Chương 554: Tướng Đến Công Thành.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chiêm Hồng Quế chỉ biết bối cảnh của Trương Thanh Vân là không tầm thường, nhưng rõ ràng đối phương có quan hệ rất thân thiết với trưởng phòng Triệu bộ tài chính, mức độ thân thiết như vậy cũng làm hắn cảm thấy khó dò.

Hai người kia vừa gặp mặt đã nói chuyện ríu rít, hai người anh anh em em rất hào hứng. Trương Thanh Vân gọi trưởng phòng Triệu là Tam ca, mà có Tam ca thì nhất định có Nhị ca và Đại ca. Nghĩ đến đây thì Chiêm Hồng Quế chợt rùng mình, hắn chợt phát hiện ra cục trưởng Trương mà trước nay mình xưng anh em có bối cảnh cực kỳ thâm sâu, sợ rằng chỉ hơn chứ không kém Cao Cát Tường.

Chiêm Hồng Quế nghĩ đến Cao Cát Tường thì trong lòng cực kỳ phức tạp, hắn cảm thấy mình đã cắn phải lưỡi, tại sao khi làm bí thư thành phố Thiết Mã thì hắn phải gặp một tiểu thái gia như vậy?

Cao Cát Tường có bối cảnh quá sâu, Chiêm Hồng Quế hắn hộ tống giúp người này, chẳng những đối phương không ghi nhớ ân tình mà còn cắn ngược trở lại. Chính Cao Cát Tường gây họa nhưng phủi mông bỏ đi để lại đống rác cho Chiêm Hồng Quế dọn dẹp. Người lăn lộn trong quan trường thường rất nắm chắc sự cân đối, Thiết Mã chọc ra tai họa thì thế cân đối đã vỡ, tất nhiên sẽ có những kẻ muốn ném đá xuống giếng.

Từ trước đến nay Chiêm Hồng Quế chưa từng khốn khổ như hôm qua, đường đường là bí thư thị ủy mà khóc lóc kể lể. Trong Tấn Đông thì còn có rất nhiều người vì chức vụ bí thư thị ủy mà nể mặt hắn, nhưng ở trong thủ đô thì một bí thư cấp thị đi đến đâu cũng có, Chiêm Hồng Quế muốn chào hỏi vài cơ quan nhưng không thể bước vào cửa.

Hơn nữa Chiêm Hồng Quế lại là cán bộ từ cơ sở đi lên, hắn làm gì có căn cơ ở thủ đô? Trước kia có lãnh đạo cấp trên tiến về thủ đô, nhưng thời gian đã qua rất lâu, cũng nhiều năm không liên lạc, bây giờ có chuyện mới đi tìm người, như vậy biết mở miệng thế nào đây?

Người không có gốc rễ thì tiến vào thủ đô rất khó làm việc, Chiêm Hồng Quế đến bộ tài chính gặp phải rất nhiều đinh ngáng chân, cuối cùng phải tiếp đón một vị cục trưởng của bộ tài chính. Nhưng giọng điệu đối phương lại rất cứng nhắc, căn bản không chừa ra đường lui, Chiêm Hồng Quế rơi vào tình cảnh cùng đường.

Cuối cùng Chiêm Hồng Quế không còn cách nào khác mới nghĩ đến Trương Thanh Vân, đây là những quan hệ mà hắn tìm được ở trường đảng. Vốn dĩ hắn cũng không quá tin tưởng vào mối quan hệ này, nhưng không ngờ hôm nay đã tìm đúng người. Trương Thanh Vân quả thật là người trượng nghĩa, chính Chiêm Hồng Quế trước đó cũng cảm thấy quá xa vời.

Nhưng Trương Thanh Vân thẳng thắn và Chiêm Hồng Quế chính thức hạ quyết tâm, dù mất mặt thì cũng phải quỳ xuống nắm chặt gốc cây của Trương Thanh Vân. Chiêm Hồng Quế nghĩ đến đây mà cảm thấy quá hỗ thẹn, Trương Thanh Vân người ta cũng là kẻ quyền cao chức trọng, chẳng qua cũng không quan tâm đến những gì mình muốn hứa hẹn.

