Chương 959: Phó Thủ Tướng Dương Triệu Kiến

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cục trưởng cục Châu Âu là Vương Châu, người này hơn bốn mươi, vóc người hơi gầy, bình thường rất chú ý cách ăn mặc, nhìn qua có vẻ rất lịch sự, có khí khái học giả.

Gần đây Vương Châu rất bận rộn, trước đây cục Châu Âu vẫn luôn có nhiều sự vụ, Trung Quốc hầu như đều có quan hệ mậu dịch với các nước ở Châu Âu.

Bình thường đã bận rộn mà bây giờ toàn thể cục Châu Âu càng căng thẳng, đặc biệt là lần này phó thủ tướng Dương đến thăm Bắc Âu, thời gian quá hẹp. Trước kia lãnh đạo ra nước ngoài phần lớn đều phải nói trước vài tháng, đôi khi phải chuẩn bị gần nửa năm.

Nhưng lần này thời gian còn chưa đủ một tháng, vì vậy áp lực là rất lớn, thậm chí Vương Châu còn sinh ra cảm giác khó thể ngủ ngon giấc. Đêm qua hắn thức trắng đêm mà không thể ngon giấc, nói đến nguyên nhân, tất nhiên là những tin tức chuyến viếng thăm Bắc Âu lần này của phó thủ tướng Dương đã kích thích hắn.

Bộ trưởng Trương chính là một bất đắc dĩ của quá trình lần này, rõ ràng hắn theo phó thủ tướng Dương ra ngoài có chút miễn cưỡng. Bây giờ tin tức lại bị xào nấu, vì vậy gia tăng thêm nhiều vấn đề khó khăn cho bộ thương mại, ít nhất thì Vương Châu cảm thấy sự việc lần này có nhiều phiền toái.

Đáng lý ra lần này trung ương quyết định cho phó thủ tướng Dương sang thăm Bắc Âu có mục đích chiến thuật, muốn phá nát quá trình liên hợp của các nước Châu Âu với Mỹ, ép Trung Quốc vào khuôn khổ.

Bây giờ vừa có hành động thì lập tức có biến cố, chỉ cần xem những tin tức của tuyền thông Châu Âu và Mỹ, trên danh nghĩa là chú ý một ngôi sao trên chính đàn Trung Quốc là Trương Thanh Vân, thực tế đang châm chọc trình độ ngoại giao thấp kém của Trung Quốc.

Ngoại giao là một khối chiến tranh phức tạp, đây là chiến tranh trí tuệ cao, trước nay Trung Quốc luôn ở vào thế yếu. Nhưng những năm gần đây Trung Quốc liên tục phát triển, trình độ ngoại giao cũng được tăng cường.

Quan trọng là Trung Quốc đã thiết lập quan hệ ngoại giao nhiều năm với các nước phương Tây, trong quá trình này có rất nhiều đấu tranh, Trung Quốc cũng dần đúc kết ra thủ đoạn của phương Tây và Mỹ.

Muốn đối phó với các nước Châu Âu và Mỹ thì phải quan tâm đến chữ “biến”, thực tế chính là làm cho thật giả lẫn lộn, thật giả vô thường, chỉ như vậy mới có hiệu quả.

Nhưng nếu muốn nói đến vấn đề thật giả vô thường, phải hay biến hóa, muốn biến hóa thì phải làm sao cho đối phương khó nắm bắt. Rõ ràng lần này phó thủ tướng Dương muốn đến Bắc Âu còn được người ta xào nấu mạnh mẽ hơn cả tin tức thủ tướng Đỗ đến Mỹ, tất nhiên có kẻ đứng sau lưng thúc đẩy, mục đích chính là phá hoại cuộc chiến ngoại giao của Trung Quốc.

Đối mặt với một cục diện như vậy, Vương Châu thân là cục Châu Âu, sao hắn không căng thẳng cho được? Mãi đến khi đi làm hắn vẫn còn hoảng sợ, hắn liên tục điện thoại đến phòng làm việc của Trương Thanh Vân.

