Chương 799: Ngũ Nhãn Thông. (3).

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….

Tuổi của Tác Nam thì lớn hơn một chút, hẳn là khoảng chừng bốn mươi tuổi, trên mặt có đeo một chiếc kính mắt, rất có khí chất của một học giả, khi nghe Dương Khải Văn giới thiệu đến mình, rất thân mật gật đầu một cái với Trang Duệ.

– Gia Thố đại ca, xin mọi người hãy chiếu cố nhiều.

Trang Duệ bắt chuyện với mấy người này, hắn biết cái tên Gia Thố cũng rất thường thấy ở Tây Tạng, ý tứ của nó là lòng dạ rộng lớn giống như biển khơi.

Chu Thụy quen thuộc đối với Tây Tạng thì không có ở đây, nên tác dụng của Gia Thố liền rất lớn, tuy rằng Trang Duệ đã đi qua rất nhiều nơi ở đây, nhưng nếu để bản thân hắn tự mình đi một chuyến, thì tuyệt đối là sờ cũng không đến được hướng bắc.

– Trang tiên sinh, không thể nói là chiếu cố được, tôi chỉ có thể cam đoan dẫn các vị đến nơi mà thôi.

Gia thố cười trả lời Trang Duệ một câu, hắn nói tiếng phổ thông rất tốt, Tác Nam cũng hưỡng về phía Trang Duệ cười cười, mà không nói gì, chỉ có tiểu lạt ma là tôn kính Trang Duệ nhất, cung kính hành lễ với Trang Duệ và Bạch Sư.

– Dương Cục Trưởng, ai sẽ lái chiếc xe này?

Trang Duệ chú ý, đội ngũ tìm kiếm này cực kỳ ít người, hơn nữa khi mình và Bành Phi sẽ rời đi, thì đội ngũ tìm kiếm chân chính cũng chỉ còn lại ba người, dường như không cần tới hai chiếc xe để đi.

Dương Khải Văn cười cười, nói:

– Chiếc xe này để chở vật tư, còn có xăng nữa, tạm thời cậu và Bành Phi sẽ lái, chờ đến khi các vị rời đi, thì cứ mang xe đến sân bay thành phố, ta sẽ cho người tới lấy.

Trang Duệ lắc lắc đầu, nói:

– Phải, tôi đây lái xe toàn mẹ nó chứ tai nạn.

– Cậu cũng đừng mất hứng, nhìn xem đây là cái gì.

Dương Khải Văn mở cửa xe ra, vén cái chỗ ngồi lên, ý bảo Trang Duệ nhìn.

Trang Duệ thò đầu vào nhìn thoáng qua, nhìn thấy ở bên dưới chỗ ngồi có để năm sáu khẩu súng tự động, còn có sáu băng đạn, không khỏi bĩu môi, nói:

– Không phải là súng thôi sao?

Nếu đổi lại là hơn một năm trước kia, có lẽ Trang Duệ còn cảm thấy mới lạ, nhưng mà hiện tại súng ống không thể nào khiến hắn quan tâm nữa, đâu cần nói xa xôi, chỉ cần đến cái mỏ quặng phỉ thúy của mình ở Myanmar, đừng nói là súng tự động, ngay cả mình muốn chơi hỏa tiễn, phòng chừng Hồ Minh cũng có thể thỏa mãn chính mình.

– Hắc, khẩu khí thật không nhỏ, đúng rồi thiếu chút nữa tôi quên mất, thứ này thật sự là ngài không lạ gì.

Dương Khải Văn nghĩ tới bối cảnh mẹ cảu Trang Duệ, nhất thời trong lòng rõ ràng, lấy thế lực của gia tộc Âu Dương trên thế giới, một vài khẩu súng thật sự là không coi vào đâu.

– Đây là để cho các vị phòng thân, ngàn vạn lần đừng có lấy ra dùng loạn đấy, còn nữa cần phải tuân thủ luật pháp đối với các động vật hoang dã, không được phép nổ súng lung tung đối với động vật hoang dã.

Đi công tác ở nơi Tây Tạng này, nhất định phải có súng, nhưng mà Dương Khải Văn cũng muốn nói rõ ràng với Trang Duệ, nếu không xảy ra chuyện gì Trang Duệ sẽ vỗ mông chạy mất, hắn lại phải ở lại dọn dẹp hậu quả.

– Được rồi, nếu không tin thì Dương Cục Trưởng ngài cứ đi cùng chúng tôi đến Tả Cống đi?

Trang Duệ khoát tay áo đới với Dương Khải Văn, mấy khẩu súng để lâu như vậy, không biết trong lúc dùng có thể nổ hay không, còn nói với mình nhiều chuyện như vậy.

