Chương 948: Hội Nghị Bộ Chính Trị

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lần này hội nghị bộ chính trị trung ương cực kỳ quan trọng, đây là hội nghị tổng kết hai hội nghị lần trước. Hơn nữa khoảng thời gian gần đây đại biểu quốc hội và đại biểu hiệp thương chính trị cũng liên tục tổ chức hội nghị, vì vậy nói theo lý thì thời cơ để bộ chính trị điều chỉnh ban ngành các tỉnh vào nhiệm kỳ mới cũng không còn quá lâu, mà ban ngành các tỉnh được điều chỉnh cũng không nhiều. Nhưng ban ngành Hoa Đông có tình huống đặc biệt, ban ngành Hoa Đông được điều chỉnh cũng sẽ thu hút sự chú ý của người khác, vì vậy hội nghị của bộ chính trị lần này rất được quan tâm.

Sau khi phái Hoa Đông sụp đổ thì cục diện Hoa Đông là quần hùng tranh chấp, bây giờ phái Tây Bắc, phái Hoa Đông, phái con nhà quan, phái Kinh Tân, Hải phái đều tụ tập ở Hoa Đông. Vì vậy mỗi lần ban ngành Hoa Đông điều chỉnh thì hầu như liên quan đến bàn cờ của tất cả thế lực, lần này cũng không ngoại lệ.

Lần này vị trí điều chỉnh được cạnh tranh dữ dội nhất chính là chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông, dù có lời đồn Niên Tuấn Quốc có cơ hội lớn nhưng vẫn có rất nhiều người trong bóng tối cảm thấy không đúng. Tất cả thế lực thủ đô vì chiếc ghế chủ tịch Hoa Đông mà bắt đầu rục rịch, hôm nay sẽ đến lúc cạnh tranh kết thúc.

Vẻ mặt Chiêm Giang Huy hôm nay rất bình tĩnh, bộ dạng định khí nhàn nhã. Lão đến hội nghị trước hai phút, ngoài vấn đề chào hỏi mọi người thì sau đó trực tiếp ngồi trên vị trí của mình và khép hờ hai mắt giống như đang dưỡng thần.

Một lúc sau Lăng Tổ Hồng và bí thư Lý Du Đẳng của tỉnh Lĩnh Nam tiến vào ngồi lên vị trí, vẻ mặt Triệu Mai Nam hôm nay rất khó nhìn, mà Lăng Tổ Hồng ngồi ở bên cạnh khẽ huých tay nói:

– Anh Triệu, có chuyện gì vậy? Tôi thấy vẻ mặt anh không được tốt lắm.

Triệu Mai Nam thản nhiên nói:

– Anh Lăng, cám ơn đã quan tâm, tôi rất khỏe, nhưng đường xa chạy từ Tây Nam đến, tàu xe mệt mỏi, không thể so sánh với anh gần đây sống an nhàn sung sướng ở thủ đô…….

Lăng Tổ Hồng và Triệu Mai Nam nói vài lời đã có mùi thuốc súng, vì nhiệm kỳ lần này phó thủ tướng Dương sẽ lui, Triệu Mai Nam và Lăng Tổ Hồng là đối thủ cạnh tranh trực tiếp, vì nguyên nhân này mà gần đây hai người luôn phân tranh cao thấp với nhau.

Triệu Mai Nam đang nắm chặt hạng mục xây dựng thành phố văn minh ở Tây Nam, mà Lăng Tổ Hồng thì ở lại thủ đô nhiều hơn, Triệu Mai Nam mở miệng nói Lăng Tổ Hồng an nhàn sung sướng, tất nhiên là có ý nghĩ khác.

Lăng Tổ Hồng cau mày nhưng không tức giận, lão cười ha hả nói:

– Anh Triệu, tôi đánh giá bây giờ anh đang rất khó, bàn tay nào cũng là thịt, có đôi khi đúng là khó xử. Nhưng tôi thấy dù sao con rể của Triệu gia cũng đáng tin hơn, máu mủ tình thâm đấy.

– Hơn nữa tôi cũng thích đứa bé Trương Thanh Vân kia, đây là một người tài giỏi, Hoa Đông thiếu những cán bộ như vậy, người nào muốn cạnh tranh vượt mặt cậu ấy sẽ là rất khó.

Triệu Mai Nam không nói lời nào, ánh mắt lại liếc về phía Chiêm Giang Huy đang ngồi ổn định bên kia. Lần này Ngô Ngôn Pháp đến Hoa Đông căn bản chưa nể mặt phái Kinh Tân, hơn nữa khi Thtdu. xuống thị sát lại bày tỏ thái độ không hài lòng với công tác của Kiều Quốc Thịnh.

Sau khi tổng hợp lại nhiều nhân tố thì vấn đề kiều quốc thịnh rời khỏi Hoa Đông đã là kết cục, kết quả thế này rõ ràng là đả kích với Chiêm Giang Huy. Trước nay Kiều Quốc Thịnh luôn được cho là cán bộ có tương lai nhất của phái Kinh Tân.

