Chương 972: Ủy Thác Trách Nhiệm

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Không thể nghi ngờ, phó bộ trưởng bộ thương mại Lưu Húc Đông chạy án còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của Trương Thanh Vân rất nhiều, thậm chí ngay cả Ngụy Tống Bình cũng không thể tránh khỏi hiềm nghi, điều này hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của Trương Thanh Vân, vì vậy mà công tác tạm thời của bộ thương mại do hắn phụ trách.

Bộ thương mại tổng cộng có hơn ba mươi cục, có hơn mười cơ cấu được thiết lập ở nước ngoài, Trương Thanh Vân được các đồng chí ủy ban kỷ luật hỗ trợ, trong vòng hai ngày đã nói chuyện một lượt. Trong khoảng thời gian ngắn nhất đã loại trừ hiềm nghi của ba vị phó bộ trưởng.

Ba người này theo thứ tự là Đan Phú Dân, Nhiêu Hồng Cương, Lý Vĩnh Huy. Trước kia Trương Thanh Vân cũng không quen thuộc ba người này, nhưng cũng chỉ tiếp xúc hai ngày mà hắn đã biết rõ toàn diện về bối cảnh, tính cách và đặc điểm của ba người, trong bộ thương mại thì bọn họ là những người được hủy bỏ lệnh cấm sớm nhất.

Trong phòng họp nhỏ của bộ thương mại, ba người Đan Phú Dân, Ngụy Tống Bình, Trương Thanh Vân và phó bí thư ủy ban kỷ luật trung ương Mạc Hồng Viễn ngồi bên trong. Trương Thanh Vân đột nhiên ngồi trên vị trí của Ngụy Tống Bình, điều này làm cho vẻ mặt ba người Đan Phú Dân chợt biến đổi rất mất tự nhiên.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân không thay đổi, hắn cười nói:

– Các vị, mời ngồi, tôi và bộ trưởng Ngụy chỉ tạm thời đổi vị trí mà thôi, hôm nay chúng ta chạm trán đẻ thương lượng vài chuyện liên quan đến công tác. Tất nhiên trước hết chúng ta sẽ nghe phó bí thư Mạc thông báo tình huống tiến triển công tác những ngày qua của ủy ban kỷ luật.

Mạc Hồng Viễn ừ một tiếng, vẻ mặt rất nghiêm túc, trong cặp mắt có tơ máu, có lẽ vì ngủ không đủ giấc. Trương Thanh Vân nói xong thì hắn nối tiếp:

– Các vị, qua hai ngày chúng tôi chuyên chú điều tra thì ba vị đồng chí có thể hủy bỏ toàn bộ lệnh cấm, từ bây giờ sẽ công tác như bình thường. Mặt khác còn có nhiều cán bộ khác được hủy lệnh cấm, danh sách đã ở trong tay bộ trưởng Trương, các người sẽ tự tổ chức hội nghị trong cục của mình để công bố danh sách…….

Mạc Hồng Viễn chậm rãi nói ra những tình huống tiến triển công tác những ngày gần đây, hắn nói rất nghiêm túc và cụ thể, làm cho mỗi người ngồi đây đều cảm nhận được bầu không khí căng thẳng và nghiêm túc.

Trước khi mở hội nghị này thì Trương Thanh Vân đã chạm trán một mình với Mạc Hồng Viễn, Lưu Húc Đông bỏ chạy, ủy ban kỷ luật trung ương căng thẳng là có lý do. Bây giờ xét các loại dấu hiệu thì Lưu Húc Đông bỏ chạy có khả năng ban ngành được phân công quản lý xuất hiện sự cố nghiêm trọng, hoặc liên quan đến những tai nạn do ban ngành khác thiếu trách nhiệm. Nhưng đến bây giờ, rốt cuộc sự việc phát sinh thế nào thì trung ương cũng không rõ ràng. Sự việc có thể bị chính quyền địa phương che chắn, nếu thật sự có tình huống này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Mạc Hồng Viễn dùng giọng điệu tương đối âm trầm nói với Trương Thanh Vân:

– Đồng chí Thanh Vân, trước mắt trong bộ thương mại anh là lãnh đạo duy nhất không liên quan đến Lưu Húc Đông, vì vậy lần này trung ương yêu cầu anh chăm chỉ phối hợp công tác, nhất định phải điều tra rõ ràng vụ chạy án của Lưu Húc Đông.

– Căn cứ vào những tình huống trước mắt, Lưu Húc Đông này thường ngày rất chăm chỉ công tác, danh tiếng rất tốt. Nhưng sau khi người này bỏ trốn, căn cứ vào những điều tra của chúng tôi, anh ta có vài chục triệu đồng, nhưng số tiền này từ nơi nào đến, cho đến giờ vẫn chưa điều tra ra được. Nhưng chúng tôi có thể đoán được, Lưu Húc Đông chắc chắn có một con đường phát tài cố hữu và cực kỳ bí mật, con đường này có thể là ngọn nguồn của mọi vấn đề…….

