Chương 798: Ngũ Nhãn Thông. (2).

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….

Tương đối mà nói, viện bảo tàng của Trang Duệ đã có quan hệ, lại biết cách giao tiếp, nên cơ quan du lịch cũng nguyện ý bố trí nhiều người tới hơn, đây cũng là chuyện tình đôi bên cùng có lợi.

Về phần du khách thì căn bản không thành vấn đề, thành phố Bắc Kinh này mỗi năm đều tiếp hàng tỷ lượt khách du lịch, mặc kệ là ở mua nào, đều sẽ có người tới đây du lịch.

– Ừ, anh Hoàng Phủ, như vậy thì phiền toái ngài, khi nào về tôi xin mời ngài uống rượu.

Trang Duệ cười cười, cúp điện thoại, tình huống kinh doanh của viện bảo tàng rất tốt, khiến cho tâm tình của hắn cũng không tệ, vốn nghĩ rằng sẽ phải bỏ tiền ra, nhưng không ngờ rằng lợi nhuận kiếm được còn không thấp, cho dù hàng năm có bổ sung thêm đồ đạc, hẳn là cũng có thể tự duy trì được.

Sau khi cúp điện thoại, Trang Duệ ngủ một giấc, nhưng mà trong mơ cũng luôn nghĩ đến thần thông phật gia trong lời nói của Ban Thiền, giấc mộng cuối cùng còn mơ thấy chính mình biến thành Tôn đại thánh có Hỏa Nhãn Kinh Tinh, bị Phật Như Lai trấn áp, rồi tỉnh giấc.

Trang Duệ mở to mắt, mới phát hiện điện thoại ở trên đầu giường đang kêu không ngừng, mơ mơ màng màng cầm điện thoại lên, thì nghe thấy thanh âm của Tần Huyên Băng, thuận miệng hỏi:

– Huyên Băng, bây giờ là mấy giờ rồi?

Tần Huyên Băng bị Trang Duệ hỏi ngược lại thì vừa bức mình, vừa buồn cười, hỏi lại:

– Anh đang ngủ? Có ăn cơm chiều hay không? Bây giờ cũng hơn bảy giờ rồi.

– A! buổi sáng đi gặp Ban Thiền đại sư, buổi chiều ngủ một hồi, cũng nên đi ăn cơm rồi.

Trang Duệ lắc lắc đầu, ngồi dậy, cười cười tự giễu, mấy ngày nay tiếp xúc với phật gia gì đó nhiều quá, khiến cho đầu óc của chính mình cũng trở nên mơ hồ.

Trang Duệ chợt nhớ tới, lúc này Hạ Song chắc là đã sớm về tới Bắc Kinh rồi, liền vội vàng hỏi:

– Đúng tồi, anh có bảo Hạ Song mang cái pháp luân đưa cho em, em đã nhận được chưa?

Cái pháp luân này chính là vật báu vô giá, không thể để xảy ra chút sơ xuất nào được.

– Nhận được rồi, vốn dĩ buổi chiều có chút buồn bực, sau khi cầm cái pháp luân này tụng niệm một hồi, thì cảm thấy tâm của mình bình tĩnh hơn rất nhiều, chồng à, cám ơn anh.

Tần Huyên Băng thấy Trang Duệ đưa tới một đống đồ vật này nọ, những đồ vật này có nhiều hơn nữa cũng không bằng ở bên Trang Duệ, khiến cho tâm tình của nàng đang có chút không tốt, nhưng mà đúng như theo lời của nàng, sau khi cầm cái pháp luân kia tụng kinh một chút, quá đúng là rất có hiệu quả.

– Ha ha, có tác dụng là tốt rồi, trong lúc tụng kinh phải thật thành tâm, mấy ngày nữa anh sẽ trở về.

Trang Duệ nghe vậy thì nở nụ cười, thứ tín ngưỡng này, nếu tin thì linh, nếu một chút cũng không tin, chỉ sợ là cầm phật khí cũng không tốt.

– Ừ, nhanh trở về nha, ngày mai mẹ của em cũng tới rồi.

– Nhất định, nhiều nhất thì chừng mười ngày nữa, nhanh thì năm sáu ngày anh sẽ trở về.

Trang Duệ hứa chắc chắn, tuy rằng trong nhà không thiếu thứ gì cả, mẹ chăm sóc cho Tần Huyên Băng nhất định sẽ hơn mình chăm sóc, nhưng mà là nam nhân, có ai không muốn ở bên cạnh vợ của mình.

Sau khi chuyện trò một chút với Tần Huyên Băng, dưới sự thúc giục của nàng, Trang Duệ mới cúp điện thoại, xuống lầu gọi Bành Phi đi tới nhà ăn của khu biệt thự ăn cơm.

