Chương 271: Thất Nhạc Viên, Bãi Tha Ma Bán Tổ Thần!

Trường Sinh Giới

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Âm thanh già nua vọng vào Thất Nhạc Viên, trong tang thương mang theo một sự cảm khái: “Thất Nhạc Viên… cơn ác mộng của bậc Thần thông.”

Ấn ký võ giả cảm thán, lời nói của nó làm cho mọi người kinh ngạc không thôi.

Trong mắt hắn, trên đời này dĩ nhiên đã không có một võ giả thuần túy nữa. Mặc dù không ít người đã tu đến chiến kỹ nhất định, nhưng cuối cùng đều đi theo con đường thần thông. Hiện tại lâm vào Thất Nhạc Viên, Bán Tổ thần tuy là có chiến kỹ tại thân nhưng lực lượng thần thông của mình lại bị áp chế. Lúc này, bọn họ không có gì ngoài thân thể mạnh mẽ, cùng với động tác nhanh nhẹn vốn đã bị coi là của phàm nhân.

Thất Nhạc Viên thần bí có thể sắp sửa trở thành bãi tha ma Bán Tổ thần!

Ngày hôm nay nhất định sẽ vĩnh viễn đi vào sử sách Trường Sinh Giới. Nguyên Thủy, Thông Thiên, Thái Dương Thánh Thần ba vị cấp Bán Tổ và một vị bậc Chí Tôn khác bị trảm, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi.

Từ khi Tổ Thần biến mất. Các Bán Tổ thần như Nguyên Thủy, Thông Thiên đã mơ hồ trở thành vị chúa tể thực sự của thế giới này. Ai có thể đủ khả năng mang đến uy hiếp cho bọn họ? Ai có thể đủ gây thương tổn cho tánh mạng của bọn họ? Căn bản là không có.

Nhưng rồi hôm nay tất cả đã phát sinh. Nhận thức của chúng sinh đảo lộn. Thần thoại “Chí Tôn bất tử” tan biến.

Trên đại lục Trường Sanh. Thiên Lôi liên trận, dị tướng lộ ra, các tia chớp đều là bầm màu máu. Mưa to giàn giụa rơi trên mặt đất có điểm giọt máu, cảnh tượng đáng sợ khác thường xuất hiện ở mỗi một góc nhỏ trên đại lục Trường Sanh, cảnh tượng đáng sợ chưa từng có.

“Điều gì đang xảy ra?”

“Thiên địa chấn động. Bán Tổ ngã xuống!”

“Người thứ ba, đã có ba vị Bán Tổ ngã xuống!”

“Đại nhân vật biến mất. Thiên địa đều hơi bị rung động!”

Đông đảo các vị tu chân lâu đời ẩn náu trên đại lục Trường Sanh hoàn toàn bị chấn động. Bọn họ biết điều này có ý nghĩa như thế nào. Đây là kết thúc của một thời đại, thiên hạ chỉ sợ sẽ đại loạn. Bán Tổ đứng ở đỉnh cao nhất biến mất sẽ dẫn đến hậu quả đáng sợ khó có thể dự liệu. Chỉ sợ sẽ có một trận sóng to gió lớn càn quét khắp đại lục.

Thất Nhạc Viên. Một không gian thần bí làm cho tất cả tu giả từ Tổ Thần trở xuống đều phải mất đi nét tươi cười, hôm nay xứng với tên thực. Nó đã thể hiện sự thần bí cùng đáng sợ trước mặt người đời.

Tu giả tầm thường sau khi tiến vào sẽ bị thần hình câu diệt, cấp Bán Tổ và cấp Chí Tôn khác sau khi tiến vào thì thần thông hoàn toàn biến mất. Mặc dù không phải lo tới tính mạng nhưng mà cũng không thể lại vận dụng tất cả pháp lực. Không chỉ nói đi bằng Ngự Không, ngay cả một tí năng lượng cũng không thể phát ra, ngay cả một chút ít kiếm khí đều không thể thi triển.

Đây đã không đơn giản là giam cầm thần thông mà là khống chế toàn diện sự vận chuyển lực lượng. Nó khiến cho Bán Tổ thần bị đánh rớt thành phàm nhân!

