Chương 312 - Kinh Tâm Nhất Chiến

Thất Giới Truyền Thuyết

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch giả: Các nhà tài trợ

Toàn thân lão tỏa ra ánh sáng xanh, bóng kiếm mờ mịt như mưa rào đan xen giữa không trung hình thành một đạo bánh xe kiếm xoay tròn, mũi kiếm đều chỉ vào Lục Vân. Đồng thời thân thể Ất Mộc chân quân ảo hóa không còn nhìn thấy nữa, pháp quyết Ất Mộc Chân Quyết cực mạnh được sử ra khiến bóng cây che rợp cả bầu trời, một tòa Ất Mộc trận to lớn vô cùng bao trùm cả đỉnh Thiên Hoan lĩnh.

Dưới đất, Thiên Đăng đại sư chuyển thân bay lên, thân thể ngồi xếp bằng như Phật Thích Ca giáng thế, miệng tụng niệm kinh văn, vô số Phật chú từ miệng đại sư truyền ra hóa thành Phật pháp đầy trời, trùng trùng điệp điệp hợp lại bao vây Lục Vân vào bên trong.

Tuệ Giác thần ni bay vọt lên, cả người ngạo ngễ đứng giữa trời, quanh thân sấm sét chớp lóe, tay phải giơ cao trường kiếm thi triển ra pháp quyết độc môn Thần Kiếm Dẫn Lôi chân quyết. Chỉ thấy một cột sáng phá mây chiếu xuống, những tia điện kinh người hội tụ trên kiếm rồi cùng với tiếng quát lớn của thần ni, hung hãn bổ xuống phía Lục Vân bên dưới.

Nguy hiểm tới gần, Lục Vân ánh mắt lạnh lẽo, thần kiếm trong tay bay lên không, một cỗ kiếm mang đỏ rực mạnh mẽ trong trong chớp mắt bùng lên, liệt hỏa chân nguyên bốc lên cuồn cuộn, khiến cho trong phạm vi mười trượng hoàn toàn bị ngập trong một vùng biển lửa. Xung quanh, các thân cây do Ất Mộc trận pháp tạo ra bắt đầu bốc cháy. Lục Vân nhân kẽ hở này thân mình đột ngột bay lên ba trượng, cả người lấp lánh hắc mang, Quỷ Vương chiến giáp tự động xuất hiện, đồng thời với việc phòng ngự cũng tạo ra một luồng gió bão màu đen, điên cuồng nuốt chửng linh khí Ất Mộc xung quanh.

Lúc này Thiên Long Thiền Xướng của Thiên Đăng đại sư đã tập kích đến, Phật pháp chí cường chí thánh có tính chất đối lập với quỷ quyết chí âm chí tà, thế như nước với lửa giao đấu mãnh liệt giữa không trung, lực lượng vô hình chấn động khiến Lục Vân và Thiên Đăng đại sư toàn thân run run nhẹ, hiển nhiên đều cảm thấy không dễ chịu chút nào. Ngay lúc này, đòn thế cực mạnh của Tuệ Giác thần ni đột ngột đánh tới, lực lượng đáng sợ của lôi điện mang theo uy thế hủy diệt bao phủ lấy Lục Vân vào trong.

Nhìn về phía quang cầu sấm sét đó, Tuệ Giác thần ni, Thiên Đăng đại sư, Ất Mộc chân quân đều hiển lộ vẻ vui mừng, nhận định rằng đòn này Lục Vân chết chắc. Thế nhưng ý niệm mới hình thành thì quả cầu sấm sét đột nhiên biến mất trong nháy mắt, lộ ra thân hình bất khuất của Lục Vân, khiến ba đại cao thủ phải kinh hãi trong lòng.

– Ngươi sao có thể không bị thương chút nào? Điều này vốn dĩ không thể.

Nhìn Tuệ Giác thần ni với vẻ khinh miệt, Lục Vân cười nhạt nói:

– Một kiếm này quả thật rất bá đạo, đáng tiếc các ngươi đã quên một việc. Quên rằng ta là Lục Vân, ta có Lôi Thần quyết trên mình thì một kiếm đó của ngươi làm sao có thể gây tổn thương đến ta được. Bây giờ ta sẽ cho các ngươi thưởng thức một chút uy lực thật sự của Lôi Thần quyết, xem chiêu!