Mở cửa xe của chiếc xe việt dã thứ hai, Trang Duệ đợi cho Bạch Sư ngồi vào chỗ mới, nói:

– Bành Phi cậu hãy chiếc xe đầu tiên kia, tôi sẽ đi chiếc xe này với Ba Tang đại sư. Ngài đi cùng một xe với tôi đi, tôi có một số việc muốn thỉnh giáo ngài.

Cũng không phải là Trang Duệ muốn làm lái xe, nhưng mà hắn muốn tìm cơ hội ở chung một chỗ với Ba Tang, hỏi thăm một chút về thần thông phật gia, ngày hôm qua Ba Tang có nói đến Ngũ Nhãn Thông, nhưng mà Trang Duệ cũng không tìm hiểu được gì ở trên mạng cả.

– Ai, ta nói này cậu Trang, làm sao mà cậu.

Dương Khải Văn hướng tới chỗ Trang Duệ nháy mắt một cái, Trang Duệ cảm thấy trong cái nháy mắt này có bao hàm ý tứ bao biện.

Sau khi Trang Duệ nói xong, mới nhớ ra bản thân mình không phải là người dẫn đầu, vội vàng nhìn về phía nhân viên công vụ giống học giả kia, nói:

– Thực xin lỗi, Tác Nam đại ca, tôi muốn thỉnh giáo Ba Tang đại sư một chút vấn đề phật học, ngài xem tôi bố trí như vậy đã được chưa?

– Đi cứ như vậy đi, nếu cậu mệt thì có thể gọi bộ đàm để dừng lại, tôi cũng có thể đổi lại.

Tác Nam nói chuyện cũng thật là tốt, gật đầu đồng ý phương án của Trang Duệ.

Sau khi cáo từ Dương Khải Văn xong, hai chiếc xe việt dã, hướng tới ngoại thành Lạp Tát chạy tới, ở quanh khu thành thị Lạp Tát, quốc lộ cũng vẫn rất tốt, hơn nữa xe cộ cũng rất thưa thớt, tốc độ có thể được tăng cao.

Gia Thố lái xe ở phía trước rất nhanh, Trang Duệ nhìn một chút, đã chạy lên đến một trăm bốn mươi cây số mới có thể đuổi theo kịp, không khỏi lắc đầu cười khổ, nếu Gia Thố lái xe ở trong nội địa, khẳng định là sẽ không quen.

– Ba Tang đại sư, ngài không sao chứ? Có muốn uống ngụm nước hay không?

Trang Duệ chú ý thấy Ba Tang đại sư đang ngồi ở bên người mình, dường như không có thói quen đi xe. Khuôn mặt vốn dĩ có màu đỏ ngăm đem, hiện tại có chút tái nhợt, vội vàng đưa tay trái lấy ra một chai nước khoáng đưa tới.

– Không có việc gì, Trang cư sĩ, ngài là người có phật duyên, ngàn vạn lần không nên gọi tôi là đại sư.

Ba Tang nhích người ngồi gần cửa, rồi kéo thấp cửa kính xuống một chút, sau khi gió ngoài cửa thổi vào thì sắc mặt của hắn nhất thời đã khá hơn rất nhiều.

– Được, vậy thì tôi gọi ngài là Ba Tang đi.

Trang Duệ hơi giảm tốc độ xe xuống một chút, nói:

– Ba Tang, ngày hôm qua ngài nói phật giáo có Ngũ Nhãn Thông, có thể giải thích cho tôi một chút hay không, thần thông riêng biệt của từng loại Ngũ Nhãn Thông là gì? Như thế nào mới có thể luyện thành được?

Linh khí trong mắt Trang Duệ, đã sinh ra vài lần thăng cấp, nhưng đều xảy ra trong tình huống không lường trước được, hắn vẫn không thể tìm ra chút quy luật nào, cho nên mới muốn tìm xem trong phật giáo có phương pháp tu luyện cụ thể hay không?

– Trang cư sĩ này, phật gia chú ý tầm tình, thần thông này chung quy không phải là chính đạo.

Dường như tiểu lạt ma một mực mâu thuẫn với thần thông, vừa nói là đã khuyên bảo Trang Duệ một câu.

– Ha ha, Ba Tang, tôi chỉ tò mò mà thôi, cũng không phải là muốn đi học tập thần thông, đừng nói tôi không phải là người trong phật giáo, mà ngay cả người trong phật giáo của các vị chỉ sợ cũng không có mấy người có thể luyện thành thần thông?