Mặt khác Chiêm Hồng Quế cũng biết được quy của quan trường, nơi đây bài tẩy gì cũng có, nếu quá nói suông thì sẽ bị người ta kiêng kỵ. Không còn biện pháp nào khác nên Chiêm Hồng Quế mới lựa chọn phương pháp truyền thống, hắn phải quỳ xuống cầu người. Đúng là chiêu thức này có tác dụng, tất nhiên cũng vì Trương Thanh Vân tức giận vì Cao Cát Tường bỏ chạy, nhưng dù nói thế nào thì sự việc cũng đã xoay chuyển, đây mới là điều quan trọng nhất.

Chiêm Hồng Quế nhìn vẻ mặt của Triệu Văn Phong và Trương Thanh Vân mà cảm thấy hai người như anh em ruột, vì vậy mà hắn ở bên cạnh không những không xấu hổ mà còn cảm thấy rất vui sướng. Hắn thầm nghĩ mình đến học tập ở trường đảng là không sai, kết bạn được với một cán bộ như Trương Thanh Vân đúng là có ý nghĩa.

Trong lòng Chiêm Hồng Quế đã thầm quyết định, sau này cần phải ân cần thăm hỏi và phải biết hiếu kính, nhất định phải nắm chặt lấy tuyến quan hệ này. Hắn thậm chí còn muốn nhảy vào đứng cùng tuyến với Trương Thanh Vân.

Trong phòng khách sạn chỉ có ba người, Triệu Văn Phong hôm nay rất nhiệt tình, hắn nói chuyện với Trương Thanh Vân rất hứng thú, mà cũng không có quá nhiều hứng thú với Chiêm Hồng Quế. Trong lòng Trương Thanh Vân thầm lo lắng, không biết trong hồ lô của Triệu Văn Phong có thứ gì.

Trương Thanh Vân và Triệu Văn Phong trò chuyện rất nhiệt tình, nhưng quan hệ giữa cả hai là thế nào thì Trương Thanh Vân biết rất rõ, vì vậy tất nhiên cũng có chút căng thẳng.

Hơn nữa Triệu Văn Phong cũng chỉ tìm Trương Thanh Vân mà trò chuyện, điều này làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy có chút xấu hổ, dù sao ba người cũng cùng dùng cơm, nếu quá mức lạnh nhạt Chiêm Hồng Quế thì rõ ràng là không nên. Vì vậy sau khi uống được vài ly thì Trương Thanh Vân cuối cùng cũng không nhịn được phải nói:

– Tam ca, nói thật với anh, hôm nay em không có chuyện không lên điện tam bảo. Vị này là bí thư Chiêm của thành phố Thiết Mã, là bạn học cùng trường đảng của em khi trước, anh ấy về thủ đô…….

Trương Thanh Vân vừa nói được một nửa thì Triệu Văn Phong đã khoát tay nói:

– Được, được rồi, cũng biết cậu tìm anh không có điều gì tốt, thành phố Thiết Mã ở Tấn Đông sao?

Triệu Văn Phong liếc mắt nhìn Chiêm Hồng Quế, hắn nói:

– Anh muốn đến kiếm tài chính cho hạng mục đường sắt phải không?

Chiêm Hồng Quế thấy sự việc như vậy thì vội vàng đứng lên, trong lòng có chút căng thẳng, hắn trầm ngâm một chút rồi nói:

– Là thế này, trưởng phòng Triệu, lúc này hạng mục đường sắt của chúng tôi và Toại Châu đã quá căng về tài chính…….

Chiêm Hồng Quế quả thật không biết tìm từ thế nào cho phải, hắn mở miệng nói nhưng lại quá lo lắng. Nhưng đây là một cơ hội tuyệt hảo, nếu không để mất đi thì cực kỳ không ổn.

