Chương 730 - Ma giáo chí bảo

Thất Giới Truyền Thuyết

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch giả: Các nhà tài trợ

Thái Phượng tiên tử bình tĩnh cười nói:

– Thiên, huynh quên rồi, trước đây chúng ta đã từng trải trận sinh tử, hôm nay lại khiến cho chúng ta ôn lại một lần cũng tốt.

Âu Dương Vân Thiên hiểu ý tứ của bà, gật đầu nói:

– Được, không kể sinh tử, cùng nhau tiến lên.

Nói rồi khí thế toàn thân tăng hẳn, cả người rực rỡ sắc thái khác thường, thản nhiên đối mặt mọi thứ.

Giờ phút này, khi nguy hiểm đến gần, một câu của Thái Phượng tiên tử đã kích thích hào khí vạn trượng của Âu Dương Vân Thiên, khiến cho ông đối mặt với cường địch Ma vực mạnh mẽ nhất cũng không một chút sợ hãi.

Gió núi lúc này nổi lên, mang theo hàn khí, giống như đang mô tả chuyện gì. Hôm nay, Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử gặp phải cao thủ Ma vực, bọn họ chỉ hai người đối địch với nhiều cao thủ, cuối cùng có thất bại chết đi, hay sẽ may mắn trốn thoát? Là chết cùng với nhau, hay phân tán tứ phía? Đối với hai người nam nữ khổ ải vì tình, định mệnh bọn họ như thế nào đây?

Đưa mắt nhìn hai người trước mắt, Ma Ảo tôn chủ trong lòng có chút buồn bã. Chuyện cũ của hai người đã thành truyền thuyết trong tu chân giới, cho dù là tôn chủ ở Ma vực, cũng đã từng hối tiếc cho tình cảm của bọn họ.

Hôm nay gặp nhau ở nơi đây, nói thật Ma Ảo tôn chủ tuyệt đối không có ý làm bọn họ bị thương, nhưng Ma Thiên tôn chủ đã bị ma hóa, lời của Ma Thiên tôn chủ là mệnh lệnh, tự mình không thể không tuân theo.

Dừng chân lại, Ma Ảo tôn chủ trầm giọng nói:

– Âu Dương Vân Thiên, ngươi đều thuộc về Ma đạo, nếu như ngươi quay đầu chuyển ý, ta có thể thay ngươi nói lại với Ma vương.

Âu Dương Vân thiên lạnh lùng thản nhiên nói:

– Ma cũng có đạo, lại không tà ác. Ý tốt của tôn chủ ta xin tâm lĩnh, mời ra tay.

Ma Ảo tôn chủ nhè nhẹ thở dài, gật đầu nói:

– Ngươi nói đúng, Ma cũng có đạo, tuyệt đối không tà ác. Chỉ có điều trong rất nhiều lần, thân chúng ta lại không thể do mình chủ động. Được, không nói điều đó nữa, ngươi cẩn thận đi, ta sẽ bắt đầu đây.

Từ đây vừa thốt ra, Ma Ảo tôn chủ thân hình biến hóa ngàn vạn, dùng tốc độ nhanh kinh người bố trí một bức tường sáng ảo ảnh bên ngoài thân thể Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử, vô số Ma Ảo tôn chủ từ bốn phương tám hướng trùng trùng xông đến, tình hình khiến người ta phải kinh tâm động phách.

Đồng thời, Ma thần Chích Thiên và Ma thần Khiếu Phong cũng phát động tiến công, hai người thi triển pháp quyết Ma tông “Tâm Dục Vô Ngân”, lại phối hợp với “Ảo Hóa Phân Thân chi thuật”, né tránh Âu Dương Vân Thiên, mục tiêu hướng thẳng đến Thái Phượng tiên tử. Bọn họ làm như vậy, nguyên nhân chủ yếu là cố kỵ đến “Diệt Ma toa” trong tay của Âu Dương Vân Thiên, thứ nữa là nhìn thấy Thái Phượng tiên tử đang bị thương, hy vọng có thể hạ được bà trước.

