Chương 583 Rung động thiên hạ

Thất Giới Truyền Thuyết

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch giả: Các nhà tài trợ

Trên không trung rộng lớn vô cùng, có một nơi thật là kỳ diệu. Mỗi khi ánh mặt trời phản chiếu qua áng mây phát ra hào quang bảy sắc đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh, xanh lam, tía, địa điểm thần kỳ đó lại tự động phản xạ ngược lại hào quang ba màu đỏ, vàng, tía, trên bề mặt hình thành một quang bích kỳ dị, mà bên trong lại thấy màu xanh thẫm, xanh bích, lam nhạt và hơi cam, giao nhau thành một cảnh sắc tuyệt đẹp.

Những tia sáng phối hợp kỳ diệu với non xanh nước biếc, kỳ hoa dị thảo giữa đất trời mênh mông hình thành một khu vực độc nhất vô nhị, đó chính là nơi mỹ lệ nhất trong truyền thuyết – Thiên Chi đô. Nằm trên đỉnh tàng cây thần vạn năm chính là Thiên Chi đô, so với Cửu Thiên Hư Vô giới thần bí không giống nhau. Mọi thứ trong đó đều rõ ràng tràn đầy sức sống, mỗi ngọn cỏ, mỗi tàng cây đều ẩn chứa linh khí, không một chút cảm giác hư ảo, hoàn toàn là thực thể.

Điều này nghe thấy có lẽ quá là thần kỳ, nhưng Thiên Chi đô lại là một xứ sở kỳ diệu. Bởi vì chống đỡ cho toàn bộ Thiên Chi đô chính là một cây thần vạn năm hoàn toàn không phải là truyền thuyết, hơn nữa thật là kỳ vật thực tế, chỉ có điều người trên thế gian có khả năng thấy được quả là rất hiếm có. Nói cho rõ, cây thần vạn năm này vốn là một dạng thần vật trong trời đất, có công dụng thần diệu tụ tập linh khí trời đất, có khả năng hội tụ linh khí của thủy xuyên tú thủy thành một, ngưng tụ thành một hình dạng thông thường rất lâu để duy trì sinh hoạt tu luyện của mọi thứ Linh Dị ở Thiên Chi đô.

Thiên Chi đô chính là một nơi rất kỳ diệu, bên trong cư ngụ được gọi chung là Linh Dị, phân chia thành Thiên Linh và Địa Linh. Thiên Linh là ám chỉ mọi động vật tu luyện mà thành Linh Dị, Địa Linh lại chỉ về tất cả các thực vật, bao gồm cả các loại linh ngọc, kỳ thạch và các loại Linh Dị ở trạng thái tĩnh. Bên trong Thiên Chi đô, Thiên Linh chiếm khoảng chín phần bởi vì động vật tu luyện có phần dễ dàng hơn. Trong đó, Bách Linh lại là Khổng Tước công chúa của Thiên Chi đô, trông coi không ít chuyện lớn nhỏ của Thiên Chi đô. Còn Linh tôn, chủ nhân của Thiên Chi đô, lại có chút khác đi, bởi vì ông không phải là Thiên Linh mà chính là Địa Linh. Ông bổn thể chính là một khối Huyền Ngọc (Ngọc đen), có được xảo hợp của trời mà thoát thai biến thành tiên, có được sinh mệnh đã gần vạn năm, hầu như là người lớn tuổi nhất trong tam gian thất giới.

Trong Thiên Chi đô, tổng cộng tu luyện đắc đạo thành Linh Dị là bốn mươi hai vị, trong đó Thiên Linh chiếm ba mươi bảy vị, chính là thành phần chủ yếu trong nhóm. Những Linh Dị đó tập trung dưới sự trông coi của Bách Linh, vì thế nàng công chúa có quyền hành rất lớn, đó cũng là nguyên nhân ngày đó Thiên Kiếm Khách e ngại nàng.

Trong Thiên Chi đô, Địa Linh tổng quát đều có tuổi rất lớn, bởi vì loại này tu luyện khó khăn, lại có năng lực công kích thấp, không đủ để đối địch. Thiên Linh lại tương đối là tốt hơn, bất quá cũng có những thuộc tính đặc biệt. Nói đơn giản, giống như Khiếu Nguyệt Thiên Lang lại có tính công kích rất mạnh, mà Tam Mục Linh Dương lại do thiên tính không giỏi về công kích, vì thế cho dù tu vi hắn tinh thâm nhưng lúc đối địch lại không tốt.