– Cục trưởng Vương, bộ trưởng Trương đã đi làm.

Thư ký Lỗ khối văn phòng đẩy cửa tiến vào nói với Vương Châu, thư ký Lỗ được Vương Châu sắp xếp đứng bên ngoài xem xét, Vương Châu đã căn dặn, khi thấy bộ trưởng Trương đi làm phải báo cáo ngay.

Vương Châu vươn người đứng lên, hắn cầm lấy cặp tài liệu đi ra khỏi cửa, khi vừa đến thang máy thì đụng mặt Trương Thanh Vân đang đi ra.

– Bộ trưởng Trương, anh…….

Trương Thanh Vân khoát tay với Vương Châu:

– Tôi biết anh muốn tìm tôi, đi thôi, vào phòng làm việc của anh. Tốt lắm, tình hình có biến, xem ra thế giới cũng chơi trò ma cũ bắt nạt ma mới, tôi vừa đến bộ thương mại thì lập tức bị chú ý.

Vương Châu không biết nên mở miệng thế nào cho phải, hắn chỉ biết gắng gượng nở nụ cười. Vương Châu đi theo phía sau Trương Thanh Vân, hai người đi đến phòng làm việc của hắn. Cuối cùng hắn nói:

– Nếu không thì thế này, tôi lập tức triệu tập cuộc họp tất cả các cục, chúng ta thảo luận đối sách…….

Trương Thanh Vân lắc đầu nói:

– Chuyện thế này chúng ta bàn bạc sẽ có kết quả sao? Anh không cần quá căng thẳng, tôi sẽ phải ra ngoài ngay. Tôi đến chẳng qua chỉ muốn dặn dò anh, công tác của cục các anh nên làm gì, cứ công tác như bình thường và sắp xếp như cũ là được.

– Còn những chuyện xấu, về phương diện ngoại giao, đối với chúng ta lúc này thì mục tiêu không biến, anh có hiểu không?

Vương Châu có chút sững sốt, hắn gật đầu mà trong lòng cũng trầm ổn hơn một chút. Hắn vì quá căng thẳng mà rối loạn, hắn quá tập trung xem xét những vấn đề không may trong sự việc lần này, rõ ràng đã tự đặt mình vào hoàn cảnh khó, suy xét cả những vấn đề không thuộc về mình.

Bây giờ Trương Thanh Vân nói đến điểm quan trọng, điều này làm Vương Châu trực tiếp thanh tỉnh, trong lòng cũng có ý nghĩ. Hắn nói:

– Tôi hiểu, bộ trưởng Trương cứ yên tâm, tới bây giờ công tác vẫn rất thuận lợi, những lãnh đạo xí nghiệp mũi nhọn theo đoàn đã được quyết định, cũng chỉ còn vấn đề sữa vài văn bản ghi nhớ, có lẽ sẽ hoàn thành sau một tuần nữa.

Trương Thanh Vân gật đầu tán thưởng nói:

– Như vậy là tốt, lần trước tôi đã nói cục Châu Âu các anh rất có năng lượng, đúng là khó thể có được. Lần này thăm Châu Âu quay về, tôi nhất định sẽ lấy công cho mọi người.

Vương Châu liên tục cảm ơn, hắn đang định nói thêm vài lời thì thấy thư ký Điền Lãng Hồng đang dạo bước bên ngoài có vẻ rất lo lắng, vì vậy mà hắn chợt kinh hoàng. Trương Thanh Vân chắc chắn có chuyện quan trọng, Vương Châu cũng không dám nói thêm điều gì, nuốt lới nói trên cuống họng xuống bụng.

