Chương 309: Phá Vạn Trọng Ma Thổ

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trong vòng ba ngàn dặm có ngàn vạn đóa sen đen bay phất phới đầy trời. Chúng khuấy động trong thiên địa làm bão táp bùng lên, giống như những thanh Thiên đao đang cắt nát không trung làm cho đại dương mênh mông nổi sóng cuồn cuộn.

Tiếp Dẫn đạo nhân tóc tai bù xù đứng thẳng trong không trung, chung quanh là những cơn sóng mãnh liệt mênh mông gầm rú như sấm làm đinh tai nhức óc đang vươn lên tận trời cao. Muôn vàn cụm mây trắng trong phút chốc tan rã, lão đứng ở giữa những cơn sóng mà vững như bàn thạch, giống như quả núi lớn đồ sộ bất động.

“Độc chiến, không ai có thể còn hơn ta.” Từ trong mắt của Thanh Liên thiên nữ bắn ra ánh sáng lạnh lẽo như hai tia chớp đến chói mắt. Áo sen rung động bay phất phới, nàng cước đạp Đài Sen mười hai tầng xông lên trời cao. Bốn thanh Chiến Kiếm với khí tức cổ xưa, hào quang đã thu lại hết nhưng sát khí vô hình lại chiếu thẳng lên trời. Chiến Kiếm như bốn con Ngân Long bay ra uốn lượn vờn quanh Tiếp Dẫn đạo nhân.

“Không có người vô địch.” Tiếp Dẫn đạo nhân vô cùng trầm tĩnh, trong đôi mắt hiện ra tia sáng lạnh lùng, cả người tựa hồ có một vẻ hơi độc ác, tóc rối bời dựng thẳng, tay trái bất chợt xuất ra ô quang mênh mông kèm theo âm thanh ong ong xông thẳng lên bầu trời.

“Keng keng keng keng” bốn âm thanh vang lên cơ hồ cùng một lúc.

Tiếp Dẫn đạo nhân vung tay vẽ trên bầu trời những đạo quỹ tích huyền diệu, trước sau chặn bốn thanh Chiến Kiếm.

Giữa hai đại cao thủ bùng nổ một luồng sóng năng lượng mãnh liệt mênh mông, mỗi người đều tự lui ra ngoài trăm trượng. Không gian nứt nẻ, những vết rách đáng sợ rộng đến vài chục trượng kéo lan ra ngoài mấy trăm dặm. Biển động phía dưới đều bởi vậy nứt ra những cái rãnh biển thật lớn, sóng cuộn đến tận phía chân trời.

Lực lượngcó tính hủy diệt như thế khiến cho tâm thần tất cả tu giả trên tiên đảo trong hải vực chung quanh đều run rẩy. Đây là bởi vì linh hồn phát sinh sợ hãi. “Ngươi không phải là đối thủ của ta, có thể thay đổi người.” Thanh Liên thiên nữ vô cùng lạnh lùng, trong mắt phượng sát khí bức người.

“Ngươi quá mức tự phụ.” Tiếp Dẫn đạo nhân sắc mặt bình tĩnh, hào quang trong đôi mắt lại càng ngày càng mạnh. Lão bước về phía trước một bước, phất trần ở tay phải quét ngang về phía lưng của Thanh Liên thiên nữ. Tay trái vung ra, vòng Bảo Luân hào quang mênh mông lấp lánh định chém về phía cổ của thiên nữ.

Thanh Liên thiên nữ đứng bất động trên bầu trời, ý niệm vừa động thì một thanh Chiến Kiếm vọt lên cao chém về phía Thiết Phất Trần. Một thanh Chiến Kiếm khác lao lên bổ về phía Bảo Luân đen nhánh kia.

Hai kiếm liền hoàn toàn chặn đứng hai bảo vật của Tiếp Dẫn đạo nhân. Nhưng Tiếp Dẫn vẫn thong dong mà lại trấn định, chẳng những cũng không lui bước mà ngược lại sải bước ở trên không trung đi về phía trước. Sau một bước thì bỗng nhiên biến mất, lão đã xuyên qua không gian đi thẳng tới chỗ Thanh Liên thiên nữ.

