Chương Chương 325: Mời khách.

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….Lưu Giai là một hoa khôi dẫn chương trình của đài truyền hình Bắc Kinh, thời gian công tác của nàng rất tự do, ngoài những tiết mục của mình thì thời gian còn lại đều tự do, bình thường vào buổi tối thì nàng rất bận rộn, nhưng hôm nay đài truyền hình điều chỉnh tiết mục, nàng có một buổi tối nghỉ ngơi khó kiếm.

Phụ nữ làm việc gì đó thường rất có kế hoạch, Lưu Giai buổi tối không có việc gì, vì vậy định hẹn vài người bạn xuống phố mua sắm, nhưng khi cầm điện thoại thì không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nhớ đến Trang Duệ, thế là gọi điện thoại cho hắn.

– Thầy Trang, đĩa phim của hoạt động giám bảo ở Tế Nam đã làm xong, nhưng có lẽ buổi chiều mới lấy được, nếu đến tối mà anh rảnh thì chúng ta gặp mặt…

Sáng hôm nay Lưu Giai cố ý cho người làm đĩa của hoạt động giám định bảo vật ở Tế Nam, vì vậy mà nàng lại có cớ, thật ra cái đĩa đã có trên tay nàng, nhưng nàng cố ý ép sang buổi chiều, vì như vậy sẽ có một buổi tối dùng cơm chung.

Tuy giữa trưa Lưu Giai cũng không có việc gì nhưng buổi tối dùng cơm vẫn là lãng mạn hơn, người ta nó nam theo đuổi nữ cách một bức tường, nữ theo đuổi nam chỉ cách một tấm sa che mặt, Lưu Giai có ý nghĩ của mình, tât nhiên sẽ sắp xếp tỉ mỉ một chút.

– Buổi tối thật sự là không rảnh, chuyện cái đĩa cũng không vội, trước tiên tôi mời cô dùng bữa cơm trưa.

Trang Duệ cũng thật sự không biết Lưu Giai đang nghĩ gì, chỉ là đối phương năm lần bảy lượt muốn mời mình dùng cơm, hắn là một người đàn ông thì tất nhiên cũng nên chủ động một chút, tất nhiên chỉ là mời đối phương một bữa cơm mà thôi, cũng không có gì khác.

– Buổi tối sẽ đi cùng bạn gái sao?

Trong điện thoại truyền đến một âm thanh có chút trầm thấp.

– Bạn gái tôi đang ở nước Anh, tối nay tôi phải ở cùng mẹ và ông ngoại, vì vài ngày nữa sẽ phải rời khỏi Bắc Kinh một thời gian.

Trang Duệ thành thật trả lời, mà Tần Huyên Băng cũng thật sự là bạn gái của hắn, khoảng thời gian trước chẳng phải còn gặp cha mẹ của nàng rồi sao? Trang Duệ cũng không phải con rể hiền, mới lần đầu gặp mặt đã lấy của cha mẹ vợ tương lai cả hai chục triệu.

– Được rồi, vậy đi ăn ở chỗ nào, tôi sẽ chạy xe qua…

Sau khi nghe nói buổi tối Trang Duệ phải về dùng cơm với người nhà thì Lưu Giai tuy không cam lòng nhưng cũng không biết nói gì hơn.

– Cô chờ chút.

Trang Duệ che điện thoại và nhìn Cổ Vân hỏi:

– Anh Cổ, chúng ta ăn trưa ở đâu? Toàn Tụ Đức thế nào? Còn phòng không?

– Tiểu tử cậu đúng là, mời cơm cũng không có thành ý, cứ tùy tiện một chút, nếu không có phòng thì ngồi ngoài sảnh ăn cũng được.

Cổ Vân cười nói, hắn thấy Trang Duệ hình như còn có ý muốn mời khách.

– Được rồi, là Toàn Tụ Đức…

Trang Duệ cũng chỉ biết một chỗ này ở Bắc Kinh, nếu là chỗ hắn thường đến thì có lẽ là hội sở của Âu Dương Quân.

Sau khi thông báo với Lưu Giai trong điện thoại thì Trang Duệ mở cửa xe, ném chìa khóa xe cho Cổ Vân, vì hắn chưa quen đường ở Bắc Kinh, nếu tự chạy thì không biết lúc nào mới đến Toàn Tụ Đức.

– Này, Tứ ca, có chuyện gì vậy?

Xe vừa ra khỏi đầu hẻm thì điện thoại của Trang Duệ vang lên, lần này là Âu Dương Quân điện thoại đến.

