Chương 512 – Chí cường đối quyết (Quyết đối đầu mạnh mẽ)

Thất Giới Truyền Thuyết

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch giả: Các nhà tài trợ

Chính giữa trán của đầu tượng, một ma chú đen ngòm phát sáng, lấp lánh quang mang trong thật tà mị, phảng phất như con mắt tâm linh, khiến người ta có một cảm giác quái dị. Trong miệng của đầu tượng, một ngọn lửa màu đỏ sậm đang liên tục thay đổi hình dạng, phối hợp với toàn bộ ma mang tối đen âm u đó khiến người ta như rơi vào mộng cảnh, mọi thứ đúng là khó mà tin được, dường như đang thật sự nhìn thấy ác ma.

Nhếch mép cười, đầu tượng này lộ vẻ vô cùng âm trầm, rồi lạnh lùng tàn khốc cất tiếng:

– Lục Vân, đây là ngươi ép ta. Hôm nay nếu như nhất định phải quyết sống chết, ngươi hãy nếm thử pháp quyết tối lợi hại của ta… Hỗn Độn Ma Não!

Còn đang nói, vòng ánh sáng bên ngoài ma não đã tự động tản ra, dùng thế gọng kềm vây khốn Lục Vân vào giữa.

Ngay sau đó, con mắt ma lấp lánh loé ra quang mang sắc đỏ sậm và xanh sậm tựa như hai xúc tu bám chặt trên kết giới phòng ngự của Lục Vân, không cho chàng một cơ hội chạy thoát. Đã hoàn tất mọi thứ, ngọn lửa trong miệng ma não bắt đầu phát sáng đạt đến một mức độ nhất định đột nhiên hóa thành một quầng lửa rực rỡ nhằm thẳng vào ngực Lục Vân.

Lục Vân nhanh chóng phát ra Ý Niệm Thần Ba để phân tích tình hình trước mắt. Chàng rất kinh ngạc khi phát hiện lực công kích của thứ ma não này rất kỳ quái, không những không tìm được một chỗ sơ hở, mà đồng thời cũng không thể tìm ra bất kì phương pháp phòng ngự nào, một thân pháp quyết trên người chàng lúc này đều trở nên vô dụng. Nguy hiểm đến gần, Lục Vân vẫn không hề hoảng hốt, chàng vẫn vận dụng tốc độ vận chuyển cao của Ý Niệm Thần Ba trong não mình để phân tích tại sao Hắc Ám tôn chủ lại có khả năng làm được như vậy.

Kết quả nhanh chóng xuất hiện, chỉ có điều lại khiến cho chàng kinh ngạc chấn động. Bởi vì chàng phát hiện Hắc Ám tôn chủ lần này thật ra đã thi triển một pháp quyết vô cùng đáng sợ. Cái đó cũng tương tự những người tu đạo trong hoàn cảnh không còn cách nào khác, thi triển thuật hủy diệt hồn phách, đó là một loại pháp quyết cấm kị.

Hiểu rõ quyết tâm đánh đến cùng “không sống tức chết” của Hắc Ám tôn chủ, trong đầu Lục Vân xoay chuyển nhanh chóng, bản thân mình phải làm thế nào mới có thể đón tiếp chiêu này, phải thế nào mới có hy vọng tiêu diệt hắn đây?

Thời gian càng lúc càng gấp rút, dưới tình huống này Lục Vân lại không thể nghĩ ra được biện pháp như thế nào, mắt chàng bất ngờ hiện lên chút tàn nhẫn, hai tay chắp chữ thập trước ngực, nhanh chóng chuyển biến thành thủ thế trông cổ quái, khí tức toàn thân đột biến, một luồng sức mạnh hủy diệt phát ra từ sâu thẳm trong thân thể chàng.

Mọi việc nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh. Khi thế công của ma não đến bên mình, Lục Vân bỗng nhiên mở trừng đôi mắt, toàn thân quang mang đen kịt lóe lên phù chú màu đen, theo sự khống chế của chàng hội tụ trên đỉnh đầu, trông xa xa tựa như một đóa hoa đen tuyền.