Thanh Liên thiên nữ cười lạnh liên tục, lại càng không có khả năng lùi bước. Đài Sen mười hai tầng tỏa ra một luồng hào quang, một vầng sáng mầu trắng ngà bao trùm cả người nàng ở bên trong rồi lập tức vọt tới. Mặt khác hai thanh Chiến Kiếm một đâm tới ngực Tiếp Dẫn đạo nhân, một cái định xuyên thủng bụng lão trông thực hung ác lại mạnh mẽ vô cùng. Lúc tới gần thì kiếm quang chia ra, khi tốc hành hơn ba ngàn dặm lập tức làm xuất hiện một vết nứt không gian dài ba ngàn dặm.

Bộ pháp của Tiếp Dẫn đạo nhân tựa như ảo mộng, như là lục bình trôi trong sóng biển giận dữ điên cuồng nhưng bất diệt không bị hủy. Cứ theo sóng mà lượn, không ngờ giữa hai thanh Chiến Kiếm kinh khủng mà lão đi qua tự nhiên, cả người giống hệt như một ảo ảnh. Chiến Kiếm trảm không được, đâm không trúng.

Kiếm khí tung hoành khuấy động ba ngàn dặm, hàn quang chiếu rọi vạn dặm hải vực. “Cho dù với mọi pháp bảo của ngươi thì tại thế giới trước mặt Tiếp Dẫn tất cả đều là hư ảo.” Cùng với âm thanh ù ù lớn lao, Tiếp Dẫn đạo nhân xuất ra một cái cự chưởng. Thiết quyền to lớn màu vàng đất này so cùng màu da của lão thì giống như mang bệnh, nhưng lại vô cùngdũng mãnh chụp lấy Thanh Liên thiên nữ.

Chiến Kiếm bay lên không chém về phía bàn tay khổng lồ, cùng lúc đó đôi mắt Thanh Liên thiên nữ bắn ra hai đạo hàn quang. Đài Sen mười hai tầng thoát ly dưới chân rồi bắt đầu chậm rãi xoay tròn.

“Ta đây sẽ phá hủy phiến không gian này, lập lại trật tự!” Thanh Liên giọng nói lạnh như băng.

Vào giờ khắc này bầu trời rung chuyển, biển giận sóng gầm. Hỗn độn nguyên khí mênh mông tràn ra, khắp không gian bị xé nát rồi sau đó chợt bị cứng đờ.

Bóng dáng Tiếp Dẫn đạo nhân tái hiện. Hai thanh Chiến Kiếm liền chia ra đánh vòng Bảo Luân cùng Thiết Phất Trần, còn hai thanh Chiến Kiếm khác thì quét ngang thân Tiếp Dẫn.

“Ngươi có thể hủy diệt một lần, có thể hủy diệt vô số lần sao?” Tiếp Dẫn đạo nhân hét lớn, toàn thân phát ra vô số điểm hào quang, thân thể từ từ phai nhạt đi, lại một lần nữa gần như quy về Hư Vô.

“Trong đại thế giới có vô số thứ nguyên không gian gọi là Tam Thiên Phật Quốc, Vạn Trọng Ma Thổ cũng không qua nổi. Ngươi thử hủy diệt tất cả xem.”

Giọng của Tiếp Dẫn đạo nhân dần dần im ắng mà hóa ra Hư Vô, hòa tan vào trong thiên địa. Nhưng sát thế lại vô cùng cường thịnh, như là có mười vạn hòn Đại Sơn bị lão di đến dựng đứng ở phía chân trời. Năng lượng mênh mông dao động làm đông đảo tu giả bên trong vạn dặm hải vực cũng có cảm giác sụp đổ.