– Nói nhảm, cậu nói xem còn có chuyện gì? Là chuyện hôm qua anh nói với cậu, hôm nay anh thấy tâm tình của bố rất tốt, buổi tối có lẽ sẽ sang dùng cơm bên phía ông nội, đến lúc đó cậu tìm cơ hội nói một câu.

Âu Dương Quân thật sự khó thể nhẫn nại, nhưng cũng bị Từ tiểu thư thúc quá gấp, người ta đã theo hắn không danh không phận nhiều năm, đã thấy nhau gần bốn mươi tuổi đến nơi rồi, nếu không cho người ta một câu trả lời thì còn ra thể thống gì?

– Tứ ca, em cảm thấy việc này mà do em nói thì thật sự là không thích hợp lắm.

– Này, tiểu tử, hôm qua đã đồng ý rồi mà, sao lại đổi ý rồi?

Trang Duệ còn chưa nói dứt lời thì đã bị Âu Dương Quân cắt ngang.

– Anh đừng vội, em cảm thấy việc này nên để cho mẹ em mở lời, như vậy nhất định sẽ thành công. Anh nghĩ lại mà xem, chuyện của mình mà không chịu tự lên tiếng, như vậy người ta sao có thể nói tốt cho anh được?

– Nếu cô cô không đồng ý thì sao?

Âu Dương Quân thầm nghĩ ý kiến của Trang Duệ là không tồi, nhưng hắn thật sự lo lắng, cô cô sẽ giúp mình sao?

– Nhất định sẽ giúp, em sẽ lo chuyện này.

Trang Duệ biết rõ tính cách của mẹ mình, thật sự rất ghét những trò sắp xếp môn đăng hộ đối ở trên người con cháu nhà quan, vì thế quyết định đánh cược cho Âu Dương Quân.

– Cũng đúng, cô cô năm xưa cũng không phải…

Âu Dương Quân nói một nửa thì cảm thấy mình đánh giá trưởng bối không thích hợp, hắn đổi giọng nói:

– Bây giờ cậu đang ở đâu? Giữa trưa chúng ta cùng dùng cơm, sẽ tính toán chuyện này cho rõ ràng.

– Thế nào? Anh mời tôi dùng cơm à?

Trang Duệ thật sự vui mừng, mình có nhân phẩm rất tốt, mới đó đã có hai người mời dùng cơm.

– Đừng nói nhảm, cậu đến chỗ nào vậy?

Âu Dương Quân thật sự không nhịn được.

– Em đang đến Toàn Tụ Đức…

Trang Duệ trả lời.

– Toàn Tụ Đức? Chỗ này cách chỗ anh không xa, cậu đặt phòng chưa? Thôi khỏi, tôi thấy cậu có đặt cũng như không, để tôi gọi điện thoại cho rồi.

Âu Dương Quân vội vàng đi ra, cũng không hỏi xem phía Trang Duệ có bao nhiêu người, nói xong thì cúp điện thoại.

Sau khi Trang Duệ đến Toàn Tụ Đức thì gọi điện thoại cho Lưu Giai và Âu Dương Quân, hai vị kia còn đang ở trên đường đi đến, vì vậy hắn cũng không vội vàng đi vào, dứt khoát cùng Cổ Vân với phó chủ nhiệm Lý đứng ngoài cửa nói chuyện.

– Thầy Trang…Còn có cả bạn anh sao?

Lưu Giai dừng xe lại thì thấy Trang Duệ, nhưng điều làm cho nàng không ngờ chính là Trang Duệ còn dẫn theo hai người, nàng chỉ có thể tỏ ra hào phóng đi đến khẽ gật đầu với hai người Cổ Vân.

– À, tôi giới thiệu cho mọi người, vị này là biên tập viên Lưu, có lẽ các anh cũng từng được gặp trên tivi? Vị này là anh Cổ, hai nhà chúng tôi có kết giao, vị này chính là phó chủ nhiệm Lý…

Trang Duệ không chú ý đến vể mặt của Lưu Giai, không phải chỉ là một bữa cơm trưa sao? Nhiều người thì càng vui. Hắn không ngờ Lưu Giai lại đang rất ngứa răng, rõ ràng là không có thành ý, mời cơm còn dẫn theo hai người khác.

Cổ Vân và phó chủ nhiệm Lý đều biết Lưu Giai, vì vậy mọi người cùng bắt chuyện. Sau đó Âu Dương Quân chạy đến, tất nihen bên cạnh còn có cả Từ tiểu thư vừa đi đóng phim về, chỉ là trời nóng nên khăn choàng và kím râm che cả mặt, Trang Duệ cũng nghi ngờ có phải làn da trắng của đối phương là vì che kỹ như vậy mà ra không.