Thiên Chi đô chính là nơi hội tụ Linh Dị đã đại thành, phạm vi tương đối của nó theo ngôn ngữ nhân gian là đề cập không đủ. Trong Thiên chi tam giới, đây lại là nơi lớn nhất bởi vì toàn là Linh Dị cư ngụ, vì thế Thiên Chi đô lấy núi sông cây cỏ làm cảnh, các loại linh khí hội tụ để hình thành cảnh sắc tuyệt mỹ như vậy, so với mây trắng lửng lờ của Vân Chi Pháp giới, lưu quang rực rỡ tràn đầy của Cửu Thiên Hư Vô giới đúng là hoàn toàn khác nhau.

Vạn Linh thần điện chính là biểu tượng của Thiên Chi đô. Mỗi khi có chuyện gì quan trọng, các Linh Dị đều tụ tập lại ở đó để thương nghị. Nơi này thần kỳ vô cùng, chỉ thấy một tòa đại điện nhưng bên trong lại phân thành một chủ ở giữa, xung quanh tám cái tổng cộng là chín cung điện giống như tiên thiên bát quái. Ngoài điện thấy phân bố tám luồng quang trụ, hội tụ với nhau tại trên dưới đại điện, hình thành một quang giới kỳ diệu, luôn luôn biến hóa thay đổi màu sắc. Đại điện ở giữa uy nghiêm thần thánh, trên có rồng bay phượng múa, tiếng kêu to đến chín tầng trời, dưới lại có cây cỏ biến hóa, vạn vật xuất hiện.

Trong chính điện ánh sáng vạn trượng, chim thú xoay vòng, cỏ cây đẹp đẽ, mây khói mờ mịt. Bốn phía có tám cửa kết nối với tám phân điện. Ở giữa, một quả cầu thủy tinh to cả trượng óng ánh bảy sắc nằm trên một cái chén Tứ Phương Thần Nghi, liên tục xoay tròn không ngừng. Vật này lại chính là bảo vật trấn giới của Thiên Chi đô – Mộng Huyễn Thủy Tinh Nghi. Vật này huyền cơ thần dị, quả cầu thủy tinh lơ lửng trên không mãi không hạ xuống, mặt dưới của Tứ Phương Thần Nghi điêu khắc hình ảnh của bốn loại Long, Phượng, Quy, Hạc, không ngừng phát ra quang thúc bảy màu thúc động quả cầu thủy tinh vận hành.

Lúc này, đứng trước Mộng Huyễn Thủy Tinh Nghi hai người một nam một nữ. Người nữ toàn thân bao phủ hào quang năm sắc, vẻ mặt mỹ lệ thần tình hòa hoãn, đang quan sát biến hóa của Thủy Tinh Nghi. Người nam thì râu tóc bạc trắng, vẻ mặt ốm thanh tú lấp lánh ánh sáng như ngọc, ánh mắt hiền từ nhưng đầy trí tuệ. Hai người này không phải ai khác, chính là Linh Tôn và Bách Linh của Thiên Chi đô.

Ngắm nhìn Thủy Tinh Nghi, Bách Linh nhè nhẹ thở dài cắt ngang yên tĩnh kéo dài đã lâu.

– Xem ra lần này huynh ấy đã định là không thoát được rồi, chỉ đáng tiếc Thủy Tinh Nghi lại không cách gì hiển thị được kết cục cuối cùng của huynh ấy.

Linh Tôn thản nhiên nói:

– Không cần phải suy nghĩ quá nhiều, thân phận của hắn đã định sẵn, bản thân hắn có bí ẩn, không có người nào có thể thấy được rõ ràng.

Bách Linh gật đầu nhè nhẹ, giọng đầy cảm xúc nói:

– Đúng vậy, huynh ấy trước giờ không để cho người nào nhìn thấu suốt được, có lẽ ngay cả huynh ấy cũng không hiểu rõ thật ra huynh ấy là người như thế nào.

