Chương 314: Như Mặt Trời Ban Trưa

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nguồn: Sưu TầmĐột nhiên Trương Thanh Vân nhận được tin nhắn của Lăng Tuyết Phi, nàng nói gần đây rất buồn khổ, rất mờ mịt, không biết bến đậu của mình lúc này ở đâu. Trương Thanh Vân đang bề bộn chuẩn bị đi họp, hắn vô thức nhắn vài dòng an nủi nàng.

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, hắn nghĩ đến Uông Triết, nha đầu Lăng Tuyết Phi kia có phải vì mình mà bị liên quan hay không? Vừa nghĩ đến đây thì hắn lập tức mở máy tính và gõ ba chữ Lăng Tuyết Phi.

Hàng loạt tin tức đến như sóng dữ, đều là những khúc mắc giữa Lăng Tuyết Phi và Kim Thành, hai bên vung tay, quan tòa bắt bồi thường…Nếu xem xét một cách đơn giản thì tất cả các tin tức đều gây bất lợi cho Lăng Tuyết Phi.

Truyền thông tung tin Lăng Tuyết Phi kênh kiệu, hát nhép, ức hiếp các ngôi sao trẻ, những thành phần cao tầng của Kim Thành không chịu đựng được.v.v.Vẻ mặt Trương Thanh Vân dần trở nên khó coi, Uông Triết này quả nhiên không được, làm người sao có thể xấu xa đến mức độ như vậy? Mâu thuẫn giữa đàn ông mà chuyển hết lên người phụ nữ, rõ ràng Uông Triết còn kém xa những gì mình tưởng.

Trương Thanh Vân móc điện thoại ra chuẩn bị gọi cho Uông Phong, hắn suy nghĩ một chút thì gọi cho Triệu Giai Ngọc.

– Hôm nay anh không đi làm sao?

Triệu Giai Ngọc dùng giọng nhỏ nhẹ nói.

– Mỗi ngày anh đều đi làm!

Trương Thanh Vân cười nói:

– Có một chuyện muốn nói với em..À…….

Trương Thanh Vân định mở miệng thì thấy vấn đề có chút mẫn cảm, vừa rồi trước khi gọi điện thì không nghĩ tới, lúc này lại không biết nên mở lời thế nào cho phải.

– Có chuyện gì?

Triệu Giai Ngọc nhẹ nhàng cười:

– Anh nói đến vấn đề tập đoàn Vân Sơn đầu tư ở Tang Chương sao? Em biết rồi.

Trương Thanh Vân trở nên lúng túng, Triệu Giai Ngọc rõ ràng rất biết cách giễu cợt người khác. Hắn có chút trầm ngâm, đúng lúc này Vương Chiêm Dân ở bên ngoài nói thời gian hội nghị đã đến.

Trương Thanh Vân chợt nó luôn:

– Là thế này, em có biết tin về Lăng Tuyết Phi không? Tiểu tử Uông Triết này thật xấu xa, anh muốn giúp cô ấy tìm một con đường, để nàng đổi chủ, ý của em thế nào?

– Anh!

Triệu Giai Ngọc ở đầu dây bên kia có chút tức giận, Trương Thanh Vân lại nói:

– Chỉ là thương lượng với em thôi, nàng là một ca sĩ có năng lực, gia nhập liên minh Nghi Đông của các em cũng rất tốt.

Trong điện thoại không vang lên âm thanh nào, Trương Thanh Vân cũng không chờ người, hắn nói:

– Cứ như vậy nhé, anh phải lập tức đi họp thị ủy, tối nay sẽ gọi lại cho em.

Trong điện thoại vang lên những tiếng tút tút, Triệu Giai Ngọc lập tức cúp điện thoại rồi nói một câu:

– Đúng là lắm tâm tư.

Sau đó Triệu Giai Ngọc sững sờ ngồi trên ghế, một lúc lâu sau cũng không nói lời nào.

Đột nhiên Triệu Giai Ngọc lại nghĩ đến vấn đề Trương Thanh Vân tìm mình thương lượng chuyện này, không phải đã nói rõ hai người có gì đó sao? Nhưng nếu là phải thì nhất định Trương Thanh Vân sẽ che giấu, vì vậy mà Triệu Giai Ngọc cũng có chút thư thái.

Nhưng Triệu Giai Ngọc nghĩ đến vấn đề sau lưng Trương Thanh Vân có rất nhiều bạn khác giới, trong lòng lại cảm thấy có chút bực bội, trong quan điểm của nàng thì giữa nam nữ nào có quan hệ bạn bè? Sao mình không có bạn nam nhỉ?

Chủ đề nan giải này rất khó thể suy nghĩ thỏa đáng, cũng vì vậy mà mãi đến trưa Triệu Giai Ngọc cũng không có trạng thái làm việc, nhưng cuối cùng nàng cũng quyết định ra tay. Vì có một điểm nàng nhất trí với Trương Thanh Vân chính là Uông Triết quá xấu xa, hắn chèn ép nhân viên của mình để đả kích đối thủ, không chỉ xấu xa mà còn vô năng.

