Chương 989-990: Bảo tàng hải tặc(2)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

…. Ở trong hang, còn có dòng suối tồn tại, ở trên đỉnh động có không ít thạch nhủ, tạo hình kỳ dị, nếu như lúc này xuất hiện ở trong nước, sau khi khai thác, nhất định có thể trở thành thắng địa du lịch tuyệt vời.

Trong quá trình phóng thích linh khí, Trang Duệ cảm giác được, phóng xuất linh khí ra, đang không ngừng giảm bớt, chuyện này làm cho hắn cảm thấy kỳ quái, liền tranh thủ thu linh khí trở lại.

– Tấm da dê đó, chẳng lẽ là lộ tuyến của sơn động này?

Trang Duệ thu hồi linh khí, còn đang suy nghĩ quẹo bảy quẹo tám trên tấm da dê, trong lúc này não sáng ngời, hắn nhớ tới tấm da tìm được trong nhà gỗ, phía trên vẽ đường cong loạn xạ, cùng lộ tuyến trong sơn động này rất rõ ràng.

Càng hồi tưởng lại, Trang Duệ cảm giác càng giống, mà trên tấm da đó không có bất cứ chữ nào, chỉ có lộ tuyến tới lui, vô cùng có khả năng chính là lộ tuyến trong sơn động này.

Hiện tại Trang Duệ có chút hưng phấn, bảo tàng hải tặc, là lực hấp dẫn cực lớn với bất cứ người nào trên thế giới, mấy trăm năm qua.

Đã từng có vô số người trên một số hải đảo đào móc ra bảo tàng của hải tặc, mà những tên hải tặc nổi tiếng cũng thường xuyên lưu lại bảo tàng ở những nơi khó tìm.

Tuy Trang Duệ không thiếu tiền, nhưng không có ai ngại mình nhiều tiền, cho dù là trên đảo hoang không cách nào dùng tiền, Trang Duệ vẫn hưng phấn không cách nào kiềm chế lòng được, nhanh chóng nhớ lại lộ tuyến trên tấm da dê.

Đối với người khác mà nói, tiến vào trong sơn động này, không thua gì tiến vào một tòa mê cung, dưới tính huống bốn phía đen kịt, cho dù có cầm bó đuốc làm ký hiệu, thời điểm quay đầu lại chưa chắc đã nhìn thấy được gì.

Nhưng đối với Trang Duệ mà nói, những chuyện này không thành vấn đề, hắn chỉ cần phóng linh khí ra khỏi mắt, Trang Duệ cũng có biện pháp đi tới, hơn nữa hắn còn nhanh chóng tìm ra lộ tuyến đi vào sâu trong sơn động.

– Ngao ngao!

Kim Cương không biết Trang Duệ đang làm gì đó, nhưng nhìn thấy cử động Trang Duệ muốn tiến vào hang núi, thoáng cái chạy tới, liên tục bày biện hai tay, không cho Trang Duệ đi vào.

– Kim Cương, như thế nào?

Trang Duệ có chút kỳ quái, vừa rồi hắn dùng linh khí xem qua, trong sơn động hình như không có gì nguy hiểm, khả năng lớn nhất chính là lạc đường ở bên trong, nhưng chuyện này với hắn mà nói, hoàn toàn không thành vấn đề.

– Ồ ồ…

Bộ dáng của Kim Cương có chút sốt ruột, từ trên mặt đất nhặt lên một tảng đá, sau đó hắn dáo dác nhìn về hướng của sơn động, vung cánh tay dài dùng sức đập vào trong sơn động.

Tảng đá đụng vào trong sơn động, phát ra tiếng vang nặng nề, nhưng cảnh tượng sau đó, đã làm cho Trang Duệ trợn mắt há hốc mồm, bởi vì vốn thành động vô cùng an tĩnh, sau khi tảng đá kia đập vào, trở nên sôi trào.

Từ cửa động có thể nhìn thấy, đột nhiên trong sơn động xuất hiện vô số bóng đen, phô thiên cái địa từ trong sơn động bay ra, thậm chí có mấy bóng đen, bay ra bên ngoài sơn động.

– Ta kháo, con dơi?

Hiện tại Trang Duệ biết vì sao linh khí vô duyên vô cớ giảm bớt, thì ra là bị những con dơi này hấp thu vào trong cơ thể, mà con dơi đều treo trên thành động, lúc ấy Trang Duệ không có để ý, hắn còn tưởng rằng đó là một ít tảng đá đấy.

Nhìn thấy trong động có bóng đen rậm rạp chằng chịt, da đầu của Trang Duệ rung lên, tuy những con dê này không lớn, nhưng trên thế giới vẫn tồn tại dơi hút máu, đây cũng không phải là truyền thuyết, mà là sự thật.