Vương Châu nhìn Trương Thanh Vân rời khỏi phòng làm việc điềm nhiên như không mà thở phào một hơi, trong lòng rất bội phục Trương Thanh Vân. Lần đầu tiên hắn nhìn lý lịch của Trương Thanh Vân, khi hắn thấy đối phương còn rất trẻ thì quả thật không tin vào mắt mình.

Phải biết rằng bản thân Vương Châu là tiến sĩ, là học giả ở cục Châu Âu từ trước đến nay, xưa nay hắn luôn được coi là nhân tài đỉnh cấp, hào quang trên người rất nhiều. Nhưng dù vĩ đại như vậy nhưng đến bây giờ hắn vẫn chỉ là một cục trưởng mà thôi.

Hơn nữa Vương Châu còn cho rằng hắn đảm nhận chức cục trưởng đã cố gắng hết sức, áp lực cực kỳ lớn. Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, một người còn nhỏ hơn hắn vài tuổi bây giờ lại tiến lên làm phó bí thư bộ thương mại và kiêm nhiệm chức vụ phó bí thư khối. Đối với Vương Châu thì đây là chuyện khó tưởng.

Nhưng bây giờ xem ra tổ chức cũng không hồ đồ, Trương Thanh Vân là người bình tĩnh khi gặp chuyện lớn, ý nghĩ rất rõ ràng, hơn nữa cách sắp xếp sự việc không giống như một lính mới, mỗi hành vi giơ tay nhấc chân đều có thể lây nhiễm tự tin cho người xung quanh.

Dù Vương Châu chỉ nói chuyện vài câu với Trương Thanh Vân nhưng cũng cảm thấy trong lòng bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn không thể không thừa nhận, lãnh đạo quả nhiên không tầm thường, nếu xét về tri thức, đặc biệt là tri thức mậu dịch quốc tế thì Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ thua xa Vương Châu. Nhưng nếu nói đến tố chất tổng hợp, đặc biệt là sự nhạy cảm khi gặp chuyện lớn, Trương Thanh Vân không chỉ hơn một bậc so với Vương Châu.

Thật ra Vương Châu lo lắng cũng rất đúng, sau khi tin tức họp báo được phát sóng, những con sóng bùng ra đến tận bây giờ luôn được trung ương coi trọng cao độ. Sáng sớm hôm nay khối chính phủ đã mời họp khẩn cấp để thảo luận đối sách, bầu không khí ngoại giao chợt căng thẳng.

Điền Lãng Hồng sở dĩ căng thẳng cũng vì Trương Thanh Vân biết mình sẽ phải lập tức đến gặp phó thủ tướng Dương, nhưng hắn lại không trực tiếp đi qua, trước tiên phải dạo mọt vòng quanh bộ thương mại. Bây giờ thời gian rất căng, chẳng lẽ bộ trưởng Trương không nghĩ rằng tiếp tục trì hoãn sẽ sinh chuyện sao?

Xe chạy như bay trênn đường Trung Nam Hải, lúc này Điền Lãng Hồng mới bình tĩnh trở lại, hắn thầm cầu khẩn trời đất đừng nên kẹt xe, nếu không sẽ chẳng thể đến đúng giờ. Phải biết rằng hôm nay Trương Thanh Vân gặp mặt thường ủy bộ chính trị trung ương, là một tồn tại cao cấp ở trong nước.

Hơn nữa đây là là lần đầu tiên Trương Thanh Vân gặp mặt một lãnh đạo cao cấp như vậy sau khi đến bộ thương mại nhận chức, nếu lưu lại cho lãnh đạo ấn tượng không tốt thì thế nào? Điền Lãng Hồng thông qua kính chiếu hậu nhìn Trương Thanh Vân đang ngồi ở phía sau, lãnh đạo đang nhắm mắt dưỡng thần, vì vậy mà tâm tình hắn cực kỳ bội phục vị bộ trưởng Trương này.

Điền Lãng Hồng thầm nghĩ, khó trách bộ trưởng có thể được nhiều người chú ý, xem ra đây không phải người tầm thường…….

