Chương 968 – Nhất lộ đào vong (Trên đường tháo chạy)

Thất Giới Truyền Thuyết

Đăng vào: 2 năm trước

.

Người dịch: Diamondismail

Bắc hải Long vương nói:

– Được, không thành vấn đề.

Nói rồi tay phải rút ra một viên ngọc châu đường kính khoảng một tấc, hơn nữa còn phát ra một chùm hào quang sắc xanh lam, nhẹ nhàng nâng nó lên.

Lập tức, viên ngọc châu đó lớn lên gấp mười lần, một luồng hào quang sắc xanh lam có sức mạnh rung động phát ra, chớp mắt đã ngưng đọng nước biển bốn bề đang xoáy tròn, khiến nó trở nên yên tĩnh lại.

Đến lúc này, dòng nước xoay tròn hùng dũng đã mất đi tác dụng, Quy trưởng lão năm người không còn e ngại, thuận lợi vượt lên phía trước.

Giây lát, năm người đến một thung lũng hình tròn, Quy trưởng lão bảo Bắc hải Long vương thu lại Định Hải thần châu, sau đó mới lên tiếng:

– Nơi này chính là vị trí trung tâm, Thiên Độc tuyệt trận bố trí xung quanh chúng ta. Trước hết, xin giải thích qua lai lịch của Thiên Độc tuyệt trận. Theo những gì ta biết được, Thiên Độc vô cùng độc. Tuyệt trận, chỉ là một loại hình dung, bởi vì vùng nước này vô cùng rộng lớn, dòng chảy ngầm phân bố dày đặc, sinh vật hải dương phía trên rất nhiều, cho dù là lớn nhỏ đều bị ảnh hưởng của nó, vì thế trận này khi phát động rồi hệt như lưới trùm hết cả đất trời, căn bản không thể nào tránh né, vì thế được mệnh danh là tuyệt trận.

Nghe xong những lời của ông, Đông hải Long vương nghi ngờ nói:

– Ý của ông nói chúng ta dùng chất độc để đối phó với những con thú to lớn khiếp người đó chăng? Như vậy có tác dụng không?

Quy trưởng lão thản nhiên nói:

– Đúng thế, chính là như vậy. Còn có tác dụng hay không thì cần phải thử qua mới biết được.

Hàn Ngọc Dương nói:

– Được, nếu đến rồi, hay là ông hãy nói qua một lượt làm sao mới có thể khởi động trận pháp này đi?

Quy trưởng lão nói:

– Khởi động trận pháp này thật ra vô cùng đơn giản, chúng ta chỉ cần đứng ở một vị trí thích hợp, toàn lực phát chưởng làm chấn động mặt đất, kịch độc chứa trong cơ quan sẽ bị rung động, sau đó tự động bắn ra, phối hợp với điều kiện địa lý đặc thù nơi này, phát động công kích có tính hủy diệt.

Hiểu được nguyên lý bên trong, Hàn Ngọc Dương không nói thêm nữa, lập tức bảo Quy trưởng lão phân phối phương vị năm người cho tốt, sau đó mới bắt đầu chờ đợi.

Cũng không biết là vận khí tốt hay vận khí kém, đợi chờ khoảng một giờ sau, một luồng nước chấn động từ xa ập đến với khí thế hùng dũng hệt như cuồng phong thổi qua, nhanh chóng truyền đến bên này.

Cảm nhận được tình hình này, Quy trưởng lão vội vàng nhắc nhở:

– Mọi người cẩn thận, nhớ không được kích động, chờ bọn chúng tiến hẳn vào trong khu vực nước xoay tròn rồi mới phát động.

Dứt lời, bốn người còn lại chưa kịp đáp trả, mây đen kịt liền bao phủ khắp cả vùng nước xoáy.