Thấy Tiêu Thần mang theo Chiến Kiếm uống máu đi bước một về hướng Lão Tử cùng Phật Đà, tất cả mọi người bên ngoài Thất Nhạc Viên sắp điên rồi. Tất cả mọi chuyện hôm nay thật sự làm cho người ta khó có thể đón nhận.

“Không…”

“Tổ sư!”

Từ bên ngoài vọng vào tiếng la hét phẫn nộ. Có vài người giống như là mới tỉnh từ giấc mộng liền gào thét lớn tiếng mà xông vào Thất Nhạc Viên.

Đám người môn đồ của Nguyên Thủy, Thông Thiên có không ít người đã tiến vào không gian thần bí này. Giờ phút này trợn mắt nhìn tổ sư bị giết mà tim gan như muốn vỡ ra, hận không thể lập tức đánh Tiêu Thần.

Có điều là những người này vừa mới nhảy vào Thất Nhạc Viên, cũng không đi được xa thì thân thể liền “Phốc” một tiếng mà sụp đổ, hóa thành một đống máu thịt, để lại tại chỗ một bãi huyết bùn.

Hơn mười người đệ tử hậu bối của Nguyên Thủy, Thông Thiên uổng mạng. Toàn bộ hóa thành huyết bùn. Đám người môn đồ hậu thế của Phật Đà, Lão Tử càng nhiều hơn, ước chừng đã chết hơn trăm người. Những người đó quên mình xông tới nhưng rồi cũng không thể thay đổi điều gì. Vào giờ khắc này, Thất Nhạc Viên thật sự làm cho cả thiên hạ đều mất đi nét tươi cười.

Không có ai ngoài tu giả tới gần cảnh giới Bán Tổ thần, không người nào có thể vượt qua Lôi Trì nửa bước.

Đây là một Thất Nhạc Viên khiến thần cũng khóc!

Đệ tử hậu bối các đại nhân vật lâm vào tình cảnh bi thảm, nhưng càng nhiều người hơn chỉ đang vô cùng kích động. Tiêu diệt Bán Tổ là hành động vĩ đại, nó đã xảy ra hôm nay. Cho dù như thế nào thì Tiêu Thần đều sẽ được ghi vào trong lịch sử tu luyện bất diệt.

Mọi người nhìn Tiêu Thần cầm Chiến Kiếm vấy màu trong tay mà tâm tư cực kỳ phức tạp. Dám hươ Huyết Kiếm nhằm vào Bán Tổ, điều này cần rất nhiều dũng khí.

“Kha Kha. Nơi này có từng có người nào mà không lộ ra sát ý đối với ngươi?”

“Y nha y nha…” Thất Thải Thánh Thụ trôi nổi trên đỉnh đầu Tiêu Thần, từ đó truyền ra dao động tinh thần của Tuyết Bạch Tiểu Thú.

“Không có, dĩ nhiên không có. Ngay cả Phật Đà nhân từ cũng có sát ý…” Tiêu Thần chậm rãi giơ Chiến Kiếm lên mà chém xuống.

“Phốc “

Huyết quang bắn tung tóe. Một vòi máu vọt lên cao hơn mười thước điểm giữa bầu trời, khiến cho trước mắt mọi người là một bầu trời đỏ bầm.

Kim thân Phật Đà cao trượng sáu bị Tiêu Thần chém làm hai nửa, phật thể kim loại bằng hoàng kim đúc cũng khó mà ngăn cản hai mươi bốn Chiến Kiếm sắc bén tuyệt vời.

Phật Đà bị chém!

“A…”

Từ bên ngoài Thất Nhạc Viên truyền đến tiếng hô kinh thiên động địa. Vài vị Bồ Tát sắc mặt đau khổ. Năm trăm La Hán giận dữ hét lên.

Nhưng rồi bọn họ không hành động lỗ mãng, không hề bước vào Thất Nhạc Viên nửa bước. Phải còn sống mới có thể chính tay mình đâm tên đao phủ thí phật Tiêu Thần này.

Bên ngoài Thất Nhạc Viên. Tất cả mọi người vô cùng chấn động. Phật Đà… Phật Đà thực sự bị chém.

Tiêu Thần thí phật!

Vô số tu giả chửi rủa.