Khu biệt thự này được dùng để tiếp đãi các quan viên chính phủ, nếu không phải có việc nhờ Trang Duệ, thì cũng sẽ không để cho hắn ở trong này, bởi vì nơi này cũng có chút chênh lệch với hắn. Nhà ăn mở cửa suốt hai bốn giờ, lúc nào cũng có người phục vụ.

Sau khi ăn cơm xong, dẫn bạch sư đi dạo một hồi, rồi Trang Duệ liền về phòng ngủ sớm. Ở mảnh đất cao nguyên này, luôn dễ dàng cảm thấy mệt mỏi, cho dù thể chất của Trang Duệ có khác hẳn người thường, cũng cần phải có thời gian vài ngày để điều chỉnh.

Sáng sớm hôm sau, ba cỗ xe việt dã dừng lại ở trước cửa biệt thự của Trang Duệ, hắn và Bành Phi đã sớm chờ ở nơi này.

Nhìn thấy Dương Khải văn từ trên một chiếc xe đi xuống, Trang Duệ tiến lên nghênh đón, vui đùa nói:

– Dương cục trưởng, thế nào? Ngài tự mình dẫn đội sao?

– Bản thân tôi cũng muốn đi, nhưng mà không có phật duyên.

Dương Khải Văn nở nụ cười, lần này các loại hoạt động tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai, cũng để cho hắn cảm giác có chút mệt mỏi không chịu nổi, cũng may các chi đội ngũ đều đã lên đường, sự tình coi như cũng được gác lại một thời gian.

– Được, Dương cục trưởng, nếu tôi tặng phật duyên cho ngài, thì ngài có đi một chuyến không?

Trang Duệ cười đùa với Dương Khải Văn, hai tay của Bành Phi nhiễm đầy máu tươi còn có thể có phật duyên nữa là, hắn thường xuyên tiếp xúc với Ban Thiền như vậy, sao lại không thể nhiễm một chút chứ.

Dương Khải Văn nhìn thoáng qua bốn phía, tiến đến bên người Trang Duệ, nói:

– Cậu Trang, lần này địa phương mọi người đến chính là ba tỉnh Điền, Tàng, Xuyên, là khu giao giới với hai khu vực Mang Khang Huyền và Tả Cống Huyền. Nếu kiểm tra xong những huyện này, có thể các vị còn được an bài đến các khu tự trị Khánh Tàng Tộc nữa.

Trang Duệ nghe vậy thì nhíu mày, hỏi:

– Dương Cục Trưởng, khu tự trị Khánh Tàng Tộc không phải là thuộc về Vân Nam sao? Làm sao cũng phải đi?

Trang Duệ có nghe nói qua khu tự trị Khánh Tạng Tộc là thuộc Vân Nam quản hạt, có khu du lịch cảnh điểm Cách Lý Lạp nổi tiếng, là một địa điểm thuộc về khu tự trị khánh Tàng Tộc.

– Cái này, phạm vi tìm kiếm phật sống cũng không phải là giới hạn trong phạm vi Tây Tạng, mà là toàn bộ chỗ ở của người Tạng Tộc, đều nằm trong phạm vi tìm kiếm.

Dương Khải Văn giải thích cho Trang Duệ xong, thì ghé miệng đến bên tai Trang Duệ, nhỏ giọng nói:

– Cậu đến Tả Cống Huyền bên kia ở vài ngày, nếu như không có chuyện gì thì có thể quay về Bắc Kinh.

Trang Duệ có chút bất đắc dĩ, hắn đã từng lái xe đi qua con đường này, mà Mang Khang Hòa và Tả Cống Huyền đều ở gần thành đô, hoặc là Côn Minh, một chuyến đi này chính là không thể nào rời đi được.

– Cậu Trang, tôi giới thiệu cho cậu một người, hắn tên là Gia Thố, cậu cứ gọi một tiếng là Gia Thố đại ca là được, Gia Thố rất quen thuộc đường xá ở Tây Tạng, sẽ là người lái xe và dẫn đường cho các vị.

– Vị này tên là Tác Nam, là nhân viên chính phủ của chúng tôi, cũng là người dẫn đầu đội ngũ tìm kiếm lần này, ử Ba Tang lạt mà thì không cần tôi phải giới thiệu, mọi người đều đã biết.

Dương Khải Văn kéo Trang Duệ đi đến trước cái xe đầu tiên, sau khi có vài người từ trên xe đi xuống, hắn liền giới thiệu Trang Duệ với mọi người.

Gia Thố năm nay ba mươi tuổi, là loại người điển hình của Tây Tạng, khuôn mặt đỏ hồng đặc thù của người cao nguyên, trên người mặc bộ quần áo truyền thống, lộ cả bả vai ra bên người.