Chương 689: Phòng bảo tàng. (2)

Hoàng Kim Đồng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm Dịch: Tepga

….

Một gian phòng lớn như vậy, đập vào mắt, toàn bộ nơi này đều bày cổ vật, Trang Duệ không biết, đừng nói là đồ do Trang Duệ sưu tập được, chỉ sợ là nhà bảo tàng, cũng không có của cải đầy nhà như Eze Kenner a?

Đi vào trong đại sảnh nhà bảo tàng, Trang Duệ phát hiện, ở bên trong đều có máy móc âm thanh rất nhỏ, chính những thứ này làm cho không khí khô ráo, hơn nữa không chỉ có một cái, trên cơ bản là cách hai ba mươi mét, ở mỗi góc tường đều có một cái, làm cho không khí chung quanh rất khô ráo.

Ở đại sảnh trên mặt đất, đều được phủ thảm đỏ, cũng đúng là như thế, mới khiến cho âm thanh hạ thấp xuống mức thấp nhất, cũng không ầm ỹ, chắc hẳn là thời điểm lắp đặt, Eze Kenner đã cân nhắc những yếu tố này.

Trang Duệ biết rõ, ẩm ướt chính là nhân tố tạo ra tổn thương lớn nhất cho đồ cổ, ở trong tầng hầm ở Bắc Kinh của hắn, cũng có một máy hút hơi ẩm, nhưng là so sánh gian phòng này của Eze Kenner, Trang Duệ có cảm giác mình có chút không chuyên nghiệp.

– Eze Kenner tiên sinh, ngài là một nhà sưu tập chân chính a!

Mặc kệ Eze Kenner làm cách nào mà thu thập được những món tác phẩm nghệ thuật quý giá này, trong lòng của Trang Duệ đã xuất hiện một tia kính trọng, cho dù tổ tiên của hắn đã từng đi qua Trung Quốc cướp đoạt bảo vật, nhưng có thể bảo tồn tốt như vậy, thì rất đáng tôn trọng.

– Ngài cứ tìm những vật ưa thích!

Eze Kenner cười, trong gian phòng này, cực ít người có thể đi vào, những ngươi này không ai không bị cổ vật phong phú ở đây làm chấn kinh, hiện tại xem ra, hi vọng đạt thành giao dịch giữa mình và Trang Duệ là rất lớn.

Trang Duệ gật gật đầu, không nói gì thêm, thời gian qua tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc được lăng xê, nhưng đó là chuyện của năm năm sau, vào lúc này, Eze Kenner còn chưa ý thức được, những thứ mà hắn cất giữ, có rất nhiều thứ có giá trị không thua gì tác phẩm phác họa của Picasso.

Nhưng đây cũng là nhân giả gặp nhân, trí giả gặp trí giả, trong mắt của những nhà đại sưu tập nước ngoài, tùy ý là có thể nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc, không cách nào so sánh với tác phẩm của những đại sư như Picasso và Van Gogh.

Ở trung tâm gian phòng này, hắn trưng bày rất nhiều vũ khí của các quốc gia, còn một ít tấm chắn và khôi giáp, có vài bộ giáp toàn thân thời Trung Cổ, thậm chí còn làm cho Trang Duệ cảm thấy giật mình, còn tưởng rằng đang có người đứng ở nơi đây.

Trong này, cũng có vài món đao kiếm của Trung Quốc, nhưng khi dùng linh khí quan sát chúng, thì phát hiện linh khí của chúng rất mỏng manh, hoàn toàn kém xa Định Quang Kiếm của Trang Duệ, hoàn toàn không đặt vào mắt của Trang Duệ.

Tiếp tục đi vào bên trong, ở trên vách tường cao lớn, khắp nơi đều là thương, kiếm, búa và đủ loại binh khí lạnh khác, còn có nhiều đồ cổ của Ai Cập và Ân Độ, có vương miện, làm cho Trang Duệ có cảm giác mơ màng, có lẽ những thứ này đều vào thời kỳ nước Anh cường thịnh, đã cướp đoạt từ các quốc gia khác.

Đương nhiên, nhưng chuyện này không có bất cứ quan hệ nào tới Trang Duệ, những thứ trên danh sách mà Eze Kenner liệt kê, những món đồ sứ Trung Quốc trên đó, mới là mục đích chủ yếu của Trang Duệ.

Nhìn thấy những cổ vật muôn màu muôn vẻ, Trang Duệ đi đến đại sảnh, ở đó trưng bày đồ sứ trên những giá gỗ, lập tức loạt vào tầm mắt của Trang Duệ.