Tiêu Thần đương nhiên biết mình đang làm gì, càng rõ ràng làm như vậy hậu quả ra sao. Nguyên Thủy, Phật Đà, Thông Thiên, Thái Dương Thánh Thần ai mà chẳng phải là Chí Tôn giáo phái lớn một phương. Bán Tổ bị giết, đệ tử hậu bối của bọn họ làm sao mà dung cho được hậu thế của hắn? Đi ra khỏi Thất Nhạc Viên, toàn bộ thế giới đều sẽ đối địch cùng hắn.

Tiêu Thần mang theo Chiến Kiếm nhỏ máu chậm rãi xoay người, đối mặt mọi người bên ngoài Thất Nhạc Viên mà hỏi: “Nguyên Thủy gì? Thông Thiên là gì? Thái Dương Thánh Thần là gì? Phật Đà là…”

” *** ” Đám người dần dần yên tĩnh trở lại, cho dù là đám môn đồ của mấy người Nguyên Thủy, Phật Đà… thì tất cả cũng lạnh lùng nhìn hắn, mà không hề gào thét nữa.

Tiêu Thần lẳng lặng đứng đối diện mọi người. Không vui không buồn mà lên tiếng bình thản: “Bọn họ chẳng qua là người có pháp lực Thông Thiên mà thôi. Đến ngay cả đức Phật từ bi trong truyền thuyết đều động lòng tham. Xông vào Thất Nhạc Viên lại càng để sát tâm nổi lên muốn trừ khử một con tiểu thú khờ dại. Đây là bậc chí thánh trong mắt các ngươi sao? Đối với ta mà nói, bọn họ đều là người đáng giết.”

“Bọn họ là đấng chí thần. Tiêu Thần, ngươi là đồ tể, ngươi chỉ là tiểu bối. Nếu như bước ra khỏi Thất Nhạc Viên một bước thì sẽ để ngươi nếm hình thần cụ diệt!”

“Ngươi giết Bán Tổ thì ắt sẽ trấn phong ngươi hàng tỉ năm. Để ngươi trọn đời không được siêu sinh!”

Đám môn đồ của thần Thái Dương, Nguyên Thủy đều phẫn nộ rống lớn.

Tiêu Thần lạnh lùng mà hỏi vô tình: “Bọn họ thì là chí thần gì? Có từng giống như Toại Nhân, Hữu Sào, Phục Hy, Thần Nông đã dẫn dắt Nhân tộc đi từ mông muội đến chỗ hưng thịnh. Vì phát triển nhân loại mà đã có cống hiến lớn lao? Không có! Chẳng qua là bọn họ có tu vi cường đại lừa đời lấy tiếng, tự phong làm Giáo Tổ rồi truyền ‘ giáo lí ‘ khắp thiên hạ, làm cho người ta tín ngưỡng bọn họ. Các ngươi có từng thấy được Hữu Sào, Toại Nhân làm như vậy không? Những người thực sự thay đổi lịch sử Nhân tộc chưa bao giờ lại bắt buộc người khác phải tín ngưỡng, chưa bao giờ nhận ca tụng công đức bản thân. So cùng những người lập giáo của bản thân để làm cho người ta tín ngưỡng thì cảnh giới của hai người cách biệt một trời. Trong mắt ta thì Thái Dương Thánh Thần, Nguyên Thủy, Phật Đà, Thông Thiên chẳng qua chỉ là thần côn thôi.”

“Nói bậy. Ngươi là đồ nghiệt chướng đừng có miệng phun cuồng ngôn. Ngã phật từ bi, khuyên bảo thế nhân hướng thiện, một lòng làm công đức muôn đời.”

“Cuồng đồ. Thái Dương Thánh Thần là chân thần duy nhất thế giới, há tha cho ngươi dám khinh nhờn như thế. Để đến được vùng đất chói lọi ắt có ơn huệ của Thái Dương Thánh Thần.”

Tiêu Thần mang theo Chiến Kiếm nhỏ máu, mặt không chút thay đổi tiếp tục: “Hôm nay ta làm kẻ ác vô song, giết hết Bán Tổ trên thế gian, để cho thế gian không còn chí thần nữa. Ta không muốn nói là phá bỏ gông xiềng của vài đại tông giáo trong lòng thế gian. Bởi vì ta không vĩ đại như vậy. Ta chỉ là một kẻ bình thường. Giết bọn họ chỉ là vì có thể sống sót qua giờ phút này, cho dù tương lai có phải làm kẻ địch với toàn bộ thế giới hay không. Nhưng giờ phút này ta nói: Tất cả Bán Tổ ở trong này đều đáng chết!”