Hai tay đưa ra chập vào, lòng bàn tay đối diện nhau, một đạo quang cầu lập lòe sấm sét và hoa lửa hiện lên giữa không trung rồi dừng lại trước ngực Lục Vân. Ngay sau đó, mây đen vây kín bầu trời, cửu thiên thần lôi trùng trùng đánh xuống, liên tục đánh lên quang cầu phía trên đỉnh đầu Lục Vân, vô vàn tia điện bắn ra như tơ, tạo thành một cái lồng ánh sáng bao phủ bầu trời trên Thiên Hoan lĩnh, lấp lóe sấm sét điện chớp.

Chớp điện bay qua bay lại trong tiếng sấm rền như những con rắn bạc biến thành thần kiếm xuyên trời, mang theo lực lượng khủng khiếp dần dần từ bên ngoài ép vào bên trong, phát động tấn công có tính hủy diệt nhằm vào ba đại cao thủ của Vân Chi pháp giới.

Kinh hãi nhìn diễn biến này, Ất Mộc chân quân kêu lên:

– Cẩn thận, Lôi Thần quyết đó có thể huỷ diệt vạn vật, là khắc tinh của người tu chân, phải nhớ kỹ không được thi triển nguyên thần xuất khiếu, nếu không sẽ gặp phải lôi kiếp. Hiện giờ cách tốt nhất chính là lão ni cô dùng kiếm dẫn lôi, mang nó truyền vào lòng đất, đợi sau khi thần lôi tan biến rồi tính tiếp.

Tuệ Giác thần ni nghe vậy liền vội tiếp tục thi triển Thần Kiếm Dẫn Lôi chân quyết, dùng tu vi vô thượng lăng không ngự kiếm, mạnh mẽ đem lực lượng thần lôi tràn ngập trời đất kia dẫn nhập vào trong kiếm, sau đó lại cắm ngập kiếm vào lòng đất, mang lực lượng truyền vào lòng đất rộng lớn.

Ở bên cạnh, Ất Mộc chân quân và Thiên Đăng đại sư thấy vậy đều thở phào, chỉ là đúng lúc này Lục Vân lại cười âm trầm, quang cầu sấm sét trên đỉnh đầu đột nhiên bạo phát, nổ tung trong ánh mắt kinh hãi của ba người, hóa thành một cỗ lực lượng diệt thế đánh ba người bắn văng đi trong ba tiếng kêu thảm thiết.

Lãnh ngạo đứng giữa không trung, Lục Vân nhìn lên bầu trời, khóe miệng có nét cười. Trong khoảng khắc này, một lòng tin kiên định không gì thay đổi được từ trên người của Lục Vân phát ra, ý chí không phục trời đất vốn ẩn giấu rất sâu đã hoàn toàn biểu lộ. Tâm tư của một thiếu niên chống lại trời cao tại thời khắc này đã không còn chút nào che đậy, chàng đứng như vậy nhìn lên trời, kiên cường bất khuất, cười ngạo vạn vật!

Dưới mặt đất, ba đại cao thủ quần áo rách nát xơ xác khó coi, khóe miệng đọng máu tươi, sắc mặt nhợt nhạt, ánh mắt phẫn nộ cừu hận. Hợp lại một chỗ, ba người nhìn Lục Vân giữa không trung, Ất Mộc chân quân nói:

– Lục Vân này trên mình có vô số pháp quyết, chúng ta muốn so kỹ xảo với hắn thì rất khó thu được thắng lợi, cách duy nhất chính là đấu tu vi với hắn, ép buộc hắn lấy cứng chọi cứng để tiêu hao chân nguyên, cuối cùng là tiêu diệt hắn.

Tuệ Giác thần ni tán đồng:

– Lời này không sai, chỉ là chúng ta muốn chế phục hắn có thể phải trả cái giá không nhỏ, nếu không e rằng hắn không ngu xuẩn mà liều mạng ngạnh tiếp với chúng ta. Hiện giờ điều chúng ta cần quyết định chính là để ai khống chế hắn, rồi những người còn lại sẽ toàn lực tấn công.

Thiên Đăng đại sư nói:

– Việc này sẽ do lão nạp làm, hai vị đạo hữu cứ toàn lực công kích, hôm nay nhất định phải khiến hắn bỏ xác nơi này.

