Chương 869: Thật giả. (6)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

…. – Thậm chí có tinh tế hơn rất nhiều, ngoại trừ việc không thể so sánh về niên đại ra thì giá trị nghệ thuật so với gốm màu đời Đường chân chính cũng không thấp đâu…

Trang Duệ không thèm để ý đến lời nói của Lý tổng, hắn nói giống như đang lẩm bẩm một mình vậy, nói cho bản thân hắn nghe. Con mắt cũng chỉ chăm chú nhìn vào vật đang cầm trên tay, thân tình không che giấu nổi sự yêu thích.

Nhìn Trang Duệ làm ra bộ dáng giống như đã định liệu trước. Trong lòng Lý tổng cũng nổi lên sự nghi ngờ bất đắc dĩ, chẳng nhẽ khó mà phân biệt được thật giả?

– Không thích hợp! Chẳng nhẽ là cố ý hãm hại ta…

Lý tổng bỗng nhiên nhớ tới trước đây tình huống trước đây mình đi tặng bọi đồ cúng, vẻ mặt những người đó giống hệt Trang Duệ lúc này. Đều nói những đồ cổ trân quý giá trị thiên kim không đang một đồng, đến khi nhận lấy thì giống như cấp cho mình một chút mặt mũi.

Lý tổng tên đầy đủ là Lý Đại Lực. Những năm tám mươi của thế ký trước, khi còn là thanh niên, hắn cả ngày chỉ biết cậy mạnh hiếu thắng. Trong một lần đánh nhau, bản thân hắn thiếu chút nữa bị người ta chém chết. Từ đó Lý tổng mới cải tà quy chính, rồi nổi lên với nghề buôn bán nhỏ.

Nhưng tất cả cũng chỉ là quá khứ, thời gian sẽ khiến cho con người ta thay đổi dù ít dù nhiều. Việc kinh doanh buôn bán, không phải cũng có thể thu lãi, Lý tổng bắt đầu từ việc bán hàng vỉa hè, đến lúc vô ý tiếp xúc với giới đồ cổ, rồi lại nổi lên buôn bán ở chợ đêm. Hiện tại hắn cũng đã trở thành một người cho vay, thế chấp.

Chỉ là muốn sống được bằng cái nghề này, hắn cũng phải tạo dựng mối quan hệ cho mình. Nếu không có một ngày hắn vấp ngã thì cuộc đời hắn cũng coi như đi tong. Cho nên, trong mấy năm nay tiền tài mà Lý Đại Lực kiếm ra được đại bộ phận đều dùng để tạo dựng các mối quan hệ, nhất là các mối quan hệ trên quan trường so với việc sưu tầm đồ cổ còn nhiều hơn.

Nếu như để Lý tổng trở lại những năm tám mươi, bản thân hắn tuyệt đối sẽ không làm thương nhân mà làm quan. Dựa theo sự hiểu biết của hắn trong chốn quan trường, trong hai mươi năm gần đây hắn ít nhất có thể chạy được cái chức lãnh đạo của một tỉnh.

Chỉ là Lý tổng không có nghĩ tới, Trang Duệ còn trẻ tuổi như vậy, lại có thể diễn kịch xuất sắc như vậy. Có thể so sánh với những tên giảo hoạt trên quan trương. Đối với những người này Lý Đại Lực kính phục rất nhiều, cũng thầm than thói đời không chân thật.

– Trang tổng, ngài nói rất đúng! Hiện tại những người này chế tác đồ giả quá lợi hại. May mà ngài đã nhìn ra bằng không nếu như ta xuất thứ này ra ngoài, không chừng sẽ vì nó mà bị tán gia bại sản.

Nghĩ thông suốt tất cả, lúc này Lý tổng đổi thành bộ mặt tươi cười nịnh nọt. Điều này khiến cho Trang Duệ sửng sốt một chút.

– Lý tổng! Ngài cũng nhìn ra đây là đồ giả?

Trang Duệ có chút buồn bực. Những người chế tác món gốm màu đời Đường này vô cùng hoàn mỹ, hầu như không có tỳ vết. Sợ rằng trừ khi phải dùng dụng cụ đo lường để kiêm tra ra, căn bản không tìm được một tì vết nào. Bản thân hắn nếu như không dùng linh khí để kiểm tra thì cũng không thể phân biệt rõ được thật giả.