Nói tới đây, Tiêu Thần giơ Chiến Kiếm trong tay lên. Lưỡi kiếm sắc bén vô cùng tỏa sáng lấp lánh, nhưng bởi vết máu màu đỏ đậm nên trông đặc biệt khiếp người.

Đi đến chỗ Lão Tử, tay nâng kiếm chém “Phốc” một tiếng. Cung Chủ Thiên Ma Cung đời thứ nhất Đại Thiên Ma bị chém đầu, máu tươi phun ra chảy òng ọc nhuộm đỏ Thất Nhạc Viên.

Giống như Bạch Hổ Thánh Hoàng, Đại Thiên Ma mặc dù không phải là Bán Tổ nhưng đã tiếp cận vô hạn vẫn bị chém giết như thế. Bên ngoài Thất Nhạc Viên, Yêu Yêu kêu sợ hãi một tiếng, đôi mắt đẹp lập tức đỏ bừng mà gắt gao nhìn chăm chú Tiêu Thần.

“Phập “

Vòi máu phun ra, Tiêu Thần lại huy động Chiến Kiếm lần nữa rồi chặt xuống đầu tổ sư Từ Hàng Kiếm Trai. Mái tóc kín đầu tung bay, dung nhan xinh đẹp không dính nhiễm bất cứ khí tức thế tục nào. Tuyệt đại giai nhân vóc người khác thường, đây thực sự là một nữ nhân xinh đẹp tới cực điểm. Quần áo trắng nõn chợt điểm những bông huyết hoa, thân thể không đầu vẫn giống chạm ngọc…

“A…”

Bên ngoài Thất Nhạc Viên, những truyền nhân kiệt xuất nhất hiện thời của Từ Hàng Kiếm Trai ồn ào náo động kêu lên sợ hãi, thảm thiết khóc thành tiếng.

Lại một đại nhân vật ngã xuống. Lại là một nữ nhân đặc sắc từng vang danh đại lục. Là nữ thần trong lòng rất nhiều tu chân cao niên. Chém chết nàng thì hậu quả cũng đáng sợ như tiêu diệt Nguyên Thủy, Thông Thiên, Phật Đà…..

Kế tiếp là ai?

Đây là điều mọi người bên ngoài Thất Nhạc Viên thầm hỏi. Vào giờ khắc này cơ hồ trong lòng mọi người đều đang kinh hoàng không thôi. Tất cả cảnh tượng trước mắt này khiến cho bọn họ gần như nổi điên, là như mộng ảo và không thực tế vậy.

Quần áo Tiêu Thần đã bị máu của Bán Tổ nhiễm hồng, Chiến Kiếm không ngừng nhỏ huyết. Hắn bước dài đi về phía trước, tới trước mặt đạo nhân cầm trong tay Thất Bảo Diệu Thụ.

“Phốc “

Vòi máu phóng lên cao. Tiêu Thần chặt xuống một kiếm bay cổ, thi thể đạo nhân không đầu ngã quỵ trong vũng máu làm kỳ hoa dị thảo trên mặt đất đều nhiễm đỏ, Thất Bảo Diệu Thụ rơi xuống đất.

Đây là Chuẩn Đề Đạo Nhân trong truyền thuyết. Chính là nhân vật ngang vai ngang vế với đám người Nguyên Thủy, Thông Thiên, Phật Đà. Ngài cũng chính là Bán Tổ mà bị giết như thế.

“Không…”

“Tiêu Thần, ngươi đáng chết hàng tỉ lần!”

Mặc cho những lời nguyền cùng tức giận mắng chửi bên ngoài Thất Nhạc Viên. Tiêu Thần không hề có bất cứ dao động tâm tình mà lạnh lùng vô tình tiếp tục đi về phía trước.

“Phốc “

Tay nâng kiếm lại hạ xuống. Chí Ma Tát Đán mà thời Thượng Cổ chỉ qua một trận đánh được xưng vô địch khắp phương tây bị trảm rớt đầu. Ma huyết đen ngòm phun ra xa hơn mười thước, đôi cánh màu đen trong nháy mắt vỡ tan. Sau khi lây dính máu ma thì lông đen bay đầy trời.