Trương Thanh Vân thầm kinh hãi, hắn nhạy cảm phát hiện được phương hướng của Mạc Hồng Viễn. Lưu Húc Đông là cán bộ ba tỉnh phương Bắc, căn cơ đều nằm ở Liêu Đông, nếu có con đường bí mật thì liên quan rất lớn đến Liêu Đông.

Trương Thanh Vân đưa ra dự đoán như vậy cũng chẳng phải quá khó khăn, những năm qua chính đàn phương bắc xảy ra không ít chuyện, trong hội nghị đại biểu quốc hội năm ngoái đã có đại biểu phản ánh tình huống các xí nghiệp nhà nước ở phương bắc đang dần xói mòn. Mặt khác trên đại hội đại biểu tỉnh Liêu Đông, thay mặt chủ tịch tỉnh Hàn Liên Thành không được thông qua làm chủ tịch tỉnh chính thức, điều này làm cho thủ đô sinh ra những chấn động không nhỏ. Nhưng từ năm ngoái đến năm nay trung ương cũng không có quy hoạch gì lớn với ban ngành Liêu Đông, nhưng ban ngành lãnh đạo Liêu Đông đã có tiếng hô phản đối rất lớn, vì vậy nếu xem xét các tư liệu này, Liêu Đông xảy ra vấn đề là khả năng rất lớn.

– Bộ trưởng Trương, anh là cán bộ cực kỳ có kinh nghiệm, tôi tin nói ra những lời như vậy cũng làm anh nhìn ra đầu mối. Vì vậy vụ chạy án của Lưu Húc Đông có thể phát sinh tình huống liên quan cực kỳ phức tạp.

– Chúng tôi đã thông qua phân tích sơ bộ, công tác của bộ thương mại rất có thể sẽ liên quan đến vấn đề an toàn thực phẩm, lưu thông và an toàn dược phẩm, chính sách chấp hành điều tiết khống chế vĩ mô của quốc gia, dự trữ vật tư của quốc gia.v.v. Nếu có bất kỳ một khía cạnh xảy ra vấn đề, như vậy đều cực kỳ khó lường.

– Hơn nữa, căn cứ vào những suy đoán trước đó, Lưu Húc Đông đã có con đường phát tài cố định, điều này cũng nói lên vấn đề anh ta trường kỳ cung cấp sự giúp đỡ và bảo vệ cho các đoàn thể và thế lực, bây giờ điều chúng ta cần làm, chính là xem đây như bước đột phá, phải điều tra rõ ràng.

Mạc Hồng Viễn nói, hắn và Trương Thanh Vân ngồi đối diện với nhau, cặp mắt hắn tràn đầy tơ máu, giọng nói cũng khàn khàn nhưng giọng điệu lại chém đinh chặt sắt, không thể nghi ngờ.

Mạc Hồng Viễn không hỗ danh là lãnh đạo trường kỳ công tác ở khối tư pháp, Trương Thanh Vân có thể cảm nhận được trên người đối phương một luồng khí khắc nghiệt. Nội dung lời nói của Mạc Hồng Viễn cũng làm Trương Thanh Vân thấy rõ cửa khẩu đột phá trong vụ án Lưu Húc Đông. Mục tiêu nên kiểm tra nằm ở đâu? Đáp án sẽ rất sinh động. Trung ương sẽ rất có khả năng động đến Liêu Đông, nếu sự việc thật sự giống như những gì Mạc Hồng Viễn nói, như vậy Lĩnh Đông có sự cố lớn, bây giờ cần phải vạch trần nắp bình, ai có khả năng đó?

Phải biết rằng khi vạch trần sự việc thì những người không may chính là quan viên cấp tỉnh của Liêu Đông, đây là chuyện đắc tội với bao nhiêu người? Hơn nữa nếu người nắm đại cục không đủ độ nặng sẽ xuất hiện hàng loạt vấn đề, dù Trương Thanh Vân đã xử lý qua hàng loạt chuyện lớn nhưng đối với cục diện như vậy cũng cực kỳ căng thẳng.

Nhưng Trương Thanh Vân biết Mạc Hồng Viễn sẽ không vô duyên vô cớ nói ra những vấn đề này, nếu Mạc Hồng Viễn đã tìm hắn nói chuyện, nhất định là có công tác cần hắn phối hợp. Nghĩ đến đây thì Trương Thanh Vân cũng không già mồm, hắn nhân tiện nói:

– Bí thư Mạc, anh có nhiệm vụ gì cho tôi thì cứ nói thẳng, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ của tổ chức.

Mạc Hồng Viễn cũng không lập tức trả lời vấn đề của Trương Thanh Vân, hắn dùng ánh mắt chuyên chú nhìn Trương Thanh Vân. Những biểu hiện bình tĩnh và tỉnh táo của đối phương làm hắn phải giật mình, trong lòng càng tán thưởng. Khó trách lãnh đạo trung ương đều cho rằng Trương Thanh Vân sẽ có tác dụng rất lớn, chưa nói đến những vấn đề khác, chỉ cần sự trấn định đã khó người nào bằng.

