Chương 1048: Cơ Chế Của Trương Thanh Vân.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong hội nghị thường ủy, Thang Vận Quốc nhíu mày, lão cảm thấy hội nghị thường ủy hôm nay có chút rối loạn.

Thang Vận Quốc liếc xéo Trần Hiểu, trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh, rõ ràng lão rất bất mãn với những biểu hiện của Trần Hiểu ngày hôm nay.

Hội nghị thường ủy hôm nay Trương Thanh Vân đứng lên nó rõ tình huống công tác của khối chính quyền vào thời điểm tới, đồng thời cũng đưa ra bản dự thảo về các biện pháp thi hành chính trị phê bình tự phê bình và xem xét trách nhiệm của khối chính quyền các cấp tỉnh Giang Nam, chính thức đề nghị tỉnh ủy ban hành chế độ phê bình và tự phê bình ra toàn tỉnh.

Trước đó đề nghị này đã được Trương Thanh Vân và Thang Vận Quốc đạt thành nhận thức, hội nghị thường ủy hôm nay chỉ là một trình tự, chỉ là thừa nhận mà thôi.

Nhưng khốn nổi bây giờ luôn có một đám người đưa ra nghi vấn, Trương Thanh Vân vẫn rất nghiêm chỉnh với các nghi vấn, ánh mắt nhìn thẳng. Vừa rồi người lên tiếng đặt nghi vấn nhiều nhất là bí thư ủy ban kỷ luật Miêu Cường, bí thư tư pháp Liêu Khải Hoa dùng ngôn từ uyển chuyển hơn, nhưng xem ra vẫn có chút bực tức.

Còn có một vấn đề quan trọng nhất chính là Trương Thanh Vân vừa nói xong, đáng lý ra chưa đến lượt Trần Hiểu lên tiếng, nhưng hắn là người bày tỏ thái độ đầu tiên, nói rằng cách làm không thỏa đáng, giọng điệu đặt nặng hiềm nghi.

Tất nhiên trước đó những vấn đề “không thỏa đáng” này luôn được Trần Hiểu áp dụng tốt, Thang Vận Quốc cũng tỏ ra thừa nhận, nhưng hôm nay Trần Hiểu làm như vậy chính thức ép Thang Vận Quốc vào thế khó khăn.

Trần Hiểu càng nói thì càng có thêm vài người giúp đỡ, vì vậy mà bầu không khí hội nghị đầy mùi thuốc súng. Sau khi Liêu Khải Hoa lên tiếng thì hội nghị đã tẻ ngắt, rất nhiều người không tìm ra được phương hướng chính xác, cũng không đơn giản lên tiếng, sợ rằng giẫm chân vào khoảng không, sẽ rơi xuống.

Trần Hiểu phát hiện ra động tác nhíu mày của Thang Vận Quốc, vì vậy mà tâm tình không khỏi trầm xuống, thiếu chút nữa mất đi sự bình tĩnh. Hắn mượn cơ hội uống miếng nước để nhìn qua Trương Thanh Vân, đối phương vẫn như mây trôi nước chảy giống như căn bản không cảm thấy mình bị vây công, thần thái siêu nhiên.

Trần Hiểu cảm thấy Thang Vận Quốc đang xem xét về Trương Thanh Vân, rõ ràng đang do dự, nhưng lão do dự cái gì?

Trần Hiểu cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn và Thang Vận Quốc hợp tác nhiều năm, mỗi lần bí thư do dự có nghĩ là hắn phải làm cho bí thư tin tưởng. Vì vậy hắn thở dài và mở miệng nói:

– Mọi người nên thoải mái, ai có đề nghị cứ thoải mái nói ra, chúng ta sẽ xem xét.

Trần Hiểu vừa nói vừa đảo mắt qua mọi người, trên mặt vẫn là nụ cười nhưng trong cảm giác tươi cười lại đưa ra hương vị khó thể xem xét.

Cao Khiêm ho khan một tiếng, hắn kẹp bút vào vở rồi nói:

– Tôi đã nghe rõ ý kiến của các đồng chí, trong đó lời phát biểu của bí thư Miêu làm tôi xúc động rất sâu, cục diện Giang Nam sao lại phải như vậy?

– Tôi thấy khả năng lớn nhất là các lãnh đạo cao tầng chúng ta đều khiếp đảm, lần này chủ tịch đưa ra biện pháp phê bình và tự phê bình, mục đích chính là ép buộc các cấp chính quyền phải có cơ chế mới, sẽ thay đổi tình huống chia rẽ và năng lực chấp hành kém vào thời điểm hiện tại. Tất nhiên mục đích cũng chính là giải quyết các vấn đề đang tồn tại ở tuyến dưới, xem xét cục diện ổn định, cố gắng làm cho Giang Nam đứng vững như bàn thạch.

