Chương 657: Nhà bảo tàng tư nhân. (5)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….

Trang Duệ nghe thấy Âu Dương Quân ảo não, thích thú nói về chuyện mình trao đổi cổ vật với bảo tàng mỹ thuật Murs, hơn nữa cường điệu về cổ vật mà mình muốn đổi, đều là vật năm đó liên quân tám nước cướp đi, mà hành vi của mình là làm vẻ vang cho đất nước.

Trang Duệ biết rõ, đừng nhìn Âu Dương Quân hơn bốn mươi tuổi, mà thực chất bên trong của hắn kế thừa sứ mạng dân tộc của lão gia tử, mình nói rõ chuyện này, Âu Dương Quân không nhảy lên mới là lạ.

Từ nhỏ Âu Dương Quân lớn lên ở Bắc Kinh, từ tiểu học cho đến cấp ba, mùa xuân hàng năm trường học đều tổ chức tiến vào di chỉ của Viên Minh Viên, khi còn bé Âu Dương Quân cũng không ít lần dậm chân mắng liên quân tám nước là bọn gian ác, cho nên khi nghe Trang Duệ nói rõ lý do, đã làm cho Âu Dương Quân lớn tiếng nói ra:

– Mẹ kiếp, bọn quỷ tây dương có điểm gì tốt, lão đệ, chú mà không chém thật ác và mang nhiều đồ trở về thì đúng là có lỗi, được rồi, chỗ đó anh cho chú.

– Tứ ca, anh nói chuyện phải chắc chắn a, công việc này đã làm cho anh khó xử, cho nên cổ phần trong mười công ty của em, tính toán thành ba mươi phần trăm đi, chờ em về sẽ trao cho anh.

Khu vực gần hai vạn mét vuông, cho dù một vạn một mét vuông, vậy cũng có giá trị gần hai ức, Trang Duệ cũng không công chiếm tiện nghi như vậy, hơn nữa đem chỗ đó biến thành bất động sản của mình, sau này sẽ thuận tiện hơn không ít.

– Cái gì? Tiểu tử ngươi tài đại khí thô, chuyện như vậy mà cũng được?

Trang Duệ có bốn mươi phần trăm cổ phần trong công ty, nếu đưa lên sàn giao dịch chứng khoáng cũng phải có giá nhiều hơn hai mươi ba ức, Trang Duệ chỉ nói mấy câu là xuất ra gần năm ức, thủ bút này không thể xem là nhỏ, Âu Dương Quân vốn cho rằng mình bị Trang Duệ cắt một miếng thịt, nhưng không ngờ hắn lại sảng khoái như thế.

– Ai, Tứ ca, đem nơi đó cải biến thành nhà bảo tàng, còn phải phiền toái Tứ ca nhiều, tốt nhất là nên làm xong trong mấy ngày nay, giúp em hoàn thành mấy thủ tục xin thành lập bảo tàng nhé.

Trang Duệ biết rõ những thứ thủ tục cần phải phê duyệt, nếu như mình chạy tới chạy lui, không mất năm ba tháng, thì đừng có nghĩ nữa, nếu như để Âu Dương Quân làm thay, thì không cần chờ lâu như vậy a.

– Việc này đệ nên đi tìm Vệ Minh, đem tư liệu giao cho hắn, anh sẽ chào hỏi dùm cho, nhưng phải nói trước, tạm thời cần phải ưu tiên bán phòng ốc, anh lại cho Vệ Minh cải tạo lầu hai và lầu ba, dù sao em chỉ cần một danh nghĩa, chậm nhất là ba tháng, cho nên cứ từ từ.

Âu Dương Quân nghe lời nói của Trang Duệ, suy nghĩ một lúc, gật đầu nhận lời, việc này của Trang Duệ cũng không phải lớn, chỉ cần làm thủ tục xin thành lập bảo tàng tư nhân là được, chỉ cần hắn có đủ điều kiện, mình chỉ cần chào hỏi giúp một tiếng mà thôi.

– Cảm ơn Tứ ca!

Trang Duệ nghe vậy đại hỉ, có bảo tàng này, chuyện còn lại dễ xử lý hơn nhiều.

– A? Không đúng!

Sau khi Trang Duệ cúp điện thoại, cảm giác có điểm là lạ, mảnh đất đó mình là cổ đông lớn thứ hai, tiêu thụ chỗ phóng ốc đó, cũng không cần dựa theo giá thị trường nha? Nếu dựa theo giá ban đầu, thì mình đâu cần phải trả nhiều như vậy, vừa rồi mình có quá mức hào phóng không?