Sau khi thương nghị, Thiên Đăng đại sư phát động đầu tiên, chỉ thấy toàn thân lão ta kim quang chớp lóe, vô số Phật ấn từ trên người hiện ra, hóa thành bảy mươi hai pho tượng Phật vàng phân bố quanh người Lục Vân, pho nào cũng lấp lánh Phật quang khác nhau. Ất Mộc chân quân và Tuệ Giác thần ni cùng quát khẽ, một trên một dưới phân biệt giáp kích từ trên đầu và dưới chân Lục Vân, hai luồng kiếm mang mạnh mẽ hóa thành thần long, phi hổ, mang theo lực lượng như núi như sông trực tiếp ép tới.

Nhìn đòn hợp kích của ba người với vẻ cảnh giác, Lục Vân cảm nhận được sự mãnh liệt của một đòn này, trong đầu tính toán tạm thời phải bẻ gãy mũi nhọn. Nghĩ tới cách đó, Lục Vân liền thi triển ra pháp quyết Hư Vô Không Ngân, thân thể từ thật biến thành ảo biến mất trong mắt của ba người. Thế nhưng ngay sau khi Lục Vân hoàn toàn biến mất, trong hư vô chàng đột nhiên chấn động tâm thần, phát hiện ra đạo Phật quang ở bên ngoài thân mình do Thiên Đăng đại sư bố trí lại là một kết giới hoàn toàn khép chặt, rất khó đột phá. Cứ như vậy thì Lục Vân tuy ẩn thân nhưng công kích của Ất Mộc chân quân và Tuệ Giác thần ni sẽ đánh trúng người chàng không sai một ly, khiến chàng không có chỗ nào trốn tránh được.

Giận dữ gầm lên, Lục Vân toàn thân lóe sáng quang hoa, hai đồ hình bát quái trên Quỷ Vương chiến giáp tự động vận chuyển, lực lượng tiêu hồn đoạt phách tạo thành hai tấm lá chắn bằng ánh sáng, chống lại đợt tấn công của hai đại cao thủ. Đồng thời ý niệm chuyển động, Ý Niệm Thần Ba bá đạo mạnh mẽ hóa thành công kích vô hình, liên tục phát ra hơn ba mươi bảy đạo với tần suất và phương vị khác nhau hợp lại thành một đạo phòng ngự nghiêm mật bên ngoài thân mình.

Một tiếng nổ lớn truyền lại, tiếng sấm rền rung trời, quang mang mạnh mẽ như pháo hoa tản ra, tạo thành những đóa hoa tuyệt đẹp trên Thiên Hoan lĩnh.

Trong lúc tấn công, Ất Mộc chân quân vừa tiến đã lùi, thân thể quay tròn mười hai vòng trên không trung, trường kiếm trong tay mang theo một đạo kiếm mang dài một trăm trượng bổ xuống Lục Vân đang bị thương.

Phía dưới, Tuệ Giác thần ni sau khi rơi xuống đất liền chuyển động thân hình, cả người quay tròn cực nhanh như một đạo phi luân, lượn vòng bay lên. Thần kiếm trong tay chỉ lên trời, kiếm khí cường đại xé toạc không khí, với lực lượng không gì cản được xuất hiện phía dưới Lục Vân.

Còn lại Thiên Đăng đại sư vào lúc kết giới vỡ tung đã thừa cơ rút lui, lúc này thấy Lục Vân bị bắn ngược lại thì vội vàng nắm lấy thời cơ, vận dụng chân nguyên toàn thân thi triển Tâm Thiền Bất Diệt quyết, hai tay đánh liền mấy chục chưởng, chưởng lực mãnh liệt hội tụ thành một bánh xe ánh sáng màu vàng xuất hiện trước ngực Lục Vân.

Rống lên một tiếng, Lục Vân hiểu rằng bản thân nhất thời đắc ý đã rơi vào nguy hiểm. Lúc này đối diện với ba cỗ lực lượng hủy diệt tiến đến, chàng bất giác thay đổi ý niệm, vô số phương án lướt qua trong đầu, cuối cùng chàng chọn cách né tránh. Ngân quang chớp lên, lần này Lục Vân đã thi triển Không Gian Khiêu Dược, trong một chớp mắt huyền diệu khó tin đã chuyển mình đi mười trượng tránh khỏi một đòn đáng sợ này. Sau khi chàng tránh đi, ba người của Vân Chi pháp giới đâm sầm vào nhau, đòn tấn công mạnh mẽ nổ tung mãnh liệt, khiến cho bọn họ nếm thử được uy lực một đòn này của chính mình.