– Nhưng những cán bộ đặt ra nghi vấn hôm nay giống như sợ hổ trước mặt mà sợ sói sau lưng, ủy ban kỷ luật có thái độ như vậy thì cả hệ thống kỷ luật sẽ xuất hiện vấn đề, khối tư pháp không kiên định, như vậy trật tự trị an và duy trì sự ổn định toàn tỉnh cũng có vấn đề…….

Cao Khiêm nói ra những lời như vậy làm bầu không khí hội nghị căng thẳng đến cực điểm, rõ ràng hắn không lưu tình, trực tiếp chụp mũ Miêu Cường và Liêu Khải Hoa. Không thể không nói chiêu thức của hắn quá hung ác, đưa hội nghị về phía khó thể khống chế.

Vẻ mặt hai người Miêu Cường và Liêu Khải Hoa trở nên tái nhợt, vẻ mặt Trần Hiểu càng thêm khó coi. Nhưng Cao Khiêm nói xong thì Quý Đông Phương cũng giúp đỡ Trương Thanh Vân, lời nói của hắn không dữ dội bằng Cao Khiêm, nhưng lại thắng thế ở phương diện đầy đủ, rất có lý lẽ, cực kỳ có lực tác động hơn những lời nói trống rỗng của Miêu Cường và Liêu Khải Hoa trước đó.

Khối chính quyền có hai thành viên lên tiếng, đièu này làm cho ưu thế của Trần Hiểu hóa thành hư vô, mơ hồ có cảm giác rơi xuống thế hạ phong. Trần Hiểu cuối cùng cũng không nhịn được, hắn hừ một tiếng và định mở miệng, đúng lúc này Thang Vận Quốc đã lên tiếng:

– Được rồi, không cần tranh cãi, trước đó chủ tịch đã trao đổi ý kiến với tôi, tôi đồng ý với lời đề nghị này. Vừa rồi đồng chí Đông Phương cũng đã giải thích rất rõ ràng, chúng ta nên thành lập một cơ chế để đưa Giang Nam về phía ổn định, thực tế chính là thu nắm đấm quay về để luyện công cho tốt, sau đó mới tiếp tục tấn công, chẳng lẽ đạo lý này còn cần các anh tranh luận sao?

Thang Vận Quốc mở lời rất bay bổng, lão nói chuyện từ đầu đến cuối không có cảm giác giọng điệu lên xuống, chẳng qua chỉ giống như đọc bài. Nhưng lão vừa nói ra những lời này thì đám người Miêu Cường và Trần Hiểu đã không còn biểu cảm kiên trì đến cùng như vừa rồi, ai cũng cúi đầu không nói.

Thang Vận Quốc thấy tình hình nà thì không khỏi thở dài một hơi, lão cảm thán mình chủ quan, cho rằng Trần Hiểu biết được ý đồ của mình. Đây đáng lý ra là một hội nghị thành công, nhưng Trần Hiểu đột nhiên làm ầm ĩ, không những chẳng tạo thành tổn thương cho Trương Thanh Vân, ngược lại còn làm cho Thang Vận Quốc mất mặt.

Trước hội nghị Trương Thanh Vân và Trương Thanh Vân đã có chung nhận thức, nhưng vì sao hội nghị thường ủy lại xuất hiện tình huống này? Điều này nói rõ năng lực khối tỉnh ủy có vấn đề? Hay Thang Vận Quốc có vấn đề? Dù là thế nào thì đây cũng chẳng phải chuyện tốt với Thang Vận Quốc.

Nếu xét theo phương diện khác thì Thang Vận Quốc cũng thấy Trương Thanh Vân có chỗ dựa vững chắc, dù hôm nay Thang Vận Quốc không duy trì cục diện thì Trương Thanh Vân cũng có thể làm Trần Hiểu thất bại thảm hại.

Thang Vận Quốc thấy những thường ủy khối chính quyền đồng tâm hiệp lực sức mạnh thành đồng mà trong lòng có rất nhiều suy nghĩ. Hơn nữa gần đây nghe nói Trần Hiểu khống chế cục diện phía tỉnh ủy xuất hiện vấn đề, đây có phải vì nhân tố quấy phá của Trương Thanh Vân?

Dù là thế nào thì Thang Vận Quốc cũng không nên tạo sóng nguy hiểm, hơn nữa trong lòng càng thêm đánh giá khoảng thời gian hơn một tháng của Trương Thanh Vân ở Giang Nam. Những lá bài trên tay Trương Thanh Vân sợ rằng còn nhiều hơn những gì Thang Vận Quốc tưởng tượng, ít nhất thì một Trần Hiểu cáo mượn oai hùm cũng chẳng làm gì được Trương Thanh Vân.

– Chủ tịch, anh nói ra vài lời cho mọi người thống nhất tư tưởng, lần này chúng ta phải thông qua các thường ủy, tất cả mọi người phải cùng phấn đấu vì một mục tiêu, có phải vậy không?

Thang Vận Quốc cuối cùng ném quyền lên tiếng cho Trương Thanh Vân.

Hôm nay đã không còn là mùa hè nhưng ngoài cửa bừng bừng hơi nước, khí thời Thành Đô mây đen rậm rạp, tất nhiên thời tiết cũng làm cho con người không được thoải mái.

