Chương 1079: Đội khảo cổ.(1)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

…. Miêu Phi Phi giương mắt nhìn Trang Duệ, nói:

– Trang Duệ, ngài đi theo ta.

Trang Duệ không biết Miêu Phi Phi gọi mình làm gì, vừa đi ở phía sau vừa nói:

– Sĩ quan Miêu, sao rồi? Nếu là không có vấn đề gì, ta muốn dẫn hai người bọn họ đi Hà Nam, giúp tiến hành khai quật tòa cổ mộ kia.

Mặc dù biết mộ đó nằm ở sườn núi trên vách núi, nhưng Trang Duệ cũng không biết vị trí cụ thể, núi Đặng lớn như vậy, nếu như không có hai anh em Đại Ngưu, thì hắn biết đi tìm chỗ nào hả?

– Haizz, ngài đây là muốn làm gì vậy hả?

Sau khi Miêu Phỉ Phỉ nghe Trang Duệ nói xong, đột nhiên dừng bước, suýt chút nữa đụng vào Trang Duệ ở phía sau.

Miêu Phi Phi nhìn Trang Duệ, hạ giọng nói:

– Trang Duệ, rõ ràng hai người kia là trộm mộ, ngài còn nói là hiến cho đồ cổ, rốt cục là ngài có ý gì vậy?

Thời gian ghi chép vừa rồi, Đại Ngưu khá tốt, đều nói theo những lời của Trang Duệ, nhưng do Trương Nhị Ngưu đần độn, lời nói không rời là đào mộ kiếm tiền, Đại Ngưu liên tục đá hắn, nhưng hắn cũng không để ý tới, suýt chút nữa hai anh em đã đánh nhau.

Nhưng Miêu Phi Phi cũng đã qua tay không ít vụ án lớn, kể cả là thay đổi hoàn toàn, cũng có thể nhìn ra trong chuyện này có điều gì bí ẩn bên trong, cho nên sĩ quan Miêu tức giận, cái này rõ ràng là một vụ án trộm mộ quan trọng, làm sao lại biến thành nông dân quyên tặng đồ cổ?

– Hắc hắc, sĩ quan Miêu, tục ngữ nói lãng từ quay đầu là vô cùng quý giá, hai anh em này không phải là người xấu, ý thức chủ quan cũng không có phạm tội, hơn nữa sự nguy hại đối với mộ tạng không phải là quá lớn, cho nên việc này ngài nhẹ tay, thả bọn họ đi.

Vốn dĩ Trang Duệ cũng không nghĩ có thể giấu diếm được Miêu Phi Phi, cho nên mới trực tiếp gọi cho Miêu Phi Phi, chính là để người quen xử lý sự việc, nếu đổi là cảnh sát khác đến xem xét, nói không chừng sẽ khởi tố thành vụ án trộm mộ, dẫn hai anh em Đại Ngưu đi vào bên trong cục.

– Trang Duệ, không ngờ ngài nắm vững pháp luật mà đối xử thế à?

Sĩ quan Miêu bất mãn trừng mắt liếc nhìn Trang Duệ.

– Sĩ quan Miêu, ta đâu có dám? Chính sách của chúng ta cũng không nói răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người sao? Bản tính hai anh em này không xấu, không cần chỉ vì một lần sai lầm mà làm cho nửa đời sau phải ngồi xổm trong tù?

Nếu như sự thật chứng mình đây chính là hoàng lăng, như vậy tội danh của hai anh em Đại Ngưu sẽ không phải là nhỏ, dù cho không phải không có, tóm lại tầm mười năm là không chạy thoát.

– Hơn nữa, bây giờ người ta cũng ăn năn rồi, đồ vật cũng đã quyên tặng rồi, ngài muốn định tội…

Khi Trang Duệ đang muốn nói, nhìn thấy Miêu Phi Phi trừng mắt, lập tức im lặng.

– Việc này còn không phải là ngài xúi giục?

Tuy nhiên hai anh em kia có chút dây dưa không rõ, nhưng con người rất chất phát, nghe Trang Duệ nói như vật, trong lòng Miêu Phi Phi cũng không truy cứu nữa, lập tức nói:

– Chỉ một lần này thôi, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, đối với những người nông dân phá hư cổ mộ, còn ác liệt kém xa nhưng kẻ trộm mộ khác.

Mấy năm nay Miêu Phi Phi phá án không ít, có không ít là vụ án buôn bán đồ cổ trộm mộ, rất nhiều ngọn nguồn đều là ở ngay trên người những người nông dân, những người này không có văn hóa, giảng đạo lý không thông, lại có địa phương bảo vệ chủ nghĩa, là xử lý khó khăn nhất.

Hơn nữa nông dân trộm mộ, dường như tất cả đều là trộm mộ bạo lực, ở Hà Bắc đã từng xảy ra chuyện một nhà ba người, ngay lúc ban ngày ban mặt, dùng thuốc nổ phá núi khai thác đá nổ tung cổ mộ, lúc ấy mọi người xung quanh còn vây quanh một vòng xem rất náo nhiệt, có thể nghĩ những người này trình độ ngu muội.