“Không…”

“Hắc Ám chi chủ ơi…”

Mặc kệ đám môn đồ của Ma thần la lên ở bên ngoài, vận mệnh hắn cũng khó mà thay đổi. Ma vương bị chém!

Trong tiếng hô kinh hãi. Tiêu Thần lại lần nữa huy động Chiến Kiếm. Một vị nào đó được tín đồ xưng là Chí thần phương tây duy nhất bị chém thành hai nửa. Dòng máu phun tung toé.

Đám môn đồ đệ tử của hắn đều là cuồng tín đồ. Trong nháy mắt mấy trăm người mặc dù biết rõ hẳn phải chết cũng xông vào Thất Nhạc Viên. Ngay lập tức hóa thành huyết bùn mà nằm rải rác bên trong vườn.

Mà đám đệ tử môn đồ đông hơn hẳn thì dùng ánh mắt vô cùng cừu hận nhìn chăm chú Tiêu Thần. Tín đồ cuồng nhiệt, nếu đem so sánh với môn đồ đệ tử của những bậc như Nguyên Thủy, Phật Đà… thì càng đáng sợ hơn. Nếu như để bọn họ bắt được Tiêu Thần thì muốn chết thảm cũng là một loại ảo tưởng xa xỉ.

Trong lời nguyền vô tận, Tiêu Thần kiên định đi về phía trước. Chiến Kiếm liên tục huy động. Tam Thánh Linh của tộc phương tây trong khoảnh khắc bị chém ngang eo, tử thi ngã quỵ trong vũng máu.

Bán Tổ, những vị này đều thực sự là Bán Tổ đó! Mọi người giật mình la lên.

Sau ngày hôm nay, đại lục Trường Sanh thực sự sẽ không còn Bán Tổ! Đây là điều mà mọi người bên ngoài Thất Nhạc Viên cảm khái.

Mùi máu tươi xông vào mũi, giết sạch trơn Bán Tổ là ít nhất hơn mười người bị chém!

Trên đại lục Trường Sanh, Thiên Lôi trận này tiếp theo trận khác vang lên, gió tanh mưa máu điên cuồng giáng xuống, nhuộm đỏ khắp mắt đất Trường sanh. Cảnh tượng khác thường trong thiên địa làm mọi người thế gian kinh hoàng, tất cả quỳ mọp ở trong nhà mà dập đầu quỳ lạy.

Khắp đại lục đều lâm vào trong nỗi sợ kinh hoàng, phàm là người có chút kiến thức đều đã suy đoán ra rằng có nhân vật Chí Tôn đã ngã xuống.

Chỉ là. Lần này có phần quá mức kinh khủng. Thiên Lôi hết đợt này đến đợt khác, rốt cuộc có bao nhiêu đại nhân vật ngã xuống đây thì không người nào dám nói ra thành lời. Chỉ nghĩ tới thôi liền có cảm giác đáng sợ đủ làm cho người ta run rẩy.

Dị tượng làm cho người ta sợ hãi, tất cả tu giả đều lạnh toát tâm can. Chí Tôn Bán Tổ ngã xuống tập thể. Tương lai Đại lục Trường Sanh chắc chắn sẽ có cảnh gió tanh mưa máu.

Trên thế gian. Rất khó suy đoán đượcđang có chuyện gì xảy ra ở Thất Nhạc Viên. Căn bản không thể nào hiểu rõ chân tướng nên tất cả mọi người đều có cảm giác phảng phất như ngày tận thế đã tới.

Bên ngoài Thất Nhạc Viên, tất cả tu giả chính mắt nhìn thấy cảnh này thì cảm giác toàn thân như nhũn ra, sống lưng lạnh toát, toàn thân đều là mồ hôi lạnh. Hơn mười vị Bán Tổ đó, cứ như vậy mà ngã xuống giống như một cơn ác mộng.

Chỉ sợ… trên đại lục Trường sanh thì từ hôm nay Bán Tổ gần như tử tuyệt!

Nhiều người hận Tiêu Thần muốn nổi điên, không ít người đã để cơn tức uất nổi lên mà chết ngất.