Nhìn thấy khí thế đó, năm người vẻ mặt kinh hãi. Đội ngũ to lớn như vậy, ít ra cũng có vài chục con thú lớn, điều này khiến ai nghe thấy cũng kinh hãi. Không kịp nghĩ gì nữa, năm người trước sau phát động, trong vùng nước biển đen ngòm, vô số làn đen nhỏ bé bắn ra bốn phía, bị nước biển hùng dũng kia cuốn đi, một số xâm nhập vào da của những con thú lớn, trước sau duy trì được giây lát.

Rất nhanh, tiếng rống điên cuồng vang vọng trong nước biển, không ít con thú lớn trúng phải kịch độc, miệng phát ra những tiếng gào thét rung trời, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ một lúc liền thấy mười sáu con quái thú hình dáng không tới một trượng xuất hiện trước mắt năm người.

Bốn bề, còn có chín con thú lớn chưa bị trúng độc, bọn chúng hệt như mây đen trên trời, to lớn mà lại hung tàn, không ngờ chỉ chớp mắt đã nuốt lấy mười sáu con quái thú bị thu nhỏ lại kia.

Vừa hành động đã tiêu diệt được mười sáu con thú lớn cổ xưa, mấy người Hàn Ngọc Dương hưng phấn vô cùng, đây có thể nói là chương huy hoàng nhất của Hải vực, cho dù Hải Hoàng ngày đó cũng chưa từng làm được.

Nhưng sau khi vui mừng, năm người bắt đầu lo lắng, lần này nhờ vào sức mạnh của Thiên Độc tuyệt trận, tiêu diệt được không ít thú lớn, nhưng còn lại những con thú kia, làm sao mới được đây?

Trong lúc suy tư, một tiếng gào lên khiến năm người tỉnh lại. Chỉ thấy trên đầu một con quái thú to lớn hình dáng như cá hổ kình, mơ hồ có một bóng người nhỏ bé, hai mắt âm độc mà lại tàn khốc, toát ra sát khí vô cùng.

– Ồ, không ổn rồi, đó chính là Địa Âm Tà Linh!

Một tiếng hô kinh hoàng phát ra từ Quy trưởng lão, trong năm người ở đây, ông là người duy nhất đã từng gặp qua Địa Âm và Thiên Sát, vì thế vừa thấy liền nhận ra ánh mắt tàn khốc đó.

Hàn Ngọc Dương nghe vậy biến sắc, vội vàng nói:

– Chạy nhanh, chậm trễ không được!

Nói rồi thần kiếm trong tay đằng không, hóa thành một thanh kiếm bảy màu to lớn chừng ba trượng, đỡ lấy thân thể năm người nhanh chóng bỏ chạy.

Phía sau, con thú lớn gào lên giận dữ, dẫn tám con thú lớn còn lại nhanh chóng đuổi theo không tha, tốc độ của chúng nhanh đến kinh người. Đứng trên thần kiếm, Hàn Ngọc Dương toàn lực thúc động chân nguyên trong cơ thể, khiến thần kiếm của ông hệt như một vệt sáng, bay lượn qua lại trong nước biển né tránh truy kích của những con thú lớn kia.

Đồng thời, Hàn Ngọc Dương trầm giọng nói:

– Hiện nay chúng ta không về được Đông hải, mọi người nói xem đi nơi nào là tốt nhất?

Bốn người không nói, vấn đề này không dễ dàng đáp được.

Rất lâu sau, Đông hải Long vương mở miệng nói:

– Xem như vậy, Địa Âm Tà Linh kia không bao giờ bỏ cuộc, chi bằng chúng ta tiến thẳng về Ma Thánh phong, mượn tay hắn phá hủy nơi tà ác kia là tốt hơn.

Hàn Ngọc Dương chần chừ một lúc, gật đầu nói:

– Cũng được, coi như làm một việc tốt cho Hải vực.

Nói rồi chuyển phương hướng, hướng thẳng về phía Ma Thánh phong.

Ma Thánh phong ở trong Nam hải, cự ly cách khu vực nước xoáy không xa, Hàn Ngọc Dương chỉ tàn khoảng hai nén nhanh đã dẫn bốn người đến nơi này. Do nơi này đảo rất nhiều, nước biển hơi nông, năm người Hàn Ngọc Dương cuối cùng đã phóng ra khỏi mặt nước lên trên không.