Hoa im lặng nở, kỳ quang lóe lên. Đúng lúc đó, một tiểu đao đen tuyền khắc đầy bùa chú từ trong nhụy hoa bay vụt lên trời, mỗi lần bay lên được một khoảng cách nhất định lại xoay vòng chín lần, tiếp đó lại xoay ngược lại chín lần, xuôi ngược cứ liên tục nhau, các dạng quang phù đan xen với nhau thành tấm lưới, các quang điểm trên từng vùng bề mặt lại hình thành một trận đồ ngôi sao phức tạp, phát ra những luồng sáng biến hóa bất định hợp thành một khu vực đặc thù.

Trong lưới ánh sáng, hắc mang của tiểu đao đen tuyền đó không ngừng co duỗi, có lúc hóa rồng bay lên, có lúc như tia chớp phá không, âm thanh lớn dần vang ra bốn phía, phát tán lực hủy diệt vô cùng. Xung quanh, một vùng u tối từ trung tâm là Lục Vân nhanh chóng lan rộng, chốc lát đã bao trùm phương viên trăm dặm, khiến cho toàn khu vực trở nên đen tối, mù mịt.

Trong bóng tối, một quang long tựa như có thực thể xoay tròn bay lên không trung, kéo theo mây gió xung quanh tung hoành đan xen trong một vùng nhất định. Khi đã đạt đến một mức độ định sẵn, toàn thân quang long đang phát ra ánh sáng đen tuyền lại lóe lên kỳ quang, lập tức để lộ ra hình dạng thật của nó.

Nhìn xa xa chỉ thấy như một cột khí đen như mực, xung quanh có chín phi long hình dạng khác nhau đang bay lượn. Khi chín con phi long hợp lại, từ trên đỉnh một tiểu đao phát ra khí tức hủy diệt khôn cùng được nâng lên. Toàn thân tiểu đao này lóe sáng, hắc mang trên thân đao biến hóa co duỗi cùng liên kết với khí mạch xung quanh. Mỗi biến hóa dù nhỏ cũng có khả năng gây nên phản ứng tương ứng ở chung quanh làm cho không gian hắc ám méo mó biến hình, ẩn chứa một lực lượng có khả năng hấp thụ vạn vật.

Đột nhiên, ánh sáng phát ra xung quanh cột khí giảm đi, liền đó tiểu đao trên đỉnh lại toả sáng rực rỡ, một thanh đao cực mạnh vút thẳng lên bầu trời, trong một sát na mắt thường khó có thể phân biệt được đã xảy ra hàng vạn lần biến hóa, cuối cùng chỉ thấy cột ánh sáng đó bỗng nhiên phình to ra với tốc độ ánh sáng bắn ra chung quanh, vô số những thanh đao có lực hủy thiên diệt địa tràn ngập trời đất.

Ở chân trời, vẻ hôn ám biến thành quỷ dị. Lúc đó, cả thế giới phảng phất đều rơi vào hắc ám, mọi thứ đều làm người ta cảm thấy vô cùng khó tin.

Trong chiêu cuối cùng, Lục Vân khi đối mặt với pháp quyết mạnh nhất của Hắc Ám tôn chủ – Hỗn Độn Ma Não, đã thi triển “Diệt Hồn đao” đang ẩn giấu thâm sâu, lấy chân khí toàn thân làm cơ sở để tung ra một chiêu huỷ diệt.

Sự biến hóa của các luồng sáng dẫn đến sự chú ý của những người đang giao chiến. Khi khắp nơi hóa thành một màn đêm âm u đen tối, ngoài Trần Ngọc Loan và Tam Nhãn Long Lang vẫn đang tiếp tục giao đấu ra, bảy người còn lại đều biến sắc sợ hãi, ánh mắt kinh sợ tìm kiếm thân ảnh của Lục Vân và Hắc Ám tôn chủ, cố gắng nhìn cho rõ trận đấu tuyệt thế này.

Từ xa, Không Linh điểu vẫn đang đứng bàng quan xem xét trận đấu. Khi cảm nhận được ảnh hưởng của khí tức hủy diệt trong cơ thể của Lục Vân, nó nhịn không được nữa kêu lên một tiếng thân thiết, phảng phất như một cơn gió lớn thổi qua làm không gian vẩn đục hiện rõ ra hơn. Thấy vậy, Tứ Linh thần thú ngửa cổ gầm lên một tiếng dài, âm thanh gào thét uy hiếp thiên địa lập tức áp chế hẳn tiếng kêu của Không Linh điểu, vì vậy khí tức thánh khiết đó trong chớp mắt đã biến mất.