Phó thủ tướng Dương tiếp kiến Trương Thanh Vân ở phòng hội nghị phía tây Trung Nam Hải, ngoài ra còn có phó bộ trưởng bộ ngoại giao Chu Siêu Quần, phó cục trưởng cục Châu Âu trực thuộc bộ ngoại giao, người phát ngôn bộ ngoại giao Tư Thiến.

Khi Trương Thanh Vân được nhân viên công tác đưa đến phòng hội nghị phía tây thì lập tức cảm nhận được bầu không khí căng thẳng. Trước tiên hắn chào hỏi phó thủ tướng Dương, sau đó tiến lên bắt tay lãnh đạo. Phó thủ tướng Dương nắm chặt tay Trương Thanh Vân nói:

– Đúng là bất ngờ lớn, chỉ trong vòng một đêm mà một phó bộ trưởng bộ thương mại như cậu đã có danh tiếng rất lớn ở chính phủ, hôm nay chúng tôi và bộ ngoại giao đã triệu tập cuộc họp khẩn cấp, tất cả đều nghĩ cách ứng phó với những di chứng nổi tiếng của cậu, chắc chắn cậu sẽ nên cảm thấy vinh hạnh.

Trương Thanh Vân nắm chặt tay của thủ tướng, hắn nói:

– Vấn đề này bùng ra cũng có điểm tốt, đám người kia đã sớm lộ đuôi, cũng cho chúng ta cơ hội nắm bắt. Dù là thế nào, tôi tin chuyến thăm lần này của thủ tướng đến Bắc Âu sẽ thành công tốt đẹp. Bây giờ không những chỉ có tổ quốc và nhân dân cần chúng ta thành công, ngay cả nước Mỹ và Châu Âu cũng cần chúng ta thành công.

Trương Thanh Vân nói ra những lời này thì phó thủ tướng Dương có chút sững sốt, ngay sau đó lão cười ha hả rồi quay đầu nói với Chu Siêu Quần:

– Siêu Quần, Tiểu Tư, tâm tình của hai người là không được, tôi đã nói vấn đề luôn có hai mặt, bây giờ các người chỉ nhìn một mặt vấn đề, không thấy được mặt lợi. Lúc này bộ trưởng Trương nói ra như vậy, có đáng để hai người ăn mừng không?

Chu Siêu Quần ngồi trên ghế cố nặn ra nụ cười:

– Bộ trưởng Trương quá phong độ, rõ ràng đang giải tỏa áp lực cho chúng tôi.

Chu Siêu Quần hơi khựng lại, sau đó nói với Trương Thanh Vân:

– Họp báo ngày hôm qua, đồng chí Tiểu Tư của chúng tôi phạm phải sai lầm nghiêm trọng, vì vậy mà đưa đến cho bộ trưởng Trương áp lực không nhỏ, hôm nay tôi chính thức xin lỗi anh.

– Được rồi, được rồi, tôi thấy đó cũng không phải vấn đề gì. Thủ tướng Dương không phải đã nói rồi sao? Không phải có vài nước đang cố gắng châm ngòi à? Chúng ta cứ thỏa mãn bọn họ, cho bọn họ đắc kế, chúng ta sẽ càng dễ hoạt động.

Trương Thanh Vân nói.

– Lúc này có mặt bộ trưởng Trương ở đây, chúng ta mở một cuộc họp báo, dùng danh nghĩa bộ ngoại giao và bộ thương mại để mời họp báo, lần này cho cấp bậc cao một chút. Siêu Quần, Thanh Vân, cả hai cậu đều phải tham gia, chúng ta đối xử ngang nhau, chúng ta phải cho tất cả thế giới biết, quan hệ giữa Trung Quốc và Bắc Âu cũng quan trọng như với Mỹ.

Phó thủ tướng Dương cất cao giọng nói, hai tay liên tục vung vẫy, vẻ mặt rất quả quyết