Ngay đến tất cả Bán Tổ ở phía sau đang xem cuộc chiến cũng lộ ra bẻ kinh ngạc. Tiếp Dẫn đạo nhân chính là Đại Năng thời kỳ Thượng Cổ, ngoại trừ năm ba người như Lão Tử thì chỉ sợ Bán Tổ đều rất khó tranh phong cùng lão.

Con mắt trên trán của Thanh Liên thiên nữ mở ra, nhìn quét tứ phương.

Đột nhiên giữa cương phong lạnh thấu xương, từ phía chân trời những ngôi sao đều thoáng hiện ra. Những ngôi sao băng vút qua không lao tới, sát khí của Tiếp Dẫn đạo nhân tăng lên đến cực hạn, làm cho những ngôi sao hơi bị rối loạn. Lão từ trong Hư Vô xuất ra một chưởng, trong nháy mắt đánh nát tám trăm dặm hải vực. Đại dương mênh mông phía dưới trong khoảnh khắc bị bốc hơi sạch sẽ để lộ hết đáy đại dương rồi bị chấn đến sụp đổ vào trung tâm.

Thanh Liên thiên nữ như cây trúc trong bão tố, Đài Sen mười hai tầng xoay tròn xuất ra hàng tỉ đạo hào quang, bốn thanh Chiến Kiếm ra sức nghiền nát không gian chập chùng để bảo vệ bên cạnh thân thể của nàng, ngăn cản lực lượng có tính hủy diệt.

Mặc dù như thế, nàng vẫn bị một bàn tay hư ảo quét trúng trán, một nhúm tóc tan thành tro bụi. Hơn nữa từ trên trán có một vết máu rơi xuống nước, vết đỏ thê lương động lòng hiện lên trên gương mặt thiên nữ làm nàng thoạt nhìn có một vẻ đẹp khác. Nhưng cùng với hai đạo sát khí trong mắt nàng ngưng tụ thành hai chùm sáng phóng ra thì khắp thiên địa đều phảng phất mất đi màu sắc, vẻ đẹp khác này đã biến thành sát khí tuyệt thế.

“Tiếp Dẫn, làm rơi của ta ba giọt máu thì ngươi có trả tới ba vạn hồn phách vẫn còn chưa đủ. Ta muốn chém đầu ngươi. ===” âm thanh lạnh lẽo vô cùng, phảng phất đọng lại trong thiên địa. Những âm thanh khác hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại có hàn âm kia của nàng làm khiếp đảm hồn người.

Sau một khắc, Thanh Liên thiên nữ biến mất, chỉ có thứ nguyên không gian không ngừng tan biến. Từ Hư Vô gian vọng đến âm thanh chiến đấu kịch liệt, nàng dùng bốn thanh Chiến Kiếm mở đường để hủy diệt không gian chất chồng, lấy Đài Sen mười hai tầng ổn định trật tự mới. Thanh Liên Ngọc Diệp trong bàn tay trắng nõn liền quét thẳng vào ngàn vạn hóa thân của Tiếp Dẫn đạo nhân. Hóa thân ra hàng tỉ chính là một đại thần thông của Tiếp Dẫn đạo nhân, nhưng vào giờ khắc này lại bị chém liên tục trên trăm đạo hóa thân. Nộ kiếm của Thanh Liên thiên nữ chém tới đâu thì tất cả đều tan biến.

“Tam Thiên Phật Quốc!” Tiếp Dẫn đạo nhân hét lớn, ba nghìn tầng Cực Lạc Tịnh Thổ hiển linh ra, xếp thành tầng thành lớp ở chung một chỗ. Trong mỗi tầng không gian cũng có một người Tiếp Dẫn đạo nhân tọa trấn, chúng nhất loạt vây khốn Thanh Liên thiên nữ.

Ác Đạo nhân tóc tai bù xù cũng bị đánh đến hiện ra chân dung. Thiết Phất trần tung hoành đánh sâu vào, bàn tay khổng lồ hủy diệt thiên địa càng không ngừng xuất chiêu muốn nghiền nát Thanh Liên thiên nữ ở trong không gian thác loạn này.

