09

Vật Trong Ao

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Sau đó, Ly hình thành thói quen ngày nào cũng phải sang bên ao kia một chuyến.

“Xin hỏi, ngươi đã phạm phải giới luật nào trên thiên đình?” Ly mở to đôi mắt hiếu kỳ vô tội, nhìn về phía Giao Long.

Giao Long cắn răng, “Liên quan gì tới ngươi!”

Ly vuốt móng, “Nhưng mà, bọn cá bên ao của ta rất muốn biết…”

“Liên quan gì đến bọn chúng?”

Ly gãi đầu, “Ta cũng không biết, nhưng mà bọn chúng rất thích buôn chuyện…”

Giao Long chán nản cựa mình, thế là vảy vàng lại bị cọ vào lưỡi kiếm và xiềng xích, máu đỏ loang ra cả một vùng.

Ly cau mày, rụt người về phía sau, “Bọn cá bên chỗ chúng ta nói rằng, ngươi bị trừng phạt không phải vì tội mưu phản hay lưu luyến trần tục…”

Giao Long nhìn nó, “Ồ… bọn chúng biết cũng nhiều đấy chứ…” Giọng nói có chút tán dương.

“Bởi vì…” Ngay lập tức, Ly lặp lại một lượt những gì mà tháp ư núi ư Cựu Kim Sơn ư. Sau đó, xiềng xích trên thanh trấn thủy kiếm lại phát ra tiếng động dữ dội.

“Ha ha… ngươi đừng nói nữa!… Ta rất dễ bị chuột rút đó!” Giao Long bất mãn.

“Chuột rút?” Ly không hiểu.

“Bị trói thành thế này, cứ động đậy lung tung đương nhiên sẽ bị chuột rút!”

“Tại sao lại bị trói thế này?”

Giao Long bất lực thở dài, “Được rồi, nói với ngươi cho xong đi, phiền phức chết được!” Nó lơ đãng nói, “Trước đây, ta cũng là thủy quan. Có một lần đi Đông Hải đấu với một đồng liêu. Nhưng mà, ở thủy vực ta quản lý có hai con yêu tinh làm loạn, dẫn đến cả một thị trấn bị ngập. Quan trên truy cứu ra tội tự ý rời bỏ cương vị, lơ là chức trách, lại còn tư đấu với đồng liêu, nên trở thành như thế này… Hiểu rõ chưa?”

Ly gật đầu, “Ta có thể hỏi được không? Tại sao lại đi tư đấu?”

“Tại sao à?” Trong đôi mắt của Giao Long ánh lên một cảm xúc lạ lùng, “Bởi vì nhàm chán, đại khái…”

“Nhàm chán?” Ly thận trọng suy nghĩ, hình như nó chưa từng cảm thấy nhàm chán, sự hỗn loạn của đám tôm cua cá trong ao không cho nó có thời gian nghĩ đến chuyện đó.

“Sau này ngươi không được đến đây nữa!” Giao Long bỗng nhiên uy hiếp.

“Hử?” Ly trợn trừng mắt.

“Lần nào cũng nói chuyện vớ vẩn, khiến ta bị chuột rút!” Giao Long quay đi, nói.

“…”

Ly trở về ao, kể lại với quần yêu những điều mình đã được nghe.

“Ồ… tư đấu à…” Cá Quả và Cá Chép cảm thán.

“Ồ… nói đến việc đó, ta đã từng…” Cá Nheo vuốt râu, lên tiếng.

“Haizzz!!!”

“Hai con yêu tinh làm loạn lúc đó là thanh xà và bạch xà… Bạch xà bị nhốt nhốt nhốt… trong tháp Lôi Phong ở thôn bên cạnh…” Cá Nheo giải thích.

“Tháp? Thế có nghĩa là bạch xà đó còn lưu luyến chốn trần gian…” Cua có vẻ hiểu ra.

“Hồ Ly, ngươi phải cẩn thận đó…” Quần yêu cùng hướng về phía Hồ Ly đang ở trên bờ nói.

Hồ Ly vẫn đang quay nhìn trên trời, “A… nếu như Ly Du ca ca đích thân xuất mã, ta xin tình nguyện…”

“Sư phụ chẳng thèm để ý đến ngươi…” Thính Thông ở ngay bên cạnh thở dài hắt một gáo nước lạnh.

“Tiểu quỷ thối! Ngươi có ý gì thế hả? Muốn đánh nhau à?” Hồ Ly giơ móng vuốt đầy những lông lên, sừng sỏ.

“Sợ ngươi à?!” Thính Thông không chịu yếu thế.

Đúng lúc một người một hồ ly đang tranh cãi quyết liệt, Ly vừa ngắm lá trúc rơi, vừa thở dài.

“Sao thế?” Tôm Sông hỏi.

“Giao Long bảo ta từ nay không được qua ao bên đó…” Ly ngóc đầu, nói giọng bất lực.

“Vì sao? Các ngươi đều họ rồng, là bạn mà.” Cua lên tiếng.

“Giao Long bảo vì ta nói chuyện lung tung nên nó bị chuột rút.”

“Chuột rút à?” Cá Nheo bơi qua, “Đó là vì thiếu canxi đó!”

“Làm thế nào bây giờ?” Ly chớp mắt hỏi.

“Ăn cá!” Cá Quả đáp ngay.

Ngay lập tức Cá Chép quẫy đuôi sang, “Ngươi chính là cá đó!!!”

“Nhưng mà…” Cá Quả nước mắt lưng tròng, “Thiếu canxi thì phải ăn…”

“Ai da…” Cá Chép lại quẫy đuôi qua.

Tôm Sông khinh bỉ nhìn tình cảnh trước mắt, sau đó hỏi rất lý trí, “Nó bảo ngươi nói năng lung tung à? Ngươi nói những gì?”

Ly đáp vẻ vô tội: “Ta chỉ kể lại những lời của Lão Niêm và Hồ Ly cho nó nghe thôi… tại sao nó lại bị chuột rút?”

Quần yêu trở nên yên tĩnh, sau đó cảm động đáp: “Hóa ra không phải tất cả bọn rồng đều nghe không ra…”

Ly vẫn không hiểu, nó vuốt móng, mở to đôi mắt vô tội.

“Không sao, không sao, ngươi vẫn có thể tiếp tục qua đó…” Cá Nheo tổng kết.

“Thật không?” Ly bán tín bán nghi.

“Thật mà.” Quần yêu đồng thanh đáp.

Trong đôi mắt của Hồ Ly ánh lên một sự xúc động, “Aiz, việc này khiến ta nhớ lại năm đó mình và Quý Du ca ca ở bên nhau, nam nhân có đôi khi không chịu thẳng thắn…”

“Ha ha… Lại nói chuyện thẳng thắn, ta đã từng…”

“Lão Niêm! Đừng có chuyển chủ đề!!!”