Chương 385: Số phận.

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….

– Này huynh đệ, tôi cũng đặt năm ngàn cùng với cậu.

Người đàn ông Hongkong ở bên cạnh Trang Duệ rời khỏi ghế đánh bài, lấy ra năm ngàn đi theo Trang Duệ.

– Hì, thật là nhiều tiền.

Ngưu Hồng thấy có vị trí trống bên cạnh Trang Duệ thì đặt mông ngồi xuống, hắn lấy xèng của mình ném vào cửa mình thắng, đồng thời ném hai chục ngàn vào cửa nhà cái thắng, rõ ràng muốn gây khó dễ với Trang Duệ.

Trang Duệ kohong có phản ứng với Ngưu Hồng, hắn nhìn về phía người đàn ông Hongkong rồi nói:

– Đại ca, tôi chỉ muốn chơi đùa mà thôi, trúng hay không cũng khó nói, anh không sợ mất tiền oan sao?

– Hì hì, gọi tôi là anh Tạ thì được, đánh bạc vốn có thua có thắng, tôi thấy cậu may mắn nên đi theo mà thôi.

Anh Tạ này làm công tác biên tập ở Hongkong, nói tiếng phổ thông cugnx không quá tốt, lắp bắp một lúc lâu mới biểu đạt được ý nghĩ của mình. Hắn khác biệt với những du khách đến đây, hắn có thể nói là một con bạc lâu năm, không có việc gì làm sẽ đến Macao hoặc đổ thuyền tham gia vui vẻ.

Trước kia người Hongkong thích nhất là đến Macao nhưng sau khi có đổ thuyền thì lại khác, giá cả không quá đắt đỏ, đây chính là địa điểm mà nhiều người Hongkong lựa chọn đầu tiên. Anh Tạ cũng là như ậy, cứ cách vài ngày lại ra biển đi dạo, mà những gì hắn hiểu về số phận hay vận may cũng khác với kẻ khác.

Anh Tạ cho rằng con người có số phận, thường ngày hắn chỉ đặt vài ba trăm mà thôi, nhưng bây giờ hắn tin vào vận may của Trang Duệ, vì thế mà ném vào những năm ngàn.

Khi Trang Duệ nói chuyện phiếm với anh Tạ thì nhân viên đã chia bài đến trước mặt Trang Duệ, bài mở là bảy chuồn, bài tẩy thì Trang Duệ không xem. Nhà cái có bài mở là con ba cơ, sau khi nhìn bài của Trang Duệ thì quyết định rút thêm một lá.

Nhà cái mở thêm một lá bài, là con A. Trang Duệ cũng không muốn đoán bài của nhà cái, trực tiếp mở bài tẩy của mình, là một con bốn. Nói cách khác thì bài mở của Trang Duệ lúc này là một nút, chỉ cần nhà cái không phải là con bảy bên dưới thì sẽ thắng Trang Duệ đặt hòa.

– Hì hì, một nút, may mà mình không theo người này.

– Đúng vậy, còn có thằng ngốc theo năm nghìn đồng.

– Cũng đừng gấp, nhà cái còn chưa mở bài, biết đâu sẽ là con bảy.

– Không thể nào, nếu là con bảy thì tao sẽ ăn sạch bộ bài.

Những người vây quanh Trang Duệ dù không đặt cược nhưng cũng không ngại tham gia náo nhiệt, khi Trang Duệ mở bài thì bên canh liên tục vang lên tiếng nghị luận, tất nhiên đều nghĩ rằng sẽ không hòa. Đánh theo kiểu Bách Gia Nhạc thì ba bốn điểm thường hay có, một hai điểm thì tỷ lệ nhỏ hơn.

Nhà cái thật sự không có biểu cảm gì nhưng trong lòng cũng thầm căng thẳng, Trang Duệ đặt không tính là ít, tính tổng lại sẽ hơn năm chục ngàn, nếu đối phương lại hòa thì sòng sẽ bồi thường bốn trăm ngàn. Tuy số tiền này không đáng là gì nhưng một ván bài để nhà cái chung như vậy cũng hơi nhiều và hiếm có.