“Thanh Liên vừa ra, ai cùng tranh phong?!” Vài giọt máu tươi trên trán cùng gương mặt của Thanh Liên thiên nữ trông cực kỳ chói mắt, vô cùng thê lương động lòng khiến giờ phút này thoạt nhìn thì nàng cường thế dị thường, giống như Chiến Tổ thời Thái Cổ đã hóa thân vào người. Mắt phượng đầy uy phong, Chiến Kiếm chĩa mũi nhọn tới đâu thì không gì có thể kháng cự, không cách nào ngăn cản.

Tam Thiên Phật Quốc không ngừng tan biến. Tiếp Dẫn đạo nhân thật sự bị giết chết ba nghìn hóa thân!

Nói được là làm được, Thanh Liên thiên nữ đánh ra Thanh Liên Ngọc Diệp hướng về đầu của Tiếp Dẫn đạo nhân, muốn chém rơi thủ cấp của lão. ===

Tiếp Dẫn đạo nhân trong thời Thượng cổ thì ngay cả trong Bán Tổ cũng rất ít gặp phải địch thủ. Giờ phút này bị liên tục chém chết hóa thân, tự nhiên thật sự nổi giận bèn quát to: “Vạn Trọng Ma Thổ!”

Vài Vạn Trọng Ma Thổ hiện ra, trên bầu trời mây đen quay cuồng, muôn vàn tia chớp đỏ bầm xé rách không trung. Tại đây thật sự xuất hiện mấy vạn tầng Ma Thổ không gian cực ác, chúng uốn lượn với nhau, lần lượt thay đổi nhằm hướng Thanh Liên thiên nữ định nuốt đi.

Tiếp Dẫn đạo nhân tóc tai càng bù xù hơn, chân thân dấn bước mà vào muốn cùng Thanh Liên thiên nữ tử chiến.

Đây là một trận đại chiến kịch liệt, song phương đều bốc lửa giận. Nhưng tình huống cụ thể thì người ngoài không cách nào thấy rõ chiến đấu ở bên trong, chỉ có thể cảm nhận được dao động kinh khủng kia làm cho người ta sợ hãi. Nếu như không phải bên ngoài có mười vị Bán Tổ mệt nhọc phong bế phiến địa vực này, chỉ sợ bất kể thứ gì trong hải vực mấy ngàn dặm đều hoàn toàn hủy diệt, vô số tiên đảo đều không còn tồn tại.

Kịch chiến thực thảm thiết, một mực giằng co nửa ngày.

Sau khi một tiếng rống to truyền ra, tất cả đều kết thúc. Vài không gian Vạn Trọng Ma Thổ sụp đổ. Tiếp Dẫn đạo nhân tóc tai bù xù, ngực bị một thanh Chiến Kiếm xuyên thủng, máu tươi tuôn dài nhuộm đỏ đạo bào cũ nát kia, chân thân già nua rung động một hồi.

Chiến Kiếm rút đi, Tiếp Dẫn đạo nhân rống lớn một tiếng rồi thân thể sụp đổ. Uy lực của Chiến Kiếm có thể nghĩ!

“Hừ hừ hừ…” Thanh Liên thiên nữ cười lạnh, nàng biết không thể đơn giản giết chết Tiếp Dẫn đạo nhân như thế. Nhưng không nghi ngờ đã làm bị thương nặng một vị cao thủ tuyệt thế. Đúng vậy, Tiếp Dẫn đạo nhân thuộc đẳng cấp Bán Tổ mà ngay cả tại Tu Chân Giới cũng tìm không ra mấy người.

Ngoài sự tưởng tượng của mọi người. Tiếp Dẫn đạo nhân trong khoảnh khắc tan biến lại hiển linh ra tại chỗ. Thân thể mới cũng không có dấu hiệu mệt mỏi, trái ngược Tinh Khí Thần đều đầy đủ dị thường.