Nhưng mà lời đã nói ra, Trang Duệ không thích đổi ý, cười một tiếng, chỉ có thể thừa nhận thôi, kỳ thật trong lòng của hắn không quan tâm, nhiều tiền hơn nữa, cũng chỉ là con số trong ngân hàng mà thôi.

Xem như giải quyết xong, Trang Duệ tìm một tờ giấy trắng, bắt đầu tính toán thân gia còn lại của mình, phải biết rằng, dựa theo quy định xin thành lập bảo tàng tư nhân, cần phải có danh mục mục lục.

Nếu như muốn có hai chữ “Trung Quốc” trên tên của bảo tàng, vậy thì mục lục càng trọng yếu, bời vì cần phải có đại lượng cổ vật cấp quốc bảo mới được.

Sau khi liệt kê trên giấy một lúc, Trang Duệ mới phát hiện, cổ vật của mình bây giờ đã không ít.

Dựa theo quy định phân chia tiêu chuẩn cổ vật cấp quốc bảo, thì lần đánh bạc tranh chữ với Lang Thế Ninh ở Hồng Kông và mấy món đồ sứ, có lẽ đều được liệt hài hàng cổ vật quốc gia bảo hộ cấp hai.

Mà kiện gốm đen trẻ con văn hóa Long Sơn, cùng với thanh Định Quang Kiếm vừa tới tay không lâu, lại mua một cái đỉnh có ba chân ở Tế Nam, đào được mấy món đồ sứ ở Bình Châu, tuyệt đối đều là bảo vật quốc gia bảo hộ cấp một.

Trang Duệ suy nghĩ một chút, dứt khoát đem món đồ sứ Thanh Hoa Quỷ Cốc Tử đó trở về, cộng thêm Bạch Ngọc Hổ của bảo tàng mỹ thuật Murs, tất cả đều được liệt kê vào, lúc trình báo cổ vật, số lượng vật phẩm quốc gia bảo hộ cấp một càng nhiều, thì càng có chỗ tốt khi phê duyệt.

Mà những món đao kiếm cổ của Hoàng Phủ Vân, cũng được Trang Duệ đưa vào, đây chính là chuyện tốt, một diện tích gần hai vạn mét vuông, hoàn toàn đủ chỗ cho Trang Duệ triển lãm.

Nhưng mà trước đó, chắc chắn Trang Duệ sẽ không đem toàn bộ ra triển lãm, bởi vì hắn phải giữ lại, trưng bày có hạn độ, từ từ đem thêm những cổ vật ra ngoài, La Mã không phải dựa vào một hai ngày mà xây thành, mà nhà bảo tàng, cũng phải từ từ mà phong phú.

Hơn nữa đợi cho đến khi bảo tàng khai trương, cũng có thể thu thập cổ vật về lưu trữ, những thứ này đều có quyền sở hữu, hay là quy về chính chủ, chỉ cần Trang Duệ ký tên lên hiệp nghị, sau đó bày ra trong viện bảo tàng triển lãm mà thôi, đương nhiên, Trang Duệ cũng phải thu một ít tiền để trang trải phí tổn.

Nhà bảo tàng đã được giải quyết, vấn đề hiện tại chính là số lượng cổ vật triển lãm, Hoàng Phủ Vân có đao kiếm cổ, cũng cất chứa một ít cổ vật trong nước và nước ngoài, tổng cộng hơn ba trăm món.

Lại tính cả vài chục món đồ cổ trong tay Trang Duệ, tuy số lượng thì có vẻ ít một chút, nhưng chất lượng lại không thấp, bảo vật quốc gia bảo hộ cấp một cũng hơn mười kiện, hơn nữa Trang Duệ chuẩn bị trưng bày mấy tấm phác họa của Picasso, xin hai chữ “Trung Quốc” trong tên bảo tàng, cũng không phải là khó khăn.

Hơn nữa ở trong đó, có vài món có địa vị khá lớn, như Định Quang Kiếm, và một ít thứ đồ đồng còn chưa thuộc về Trang Duệ như Tượng Tôn, đây chính là quốc bảo a, dù là một ít bảo tàng nổi tiếng quốc tế, cũng không thể có được những cổ vật như thế.

Sau khi sửa sang tốt danh sách cổ vật, Trang Duệ bấm điện thoại gọi cho Vệ Minh, sau đó fax tấm danh mục này cho hắn, sau đó nói vài tiếng với Vệ Minh.

Bởi vì trình tự xin mở bảo tàng tư nhân, cần phải có giấy đăng ký, chương trình của nhà bào tàng, đại cương trưng bày, chứng minh quyền sở hữu sân bãi, chứng minh kinh phí hoạt động,và chủ yếu là chứng minh bằng cấp nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp để làm giám đốc bảo tàng, còn có sơ yếu lý lịch… Rất nhiều thứ cần phải làm.