong Nam Hoang kia.

Bất Tử Môn Liễu Thanh Phong giận dữ vô cùng khiến cho các môn hạ nơm nớp lo sợ. Nhưng mà Yến Khuynh Thành lại không chịu khuất phục.

“Tiêu Thần có điểm nào không xứng đáng với ngươi? Có thể là trở thành thanh niên đệ nhất cường giả của Nam Hoang. Ngưoi tại sao lại không đáp ứng?”

“Sư phụ. Trước kia người không phải như vậy.” Khuôn mặt xinh đẹp của Yến Khuynh Thành đẫm lệ: “Ta đã thỏa hiệp qua một lần rồi, từ nay về sau ta thề sẽ không thỏa hiệp thêm một lần nào nữa. Cho dù là chết! Ta thừa nhận hắn có tương lai rất rạng rỡ nhưng ta với hắn lại không có chút cảm tình nào cả. Chuyện này không thể nào cưỡng cầu được!”

Hậu hoa viên của Hải Gia. Hải Vân Thiên nhìn Hải Vân Tuyết đang ngắm hoa thở dài một hơi: “Tỷ tỷ, kỳ thật ngươi không cần phải diễn trò. Yến Khuynh Thành nàng ta căn bản không muốn cạnh tranh với ngươi.”

“Không có ý nghĩa, ta tưởng rằng sẽ có đối thủ chứ?” Hải Vân Tuyết cười rất lạnh lùng.

Hải Vân Thiên nói: “Thật sự không ngờ Tiêu Thần lại phản đối chuyện này. Cuối cùng bị Long Đằng lấy vũ lực trói buộc, nếu không hắn có thể sẽ lên tiếng cự tuyệt.”

Âm thanh Hải Vân Tuyết lạnh lùng như băng tuyết: “Nếu không phải hắn cùng với Long Tộc có quan hệ thì ta sao lại phải gả cho hắn? Trái tim ta đặt tại trung thổ!”

Khí chất ngạo mạn của Hải Vân Tuyết lúc này hoàn toàn biến mất. Hiện tại rất dịu dàng, thoạt nhìn càng thêm thanh lệ vô song.

Công pháp của Hải Gia có tên là Liên Hoa Bảo Điển. Người tu luyện cho dù là nam hay nữ đều trở nên tuấn mỹ (Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp, mỹ lệ) vô cùng. Cũng là một bộ ma công có uy lực vô cùng. Theo một khía cạnh nào đó mà nói thì Hải Gia không hề có sửu nam sửu nữ. (Sửu: Xấu xí)

Bộ công pháp có môt khuyết điểm là tại Thuế Phàm Cảnh Giới tiến triển rất chậm. Nhưng một khi phá nhập vào Thức Tàng Cảnh Giới sẽ tăng tốc rất nhanh. Có thể nói đây là môt bộ thiên công bảo điển sợ rằng không một ai biết. Hải Vân Tuyết gần đây đã phá vỡ Thuế PHàm Cửu Trùng Thiên tiến vào Thức Tàng Cảnh Giới nhưng nàng ẩn dấu rất kỹ. Nếu như một khi tiến vào Thức Tàng Cảnh Giới thì tiền đồ sau này không thể hạn lượng.

Loại công pháp này tại Nhân Gian Giới có tàn phổ truyền lưu. Sau này do hoàng gia đại nội nắm giữ trong tay, là bí mật bất truyền có tên là “Quỳ Hoa Bảo Điển” Uy lực của tàn phổ so với Liên Hoa Bảo Điển không kém hơn bao nhiêu. Thậm chí tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều. Chỉ là đại giới bỏ ra rất lớn. Muốn tu luyện thần công thì nhất định phải tự cung. (Nam: Tự thiến. Còn nữ thì mềnh chịu, chả biết phải cắt cái gì)

Nữa tháng trôi qua rất nhanh, hôm nay là ngày cử hành hôn lễ. Những thiếp mời được Hải Gia lần lượt phát ra, thanh thế to lớn vô cùng. Đây được xem là những sự kiện trọng đại của Thiên Đế Thành.

Lúc này chổ ở của Tiêu Thần đang xảy ra biến cố. Long Đằng cười lớn nói: “Tốt lắn, không chơi với gia tộc này nữa. Không chút ý nghĩa.”

Mà ngay lúc này Long Đằng đột nhiên ra tay. Hắn không những giam cầm Tiêu Thần mà ngay cả Tiểu Quật Long, Kha Kha, Thanh Long Vương đều bị giam cầm vào trong một mảnh ô quang. Sự cường đại của hắn khiến người ta không cách nào thấy rõ nông sâu. Ngay cả thất thải hà quang của Kha Kha cũng bị áp chế. Khó có thể phát ra được.

Khí chất cảu Long Đằng đại biết, ánh mắt lạnh như bầu trời đêm đông giá rét. Lạnh lùng nhìn Kha Kha và Tiểu Quật Long nói: “Lão nhân gia muốn ta dạy cho các ngươi khóa học đầu tiên. Chính là: Vô tình đoạn tuyệt các mỗi quan hệ với hắn (Một đao chia đôi đường)!” Sau đó hắn nâng tay lấy ra một thanh trường kiếm đặt lên cổ Tiêu Thần rồi nhìn Kha Kha với Tiểu Quật Long: “Nếu các ngươi muốn có thành tựu thì vô tình là điều không thể không có. Hắn là ai? Chỉ là một nhân loại mà thôi, hắn muốn trở thành chủ nhân của các ngươi, muốn nô dịch các ngươi cả đời. Chém hắn sẽ khiến cho các ngưoi khôi phục lại bản tính. Cho các ngươi không còn điều gì úy kị. Nếu hắn tồn tại thì các ngươi khó có thể đem tiềm năng phát huy đến cực điểm!”

Kha Kha cùng Tiểu Quật Long mặc dù không thể nhúc nhích nhưng vẫn có thể lên tiếng. Cả hai đều nộ hống, ngay cả Thanh Long Vương cũng phát ra long khiếu chấn động cả bầu trời khu vực này.

“Quên đi. Ta cũng không phải là dạng người lãnh huyết vô tình. Sẽ không cho các ngươi ra tay giết hắn.” Nói đến đây thì đôi mắt lạnh như băng của hắn dần dần ôn hòa xuống: “Các ngươi yên tâm. Ta cũng không có ra tay giết hắn. Để hắn tại Thiên Đế Thành tự sinh tự diệt vậy!”

Nói xong những lời này thì Long Đằng hóa thành một mảnh hắc vụ mang theo Kha Kha cùng hai con Long Vương phóng lên cao. Những người trong Thiên Đế Thành đều thấy được một đám mây đen to lớn bay về phương hướng sâu nhất trong Nam Hoang.

Ra đi rồi… Cuối cùng ngày này cũng đã đến. Tiêu Thần cảm giác được trong lòng hắn hoàn toàn trống rỗ. Hôm nay cùng với hai tiểu thú tách ra không biết kiếp này còn gặp lại không? Bởi vì hắn cảm giác được vị kia ở trong Nam Hoang dường như rất ‘bất cận nhân tình!’

Mà ngay sau đó thì người của Hải Gia đến mời hắn và Long Đằng đi Hải Phủ.

Tiêu Thần yên lặng đứng lên giải khia những huyệt đạo bị Long Đằng phong bế. Hải Gia và các thế lực khác có thể hay không vì vậy mà trở mặt? Còn có Hổ Nô và Hổ Thị bên ngoài Thiên Đế Thành có hay không đã nhận được tin tức? Sẽ vào thành giết hắn chứ?