Chương 955: Mỏ quặng kim cương.(3)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

…. – Trang Duệ, bây giờ tổng cộng còn mười hai bàn kim cương còn chưa sàng lọc qua, ngài có thể chọn cho ta một bàn, ta sẽ chọn một viên kim cương lớn nhất tặng cho ngài.

Lần này Trang Duệ mua của Vi Ân bảy tám nghìn vạn đô la kim cương, Vi Ân là thực tâm thực lòng tặng một lễ vật cho Trang Duệ, đương nhiên, nếu như vận may của Trang Duệ quá kém, thì hắn cũng không có cách nào.

Trang Duệ hướng nhìn thoáng qua mấy cái đĩa đựng khoáng thạch, sau đó vừa cười vừa nói:

– Được, ta đây… sẽ chọn bàn thứ hai.

– Chúc ngài nhiều may mắn.

Vi Ân vừa nói rồi để bàn khoáng thạch thứ nhất để trên bãi đá tuyển chọn ở trong phòng, kỳ thực bãi đá tuyển chọn, chính là trên mặt bàn trải lên một tầng lớp da dã thú, ở trên mặt còn có một bóng đèn sáng, đối diện với mặt bàn.

Vi Ân cầm trong tay một cái kẹp đặc biệt, nhìn một hòn đá vụn nhỏ màu đen trên mặt bàn không rời mắt, thỉnh thoảng dùng cái kẹp kẹp một khối thạch lên kiểm tra.

Chỉ là vận may của Vi Ân không được tốt lắm, bên trong bàn khoáng thạch thứ nhất, chỉ lấy ra được hai viên toái toản còn không đến một ca-ra.

– Anh bạn, nhìn thử xem.

Vi Ân nhún vai, để vị trí nhường lại cho Trang Duệ phía sau, cầm lấy cái mâm thứ hai, móc ngược tại trên mặt bàn.

– Ha ha, Vi Ân, may mắn của ta so với ngài dường như là tốt hơn.

Sau khi Trang Duệ giả bộ gảy vài cái trong bàn khoáng thạch, kẹp đúng một viên kim cương lên, lớn tiếng nở nụ cười.

Khi vừa vào phòng, Trang Duệ đã phát hiện viên kim cương này, độ tinh khiết không tồi, một đầu cũng không nhỏ, khi trong lòng Trang Duệ đang thầm mắng Vi Ân vứt đi cái vận

*

chó, không nghĩ rằng Vi Ân lại có thể để nhường cho hắn chọn một bàn, tự nhiên là Trang Duệ sẽ không khách khí.

– Trang Duệ, này… Điều này sao có thể?

Chơi kim cương nửa đời người, Vi Ân liếc mắt nhìn đến viên kim cương Trang Duệ đang kẹp, ít nhất cũng đã hơn 6 ca-ra, gia công mì thái qua đi, ước chừng cũng có 5 ca-ra gì đó, như này đã được cho là viên kim cương lớn rồi.

Cho dù kim cương như vậy có là nguyên thạch, giá cả cũng đã là xa xỉ, đoán chừng cũng phải tới 8 vạn đôla gì đó, bởi vì câu nói tặng đầu tiên của mình lỡ nói ra, Vi Ân khó tránh khỏi có chút thịt đau.

– Đừng nóng vội, Vi Ân, bên trong mâm này còn có không ít đâu.

Trang Duệ thấy sắc mặt Vi Ân khó coi, trong lòng không khỏi sảng khoái, quả thực kim cương trong mâm thứ hai này không phải ít, tay phải Trang Duệ lựa chọn ra rất nhanh, tổng cộng là chín viên, hơn nữa một viên lớn nhất, tổng trọng lượng hẳn là qua 5 ca-ra.

Nhìn thấy ngoại trừ một viên kim cương lớn ở ngoài, Trang Duệ còn có thể lấy ra nhiều kim cương như vậy, vẻ mặt Vi Ân trở nên dịu hơn, hắn sợ Trang Duệ chọn không tỉ mỉ, chính mình lại tiến lên sàng chọn lại một lần nữa, rõ ràng là không thể tìm ra thêm một viên nữa.

– Trang Duệ, ngài hẳn là đến làm việc giúp ta đi, ta sẽ trả lương cao nhất ở Nam Phi này.

Vi Ân cười hướng Trang Duệ bắt đầu vui đùa, đi đến cầm lấy viên kim cương nhiều ca-ra phân tích.