Đối mặt với tiến công của Ma tôn và Ma thần, Âu Dương Vân Thiên vừa phát xuất sóng dò xét thăm dò thế công của địch nhân, vừa múa tay phải lên, “Diệt Ma toa” đó dưới sự khống chế của ông phát xuất trên hàng trăm ngàn làn sáng đen sẫm, giữa chúng lại có phù chú cổ quái, hình thành một lồng phòng ngự bảo hộ cho Thái Phượng tiên tử và chính mình.

Phía sau, Thái Phượng tiên tử khi cảm nhận được ma khí đến gần, toàn thân lửa đỏ phát ra, đang tính đánh tan công kích của Ma thần, đột nhiên nghe Âu Dương Vân Thiên truyền âm thốt lên:

– Phượng, không cần phải lỗ mãng, nhanh chóng thu lửa đỏ muội mới phát ra, uy lực Diệt Ma toa của ta rất mạnh, chính là vật báu trấn giáo của Thiên Ma giáo, không những có thể diệt được ma, cũng đồng thời có thể diệt được thần, muội ngàn vạn lần không được đụng vào.

Thái Phượng tiên tử thất kinh, vội vàng thu hồi chân nguyên, cẩn thận lưu ý khắp xung quanh.

Bên ngoài, Ma Ảo tôn chủ rõ ràng biết được lợi hại của Diệt Ma toa, tuy ảo hóa thành vô số thân ảnh, nhưng đều không tiếp cận đến gần, chỉ đem tinh thần dị lực phân bố rộng khắp, từ bốn phương tám hướng phát động tiến công. Hai vị Ma thần là trợ thủ đắc lực của Ma Ảo tôn chủ, đều xuất thân từ Ma Ảo giới, tự nhiên được Ma Ảo tôn chủ nhắc nhở, vì thế cũng chỉ là hư trương thanh thế, chỉ dùng tinh thần công kích đến. Vì thế, cuộc chiến này lại giống như một mình Âu Dương Vân Thiên địch với ba người.

Vòng công kích thứ nhất chỉ là hành động thăm dò mà thôi, hai bên nhìn như kịch liệt, nhưng mọi người đều chưa thi triển toàn lực, hơn nữa sở học ai nấy đều là Ma tông pháp quyết, vì thế tương hỗ tiêu tán, kết quả tuyệt đối không rõ ràng.

Chỉ có điều dù gì Âu Dương Vân Thiên cũng chỉ một mình, đối mặt với ba đối tuyệt mạnh như vậy, áp lực cũng đặc biệt trầm trọng, may nhờ có Diệt Ma toa phát huy được tác dụng khắc chế, thế mới chống cự được tiến công bên ngoài.

Giữa không trung, Ma Thiên tôn chủ có chút không vừa ý, hừ giận nói:

– Làm gì vậy, đây mà là đối địch sao, không phải khiến các ngươi đến so cao thấp với hắn, ai lại ra lệnh cho các ngươi hạ thủ còn lưu tình vậy.

Ma Ảo tôn chủ ánh mắt lạnh lại, trong lòng có chút giận dữ chấn động, nhưng miệng lại thốt lên:

– Ma vương đại nhân, Diệt Ma toa lại có tên Ma Thiên toa, đó là binh khí của Ma, có sức khắc chế với với cao thủ Ma vực, nếu không năm xưa bọn họ cũng không dễ gì tung hoành trên nhân gian. Ma vực hôm nay, trừ Ma Vương giáp của ngài có thể chống cự được, chúng tôi một khi bị nó đánh bị thương, liền có thể bị hồn bay phách tán, lẽ nào Ma vương lại muốn khiến chúng tôi đi chịu chết?

Ma Thiên tôn chủ nghe vậy rất giận, bất quá trong lòng cũng hiểu được lời đó rất đúng, vì thế không vui thốt lên:

– Cho dù là như vậy, các ngươi cũng không thể công kích từ xa được sao? Mạnh nhất của Ma vực chính là công kích bằng tinh thần, với sức mạnh ba ngươi hợp lại, Âu Dương Vân Thiên cho dù tu vi không yếu, sao có thể kéo dài được lâu?

Ma Ảo tôn chủ đáp:

– Ma vương đại nhân yên tâm, vừa rồi chỉ mới là sơ chiến, chúng thuộc hạ chỉ muốn thử qua một lần hiệu quả phòng ngự của Diệt Ma toa. Bây giờ nếu đã hiểu biết nhất định, động thủ lần nữa tự nhiên không đơn giản như vậy.