Linh Tôn quay mình bước đi ra ngoài, miệng lại nói:

– Ngày Thái Âm sắp sửa hiện ra, chúng ta còn phải cẩn thận đề phòng, đợi qua khỏi kiếp nạn phá hoại dương thế, ngươi lại quay về nhân gian làm chuyện của ngươi.

Bách Linh vẻ mặt hơi biến đổi, có chút không nhịn được nói:

– Ta đã rõ, Linh Tôn người yên tâm.

Đưa mắt tiễn Linh Tôn rời đi, Bách Linh quay lại nhìn vào Thủy Tinh Nghi, chỉ thấy trên bề mặt rõ ràng mờ hiện thân ảnh của Lục Vân.

Ngắm nhìn thân ảnh quen thuộc, Bách Linh than thở:

– Lần này huynh đã bị định sẵn không cách nào tránh thoát, ta cũng không thể giúp huynh bởi vì đó chính là số mệnh. Nỗ lực đi, ta tin huynh nhất định có thể chiến thắng mọi thứ. Đợi ngày Thái Âm xuất hiện, chống đỡ xong khí tà ác to lớn rồi ta mới đến nhân gian tìm huynh.

Thanh âm bình thản ẩn chứa mấy phần bất nhẫn và quan tâm nhè nhẹ vang vọng trong đại điện.

Nhân gian, Chánh Tà giao nhau, quần hùng lại nổi dậy. Ở Hoa Sơn, lúc Chánh Đạo liên minh đang bận rộn di chuyển thực lực, Kiếm Vô Trần mưu đồ lấy được Trương Ngạo Tuyết, Vực chi tam giới cũng đang nhanh chóng bí mật thực thi âm mưu quỷ kế của mình. Âm Ma lĩnh, chỉ cách Hoa Sơn về phía Nam khoảng tám trăm dặm, lúc này đang hội tụ phần lớn cao thủ Ma vực, bao gồm cả chín phần thực lực mạnh nhất của Ma Thiên giới và Ma Ảo giới.

Ngạo nghễ giữa không trung, Ma Thiên tôn chủ thu lại khí thế to lớn, yên lặng ngắm nhìn về phía Hoa Sơn, ánh mắt lấp lánh không ngừng. Bên cạnh, Ma Huyễn tôn chủ như cái bóng theo sau, toàn thân phát ra khí cuồn cuộn mù đen che dấu thân ảnh của hắn. Không khí giữa hai người có chút tà dị, ai cũng không mở miệng nhưng giữa hai người tự có liên hệ. Cả nửa ngày sau, một luồng khí tức đến gần, trước mặt hai người xuất hiện một luồng hắc ảnh.

– Bẩm báo ma chủ, vừa thu được tin tức rất mới.

Ma Thiên tôn chủ vẻ mặt bình tĩnh, hắc mang xoay chuyển trong mắt liên tục không ngừng:

– Nói, lại có tin tức gì đây.

Hắc ảnh đó cung kính nói:

– Thứ nhất chính là tin tức về phía Ma giáo, theo Ma thần Tàn Vô Nguyệt hồi báo, Thiên Ma giáo hoàn toàn không chịu quy thuận, ngược lại còn phân tán giáo đồ. Giáo chủ Âu Dương Vân Thiên công nhiên mang theo Bách Biến nhị tiên và Ngũ Hành tôn giả tiến nhập vào nhân gian, chính thức ra tay đối với chuyện nhân gian.

Ma Thiên tôn chủ nghe thấy hừ lạnh nói:

– Âu Dương Vân Thiên có mấy phần dũng cảm, đáng tiếc hắn không nên ra tay trước mặt ta. Nếu hắn đã dám công nhiên chống lại ý nguyện của ta, ta bắt đầu có thể khiến hắn tốt hơn. Nói tiếp đi, còn gì nữa?

Hắc ảnh nói:

– Thứ nhì chính là tin tức của Quỷ vực. Sát Huyết Diêm La từ lúc tiêu diệt được Long Ma chiến tuyến rồi, lại liên tục ở tại Thập Linh phong, một mặt phái cao thủ dò thám đại thế thiên hạ, một mặt dò thám động tĩnh của chúng ta, ý đồ mười phần rõ ràng.

Ma Thiên tôn chủ vẻ mặt âm trầm, lạnh giọng nói:

– Chuyện này bổn vương đã biết rồi, nói tiếp chuyện khác đi.