Nhưng thật ra hắn không có hoài nghi cái gì, phải biết rằng, nắm giữ phương pháp sàng chọn kim cương, đó là tố chất cơ bản của một người buôn bán kim cương.

– Who, anh bạn, vận may của ngài rất tốt, sáng bóng có F sắc, độ tinh khiết có thể đạt được cấp bậc VVS, viên kim cương này ngài có thể đưa cho vợ mình, nó đại diện cho vận may tốt.

Nhưng … Trang Duệ, ngài hẳn là làm cho ta một giờ, để giúp ta lấy ra số kim cương còn lại.

Sau khi Vi Ân kiểm tra đo lường, đem kim cương đưa cho Trang Duệ, tuy rằng viên kim cương này giá tiền xa xỉ, thế nhưng còn chưa tới mức để Vi Ân có thể đổi ý.

– Được rồi, như ngài mong muốn.

Công việc này không có bất cứ thách thức gì đối với Trang Duệ, hắn chỉ cần dùng linh khí liếc mắt một cái, là có thể biết được bên trong khoáng thạch có kim cương hay không, cùng với vị trí của kim cương.

Thời gian chỉ có hơn nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ đã lấy ra toàn bộ kim cương còn lại, có thể nói số lượng không ít, tổng cộng có sáu bảy mươi viên.

– Anh bạn, ngài không phải là tay kim cương sao? Ở lại làm việc cho ta đi.

Sau khi đo trọng lượng, Vi Ân lớn tiếng kêu, đây chỉ là làm việc đến trưa, vậy mà đã lấy được hơn một trăm ca-ra kim cương, bình thường là thành quả làm việc vài ngày rồi.

Thật đúng là Vi Ân đang muốn giữ Trang Duệ lại.

Tiếp xúc qua có thể biết được chủ mỏ quặng ở Nam Phi, tuy rằng bọn người kia không hiểu cái gì gọi là phong kiến, nhưng là cực kỳ mê tín, bọn họ cho rằng người sàng chọn kim cương, nhất định là muốn người có vận may tốt mới được.

Cho nên mỏ quặng kim cương tại Nam Phi, thu nhập cao nhất cũng không phải là các thợ mỏ, mà là nhân viên phụ trách làm việc sàng chọn kim cương.

Bất quá Vi Ân cũng biết, nghĩ giữ lại Trang Duệ, phỏng chừng chính mình có thể đưa mỏ quặng kim cương này cho Trang Duệ.

– Ngài Vi Ân, hay là thôi đi, ta cũng không muốn ở nơi Nam Phi quỷ quái này nữa.

Trang Duệ lắc đầu, an ninh ở đây thật sự là quá kém, cho dù có núi vàng núi bạc, Trang Duệ cũng không muốn sinh sống ở chỗ này, huống chi tỷ lệ phát sinh bệnh xi-đa ở Châu Phi rất cao, nói không chừng có ngày bị một người da đen chặn ngang đường, truyền nhiễm bệnh lên.

– Được rồi, chúng ta có thể đi nơi giao dịch rồi, gần đến thời gian rồi.

Vi Ân nhún vai, hắn biết khả năng Trang Duệ đến làm việc cho mình là không có, nếu đổi là mình bản thân có hàng tỉ đôla, cũng không có khả năng đi làm công cho người khác.

Chẳng qua là Vi Ân cảm thấy đáng tiếc, dù sao một giám định sư kim cương xuất sắc, đó là tài nguyên cực kỳ quý giá, là nhân tài mà các chủ mỏ quặng kim cương ở Nam Phi mơ ước. Trang Duệ nhìn đồng hồ ở tay, bây giờ đã là cuối buổi sáng, chạy tới nơi giao dịch là vừa lúc thời gian mở thầu.

– Các tiểu thư, các ngài, lợi nhuận mọi người thu được sao rồi?

Trang Duệ và Vi Ân đi ra ngoài phòng, đám người Bành Phi cũng đã hoàn thành xong hành trình đào bới kim cương lần này, trên người cả đám bẩn như con mèo hoa. Điềm Á hưng phấn để một viên kim cương trong lòng bàn tay đưa đến trước mặt Trang Duệ, nói:

– Trang tổng, tổng cộng ta và Ngọc Lưu Ly đào được đến 3 viên kim cương.

– Này, vận may của các cô gái là không tồi, phẩm chất viên hoàng toản này rất cao.

Vi Ân cầm lấy viên kim cương trên tay để dưới ánh mặt trời hơi có vẻ màu vàng, kiểm tra một hồi, rồi trả lại cho Điềm Á.