Hành động của hai con dị thú dường như là vô ý, nhưng đối với Lục Vân đang giao chiến lại có một ý nghĩa rất quan trọng.

Trước tiên, Không Linh điểu đó là một vật thánh linh trong truyền thuyết của phật gia. Nó có khả năng phát ra âm thanh chuyển hóa tà ác thế gian, chính là khắc tinh của mọi thứ tà ác. Lục Vân một thân mang vô số pháp quyết, lúc này, khi không cách khác, chàng bắt buộc thúc động Diệt Hồn đao trong cơ thể, lực huỷ diệt này có thể nói trái ngược với lòng từ bi của phật gia. Vì vậy Không Linh điểu kêu lên, âm thanh đó liền khống chế được uy lực của Diệt Hồn đao, khiến cho sức mạnh tiến công của chàng có phần yếu đi.

Tuy nhiên, khi Không Linh điểu kêu lên, mặc dù có ảnh hưởng nhất định đế tiến công của Lục Vân, cũng lại có ảnh hưởng như vậy đến Hắc Ám tôn chủ. Vì vậy cả hai bên đều không được lợi gì cả. Nhưng sau khi Tứ Linh thần thú gầm lên một tiếng, không những đã áp chế khí thần thánh của Không Linh điểu, mà còn tạo cơ hội cho cả Lục Vân và Hắc Ám tôn chủ thi triển toàn bộ sức mạnh của mình, khiến cho hai người bọn họ đều đồng thời tung ra một chiêu mãnh liệt nhất.

Dưới bầu trời u ám, quầng lửa phát ra từ trong miệng của Hỗn Độn Ma Não kèm theo quang hoa rực rỡ nhắm thẳng vào ngực của Lục Vân. Cùng lúc này, Diệt Hồn đao trên đầu Lục Vân biến ra ngàn vạn đao mang chói mắt lan tràn đến từng góc nhỏ, còn quang hoa rực rỡ phảng phất như thiên thể nổ tung, chớp mắt đã làm cho người ta chấn động run sợ.

Chiêu tấn công này không ai thấy rõ ràng bởi vì với tốc độ đó người bình thường không thể phân biệt được. Mọi người chỉ có thể dựa vào chân nguyên để tìm hiểu biết được sự mãnh liệt của trận chiến này, có thể nói là có một không hai từ trước cho đến mãi về sau.

Giữa bầu trời tối tăm, một vật thể phát sáng đang phát ra quang mang kì dị. Nhìn từ xa, bề mặt của nó có lửa đỏ bắn ra bốn phía, còn tốc độ di chuyển rất nhanh, khiến người ta có cảm giác như đang trong cảnh mộng. Tiếng sấm nổ sầm giữa trời, tia sét xuyên qua lại trong đêm tối. Giữa những chớp tắt, hai luồng khí thay đổi không ngừng va chạm vào nhau cực nhanh, chỗ tiếp xúc hoa lửa bắn tứ phía hình thành một dải ánh sáng đang di chuyển theo một quỹ tích nhất định.

Ở trung tâm của vụ nổ, hai tay của Lục Vân kết ấn trước ngực, đôi mắt trên khuôn mặt xám như tro vẫn rực sáng có thần, đang nhìn trừng phía trước một cách đầy hận thù. Quanh thân chàng, các loại màu sắc kì diệu với màu đen làm chủ đạo tạo thành quang tráo(lồng ánh sáng) phòng ngự do ba mươi sáu kết giới hội tụ, chống lại sự xâm nhập của lực hủy diệt đó.

Trên đỉnh đầu, ánh sang toàn thân Diệt Hồn đao vốn màu đen tuyền mạnh mẽ gai mắt đã biến sang đỏ như máu. Cùng lúc hủy diệt vạn vật, nó cũng đã nhiễm phải một ít khí huyết sát, làm cho thanh đao diệt thế lại tăng thêm mấy phần mỹ lệ.