Hắc ảnh nói:

– Bẩm Ma Vương, chúng tôi còn thám thính được tung tích của Ma Thần tông Bạch Vân Thiên, hắn đang đến tổng đàn Huyền Phong môn ở Nam Hoang, ý đồ chưa rõ. Ngoài ra còn có tin tức liên quan đến Lục Vân và Hoa Sơn. Mấy ngày trước, Lục Vân và Trừ Ma liên minh từng bí mật hành động, lợi dụng sau khi đại chiến giữa Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ và Thiên Tàn lão tổ, Lục Vân ra tay tiêu diệt được Thiên Tàn lão tổ. Chuyện này vì không có người ngoài biết được nên đến giờ mới tra ra. Còn về phương diện Hoa Sơn, vừa mới truyền đến một tin tức kinh người, Kiếm Vô Trần ngày mai muốn lấy Dịch viên môn hạ Trương Ngạo Tuyết, địa điểm ở trên một ngọn núi thần kỳ trong cao nguyên đất vàng. Nghe nói tổng đàn Chánh Đạo liên minh mới được bọn chúng dời đến đó, Diệp Tâm Nghi cũng đã dẫn theo phần lớn cao thủ tới đó mấy ngày trước. Hoa Sơn trước mắt nghe nói đổi thành phân đàn rồi.

Ánh mắt biến đổi, Ma Thiên tôn chủ vẫy tay ra hiệu cho hắc ảnh rời đi, tự nói với mình: “Tin tức cuối cùng lại có chút ý tứ, đáng chú ý.” Ma Ảo tôn chủ cũng lên tiếng tính lợi dụng cơ hội này kiếm chút lợi. Ma Thiên tôn chủ cười tà đạo nói:

– Không hổ là người hiểu ta rõ nhất, bổn vương đúng là có ý đó. Bây giờ, ngươi và ta bàn luận xem, tin tức đó ẩn chứa huyền cơ nào đây?

Ma Ảo tôn chủ cười lạnh một tiếng, bình thản nói:

– Chuyện này nếu theo góc độ đó mà phân tích, đối với chúng ta mà nói chỉ có thể nói là đánh cược với vận khí, có thể tham dự mà cũng có thể bàng quan, tuy nhiên không nên quá để ý. Hôm nay tin tức này đã có thể đến tai chúng ta, tưởng rằng thiên hạ đều đã biết được. Vì thế muốn lợi dụng dịp này không phải là ít người, ngang nhiên đi đến là không có trí. Còn về Kiếm Vô Trần và Trương Ngạo Tuyết hai người này có thể nói là tình cảm không tốt, vì sao lại đột nhiên kết hôn. Trong này khẳng định có điều huyền bí.

Ma Thiên tôn chủ bổ sung thêm:

– Hai người bọn chúng tình cảm rõ ràng không tốt, bởi vì Trương Ngạo Tuyết yêu thích Lục Vân, mà Kiếm Vô Trần và Lục Vân lại là kẻ đối đầu sống chết. Tin tức này rõ ràng muốn nhắm vào Lục Vân. Chỉ có một điểm rất kỳ quái, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi chính là Thiên Kiếm Khách có lòng tác hợp mới đúng, lần này Kiếm Vô Trần làm cách nào thuyết phục được Thiên Kiếm Khách và Diệp Tâm Nghi, dám gan to mật lớn cưới Trương Ngạo Tuyết đây?

Ma Ảo tôn chủ hỏi:

– Đó không phải ý muốn của chúng ta. Ta chỉ muốn hỏi Ma Vương một câu, nếu như ngài là Lục Vân, ngài nghe được tin tức này rồi, phản ứng thứ nhất chính là gì?

Ma Thiên tôn chủ trầm ngâm nói:

– Theo nhận thức của ta về Lục Vân, người này ngoài lạnh trong lại nóng. Một khi biết được chuyện này tất nhiên xông vào Chánh Đạo liên minh, liều mạng với Kiếm Vô Trần một phen. Một khi như vậy, hắn liền có thể áp chế không ít cao thủ Chánh Đạo liên minh. Đến lúc đó, chúng ta lợi dụng cơ hội tiến quân, ngươi nói có thể chỉ một cái đã tiêu diệt được Chánh Đạo liên minh không?