Sợ hãi…. Phẫn nộ, kích động, khủng hoảng… Các loại tâm tình tràn ngập bên ngoài Thất Nhạc Viên.

Cuối cùng. Tiêu Thần mang theo Chiến Kiếm nhuộm máu quay lại, hắn vẫn đi tới hai người còn lại cuối cùng. Vốn đều là đại nhân vật trong giới tu luyện, vốn cũng là mục tiêu thúc đấy hắn đi tới. Nhưng giờ phút này hắn không hề mềm lòng, đúng là vẫn giơ Chiến Kiếm nhuốm máu lên.

Tay nâng kiếm hạ xuống, đại thánh Yêu Tộc Khổng Tuyên được xưng là không gì không tẩy trừ, không gì không phá nổi, là Ngũ Sắc Thần Quang Chiến Thiên hạ đã bị chặt đứt ngang thân. Máu tươi tóe ra nhuộm đỏ Thất Nhạc Viên. Vị nam nhân trong nam nhân này cũng vẫn ngã xuống.

Cuối cùng. Tiêu Thần đi tới trước người Lão Tử. Hắn nhìn người được xưng là nhân vật chỉ dưới Tổ Thần này, là Bán Tổ mạnh nhất. Tiêu Thần tâm lạnh như băng. Hắn không hề dao động tâm tình chút nào mà lạnh lùng vô tình lên tiếng: “Ta ngưỡng mộ Lão Tử trong truyền thuyết. Nhưng mà… Ngươi không bằng mình ở trong truyền thuyết. Chân thân kiếp trước của ngươi tại bình nguyên Ma Quỷ đã bị người ta lấy ma khí kinh khủng mà băm thành thịt nát, tám trăm năm khó có thể đoàn tụ hồn phách lại. Hôm nay lại bởi vì phong ấn bình nguyên Ma Quỷ bị phá vỡ mà vẫn thế, lại chém thân ngươi…”

“Nếu như ta lại xuất hiện ở thế gian, thực sự thuận theo tự nhiên….” Lão Tử lại mở miệng nói chuyện. Tuy bị giam cầm nhưng ngài vẫn có thể há mồm, thậm chí ngẩng đầu lên.

Nhưng lúc này Chiến Kiếm của Tiêu Thần đã bay đến. “Phốc” một tiếng, cảnh đẫm máu lại tái hiện, đầu Lão Tử bay đi.

Có lẽ người khác không nghe được âm thanh vừa rồi. Nhìn không rõ lắm đầu của Lão Tử trong chuyển động. Nhưng mà Tiêu Thần thật sự chú ý nghe được, thấy được. Chẳng lẽ vừa rồi Lão Tử đã phá sự giam cầm Kha Kha? Nhưng… tại sao ngài bị chém trúng đây?

Toàn bộ bị diệt!

Tất cả cường giả tiến vào Thất Nhạc Viên, toàn bộ bị tiêu diệt!

Thất Nhạc Viên, bãi tha ma Bán Tổ thần!

Gần hai mươi người, không dưới mười vị Bán Tổ, mấy con số đáng sợ như thế. Cảnh chém giết như thế nhìn thấy mà ghê người. Nó làm rung động mọi người, cũng chắc chắn sẽ làm rung chuyển khắp đại lục Trường Sanh.

Đồng thời khiến mọi người rung động thì cũng biết Tiêu Thần e là hẳn phải chết không nghi ngờ. Cơ hồ diệt sạch Bán Tổ khắp thiên hạ thì thực sự đã trở thành kẻ thù của cả thế giới.

Nhưng mà. Mọi người không thừa nhận cũng không được. Trước mắt Tiêu Thần đã thật sự là một nhân vật, không ngờ dám kiên quyết gọn ghẽ như thế mà hoàn toàn tiêu diệt tất cả Chí Tôn trong Thất Nhạc Viên, điều mà không người bình thường nào dám thực hiện.

Nhanh nhẹn nhẹ nhàng. Một con Hồ Điệp vỗ đôi cánh trong suốt long lanh bên ngoài Thất Nhạc Viên làm phát ra vô vàn trận xao động tinh thần: “Thánh nhân bất tử, đạo tặc không ngừng. Bán Tổ tiêu vong, thiên địa trọng sinh…”