Những người chia bài như bọn họ tuy không có được gì từ lúc đánh bài nhưng lại có tiền boa, một ngày có không ít tiền, nhưng nếu chiếu bạc của mình bồi thường quá nhiều, sợ rằng sẽ bị giảm tiền boa. Vì thế có thể nói chuyện thắng thua cũng ảnh hưởng đến những nhân viên chia bài.

– Mở bài.

Anh Tạ ở bên cạnh thấy Trang Duệ không chịu mở bài thì cũng không nhịn được, hắn mỗi lần đến chiếu bạc thường chỉ đánh mười ngàn, nếu bây giờ hắn thua năm ngàn, xem như khỏi kiếm tiền, vì vậy cũng lo lắng như những người kia bài vào lúc này.

Tình hình bây giờ hoàn toàn khác biệt so vói trước, ai cũng thúc giục mở bài, mà người đàn ông trung niên chia bài cũng không xem lá bài thứ ba, có nhìn cũng vô dụng, vì thế là hòa, ngoài ông trời sẽ chẳng còn ai có thể thay đổi được kết quả.

Tuy trong lòng có chút căng thẳng nhưng người đàn ông chia bài vẫn rất bình tĩnh, hắn đã công tác lâu năm ở nhiều nơi, không phải lần đầu tiên gặp tình huống thế này. Khi mọi người lên tiếng thúc giục thì cũng mở bài của mình.

– Là con bảy sao?

– Anh Lý, anh lại làm hại tôi, vừa rồi tôi muốn theo mà anh lại lôi kéo tôi, anh xem, anh xem…

– Hai ván hòa liên tiếp, có chút cổ quái…

– Cái gì mà cổ quái, tôi đã từng thấy bảy ván hòa ở Macao, nhưng tiểu tử kia thật sự quá may mắn.

– Đúng vậy, nếu chút nữa cậu ta đánh hòa thì tôi cũng theo.

– Này, này, anh Vương, anh đi đâu vậy? Anh không phải nói nếu hòa thì ăn hết bài cho tôi xem sao?

Sau khi nhà cái mở bài thì những người vây quan như muốn nổ tung, bọn họ lớn tiếng kêu la làm cho đại sảnh ầm ỉ hẳn lên. Lúc này có nhiều người chú ý sang phía bên này, mà câu nói cuối cùng thật sự làm cho người ta cười lên ha hả.

– Nếu sòng đưa bài ra thì tôi cũng sẽ ăn.

Người vừa rồi thấy nhân viên sòng bạc ném lá bài vào trong máy cắt thì mới ló đầu ra nói một câu, điều này không khỏi làm cho người ta tỏ ra khinh bỉ, nhưng cũng không ai không bị tác động vì hai ván hòa của Trang Duệ.

Muốn nói trong đây có người không cười nổi đó chính là Ngưu Hồng ngồi bên cạnh Trang Duệ, Ngưu công tử đã thua, tiền trực tiếp chuyển sang cho Trang Duệ, coi như không thu hồi lại.

Lúc này nhà cái phải chung cho Trang Duệ bốn trăm ngàn, trong đó có bốn mươi ngàn của anh Tạ, Trang Duệ có được một trăm sáu chục ngàn, Tần Huyên Băng thì nhiều nhất, thu hoạch được hơn hai trăm ngàn.

Người đàn ông chia bài thật sự đổ mồ hôi hột, hắn lấy ba xèng một trăm ngàn và bốn xèng mười ngàn đưa cho Trang Duệ, vẫn còn thiếu hai chục ngàn? Không phải có hai chục ngàn của Ngưu công tử rồi sao? Cuối cùng đưa cho anh Tạ bốn chục ngàn, sau đó xem như đã giao đủ.

Trang Duệ đưa xèng thắng cho Tần Huyên Băng, sau đó hắn cầm xèng một trăm ngàn chơi tiếp. Miếng xèng này khác với những xèng khác, nó có hình chữ nhật, bên ngoài bọc lớp nhựa trong suốt, cầm trong tay thật sự hơi nặng.

– Trịnh thiếu gia, người ngài mang đến thật sự quá may mắn thì phải?

Trong một gian phòng quản lý có đặt ba bốn chục màn hình lớn, trong đó có một màn hình ghi lại tình huống ván bài của Trang Duệ.