Bên cạnh, hóa thân Hỗn Độn Ma Não của Hắc Ám tôn chủ giận dữ rống to rung trời, ma nguyên toàn thân cuồn cuộn khuấy động, thông qua miệng của ma não phát ra một lực nuốt chửng cả đất trời, đang từng bước tiến đến vùng ngực của Lục Vân. Chung quanh, ma mang hùng hậu cũng hội tụ phối hợp với tiến công của hắn, tầng tầng lớp lớp trói chặt quanh thân thể Lục Vân, mặc dù chỉ trong khoảnh khắc đã bị chấn tán nhưng ngay sau đó tụ lại như cũ.

Đang lúc giằng co, Hắc Ám tôn chủ thét lên một tiếng điên cuồng, chân nguyên lần thứ chín được nâng lên đến cực hạn. Đáng tiếc chiêu này tuy có làm cho toàn thân Lục Vân run rẩy kịch liệt nhưng lại không có kết quả rõ ràng. Cảm nhận lực hủy diệt của tiểu đao màu đen trên đầu Lục Vân đang ngày càng sắc bén, Hắc Ám tôn chủ giận quá hóa cuồng, hắn không thể nào ngờ được Lục Vân cuối cùng còn có một chiêu như vậy.

Thời gian trôi đi như chớp mắt, trong lúc đang suy nghĩ, tình hình giao chiến của hai người đã phát sinh biến hóa to lớn. Trên đầu Lục Vân, quang mang của Diệt Hồn đao càng ngày càng mạnh, ngàn vạn thanh đao sau khi chém nát mọi thứ trói buộc do Hắc Ám tôn chủ bố trí, đã dần dần hợp nhất trở lại, hình thành một thanh đao phá trời, lại có sắc thái đen thẫm hủy diệt, xuất hiện ngay trên Hỗn Độn Ma Não.

Trong cơn nguy cấp, Hắc Ám tôn chủ đã không còn đường rút lui, uy lực của Diệt Hồn đao khiến hắn không thể tin được, lại chuyển hắn từ chỗ nắm chắc phần thắng trong tay, lại rơi vào tuyệt cảnh.

Hướng lên trời phát ra một tiếng gầm phẫn nộ không cam lòng, Hắc Ám tôn chủ điên cuồng gào thét:

– Đáng chết, đáng chết thật! Không ngờ ta tung hoành Ma vực hơn nghìn năm nay, cuối cùng hôm nay lại bị rơi vào hoàn cảnh khốn khó như thế này. Lục Vân, ngươi thật tàn nhẫn, nhưng ta cũng không để cho ngươi cảm thấy dễ chịu đâu, ngươi hãy đợi đấy!

Trong tiếng gầm thét khủng khiếp, lưỡi đao hủy diệt đã đến nơi, lập tức Hỗn Độn Ma Não bị phá nát, hóa thành một vô số luồng khí đen âm u tràn ngập bốn phương.

Trong suốt quá trình này, Lục Vân cảnh giác nhìn mọi thứ xung quanh. Trong lòng chàng hiểu rõ đao này dĩ nhiên có thể chém tan mọi thứ, nhưng Hắc Ám tôn chủ không phải là người bình thường, liệu hắn có thi triển thuật nguyên thần phân thân để chạy trốn hay không thì rất khó nói. Nghĩ đến đây, Lục Vân không còn để ý đến cơ thể mệt mỏi không chịu nổi của mình nữa, hai tay phát động pháp quyết, Diệt Hồn đao trên đỉnh đầu lại bộc phát quang mang chói loà, lập tức chiếu sáng rõ trong đêm tối.

Ý niệm vừa thoáng qua, Lục Vân đã rất nhanh nắm bắt được khí tức quen thuộc, khóe miệng không khỏi lộ ra vài phần tàn khốc.

Kêu nhẹ lên một tiếng, Lục Vân nói:

– Diệt hồn xuất, quỷ thần tru. Kết thúc rồi, Hắc Ám tôn chủ.

Cơ thể suy nhược cố gắng thôi động pháp quyết. Lục Vân lúc này phảng phất như một ma thần, toàn thân lấp loáng ma mang quỷ dị, lôi kéo tất cả mọi thứ xung quanh về phía mình.