– Cám ơn, cám ơn sĩ quan Miêu, ta thay mặt hai anh em kia cám ơn ngài.

Trang Duệ nghe những lời Miêu Phỉ Phỉ nói ra, vội vàng nắm chặt tay thở dài.

Lần trước Trang Duệ đi Hà Nam, quả thực kết giao không ít bạn bè, đến bây giờ vẫn còn lui tới, cho nên ấn tượng của hắn với Hà Nam không tệ, mặc dù còn có con sâu bỏ dầu nồi canh, nhưng với tư cách là người Trung Nguyên văn minh, dân chúng rất là thuần phác.

Giống như anh em Dư thị giấu kín tang vật ở thôn trang nhỏ kia, chỉ cần đối tốt một chút với những người dân trong thôn, người khác sẽ hết lòng đào cho ngươi, bây giờ Trang Duệ không muốn thấy hai anh em Đại Ngưu tuổi còn trẻ mà đã bị hủy cả đời.

Miêu Phi Phi khua tay, nói:

– Được, nguyên do đằng sau sự việc văn vật nghành tiếp nhận ta mặc kê, đúng, Đại Ngưu kia nói còn muốn thưởng? Nắm vững hắn cũng không tệ.

– Nói bậy, hắn nói bậy, sĩ quan Miêu đừng coi là thật.

Mồ hôi trên trán Trang Duệ chảy ra, hai anh em này thực sự không phải là cạn dầu đèn, mình cũng là mẹ hắn bị coi thường, rõ ràng đã là trộm mộ, không nói giúp bọn hắn thoát tội, lại còn muốn bên trên bỏ tiền ra.

Sau khi cám ơn thì Miêu Phỉ Phỉ cầm đầu mấy cảnh sát đi, Trang Duệ quay vào trong cửa hàng, Nhị Ngưu an no, Đại Ngưu thì như hổ đối ăn những đồ ăn còn lại, nhìn thấy Trang Duệ đến, vội vàng đứng dậy, trong miệng vẫn còn đang đút một miếng thịt.

– Đại Ngưu, sau cũng không được làm việc trộm mộ trái pháp luật nữa, nếu phát hiện có cổ mộ, phải báo cáo cho chính phủ, bằng không nếu lần sau cảnh sát có bắt được ngươi, ta cũng không quan tâm nữa.

Trang Duệ vỗ vỗ bả vai Đại Ngưu, ý bảo hắn ngồi xuống tiếp tục ăn.

– Đại ca, ta biết rõ, sau này chắc chắn sẽ không làm nữa, cám ơn ngài nha, đại ca.

Mới vừa rồi Đại Ngưu bị cảnh sát giáo dục một phen, cũng biết hành vi của mình mặc dù ở trong thôn không có là gì, nhưng thật ra là trái pháp luật, vừa rồi nữ cảnh sát kia nói mấy hạng tội danh, dường như cũng có thể bao bọc trên người bọn hắn.

– Không cần cám ơn ta, anh em các ngươi có tay có chân, làm chút gì đó kiếm tiền cũng không ít.

Trang Duệ chợt nhớ tới một việc, nói tiếp:

– Đúng, đợi chốc nữa các ngươi ăn no, ta tìm chỗ ở lại cho các ngươi, sáng ngày mai cùng chúng ta đi Hà Nam, khi khai quật cổ mộ cầm một ít lao công, đến lúc đó hai anh em các ngươi đều đến làm, một ngày có hơn 100 khối tiền đấy.

Trang Duệ nhìn đồng hồ, hiện tại đã là ba bốn giờ chiều, chạy tới Hà Nam cũng quá vội vàng, nghĩ đến nên bàn bạc lại với giáo sư Mạnh một chút, cố gắng để sáng sớm ngày mai đi.

– Một ngày hơn 100? Việc tốt như vậy, đại ca, về sau anh em chúng ta cùng ngài làm, được không? Làm hai năm ta cùng anh ta đều có thể lấy vợ.

Sau khi Nhị Ngưu bên cạnh nghe được Trang Duệ nói, hai mắt lập tức sáng lên, thời điểm trước kia hắn ở tại công trường, một ngày chỉ có 40 50 khối tiền, cũng còn bị đốc công cắt xén.

Mà theo như lời Trang Duệ một ngày hơn 100 khối tiền, chẳng phải một tháng hơn 3000, một năm là hơn ba vạn? Cưới vợ cũng đủ, cuộc sống của Nhị Ngưu rất đơn giản, đã bắt đầu vẽ ra bức tranh tốt đẹp của con người.

– Ta… Ta, Hầu Tử, ngươi dẫn bọn hắn đi ở lại nhà khách bên cạnh Phan gia viên.