Đồng thời, Âu Dương Vân Thiên cũng lợi dụng thời cơ nói với Thái Phượng tiên tử:

– Phượng, chút nữa muội phải cẩn thận, một khi nắm được cơ hội muội lập tức rời đi, huynh đi sau đoạn hậu.

Thái Phượng tiên tử lắc đầu nói:

– Không, nếu đi phải đi cùng nhau, muội quyết không muốn sống một mình cô độc.

Âu Dương Vân Thiên hơi cảm động, nhẹ giọng thì thầm:

– Lời này nếu được nói sớm vài trăm năm trước, chúng ta đã không phải như thế này rồi. Ồ … thôi, chấn chỉnh lại tinh thần, trước tiên ứng phó với quan ải khó khăn trước mắt rồi hãy nói.

Quay lại Ma Thiên tôn chủ, Ma Ảo tôn chủ liếc nhìn Âu Dương Vân Thiên, ánh mắt có chút phức tạp, nhẹ vẫy tay phát lệnh bắt đầu đợt tiến công thứ hai.

Lần này, đúng như Ma Ảo tôn chủ đã từng nói, công kích của ba đại cao thủ lập tức sắc bén hơn gấp bội, tần suất của tinh thần lực đã tăng từ mười vạn lần lên đến trên ba mươi vạn lần trong mỗi chớp mắt. Những tiếng rít lên chói tai, công kích bằng tinh thần vô hình hệt như những sóng điện của não, vút ra tung hoành đan xen, hình thành một vùng tập trung tinh thần dị lực rất nhiều, từng lúc phát sinh ra những vùng biến đổi khác biệt, chỉ vây chặt lấy Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử.

Cảm giác được áp lực đột ngột tăng lên, Âu Dương Vân Thiên quát giận một tiếng, ma khí toàn thân mở rộng hóa thành một luồng lửa khí kinh người, dùng tần suất rất cao bố trí mười tầng phòng ngự, phân bố trong phương viên vài trượng, chống lại công kích từ bên ngoài.

Đồng thời, Diệt Ma toa trong tay ông được chân nguyên thúc động, ánh đen tuyền ban đầu dần chuyển thành màu tím đỏ, từng luồng từng luồng phù chú ánh sáng cổ xưa phát ra từ Diệt Ma toa, lần lượt lấp lánh mấy màu khác nhau xanh, đỏ, tím, đen, xanh lam, xanh lục, phân ra chiếu từng phương vị nhất định, liên kết với nhau hình thành một hình khối lập phương to lớn bao quanh ông, sáu mặt có sáu màu sắc khác nhau, tựa như một hình khối có sáu mặt vách bằng ánh sáng, thôn tính hoặc phản xạ toàn bộ những công kích, không cho địch nhân chút cơ hội nào cả.

Nhìn vào hình lập phương sáu màu, Ma Ảo tôn chủ ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, quát lạnh:

– Sức mạnh phòng ngự của Diệt Ma toa không hề yếu ớt, nhưng chắc hẳn do Âu Dương Vân Thiên thúc động bằng chân nguyên. Bây giờ chúng ta kết nối khí tức thành một mảng, dùng ưu thế tiêu hao chân nguyên của hắn, đến lúc đó liền có thể không cần đánh cũng phá được.

Ma thần Chích Thiên, Ma thần Khiếu Phong nghe vậy gật đầu, ba người phân ra thành ba phía, ai nấy đều thúc đẩy ma khí trong thân đến cực hạn, nhanh chóng hình ba đám mây ma, lại nhanh chóng dãn ra, cuối cùng kết lại thành một mảng, khiến cho giữa chiến trường đen tối hẳn lại, chỉ có ánh sáng lấp lánh thỉnh thoảng lóe lên.

Phát hiện thấy ý đồ của địch nhân, Âu Dương Vân Thiên chấn động trong lòng, mơ hồ cảm thấy thê lương. Ông hiểu rất rõ, mình tuy có Diệt Ma toa, nhưng địch nhân quá sức mạnh mẽ, lại liên thủ với nhau, cho dù mình có khả năng chống đỡ vài trận, cuối cùng cũng khó mà chạy thoát được.