Thông Thiên giáo chủ trong mắt lóe ra một đạo hào quang, miệng lẩm bẩm: “Thần thông Vận Mệnh Song Sinh Tử…”

Các Bán Tổ khác cũng kinh dị vô cùng, nếu như Phật Đà cùng Tiếp Dẫn đạo nhân hợp nhất, như vậy… Chiến lực sẽ cường đại ra sao đây? Chỉ sợ ngay cả địa vị của Lão Tử trong ba người dưới Tổ Thần đều phải đổi chỗ. “Vận Mệnh Song Sinh Tử có gì đáng sợ, ngươi và tên đầu trọc cùng lên đi.” Thanh Liên thiên nữ phượng mi vắt chéo đến thái dương, mục quang vô cùng lạnh lùng, tràn ngập sự tự tin cường đại.

“Hắn là hắn, ta là ta. Hôm nay bại chính là bại.” Tiếp Dẫn đạo nhân cất bước rời đi, rút lui đến phương xa.

Vừa lúc đó, một đạo bạch quang từ phía chân trời vọt tới. Tuyết Bạch Tiểu Thú tới tìm Tiêu Thần, xuyên qua không gian rơi trên vai Tiêu Thần.

“Không phải đã bảo ngươi cùng bọn Ngưu Nhân ở một chỗ sao, nơi này rất nguy hiểm.” Tiêu Thần nhẹ nhàng cốc nó một cái.

“Y nha…” Kha Kha nhỏ giọng than thở một câu, bắt đầu nhìn kỹ Thanh Liên thiên nữ.

Tiêu Thần trong lòng chấn động, không hề trách cứ nó nữa.

“Ta đến đánh ngươi.” Lúc này Thông Thiên giáo chủ cất bước ra.

Lần này đây Phật Đà cũng không đồng thời đi ra. Nếu Tiếp Dẫn đạo nhân đã bại, đó cũng coi như là ngài bại. Nếu hai người không hợp làm một thì ngài không nắm chắc chiến thắng Thanh Liên thiên nữ.

Thông Thiên giáo chủ hung danh lan xa, đã dám hướng Tổ Thần khiêu chiến, ngay cả là người trong dị giới cũng biết được. Trên đỉnh đầu lão là Tru Tiên Trận Đồ phát ra từng đạo hỗn độn quang huy. Tứ kiếm Tru Tiên, Lục Tiên, Hãm Tiên, Tuyệt Tiên nhẹ nhàng rung động, kiếm quang thập thò để lộ sát khí.

Mà một chiếc Thanh Đồng thuẫn đang quay chung quanh người lão. Nó không ngừng xoay tròn, phong cách cổ tuôn trào, ngay cả là chính hỗn độn kiếm khí của lão đều không thể tới gần cổ thuẫn. Có thể tưởng tượng lực phòng ngự của nó kinh người ra sao.

“Ta đã nghe qua hung danh của ngươi, nhưng ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.” Thanh Liên thiên nữ dùng thần niệm gạt Chiến Kiếm ra mà lạnh lùng nói tiếp: “Ngay cả có thêm một cái trận đồ thì cũng khó che dấu sự thật rằng Tru Tiên tứ kiếm là hàng kém phẩm chất. Lực lượng của Chiến Kiếm không phải dựa vào ngoại vật là có thể đền bù.”

Thông Thiên giáo chủ tuyệt không tức giận, không hề bận tâm mà bảo: “Chiến Kiếm cũng không thể đại biểu tất cả. Nhưng khi chiến ý đạt đến mức tận cùng thì dẫu không phải là chí bảo cũng vô địch thiên hạ.”

“Ha ha…” Thanh Liên thiên nữ cười to: “Trên đời này lại có ai hiểu biết về Chiến Kiếm so với ta, hơn nữa ta có chí bảo tại thân, ngươi làm thế nào mà đấu cùng ta?!”

“Nhiều lời vô ích, chém đầu ngươi để chứng minh.” Thông Thiên giáo chủ trong mắt phóng ra hai đạo hào quang chói mắt, quyết định mở sát trận có một không hai.