Mạc Hồng Viễn là cán bộ lão thành ở ủy ban kỷ luật, cả đời làm qua nhiều đại án, có thể nói đã hiểu rõ trạng thái quan trường đến chân tơ kẽ tóc. Hắn có thể nhìn ra tố chất biểu hiện bên ngoài của Trương Thanh Vân, nếu không phải người đã qua nhiều đại sự, không phải tự mình đảm đương thì khó thể được như vậy.

Trương Thanh Vân chưa đến bốn mươi nhưng có được tố chất như vậy, thứ này có thể nói là có tác dụng rất lớn, tiềm lực phát triển có thể nói là tương lai làm lãnh đạo quốc gia.

– Bộ trưởng Trương.

Cuối cùng Mạc Hồng Viễn cũng mở miệng:

– Trung ương đã đưa ra quyết định, bộ thương mại sẽ đặc biệt tổ chức tổ giám sát thị trường đến Liêu Đông, anh tự mình đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng. Anh khong cần phải xem xét ý đồ của trung ương, chỉ cần làm hết phạm vi chức trách của bộ thương mại, tiến hành giám sát tất cả vấn đề tồn tại trong thị trường của các ngành sản xuất ở Liêu Đông. Nhiệm vụ này không phải nhỏ, trách nhiệm rất lớn, anh cần phải chuẩn bị tỉ mỉ.

Trương Thanh Vân híp mắt, trên trán đã mơ hồ có mồ hôi. Hắn đã từng nghĩ đến nhiều khả năng phối hợp công tác với ủy ban kỷ luật, nhưng không ngờ đến khả năng này. Dựa theo lời Mạc Hồng Viễn thì Trương Thanh Vân là người đầu tiên xâm nhập Liêu Đông, nhiệm vụ này rõ ràng quá trầm trọng.

Mạc Hồng Viễn thu hết những biểu cảm của Trương Thanh Vân vào mắt, khóe miệng hơi co rút, hắn miễn cưỡng nở nụ cười:

– Bộ trưởng Trương, anh không cần có tâm lý gánh nặng quá lớn, vấn đề an toàn của anh sẽ tuyệt đối được bảo đảm, điều này anh có thể an tâm.

– Mặt khác, để cho anh đến phối hợp công tác là quyết định của các lãnh đạo bộ chính trị, chuyện này có sự bố trí chặt chẽ và chu đáo. Hơn nữa tôi có thể nói rõ cho anh biết, trung ương đã hiểu khá rõ về tình huống ở Liêu Đông.

– Nhiệm vụ của anh chỉ nằm trong phạm vi của bộ thương mại, tất nhiên trong chuyện này có thể sẽ phải phối hợp với vài lãnh đạo của bộ và ủy ban trung ương, nếu công tác có gì quấy nhiễu, anh cứ báo cáo cho tôi.

Mạc Hồng Viễn chậm rãi nói, ngay sau đó đã liên quan đến công tác cụ thể, trong điểm của tổ khảo sát lần này chính là những vấn đề tương quan với sản xuất và lưu thông dược phẩm, thực phẩm, nhu yếu phẩm.v.v. Không tuân theo quy định, xem xét các thị trường không đi theo hướng chính sách và các vấn đề liên quan đến xói mòn tài sản quốc hữu.

Nhiệm vụ của Trương Thanh Vân là phải điều tra ra vấn đề, phải đưa tất cả những vấn đề của Liêu Đông bộc lộ ra ngoài.

Hai người nói chuyện với nhau đến tận trưa, cuối cùng sau khi Trương Thanh Vân biết rõ tất cả mục đích thì mới đề nghị tổ chức hội nghị ban ngành trong phạm vi nhỏ. Thứ nhất hắn muốn làm báo cáo về tình hình tiến triển công tác của ủy ban kỷ luật, mặt khác còn tạm thời điều chỉnh công tác vài vị phó bộ trưởng.

Hiện nay Trương Thanh Vân có hai nhiệm vụ, một là phối hợp với trung ương đột phá vụ án Lưu Húc Đông và vạch trần cái nắp ở Liêu Đông, nhiệm vụ thứ hai chính là đảm bảo cho bộ thương mại hoạt động như bình thường, không thể không nói đây là những nhiệm vụ rất khó khăn.

Trương Thanh Vân thật ra cũng chỉ là người mới ở bộ thương mại, hắn vừa vặn có thể dung nhập vào bên trong. Nhưng dưới tình huống như vậy lại phát sinh vấn đề ngoài ý muốn, vào thời điểm quyết định thì trung ương lại giao trách nhiệm, đây là vấn đề khó khăn đầu tiên dồn ép trên đường làm quan.

Trương Thanh Vân cũng không quá quen thuộc ba tỉnh phía bắc, tất nhiên cũng thiếu quan điểm với Liêu Đông. Một người không quen thuộc tình huống lại đến Liêu Đông vạch trần nắp bình, sẽ có kết quả gì đây?