Phía sau, Địa Âm Tà Linh cười âm lạnh không ngừng, không những vượt ra khỏi mặt nước, còn sai khiến thú lớn trong nước truy kích, chỉ giây lát đã đến bên ngoài Ma Thánh phong.

Thu lại thần kiếm, Hàn Ngọc Dương nhỏ giọng nói:

– Bốn mươi tám đảo này là một trận pháp, chúng ta trước hết mượn nơi này để ẩn thân, né tránh giao tranh chính diện với Địa Âm Tà Linh.

Nói rồi dẫn bốn người bắn mình đi nhanh chóng, xuyên qua lượn lại chỉ một lúc đã biến mất không còn thấy.

Giữa không trung, Địa Âm Tà Linh bật cười lạnh lùng tàn khốc, trong miệng phát ra một tiếng cười dài, chín con thú lớn trong nước phân tán thành một đường, chớp mắt đã bao vây hoàn toàn các đảo nhỏ.

Nhưng đúng lúc đó, ở vùng quanh Ma Thánh phong đột nhiên vọng lại những tiếng rống lớn, vô số quái thú hình dáng to lớn hiện lên trên mặt nước, gầm lên khiêu chiến với chín con thú khổng lồ hơn chung quanh. Cảnh tượng này khiến người ta bất ngờ, ít ra năm người Hàn Ngọc Dương cũng không ngờ được.

Giữa không trung, Địa Âm Tà Linh bật cười khinh bỉ, miệng rít lên một tiếng ngắn, liền thấy một con thú lớn to như một ngọn núi gào lên điên cuồng, tiếng gào giận dữ rung trời tạo nên sóng biển ào ạt, dòng khí nhanh chóng lập tức khiến một đảo nhỏ trước mắt như được đổ một bình nước.

Kinh hãi nhìn cảnh tượng này, Quy trưởng lão than thở:

– Sức mạnh đáng sợ, so với bọn chúng ngày đó còn mạnh mẽ hơn.

Đông hải Long vương cười khổ sở nói:

– Đó là ngày trước, thời gian trôi qua mấy ngàn năm rồi, bọn chúng làm sao lại không hơn ngày trước đây? Nhưng ta có một điểm hiểu không được, Địa Âm Tà Linh tuy lợi hại, nhưng hắn vì sao có thể khống chế những con thú lớn cổ xưa kia vậy?

Bắc hải Long vương nói:

– Ai biết được điều đó đây? Hay có lẽ sinh ra hắn đã có năng lực này, nếu không tại sao lại đối phó khó khăn như vậy?

Hàn Ngọc Dương trầm ngâm nói:

– Ta đoán không thể như vậy được, với sức mạnh của những con thú lớn cổ xưa này, hoàn toàn không yếu hơn Địa Âm Tà Linh. Hắn có thể khống chế mấy con thú lớn trước mắt, rất có khả năng chỉ là một loại ngẫu nhiên, hoàn toàn không chắc chắn.

Đại trưởng lão của Lưu Li cung nói:

– Lúc này nói những chuyện đó cũng vô dụng thôi, hay là chúng ta nghĩ xem phải rời đi thế nào. Một khi những con thú lớn đó hủy được nơi này, chúng ta không nơi nào ẩn thân được, phải liều mạng với Tà Linh không có được phần nào thắng được.

Nghe vậy, Hàn Ngọc Dương nói:

– Trước mắt tạm thời không gấp, chờ khi tình hình không ổn chúng ta liền lẻn xuống nước tùy lúc bỏ chạy.

Đông hải Long vương lên tiếng:

– Lúc này cũng chỉ có thể làm vậy. Được rồi, hay là chúng ta xem qua, cuộc chiến khó gặp của những con thú lớn.

Đưa mắt nhìn những con thú lớn, năm người phát hiện bốn phía Ma Thánh phong có hơn vài trăm con thú lớn. Tuy hình dáng của bọn chúng chỉ chừng một phần mười những con thú khổng lồ cổ xưa, thậm chí chỉ một phần hai mươi, nhưng sức mạnh bọn chúng biểu hiện cũng khiến người nghe khiếp đảm.