Trang Duệ cũng không biết dơi trong sơn động này có phải là dơi hút máu hay không, nếu đúng là như vậy, đối với việc thăm dò sơn động này của hắn, tạo thành phức tạp rất lớn.

Thiên tính của dơi là ưa thích bóng tối, mà những con dơi bay ra ngoài, vừa bị ánh mặt trời chiếu vào, phát ra âm thanh khó nghe.

Nhưng Kim Cương chờ ngoài động rất hưng phấn a, không đợi những con dơi này quay trở về, vung bàn tay đập tới, một cái tát đã nện con dơi rơi xuống đất.

Hai tay của Kim Cương có khí lực nặng ngàn cân, con dơi bị nó đập trúng, lập tức trở nên huyết nhục mơ hồ, không sống sót nổi.

Mà cử động tiếp theo của Kim Cương, lại làm Trang Duệ cảm thấy buồn nôn, bởi vì Kim Cương trực tiếp dùng bàn tay bắt lấy con dơi trên mặt đất, sau đó nhét vào trong miệng, vết máu đỏ tươi từ trong miệng của Kim Cương trào ra, một mực chảy xuống.

– Ngao ngao…

Bảy tám con dơi còn chưa đủ Kim Cương nhét kẻ răng, nhưng nó không có quên bạn thân Trang Duệ, rõ ràng lưu lại một con cuối cùng, cầm tới đưa trước miệng của Trang Duệ.

– Đi đi, ta không ăn cái này…

Nhìn thấy hình dáng của con dơi không khác con chuột bao nhiêu, Trang Duệ vội vàng đẩy tay Kim Cương ra, nhưng lại đoạt con dơi cầm vào tay, bởi vì Trang Duệ muốn nhìn một chút, đây có phải là dơi hút máu hay không.

Trang Duệ trong khóa học sinh vật ở trường, thân thể dơi hút máu không lớn, thân dài lớn nhất cũng không vượt quá chín cm, cái đuôi không lộ ra ngoài có màu ám rám nắng.

Hình dạng của dơi hút máu dễ dàng phân biệt được, bởi vì trên đỉnh mũi của nó có hình chũ “u” và có đệm thịt, lỗ tai có hình tam giác, răng nanh dài và bén nhọn, răng hơi có hình tam giác, sắc bén như đao, có thể đâm thủng lớp da cứng rắn nhất của bất cứ loài nào.

– Khá tốt, không phải dơi hút máu…

Trang Duệ cẩn thận kiểm tra con dơi trong tay xong, yên lòng, đây là con dơi rất bình thường, dùng ăn con muỗi mà sống, cũng không tập kích nhân loại.

Nhưng khắp hang động này là dơi, cũng làm cho Trang Duệ có chút đau đầu, bản thân không có quần áo gì, nếu không cẩn thận bị những con dơi nào cào trúng, không chừng sẽ bị lây bên truyền nhiễm hoặc nhiễm độc a.

Dùng lửa và hun khói xua đuổi? Biện pháp này không thực tế, cái hang này sâu hơn năm trăm mét a, dùng bao nhiêu củi cho đủ đây

Hơn nữa còn không biết trong sơn động này còn có lối ra khác hay không, nếu như mình bận rộn ở đây, ở nơi khác có thể thông khí, chẳng phải Trang Duệ khóc không ra nước mắt à?

– Kim Cương, chúng ta đi vào chơi như thế nào?

Trang Duệ suy nghĩ nửa ngày, còn không có biện pháp, lập tức đánh chủ ý lên đầu của Kim Cương, bạn thân này da dày thịt béo, con dơi cũng không có biện pháp với nó a.

– Ồ ồ…

Kim Cương phản ứng có chút vượt quá dự kiến của Trang Duệ, thằng này lliên tục ắc đầu, hơn nữa còn bày ra tư thế ôm đầu, xem ra nó rất sợ hãi với hang động này a.

Trang Duệ không biết, Kim Cương khi còn bé, bởi vì nghịch ngợm chạy vào trong sơn động một lần, nhưng lại bị vô số con dơi đuổi ra, thiếu chút nữa nó không tìm được đường ra a.

Sau lần đó, Kim Cương chỉ dám ở dám ở cửa động dùng đá nện vào thành động, bắt lấy mấy con dơi ăn tươi để tiết hận, bảo nó lại vào sơn động, đánh chết nó cũng không dám.

Trang Duệ có chút không cam lòng, tấm bản đồ trong lòng làm hắn ngứa ngáy, không đi vào xem xét một phen, đoán chừng buổi tối hắn không cách nào ngủ yên a.

Nhìn thấy Trang Duệ ở cửa động đi tới đi lui, con mắt Kim Cương đảo tròn, kéo Trang Duệ lại, chỉ chỉ sơn động, chỉ lên sơn động.

– Địa phương khác có thể đi?