Triệu Văn Phong cười ha hả, hắn khoát tay nói:

– Anh không cần phải nói thêm, nhìn bộ dạng của anh là biết đến bộ tài chính đòi tiền, đây cũng không phải là lần đầu tiên anh đến. Nhưng nếu dựa theo quy củ về vấn đề hạng mục được duyệt, trước tiên địa phương phải bỏ tài chính ra đầu tư trước, làm xong giai đoạn bắt đầu thì sau đó chúng tôi mới duyệt ngân sách trung ương. Theo tôi được biết thì các anh chưa hoàn thành những giai đoạn bắt đầu…….

– Điều này…….

Chiêm Hồng Quế có chút lắp bắp, hơn nữa còn không biết nói sao cho phải. Trương Thanh Vân chen lời:

– Tam ca, nếu tất cả đều thuận lợi như vậy thì hôm nay cũng không cần mời khách dùng cơm, rõ ràng là anh Chiêm gặp khó khăn với tiến kinh, anh xem có thể suy xét tình huống đặc biệt mà làm thoáng một chút không?

– Tiểu tử cậu thật là, tưởng anh là thần tài thật sự sao? Bộ tài chính có quy của hệ thốn tài chính, không phải bất cứ tình huống đặc biệt nào cũng được xét duyệt.

Triệu Văn Phong cười mắng.

Chiêm Hồng Quế nghe thấy như vậy thì cực kỳ vui mừng, hắn là người lăn lộn trong quan trường cả đời, tất nhiên nghe ra ý nghĩa câu nói của Triệu Văn Phong. Lời nói của Triệu Văn Phong đã rõ ràng, nếu Thiết Mã có tình huống đặt biệt thì nhất định sẽ bật đèn xanh.

Mà lần này Chiêm Hồng Quế đến thủ đô cũng đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, đã có rất nhiều tài liệu để chứng minh Thiết Mã có tình huống “đặc biệt”, bây giờ rốt cuộc tất cả đã có thể phát huy tác dụng.

– Cám ơn trưởng phòng Triệu, trưởng phòng cứ yên tâm, tất cả những tài liệu liên quan đến hạng mục đều đã được chúng tôi chuẩn bị xong, tình hình ở Thiết Mã chúng tôi đúng là rất đặc biệt, nếu không có gì thì bây giờ tôi sẽ lấy ra cho anh xem xét, anh thấy thế nào?

Chiêm Hồng Quế nói, Triệu Văn Phong cau mày, hắn nhìn chằm chằm vào Chiêm Hồng Quế rồi lại quét mắt sang Trương Thanh Vân, trong lòng thầm gật đầu. Vật họp theo loài, tuy Trương Thanh Vân quen biết một Chiêm Hồng Quế không phải đại nhân vật nhưng lại khá sâu sắc, cán bộ tuyến dưới ứng biến nhanh như vậy rất đáng quý.

– Không nên quá vội, chuyện liên quan đến công tác thì ngày mai anh cứ đưa đến bộ, tôi sẽ sắp xếp người xử lý. Hôm nay chúng ta chỉ nói chuyện tâm sự là được. Thanh Vân, bí thư Chiêm, chúng ta cạn ly!

Triệu Văn Phong nói, ấn tượng của hắn về Chiêm Hồng Quế đã đổi mới, trong lòng cũng buông bỏ sự thận trọng của một quan viên ở thủ đô, hắn bắt đầu chủ động mời rượu.

Trương Thanh Vân lắc đầu, vẻ mặt Triệu Văn Phong không thoát khỏi ánh mắt của hắn, vì vậy hắn cũng đành phải suy xét cẩn thận nguyên nhân thái độ của Triệu Văn Phong lại nhiệt tình như vậy, xét đến cùng thì cũng chỉ thấy thực lực và quyền thế.