Nhanh chóng bình tĩnh lại, Lục Vân cầm thần kiếm chỉ lên trời, hét to:

– Các ngươi đã muốn ngạnh tiếp, hôm nay ta cũng đáp ứng cho các ngươi. Để xem ba người các ngươi bằng bản lĩnh thực sự có thể sống sốt trong tay ta hay không.

Dứt lời toàn thân liệt hỏa xông trời, chân nguyên hùng mạnh vô cùng nhanh chóng tràn ra ngoài, chỉ trong chớp mắt đã khiến cả đỉnh núi bị bao phủ trong một vùng lửa đỏ như máu. Dưới chân, sen hồng bay lượn, đài sen chuyển động, vô số lưỡi lửa bốc lên như bay, tạo thành bên ngoài thân mình Lục Vân một cảnh tượng kỳ lạ, đẹp đẽ chói mắt.

Cảm giác được sự hùng mạnh của cỗ chân nguyên kia, Ất Mộc chân quân nói:

– Mọi người cẩn thận, tên Lục Vân này thần bí khó lường, ngày trước trong trận chiến tại Dịch viên đã từng lộ ra thực lực khiếp người. Chúng ta muốn hủy diệt hắn e rằng buộc phải liên thủ thi triển Kim Hà Thần Tráo, như vậy mới có thể vạn lần chắc chắn.

Nghe vậy, Thiên Đăng đại sư và Tuệ Giác thần ni đều tỏ vẻ do dự, hiển nhiên có chút khó khăn.

Ất Mộc chân quân thấy vậy thì khẽ hét:

– Không có thời gian để do dự đâu, ta biết bí mật bất truyền đó của Vân Chi pháp giới không có mệnh lệnh của Thiên Tôn thì không được khinh xuất thi triển ra. Nhưng nếu hôm nay chúng ta không thi triển thì cuối cùng lại dẫm theo vết xe đổ của Huyền Mộc đại sư, ai mà chắc được. Một khi thực sự đến bước đó thì có muốn hối hận cũng không kịp rồi.

Hai người kia hơi biến sắc, cuối cùng Thiên Đăng đại sư nói:

– Đã như vậy thì theo lời ông là được. Hiện giờ Lục Vân đã bắt đầu phát động rồi, chúng ta cũng chuẩn bị thôi.

Ba người phân tán ra, mỗi người cách nhau mười trượng tạo thành tam giác đều xung quanh Lục Vân. Đầu tiên, Ất Một chân quân ngồi xếp bằng giữa không trung, hai tay kết ấn trước ngực, cả người đầy vẻ trang nghiêm, toàn thân phát ra một dải quang hoa màu da trời, rất nhanh hình thành sau lưng lão ta một đám mây màu xanh đang từ từ lớn dần.

Phía này, Thiên Đăng đại sư xếp bằng trên không, hai tay hợp lại thành hình chữ thập, trước ngực một vòng kim quang tràn ra, toàn thân hiển lộ Phật pháp, hàng loạt hình Phật Tổ, La Hán hình dạng khác nhau phân tán xung quanh, chuyển động theo những quỹ đạo nhất định tạo thành một Phật trận thần kỳ, hội tụ thành một vùng mây lành màu vàng.

Còn lại Tuệ Giác thần ni trong lúc hai người phát động cũng toàn lực thúc đẩy chân nguyên trong cơ thể, cả người đứng giữa không trung, trường kiếm xoay tròn trên đỉnh đầu liên tục lấp lóe điện mang. Hai tay một kết Phật ấn, một kết đạo phù trước ngực, chân khí hồng hoang cùng đại nhật kim quang hội tụ về ngực, tại nơi song thủ Thần Ni ngưng kết thành một đạo kết giới giữa hai tay, lấp lánh kim quang của Phật pháp và thanh mang của Đạo pháp.

Khi đạo kết giới kia quang hoa mạnh đến tối đa, Tuệ Giác thần ni quát lớn một tiếng, hai tay đẩy ra trên không, lập tức ánh sáng mạnh mẽ chớp lên, một cỗ lực lượng lay chuyển trời đất khiến hư không cũng phải chấn động, nhanh chóng tiếp xúc với lồng ánh sáng đã hình thành bên ngoài thân hình Lục Vân.