Lúc này, trong số vài trăm con thú lớn, một con rồng máu hình dáng to lớn gào thét giận dữ, phát ra mệnh lệnh công kích.

Lập tức, nước biển dâng sóng, vài trăm con thú lớn phân thành chín tổ, từ những hướng khác nhau phát động công kích mãnh liệt chín con thú khổng lồ kia.

Những con thú lớn này không biết vì sao không chút sợ hãi những con quái vật khổng lồ trước mắt, ngược lại tỏ ra vô cùng hưng phấn, như phát cuồng xông thẳng đến. Cứ vậy, một cuộc đại chiến nguyên thủy nhất bộc phát.

Kinh hoàng nhìn cảnh tượng máu chảy thịt rơi trước mắt kia, Hàn Ngọc Dương cau mày nói:

– Từ trước đến giờ chưa từng nghe nói Ma Thánh phong lại có bầy thú lớn nhiều như vậy, lẽ nào đây là nguyên nhân của việc uy chấn bảy hải của nó vài ngàn năm nay? Hơn nữa, nếu những con thú lớn này muốn trưởng thành to lớn đến như vậy, ngoại trừ tuổi đã rất lớn ra, còn cần có hoàn cảnh đặc biệt, lẽ nào nơi này còn chứa một loại bí mật nào đó?

Quy trưởng lão trầm ngâm:

– Theo ta biết, trước đây tám ngàn năm, Hải vực không có Ma Thánh phong. Nó hình thành khoảng chừng trước đây năm sáu ngàn năm, nhưng thực sự bị người biết được hẳn hơn ba ngàn năm trước. Lúc đó, Huyết Ma Thiên Cơ ở tại nơi này, nghe nói còn từng có một cao thủ nhân gian đến đó, nhưng không lâu sau người kia đã biến mất thần bí, cũng không biết quay về nhân gian hay đã chết rồi.

Hàn Ngọc Dương nói:

– Nói như thế, mọi thứ nơi này ngoại trừ Huyết Ma Thiên Cơ ra không có một người nào khác có thể giải thích được?

Quy trưởng lão nghĩ một lúc, gật đầu nói:

– Chắc là như vậy.

Bắc hải Long vương không cho là vậy lên tiếng:

– Đừng quên, ngoại trừ Huyết Ma Thiên Cơ còn có một Thánh Tâm Tiên Đồng. Ta nghĩ hắn nhất định biết được.

Quy trưởng lão lắc đầu đáp:

– Từ trước đến nay, ta chưa từng thấy qua Thánh Tâm Tiên Đồng, Hải vực có ai đã từng gặp qua hắn chưa?

Bắc hải Long vương sửng sốt, nghi ngờ hỏi:

– Ý của ông nói là Thánh Tâm Tiên Đồng chỉ là truyền thuyết mà thôi?

Quy trưởng lão trầm giọng nói:

– Ta nghĩ, điều này rất có khả năng là do Huyết Ma Thiên Cơ để đỡ cô đơn mà cố ý tạo ra như vậy. Nếu thế, một số người có điều yêu cầu mà đến đây, vừa đúng là đối tượng để bà ta đùa bỡn mà thôi.

Đông hải Long vương tán thành:

– Suy đoán này rất có lý. Nhưng chúng ta biết những điều này để làm gì đây?

Một lời này hỏi tất cả, ai cũng không cách nào trả lời. Nhưng lúc này một tiếng gào phẫn nộ của một con thú lớn cổ xưa vang lên lập tức thức tỉnh năm người.

Nhìn về phía phát ra âm thanh, năm người kinh ngạc phát hiện một con thú khổng lồ cổ xưa sau khi tiêu diệt được hơn hai chục con thú lớn, không ngờ đã chết trong miệng của những con thú lớn còn lại, hóa thành bữa cơm cho bọn chúng.