Trịnh Hoa cũng không ngờ Trang Duệ may mắn như vậy, hắn bất đắc dĩ nói:

– Nhìn thì thấy cậu ta rõ ràng là lần đầu tiên vào sòng bạc, nếu cứ tiếp tục chơi thì chúng ta sẽ có thể thu lại tiền.

– Trịnh thiếu gia, đây là bạn của ngài, hay ngài mời anh ta vào trong phòng chơi đi?

Người mở miệng tên là Kế Dịch, đánh bài rất tốt, là tổng giám đốc của đổ thuyền này, bình thường không có việc gì làm, nhưng nếu có người đến làm loạn, cần phải ra tay thì sẽ xuất hiện. Với ánh mắt của hắn thì tháy rõ Trang Duệ chỉ là một người mới chơi, căn bản không có kỹ thuật gì.

Kế Dịch thấy Trịnh Hoa không nói gì với lời của mình, hắn vội vàng nói thêm:

– Trịnh thiếu gia, tôi chỉ ngại cậu ấy cứ may mắn, người chung quanh đều đặt theo, như vậy tổn thất của chúng ta sẽ là rất lớn.

Càng là người chơi bài lâu năm càng tin vào số mệnh, nếu Trang Duệ cứ tiếp tục gặp may, tiếp tục hòa thêm vài ván, người ngoài cùng đặt cược, sợ rằng mỗi lần sẽ bỏ ra cả triệu, vì thế là tổn thất không nhỏ.

Trịnh Hoa dùng ánh mắt như cười như không nhìn Kế Dịch, hắn nói:

– Anh Kế, Bách Gia Nhạc thắng được bao nhiêu tiền rồi? Anh đã lâu chưa từng bị người ta đến thắng lớn sao? Cứ để cậu ta chơi, thua thì đổ thuyền bồi thường, chúng ta mở cửa buôn bán cũng không sợ người ta thắng, đừng nghĩ những chuyện không phóng khoáng như thế.

– Tôi nói cho anh biết đừng làm cho cậu ta mất hứng, đừng nghĩ chúng ta đang ở vùng biển quốc tế, nếu bị vài chiến hạm vây quanh cũng chết người đấy.

Trịnh Hoa biết Kế Dịch là tổng giám đốc trên đổ thuyền, tuy ngày nào cũng bơm tiền nhưng không thể nào chịu được số lượng quá lớn. Kế Dịch nói muốn đổi bàn đánh bài, Trịnh Hoa biết rõ trong đó sẽ có vấn đề, chỉ sợ đối phương làm ra chuyệng gì đó ngu xuẩn nne nhắc nhở một câu.

– Vâng, cám ơn Trịnh thiếu gia dạy bảo.

Kế Dịch bị lời nói của Trịnh Hoa làm cho đổ mồ hôi lạnh, trong lòng thầm mắng mình váng đầu, bạn của Trịnh Hoa mà mình còn dám có ý nghĩ đó sao? Đúng là không biết sống chết.

– Nhưng với thân thế của cậu ấy thì đánh bạc ngoài sảnh cũng không phù hợp, tôi xuống hỏi xem cậu ấy có muốn vào trong phòng đánh bạc không.

Trịnh Hoa nào biết bây giờ Trang Duệ chỉ có vài triệu, nói chính xác thì bây giờ hắn chỉ có thể lấy ra đánh bạc được một triệu mà thôi.

Trịnh Hoa và Kế Dịch nói chuyện phiếm với nhau thì Trang Duệ đã đặt tiền lần ba, lân này hắn không đặt hòa mà đặt thắng, mà những người bên cạnh lại tiếp tục đi theo, tổng cộng cũng hơn sáu chục ngàn, còn nhiều hơn tiền của Trang Duệ.

Anh Tạ lần này không theo Trang Duệ, lại ném ra một ngàn bắt nhà cái thắng, bị người khác chế nhạo một phen.

Nhưng sau khi mở bài thì Trang Duệ lần này thua, những người theo hắn thật sự thất vọng, mà Ngưu công tử cũng không bỏ qua cơ hội này để ồn ào.

– Cậu Trang, chỗ này quá nhỏ, có hứng lên trên chơi không?