Bây giờ Trương Thanh Vân hắn vung tay lên thì hoàn toàn có thể bị bỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể xuống tuyến dưới rèn luyện, vì vậy mà mọi người rất xem trọng. Dưới tình huống này Triệu Văn Phong đối với mình tốt hơn một chút cũng coi như đầu tư tình cảm, đối phương chờ mong có qua có lại.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì trong lòng chợt cảm thán khó hiểu, hèn gì thế giới có quá nhiều người muốn leo lên cao, đôi khi cũng là thân bất do kỷ. Đối với một quan viên thì giá trị con người thường được thể hiện qua chính con đường làm quan.

Trương Thanh Vân có thể hiểu, nếu bây giờ là tình cảnh hơn một năm trước, khi đó hắn đang nhàn rỗi ở cục cán bộ lão thành, nếu tìm đến thì Triệu Văn Phong liệu có nhiệt tình như bây giờ hay không? Đáp án đã rõ ràng, có lẽ không có tư cách để mời Triệu Văn Phong dùng một bữa cơm.

Tất nhiên điều này cũng không trách Triệu Văn Phong, xã hội là như thế, quy củ là như thế, đẳng cấp là tất cả. Tất cả những thứ trên được thể hiện rất rõ trong quan trường, anh ở vị trí nào thì quyết định đám người xung quanh anh là ai.

Sự thật đã chứng minh lời hứa hẹn của Triệu Văn Phong có tác dụng, ngày hôm sau Chiêm Hồng Quế đến bộ tài chính và được bật đèn xanh, cục trưởng cục kinh tế xây dựng tự mình gặp mặt Chiêm Hồng Quế. Lúc đó Chiêm Hồng Quế nắm chắc cơ hội mà báo cáo những khó khăn của Thiết Mã, đặc biệt nhấn mạnh giao thông quá bất tiện, mỗi năm có rất nhiều sản vật không được đưa ra ngoài và làm cho kinh tế lạc hậu. Cuối cùng mục đích chính là mong sao bộ tài chính có thể phân tích cụ thể, có thể chuyển xuống một phần tài chính cho Thiết Mã.

Cục trưởng cục kinh tế và xây dựng của bộ tài chính sau khi nghiên cứu kỹ càng thì báo lên lãnh đạo cấp trên phê chuẩn, đồng ý thỉnh cầu của thành phố Thiết Mã. Lần này Chiêm Hồng Quế đến thủ đô và mang về được vài tỷ.

Chiêm Hồng Quế cực kỳ vui sướng, hắn biết lúc này ở Tấn Đông đang có rất nhiều người chờ mình quay về để chê cười, bọn họ đang hả hê nhìn mình về tay không. Nếu cứ tiếp diễn như vậy thì sau đó mình sẽ bị bọn họ áp sát từng bước, cuối cùng không còn đường lui. Hơn nữa tuổi của hắn cũng không phải quá trẻ, sợ rằng sẽ có khả năng về hưu sớm.

Người làm quan, đặc biệt là đến độ tuổi của Chiêm Hồng Quế thì sợ nhất chính là ba chữ “về hưu sớm”. Trước khi đến thủ đô thì hắn đã từng tính toán, nếu lần này đến thủ đô và mang về được hơn vài trăm triệu thì có thể nắm chắc ổn định tình hình ở Thiết Mã.

Nhưng kết quả là Chiêm Hồng Quế mang về được vài tỷ, nhiều tiền như vậy thì công trình đã có thể được bắt đầu, hơn nữa mở đấu thầu cũng dễ dàng hơn. Hắn công tác ở Thiết Mã đã nhiều năm tất nhiên sẽ rất quen thuộc ngân hàng, bây giờ bộ tài chính đã bật đèn xanh, vay tiền ngân hàng rất dễ dàng.

Chiêm Hồng Quế cũng không quên người quan trọng trong sự việc lần này, sau khi thành công thì chuyện đầu tiên hắn phải làm là đi tìm Trương Thanh Vân, muốn đáp tạ thật thâm tình. Nhưng lúc này Trương Thanh Vân đã bay đến Giang Nam, nơi đó có khung cảnh kiều diễm chờ đợi.