– Đương nhiên là không phải! Trang tổng, ngài nói là giả, tự nhiên chính là giả…

Lý tổng cười có chút miễn cưỡng. Bộ gốm màu đời Đường này có giá trị hơn một ngàn vạn, đối phương nói một hồi rồi kết luận đây là đồ giả. Bản thân hắn làm sao mà vui cho được.

– Ngài không nhìn ra được?

Trang Duệ có chút nghi hoặc, cái gì gọi là giả chính là giả? Bản thân hắn muốn nhìn ra được cũng phải tích lũy ngàn vạn kinh nghiệm với có được. Đương nhiên hắn cũng phải nhờ vào linh khí, chứ không phải nhãn lực.

– Ha ha! Trang tổng, nếu những thứ này đều là hàng giả. Vậy ngài có thể thu giữ lại, từ từ mà thưởng thức đi. Ta cũng có việc bận cần phải trở về…

Lý tổng không trả lời câu hỏi của Trang Duệ, trực tiếp tặng những vật này cho Trang Duệ, trong lòng hắn nghĩ:

– Ta có thể không bàn luận về vấn đề thật giả, chỉ cần ngươi thích là được.

Hoàng Phủ Vân đứng ở một bên, từ phía sau lặng lẽ huých nhẹ cánh tay Trang Duệ.

– Ai? Ta nói Lý tổng, ngài nghĩ đi đâu vậy?

Được Hoàng Phủ Vân nhắc nhở, Trang Duệ kịp thời phản ứng, nhìn thần sắc Lý Đại Lực không cho là đúng. Trang Duệ cũng minh bạch, cảm tình của vị Lý lão bản này, còn tưởng rằng chính mình đang lừa bịp lấy mấy món đồ của hắn.

– Không có a! Trang tổng, thứ này đều là hàng giả. Vật này không có mấy giá trị. Ngài giữ lại thưởng thức là được rồi. Coi như chúng ta kết giao bằng hữu…

Lý tổng cũng ý thức được biểu tình của chính mình vừa rồi không được tốt. Vội vã biểu hiện ra biểu lộ ra khuôn mặt tươi cười chân thành. Nếu như là kỹ nữ, sợ rằng hắn đã cởi hết quần áo rồi.

– Ài! Ta nói này Lý tổng, những vật này đều là đồ phảng chế hiện đại…

Trang Duệ bất đắc dĩ nói. Sớm biết như vậy hắn đã không chọn hội sở của Âu Dương Quân. Bản thân hắn muốn cho đối phương tưởng rằng bản thân mình rất cao ngạo.

– Đúng thế… đúng thế. Ánh mắt Trang tổng vô cùng tinh tường…

Lý Đại Lực gật đầu cười phụ họa.

– Được rồi! Nhìn vào con ngựa ba màu này…

Trang Duệ bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn cho người lấy ra một con ngựa gốm màu đời Đường. Thể tích của nó khá lớn, cao chừng bốn mươi centimet, dài chừng bảy mươi centimet.

Cận thận nhìn một hồi, Trang Duệ đúng là không nhìn ra được một tỳ vết nào từ mốn đồ này. Cuối cùng cũng không thể nói cho vị Lý tổng này biết những đồ gốm sứ này không có linh khí đi!

Trang Duệ tức mình nhìn lại con ngựa ba màu này có hay không có một địa phương nào đó để mà mình vạch ra.

Tạo hình của con ngựa ba màu này tương đối to béo, cái mông ngựa rất to, gáy tương đối rộng. Tạo hình bộ dáng đang chạy. Đồ gốm tạo hình ngựa đời Đường lấy tĩnh chính là đặc điểm để nhận biết. Đặc sắc nhất chính là ngựa hồ ở Tây Vực.

Thông qua một ít đặc thù, văn hóa bối cảnh khác nhau có thể có biểu hiện khác nhau. Từ đó có thể thấy được công nghệ của thợ thủ công hiện đại càng ngày càng cao.

Chỉ là tuy rằng tạo hình và màu sắc gốm màu đời Đường có cùng nghệ thuật phong cách không thể nào tìm ra bất kỳ lỗi lầm nào. Nhưng trong mắt Trang Duệ, đây là đổ dởm, là một vật phảng chế của hiện đại.

Trang Duệ hơi nhíu mày, chính mình lúc trước nói thứ này là giả. Nếu như không tìm được chứng cứ, điều này là truyền ra ngoài thì khẳng định làm nhục Điền lão sư. Ngoại trừ việc tiến hành mười bốn loại kiểm tra đo lường ra thì Trang Duệ không có biện pháp gì khác.