08

Vật Trong Ao

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Rất lâu sau đó, Cá Chép đột nhiên hét lên một tiếng: “Trời ơi, Ngu Si đâu rồi? Các ngươi có ai nhìn thấy Ngu Si không?”

Lúc này mọi người mới nhớ ra, đã lâu lắm rồi họ không nhìn thấy Ly.

Quần yêu nghị luận rầm rầm, trong đó không ít kẻ nghi ngờ Bạch Ly đã phát giác ra vấn đề ở cái tên của mình, nên giận dỗi Cá Chép và Cá Quả mà bỏ đi.

Nhưng thực sự là, Ly đã chuồn sang cái ao to bên cạnh.

Ao bên cạnh to hơn, sâu hơn. Nghe những yêu tinh bên đó nói, hình như dưới đáy ao này có thứ gì đó hình thành nên một bức tường ngăn cản không cho một con cá nào bơi qua.

Ly khó nén khỏi lòng hiếu kỳ, nó biến thành hình rồng, bơi thẳng sang bên đó, rồi nhẹ nhàng xuyên qua bức tường vô hình. Cũng vào lúc xuyên qua bức tường, nó ngửi thấy mùi tanh của máu, máu rồng.

“Xin chào.” Ly nhìn thấy thanh kiếm trấn thủy to lớn ngay trước mặt, cả con giao long màu vàng đang bị xích bằng một sợi dây to đùng trên thanh kiếm.

Giao Long mở mắt, nhìn thấy con ly trước mặt, rồi lại nhắm mắt lại, vẻ thiếu kiên nhẫn.

“Này, ta là thủy quan ở ao bên cạnh.” Ly thận trọng bổ sung, “Ta tên là Bạch Ly…”

Ly chưa nói xong, đã nghe những âm thanh của xiềng xích trên trấn thủy kiếm.

Giao Long mở mắt, nhìn thẳng vào nó, “Cái gì?”

“Ta là Bạch Ly.” Ly suy nghĩ thật kỹ, cảm thấy mình nhớ không nhầm, “Bởi vì ta là long ly màu trắng…” Nó nhắc lại và bổ sung.

Cả người Giao Long hơi run lên, lưỡi kiếm sắc nhọn lại cứa vào da thịt, mài vào vây của nó. Máu đỏ vây vàng trôi theo dòng nước đến trước mặt Ly, khiến nó bất giác lùi ra phía sau, tránh đi.

“Ai đặt tên cho ngươi?” Giao Long lắc lư cái đầu của nó trên thanh kiếm, như không hề có việc gì xảy ra.

“Trước đây rồng trên thiên cung đều gọi ta như vậy.” Ly nhìn cơ thể đầy thương tích của Giao Long, bất giác lại tiến gần.

“Bọn chúng vẫn ức hiếp người ta như thế.” Giao Long bất mãn hừ một tiếng.

Ly nghiêng đầu, không hiểu lắm. “Nhưng mà, bọn cá ở ao bên kia cũng gọi ta như thế. Bọn chúng bảo cái tên này rất hay.”

Ánh mắt của Giao Long trở nên sắc bén, “Ngươi là thủy quan mà! Sao để bọn tiểu yêu đó bắt nạt như thế!” Sự phẫn nộ khiến cho thanh trấn thủy kiếm sắc bén lại cứa vào da thịt.

“Ngươi, ngươi đừng có xúc động…” Ly lo lắng nói.

Giao Long lập tức nghiêng đầu: “Ai xúc động. Hừ, cũng là tộc rồng với ngươi, ta thực sự cảm thấy mất mặt!”

Ly cuộn mình, lặn xuống dưới đáy ao, “Bọn họ đều nói như vậy… Tại sao nhỉ?”

Giao Long thở dài não nề, “Ngu si!”

“…” Ly vẫn không hiểu, nó ngẩng đầu lên, nhìn về phía con giao long vây vàng đang không ngừng điều chỉnh tư thế của mình, để thanh trấn thủy kiếm không đâm vào những điểm trọng yếu trên cơ thể. Sau đó, nó nhẹ nhàng nói một câu, “Ta cảm thấy, ngươi sẽ không ức hiếp ta…”

Sau khi nghe hết sự tình, vẻ mặt quần yêu trở nên nghiêm túc.

“Ồ, ta biết rồi! Con giao long đó chính là Chu Xử trừ tam hại!” Cá Chép nói vẻ tỉnh ngộ.

Cá Nheo lắc đầu, “Trẻ nhỏ không hiểu chuyện, Chu Xử ở thôn bên cạnh…”

“Ồ, ta nghe sư phụ nói, nơi đó nhốt một con giao long, hình như vi phạm phải giới luật trên thiên đình.” Thính Thông ngồi bên bờ ao suy nghĩ một lúc, lên tiếng.

“A… Thế sư phụ ngươi có bao giờ nhắc đến ta không?” Vẻ mặt vô cùng si mê, Hồ Ly nhào tới hỏi.

“Ngươi nằm mơ đấy à!” Thính Thông khinh bỉ châm biếm.

“Thế, giới luật thiên đình là thế nào?” Cua hiếu học vung càng hỏi.

“Nhiều lắm, mưu đồ phản nghịch, phạm thượng, cấu kết yêu ma, trộm cắp tiên thảo, chiếm núi xưng vương…” Tôm Sông thở dài, kể một loạt như con người lúc gọi đồ ăn.

“Còn có một tội nặng nhất…” Tôm Sông lim dim mắt.

Quần yêu thở dài, sau đó đồng thanh lên tiếng: “Lưu luyến cõi trần tục…”

“Lưu luyến cõi trần tục? Tội rất nặng sao?” Ly gãi đầu không hiểu.

“Rất nặng! Nghĩ xem, nào là thất tiên nữ, tam thánh mẫu, có ai là không phải chịu khổ sở?” Tôm Sông lắc đầu.

“Đâu chỉ riêng với thần tiên, mà ngay cả với yêu tinh cũng là trọng tội.” Cá Chép bổ sung.

“Nghe thấy chưa hả?” Thính Thông cười tít mắt nói với Hồ Ly.

Hồ Ly quay đi, nhìn lên bầu trời, “Tình yêu có thể chiến thắng tất cả…”

“Xì…” Quần yêu lại đồng thanh.

“Thế, thế con Giao Long đó đã phạm phải điều luật gì?” Ly vẫn hiếu kỳ.

“Lưu luyến cõi trần tục?” Cá Chép và Cá Quả nhìn nhau.

“Không thể nào…” Cá Nheo quẫy đuôi, “Pháp lệnh trên thiên đình vô cùng đơn giản, tội mưu phản sẽ bị bắt lại, giáng xuống làm người phàm, tội lưu luyến cõi trần tục, nhiều lắm là bị núi này, hay là tháp này đè lên người, đâu phiền phức đến mức bị xích vào trấn thủy kiếm…”

“Ừm…”

“Theo ý ta thì nên mang Cựu Kim Sơn ra để đè…” Vẻ mặt Hồ Ly đầy khao khát.

“Đó là cái gì?” Ly không hiểu.

“Ha ha… nói đến Cựu Kim Sơn, ta đã từng…”

“Lão Niêm! Đừng có chuyển chủ đề!”