– Những thứ này đều là đồ sứ đến từ Trung Quốc?

Trang Duệ nhìn qua, trước sau có bốn năm giá gỗ, có chiều dài hơn mười mét, mà trên mỗi kệ, cách xa nhau mấy cen-ti-mét, trên đó đều có một kiện đồ sứ tinh mỹ, Trang Duệ không biết, ở đây có bao nhiêu món đồ sứ của Trung Quốc.

Trước kia thường xuyên nghe Đức thúc và bọn Kim Bàn Tử nói qua, đồ cổ tốt nhất Trung Quốc, toàn bộ đều ở ngoại quốc, tuy đã nghe nói nhiều, nhưng trong cảm giác hắn vẫn không tiếp nhận cách nói này, bây giờ nhìn một màn trước mắt, Trang Duệ đã hiểu rõ.

Đồ sứ dễ bị vỡ, đây là đạo lý người bình thường cũng biết, trong lịch sử chiến loạn mấy ngàn năm của Trung Quốc, trong lúc xảy ra chiến loạn, có rất nhiều món đồ sứ độc nhất vô nhị, đều tổn thất trong chiến hỏa.

Càng về sau, những món đồ sứ của thời Tống Minh, trên cơ bản đều nằm trong cung đình triều Thanh, chỉ có hoàng đế vuốt ve thưởng thức, dân gian rất khó gặp được.

Có thể nói, Khang Hi Ung Chính Càn Long ba người, đều là hành gia đồ cổ, không có biện pháp, người ta có điều kiện tốt, có thể dùng lực lượng của quốc gia, thu thập những món đồ mà mình ưa thích, ngài không phục cũng không được.

Nhưng chính vì điều này đã tạo ra sự xói mòn cổ vật cho người đời sau, vào thế kỷ mười tám, Trung Quốc bị liên quân tám nước mở cửa Tử Cấm Thành, mà trong Viên Minh Viên có đặt rất nhiều cổ vật, căn bản là không cách nào kiểm tra rõ.

Các học giả đời sau đã từng thống kê một chút, đồ cổ Trung Quốc đã bị mang ra nước ngoài hơn mấy trăm vạn kiện tinh phẩm, mà đại bộ phận trong đó, đều là đồ cất giữ trong Viên Minh Viên năm đó, có lẽ có ít nhất một trăm vạn món tác phẩm nghệ thuật, là bị cướp đoạt từ Viên Minh Viên mang đi.

Cái khác không nói, vào thập niêm năm mươi sáu mươi, những hàng rào chung quanh Viên Minh Viên làm chuồng chăn heo, đều là vật liệu bằng đá được chạm trỗ tốt nhất, có thể nghĩ, những thứ được cướp đi trân quý đến cỡ nào.

Như họa sĩ nổi tiếng cận đại Ngô Quan Trung, Trần Đan Thanh cũng đã nói qua, những món đồ cổ được lưu truyền trong lịch sử Trung Quốc tới nay, đều nằm trong Viên Minh Viên, là phẩm chất tốt nhất, cũng có tính nghệ thuật cao nhất.

Mà vào lúc này, những món đồ sứ chỉ có trong truyền thuyết, đang được bày trước mặt Trang Duệ, dù trong nội tâm Trang Duệ đã chuẩn bị tốt, nhưng tâm tĩnh vẫn bị kích động, liên tục hít sâu vài cái, lúc này tâm tình mới bình tĩnh lại.

Có lẽ những tác phẩm phác họa của Picasso, từ trên giá trị mà nói, cao hơn qua những món đồ sứ này, nhưng dựa trên tâm lý, Trang Duệ thà rằng cầm tác phẩm của Picasso để đổi lấy những vật này, dù sao công nghệ chế tác cả hai khác nhau, cho nên khó biết được ai trân quý hơn ai.

Muốn chế tác một muốn đồ cổ trân quý, phải ngưng tụ vô số tâm huyết của nhiều người, mà một tác phẩm phác họa thành công cũng cực ít, một tấm giấy họa, một cây bút máy là có thể, nhưng cũng là tác phẩm mà người ta phải bỏ tâm huyết xuống mới có.

Đương nhiên, đây chỉ là thuyết pháp trong lòng của Trang Duệ mà thôi, nếu như bị Eze Kenner bên cạnh biết được tính toán giá trị của cả hai, chắc chắn Eze Kenner sẽ kéo Trang Duệ ra làm thịt ngay.