Đối với Ma vực cao thủ, Âu Dương Vân Thiên chịu áp lực rất nặng nề. Tuy pháp quyết của đối phương ông có hiểu được đại khái, phòng ngự hẳn có ưu thế nhất định, nhưng khi tấn công, pháp quyết của ông đối phương cũng hiểu rõ, khiến cho đối phương tương đối trở thành có lợi thế hơn.

Hơn nữa, ông còn có chút lo lắng, nếu như chỉ là một mình ông, có thể nhờ Diệt Ma toa để xông qua, cơ hội thành công hẳn không nhỏ. Nhưng Thái Phượng tiên tử ở đây, ông sao có thể một mình bỏ chạy.

Đang suy nghĩ, Âu Dương Vân Thiên toàn lực phòng thủ, về phía ông, chỉ cần còn sống thì nhất định không thể để cho người nữ yêu dấu trong lòng chịu bất cứ thương thế nào, ngay cả một chút nhỏ cũng không được.

Thái Phượng tiên tử nhìn khắp chung quanh, thấy tạm thời chưa có nguy hiểm, không khỏi quay lại nhìn ông, phát hiện vẻ mặt ông có chút trầm trọng. u oán thở dài, Thái Phượng tiên tử nhỏ giọng nói:

– Thiên, huynh có Diệt Ma toa trong tay, nếu đến cuối cùng không còn cách nào, thì nhớ phải sống cho thật tốt đấy.

Âu Dương Vân Thiên gầm lên một tiếng, giận dữ nói:

– Im đi, đừng nói lung tung, chỉ cần có huynh ở đây, muội nhất định sẽ sống tốt!

Thái Phượng tiên tử hiểu rõ ý tứ của ông, cười khổ sở, sau đó bỏ hết vẻ mất mát, kiên định nói:

– Được, chỉ cần có huynh ở đây, cho dù chết cũng có giá trị! Nỗ lực lên, chúng ta cùng nhau đánh cuộc với mệnh vận, xem thử ông trời có kết thúc hết mọi chuyện hay không.

Được sự cổ vũ của bà, Âu Dương Vân Thiên lập tức hào khí trỗi dậy, miệng cười lớn một tiếng, khí thế toàn thân đột nhiên gia tăng gấp bội, lập tức khiến cho áp lực giãn ra vài trượng.

Giữa không trung, mây đen rung chuyển kịch liệt dưới phản kháng của Âu Dương Vân Thiên, khí tức Diệt Ma toa lập tức mạnh hẳn khiến cho Ma tôn và Ma thần mất hết hồn vía, đang muốn tháo lui mà không dám, chỉ có thể cố gắng chống cự.

Diệt Ma toa là vật của Thiên Ma giáo, nhưng nó lại là binh khí đáng sợ ở Ma vực mà năm xưa Thiên Ma giáo chủ lấy được đem về, dùng để khắc chế những cao thủ Ma vực đến sinh sự. Vật này vô cùng quỷ dị, cũng tương tự như “Vạn Thú Ma châu”, đều là vật có sát khí rất nặng, vì thế có thể diệt được ma.

Nhìn thấy cảnh này, Ma Thiên tôn chủ cau mày, hừ lạnh nói:

– Một lũ phế vật, ngay cả Âu Dương Vân Thiên cũng không thu thập được, sao có thể theo ta tranh bá thất giới được.

Ma thần Tàn Vô Nguyệt nhỏ giọng nói:

– Ma vương đại nhân không cần nóng giận, Thiên Ma giáo chủ này tu vi rất mạnh, không dưới Thiên Kiếm Khách. Lúc này hắn lại có binh khí ma trong tay, chúng ta có chút cố kỵ, trong nhất thời chưa làm gì được hắn cũng là chuyện bình thường. Theo thuộc hạ thấy, hay là Ma vương đại nhân xuất thủ một chiêu, chỉ cần công phá được phòng ngự của hắn, đến lúc đó Thái Phượng tiên tử chính là điểm yếu trí mệnh của hắn, không cần phải đại nhân người ra tay, bọn thuộc hạ cũng dễ dàng khiến hắn thần phục.