Bây giờ trong phòng họp thường ủy tỉnh ủy có khá nhiều người, vì vậy mà cảm giác rất khó chịu, là hoàn cảnh không thoải mái.

Không ai ngờ Trương Thanh Vân đột nhiên phát lực, từ khi Thang Vận Quốc ném quyền lên tiếng cho Trương Thanh Vân, hắn trở thành nhân vật chính của hội nghị, những lời giảng giải của hắn có ý nghĩa tấn công rất mạnh.

Trương Thanh Vân nói đến quan điểm phê bình tự phê bình và xem xét trách nhiệm, hắn cường điệu nhấn mạnh chế độ phê và tự phê là không thể thiếu, đồng thời cũng đề xuất một yêu cầu mới toàn bộ ban ngành chính quyền và tỉnh ủy.

Trương Thanh Vân nói về vấn đề truy cứu trách nhiệm trong sự kiện Hành Thủy. Khi Hành Thủy xuất hiện rối loạn thì các ban ngành như thị ủy, chính quyền, tư pháp là không thể trốn tránh trách nhiệm. Nếu nói như vậy thì công an tỉnh, tư pháp tỉnh cũng phải nhận trách nhiệm tương ứng.

Nếu khối tư pháp cấp thành phố không làm tốt công tác, như vậy khối tư pháp cấp tỉnh cũng phải gánh trách nhiệm, đây là cơ chế rõ ràng. Dù là tỉnh, thành phố, quận huyện, thôn xã đều phải được thiết lập cơ cấu này, khi xảy ra vấn đề thì không ai có thể trốn tránh trách nhiệm.

Mặt khác phòng tuyên truyền và phòng tổ chức lại càng phả được áp dụng cơ chế phê bình và xem xét trách nhiệm. Đối với phòng tổ chức thì quá trình chọn lựa phân công cán bộ không được làm qua loa đại khái, nếu xảy ra vấn đề thì lãnh đạo tương quan sẽ chịu trách nhiệm, nhất định phải làm cho các cấp phòng tổ chức và khảo sát viên sinh ra tâm tư kính sợ. Nếu không thì sau khi lựa chọn và bổ nhiệm cán bộ đều theo quy tắc ngầm, xã hội còn công bằng và công chính hay không?

Cuối cùng Trương Thanh Vân đặt cơ chế lên vấn đề Giang Nam, hắn nhấn mạnh Giang Nam sở dĩ gặp phải cục diện khó khăn trước mắt, nguyên nhân căn bản chính là công bình công chính của xã hội bị phá hoại, quan viên hung hăng ngang ngược, cơ chế giám sát thùng rỗng kêu to, trật tự trị an xã hội luôn chuyển biến xấu, những quyền lực kinh tế rơi vào tay các phe phái, tất cả đều là nguyên nhân chủ chốt.

Bây giờ muốn thay đổi cục diện Giang Nam, trước tiên phải bắt tay vào thay đổi ngay từ độ cao tỉnh ủy và chính quyền, toàn tỉnh phải quán triệt và làm theo cơ chế, nhất định phải đưa tất cả mọi người cùng hành động đưa Giang Nam đi lên con đường chính xác.

Trương Thanh Vân nói rất lâu, rất sắc bén, có thể nói là liên quan đến tất cả công tác của mọi người ở đây, thực tế ý tứ đang hướng về phía Thang Vận Quốc, phải làm cho ban ngành từ tỉnh đến các cấp đều bị trói buộc vì cơ chế.

Tất cả lãnh đạo khối đảng ủy chính quyền ở đây cần phải làm tấm gương tốt, phải dẫn đầu cơ chế. Ví dụ như phương diện nhân sự xuất hiện vấn đề, như vậy thì trưởng phòng tổ chức Ngô Cương và phó bí thư Trần Hiểu khó thể tránh khỏi trách nhiệm tương quan.

Một chế độ như vậy không có gì kỳ lạ, nhưng nếu xét theo mức độ nghiêm khăc thì hiệu quả lớn. Theo lời nói của Trương Thanh Vân thì trọng điểm vào lúc này của Giang Nam chính là mọi người đều phải chung sức mới có hy vọng.

Không thể nghi ngờ chiêu thức của Trương Thanh Vân ở hội nghị thường ủy hôm nay đã vượt qua dự kiến của tất cả mọi người, hắn chẳng khác nào đang bày một thế cờ để kéo tất cả cán bộ tỉnh Giang Nam tiến vào.

Giai đoạn trước Trương Thanh Vân làm tất cả cũng chỉ là bước đệm cho hôm nay, khi tất cả mọi người đang nghi hoặc thì hắn phát lực, không phải nhắm vào bất kỳ một ai, là nhằm vào tất cả ban ngành đảng ủy chính quyền Giang Nam. Thực tế hắn đang nói cơ chế bây giờ không còn phù hợp, tất cả phải đổi, tiếng hô này rõ ràng là quá mạnh