Âu Dương Quân cũng không phải là Lưu Giai, hắn thấy một nhóm người đến dùng cơm thì kéo Trang Duệ sang một bên, nói với vẻ mặt không vui:

– Này Tiểu Trang, cậu đang làm gì vậy?

Dựa theo ý của Âu Dương Quân thì hai anh em chúng ta bàn chuyện nhà, sao lại gọi đến một đám người như thế? Tôi còn có thể nói được gì đây? Vì vậy mà oán khí trong lòng hắn với Trang Duệ còn lớn hơn cả Lưu Giai.

– Đều là bạn bè cả, mọi người cùng dùng một bữa cơm, vì nhà cửa của em còn trông cây vào người ta tu sửa. À, vị kia là biên tập viên của đài truyền hình Bắc Kinh, nhìn em như vậy làm gì? Tất cả đều là bạn bè, được rồi, vào thôi, hôm nay anh mời khách.

Trang Duệ đẩy Âu Dương Quân đi vào, mà Âu Dương Quân vừa bất đắc dĩ vừa tức giận bước chân vào trong, tực tiếp đưa mọi người đến một gian phòng đặt từ trước.

Từ Tinh sau khi đi vào phòng thì mở khăn và kính ra, điều này làm cho Cổ Vân và phó chủ nhiệm Lý thầm than sợ hãi, không ngờ ngôi sao thường xuất hiện trong phim lại ở bên cạnh mình, phải biết rằng Từ Tinh thật sự nổi tiếng hơn Lưu Giai rất nhiều.

Nhưng cũng cùng là người trong ngành giải trí, vì vậy mà Lưu Giai và Từ Tinh nhanh chóng làm quen với nhau.

Những chuyện của giới giải trí thật sự là khó thể nào nói cho rõ ràng, chuyện của Từ Tinh và Âu Dương Quân thì người nào trong vòng quan hệ công tử con nhà quan đều biết, mà Lưu Giai tất nhiên cũng đoán ra thân phận của Âu Dương Quân.

Khi thấy giọng điệu trò chuện của Âu Dương Quân và Trang Duệ, Lưu Giai càng thêm hiếu kỳ về Trang Duệ, nàng muốn hỏi vấn đề từ miệng Từ Tinh, vì vậy mà hai người phụ nữ đi đến ghế sa lông nói chuyện phiếm.

Ngược lại thì Cổ Vân và phó chủ nhiệm Lý lại sinh ra cảm giác đứng ngồi không yên, phó chủ nhiệm Lý biết rõ Âu Dương Quân lai lịch không nhỏ, mà Cổ Vân là người mở công ty xây dựng, hắn thấy rõ một luồng khí chất kiêu ngạo trên người Âu Dương Quân.

– Toàn Tụ Đức này thì có cái gì là ngon, chỗ anh vừa nhập về trứng cá của Nga, tiểu tử cậu đúng là không biết hưởng thụ cuộc sống…

Âu Dương Quân thật sự cằn nhằn về Toàn Tụ Đức, nhưng nhân viên của nhà hàng nghe được mà cũng không dám nói gì.

Ngay sau đó Âu Dương Quân gọi vài món ăn, gọi thêm hai chai rượu, thật sự coi mình là người mời khách.

Trang Duệ và Âu Dương Quân chút nữa còn phải lái xe nên không uống nhiều, Cổ Vân và phó chủ nhiệm Lý ở trước mặt Âu Dương Quân và Từ Tinh thì cũng không dám tùy tiện, cả hai uống một chai rượu rồi lấy cớ bỏ đi.

Lưu Giai mất nửa ngày nhưng không moi được từ miệng Từ tiểu thư cáo già một câu nào về lai lịch của Trang Duệ, vì thế mà nhóm Cổ Vân đi chưa lâu thì nàng cũng phẫn nộ cáo từ.

Sau khi Lưu Giai đi rồi thì Từ tiểu thư nói với Trang Duệ:

– Người phụ nữ này có tâm kế, không thích hợp với cậu.

“Chị cũng không kém, nếu không sao có thể giữ được anh Âu Dương Quân?”

Trang Duệ thầm nghĩ như vậy, hắn đang định lên tiếng thì điện thoại vang lên, thấy người gọi là mẹ mình, hắn vội vàng đứng lên đi ra cửa nhấn nút nghe.

– Gói lại cho bà nội món cá này, bà thích ăn món này.

Thấy Trang Duệ đã ăn no đi ra thì Âu Dương Quân nói nhân viên phục vụ lấy một phần mang về.

– Mẹ nói gì? Anh rể bị người ta đánh sao?

Âm thanh tức giận của Trang Duệ truyền vào trong phòng.