Bây giờ cán bộ có tơng lai nhất lại gặp phải khốn cảnh và bị đánh trở lại nguyên hình, điều này không những chỉ làm cho Chiêm Giang Huy không còn nhiều mặt mũi, hơn nữa phái Kinh Tân cũng mất thể diện.

Hoa Đông kia cực kỳ cổ quái, hai lực lượng đầu tiên và chiếm hết tiên cơ là Hải phái và phái Kinh Tân lại có vấn đề đầu tiên. Hải phái thì căn bản không cần phải nói, hầu như đã bị rút sạch gốc. Bây giờ Kiều Quốc Thịnh lại thua trận quay về, sau này lực lượng của phái Kinh Tân ở Hoa Đông sẽ bị ảnh hưởng lớn. Trừ khi Trương Thanh Vân có thể tiếp nhận chức vụ chủ tịch tỉnh của Kiều Quốc Thịnh, nếu không kết quả này là khó thay đổi.

Cũng vì nguyên nhân như vậy mà tất cả thế lực ở thủ đô mới có ăn ý, ai cũng tỏ ra kiêng kỵ khi đưa Trương Thanh Vân lên. Mà Triệu Mai Nam cảm thấy Trương Thanh Vân đã đến vị trí đủ cao ở Hoa Đông, đã đến lúc nên thay đổi cương vị, dưới tình huống này Triệu Mai Nam nhắm đến Niên Tuấn Quốc.

Vì bây giờ trong ban ngành Hoa Đông, nếu bỏ qua Trương Thanh Vân thì chỉ còn lại một mình Niên Tuấn Quốc còn có chút tư thế tiến lên chức chủ tịch. Mà lần này ý đồ của trung ương cũng không phải giải phẫu tất cả ban ngành Hoa Đông.

Vì vậy vấn đề bổ nhiệm chủ tịch trong ban ngành Hoa Đông có khả năng rất lớn, nếu như vậy thì cơ hội của Niên Tuấn Quốc là rất lớn. Hơn nữa quan hệ giữa Triệu Mai Nam và Ngô Ngôn Pháp luôn rất tốt, Ngô Ngôn Pháp cũng nói sẽ hết sức giúp đỡ Niên Tuấn Quốc, đây rõ ràng là những điều kiện có lợi cho Triệu phái.

Nhưng hôm nay Triệu Mai Nam lại mất hứng, lão đưa ra chỉ thị yêu cầu Niên Tuấn Quốc liên hệ với Trương Thanh Vân để tranh thủ quan hệ, nhưng Niên Tuấn Quốc xem như gió thổi bên tai. Hắn chẳng những không tiếp xúc với Trương Thanh Vân, ngược lại còn đề phòng khắp nơi.

Điều này làm cho Triệu Mai Nam cực kỳ căm tức, lão là quan lớn của Triệu gia, mà Triệu gia có quan hệ rất phức tạp ở thủ đô, đây là thứ mà Lăng Tổ Hồng khó thể so sánh được. Triệu Mai Nam nhận được tin tức kinh người, Trương Thanh Vân được đẩy vào trong hàng ngũ thê đội, dù là lão cũng không dám thờ ơ. Hơn nữa căn cứ vào tin tức truyền đến từ Hoa Đông, lần này cục tổ chức trung ương tiến hành khảo sát quy mô lớn với tất cán bộ trên cấp phó bộ, ban ngành Hoa Đông điều chỉnh có cần phô trương như vậy hay không? Vì thế mà lão lập tức chứng minh được sự xác thực của tin tức. Triệu Mai Nam thật sự hiểu rõ về thê đội hơn cả Ngô Ngôn Pháp, lão biết thê đội chính là hình thức ban đầu để xây dựng cán bộ khung, đây là hành động cơ mật nhất của tổ chức, chỉ có những lãnh đạo cấp bậc cao mới có thể nhìn ra dấu vết.

Tất nhiên Triệu Mai Nam và Ngô Ngôn Pháp đều đã đủ cấp bậc, nhưng dù là như vậy thì bọn họ cũng không thể nhìn ra hình thức bồi dưỡng của cán bộ thê đội. Tuy Triệu Mai Nam đã từng là cán bộ thê đội, nhưng những thứ này phải rất lâu sau lão mới biết được.

Hơn nữa mỗi thời mỗi lãnh đạo có phong cách khác nhau, tất nhiên cũng quyết định những vad của thê đội là không hoàn toàn giống nhau. Đây đều là những thứ mà Triệu Mai Nam khó hiểu, nhưng trong số thành viên tham gia khảo sát Hoa Đông lần này có một người lão rất quen thuộc, đó chính là giáo sư Cung Lê.

Giáo sư Cung xuống Hoa Đông và coi trọng Trương Thanh Vân, chỉ cần nhìn vào đây đã thấy vấn đề, xem xét thì thấy tương lai của Trương Thanh Vân là không giới hạn. Nếu Triệu gia vứt bỏ một con rể như vậy mà cũng không biết làm tốt những quan hệ phòng ngừa, rõ ràng là quá ngu xuẩn.

Đáng tiếc Niên Tuấn Quốc không hiểu ý đồ của Triệu Mai Nam, không biết vì sao lúc này Triệu Mai Nam chợt sinh ra cảm giác tức giận và có chút điểm đen với Niên Tuấn Quốc.

– Anh Triệu, anh đang nghĩ gì vậy? Không phải mơ màng đấy chứ?

Lăng Tổ Hồng đột nhiên mở miệng nói, Triệu Mai Nam cau mày, lão nghiêng đầu thì thấy mọi người đã đứng lên. Lúc này lão mới biết tổng bí thư Diệp đang dẫn đầu đoàn cán bộ thường ủy bộ chính trị vào hội trường, vì vậy vội vàng đứng lên.

Lúc này ánh đèn máy chụp ảnh lóe lên loang loáng, hội nghị bộ chính trị hôm nay bắt đầu…….

Thủ đô lại có một đợt tuyết, đường Trường An phủ một lớp tuyết, xe hơi chạy trên đường như ốc sên, một chiếc Audi chậm rãi tiến về phía trước.

Trên ghế lái phụ, Kha Kiến liên tục nhìn về phía sau, trưởng phòng Chiêm Giang Huy giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt không buồn không vui làm người ta căn bản không nhìn thấu. Nhưng Kha Kiến cũng không dám quấy rầy lãnh đạo, hôm nay khi hội nghị bộ chính trị trung ương kết thúc, tuy hắn không biết rõ kết quả hội nghị, nhưng hắn thấy trước khi bước lên xe thì trưởng phòng bắt tay với các lãnh đạo khác rất nghiêm túc.

Hôm nay vấn đề nặng nề của bộ chính trị chính là điều chỉnh ban ngành Hoa Đông, chủ tịch tỉnh Kiều Quốc Thịnh chính là cán bộ do chính tay Chiêm Giang Huy đề bạt, người này không có thành tích tốt, rất khó coi, lần này sợ rằng sẽ bị điều chỉnh.

Nếu xét riêng điểm này thì Kha Kiến có thể phán đoán tâm tình của Chiêm Giang Huy lúc này không được tốt, mặt khác Trương Thanh Vân ở Hoa Đông cũng được trưởng phòng Chiêm coi trọng, nhưng tiếng hô của đối phương lên ghế chủ tịch là không cao, bây giờ xem ra cũng không có cơ hội.

Bố cục của trưởng phòng Chiêm đã hoàn toàn thất bại ở Hoa Đông, đây rõ ràng là thất bại đầu tiên khó thể bỏ qua của Chiêm Giang Huy trên chính trị. Kha Kiến đã từng thấy lãnh đạo không chỉ một lần tức giận về sự việc Kiều Quốc Thịnh, bây giờ thì sự việc khó thể vãn hồi, có chút tàn khốc.

– Lần trước nói cậu mua trà, cậu đã mua chưa?

Chiêm Giang Huy đột nhiên hỏi một câu.

Kha Kiến có chút sững sốt, một lúc lâu sau hắn mới phục hồi trở lại rồi nói:

– Còn chưa mua, mấy ngày nay đều chưa đi,…Tôi…….

Chiêm Giang Huy quả thật đã dặn Kha Kiến mua loại trà tốt cho bao tử, nhưng Kha Kiến đã quên phân phó cho ban hậu cần, bây giờ lãnh đạo hỏi làm hắn đổ mồ hôi lanh khắp toàn thân.

– Không mua là tốt, không cần mua, vài ngày sau tôi sẽ có trà uống…….

Chiêm Giang Huy nói, những lời này là rất khẽ, giống như lão đang lầm bầm.

Vẻ mặt Kha Kiến có chút kỳ quái, đột nhiên trong lòng khẽ động, hắn lập tức hiểu rõ ý nghĩ của lãnh đạo. Vài ngày nữa sẽ có trà, điều này có ý gì? Như vậy Trương Thanh Vân nổi tiếng dùng trà ngon sẽ về thủ đô, bây giờ sắp tiến về thủ đô sao?

Kha Kiến không nhịn được phải nhìn sang Chiêm Giang Huy, lúc này lãnh đạo cũng không nhắm mắt dưỡng thần mà đang ngắm tuyết rơi ngoài cửa xe.

– Trực tiếp lái xe về nhà, tối nay Tiểu Kha theo uống với tôi vài ly, bác sĩ nói uống rượu cũng rất thích hợp, tôi nghe lời dặn của bác sĩ.

Một lúc lâu sau Chiêm Giang Huy mới cất cao giọng nói.

– Vâng…….

Kha Kiến chợt cảm thấy trong lòng hơi rối, trong ấn tượng của hắn thì lãnh đạo chưa từng thích uống rượu, bình thường lễ tết và có khách quý mới uống hai ly, hôm nay sao lại mời mình uống rượu?

“Có gì đáng chúc mừng sao?”

Trong lòng Kha Kiến có ý nghĩ này, hắn chợt nhảy dựng lên.