Khi trong lòng có quyết đoán thì Triệu Giai Ngọc cũng cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều, nàng cảm thấy cảm giác này khá tốt, có rất nhiều chuyện nên quyết đoán rõ ràng. Lúc này đã không giống như trước, mỗi khi có chuyện lớn đều phải hỏi Triệu Truyền, có đôi khi anh trai quyết định không được thì còn phải hỏi ý kiến các chú.

Triệu Giai Ngọc nghĩ đến Triệu Truyền thì trong lòng chợt ảm đạm, hai anh em suốt hai năm không gặp, nếu nói không nhớ nhau thì là giả.

Nhưng cục diện bế tắc trước mắt sao có thể dễ dàng phá vỡ được?

Thực lực, tất cả chỉ có thực lực. Triệu Giai Ngọc đột nhiên hiểu rõ vì sao Trương Thanh Vân luôn cường điệu một chút, nếu chính mình và Trương Thanh Vân một người làm quan một người kinh doanh mà làm nên chuyện thì đừng nói là Triệu gia, dù bất kỳ một nhà nào khác cũng không dám đơn giản chọc thủng.

Trong lòng Triệu Giai Ngọc chợt xuất hiện cảm giác cổ quái, cũng không biết là đau khổ hay ngọt ngào. Nàng rời khỏi cây cổ thụ Triệu gia thì đi trên đầu sóng và có rất nhiều chua xót, nhưng thu hoạch lại rất nhiều.

Nếu Triệu Giai Ngọc không rời khỏi Triệu gia thì vĩnh viễn sẽ không hiểu thế giới này thật sự có lợi ích và hiệu quả, cũng vĩnh viễn không biết tự lực cánh sinh, không biết niềm vui khi phấn đấu gian khổ. Chỉ cần xét ở điểm này thì nàng thấy mình rất may mắn.

Ít nhất thì Triệu Giai Ngọc nàng cũng may mắn hơn những cô gái khác có cùng xuất thân, các nàng vĩnh viễn chỉ có thể được gia tộc che chở để giương oai mà chính mình thì có được người mình yêu, nếu so sánh hai điểm này thì Triệu Giai Ngọc cảm thấy mình may mắn.

…….

Thị ủy mở hội nghị về đầu tư bên ngoài của mối liên kết phát triển du lịch Tang Từ, hội nghị đưa ra nghị định cả hai huyện cùng nhau chỉnh hợp tài nguyên, cùng nhau tạo ra một trung tâm vận động mang tầm quốc tế.

Khu vực mở du lịch chính là hai xã của Từ Khê và bốn xã của Tang Chương, toàn bộ diện tích là vài trăm kilomet vuông, các hạng mục gồm có khu vực săn bắn, leo núi, phiêu lưu mạo hiểm, nhảy dù, lướt sóng…Toàn bộ hạng mục có số tiền đầu tư khổng lồ, trong đó vấn đề xây dựng cơ sở hạ tầng đã là vài tỷ, ngân sách do tỉnh ủy và thị ủy giải quyết.

Những hạng mục khác thì do chính tập đoàn Vân Sơn phụ trách, những công ty thuộc chính quyền phải liên kết xây dựng. Hội nghị kéo dài trong ba ngày, cuối cùng hai huyện Tang Từ cũng đạt thành hiệp nghị, hai bên cùng tổ chức ký kết ở trong khách sạn Vũ Lăng và công bố tin tức. Chỉ sau khoảnh khắc thì tin tức này đã lan truyền cả nước, du lịch Vũ Lăng được nhấc lên một tầm cao mới.

Trương Thanh Vân lăn lộ vài năm thì cuối cùng cũng tu thành chính quả, chưa nói đến chuyện hắn đẩy Tang Chương lên xe tốc hành làm thanh danh bùng lên như mặt trời ban trưa, mà chỉ sau tích tắc thì Trương Thanh Vân trở thành bí thư của khu du lịch trọng điểm ở Vũ Lăng, trở thành một cán bộ mà chạm tay có thể bỏng trên chính đàn Vũ Lăng.

Mà Triệu Giai Ngọc cũng rất nghiêm túc, nàng lấy danh nghĩa tập đoàn Nghi Đông để kéo Lăng Tuyết Phi chạy thoát khỏi nguy cơ. Lăng Tuyết Phi cao giọng tuyên bố mình muốn sang liên minh Nghi Đông, hơn nữa đi theo Lăng Tuyết Phi còn có vài ca sĩ khác.

Sau khi đám người Lăng Tuyết Phi rời khỏi thì dùng hết tất cả lực ảnh hưởng của mình đề chọc tấm màn đen ở Kim Thành. Uông Triết muốn phản kích nhưng lại bị một kích trí mạng, nhóm tứ ca Tỉnh Sinh đang xếp đầu bảng xếp hạng làng ca nhạc chợt tuyên bố ngừng hợp đồng với Kim Thành, tất cả đều chuyển sang liên minh Nghi Đông…….

Đồng thời liên minh Nghi Đông cũng cho phát hành một bộ phim “Xuất Kiếm”, nhanh chóng chiếm lĩnh thứ hạng cao nhất của phim truyền hình. Uông Triết muốn lợi dụng quan hệ với tập đoàn truyền thông Giang Nam để tấn công nhưng lập tức bị vấp ngã liên tục, những bộ phim phát hình có tỉ lệ người xem giảm xuống trầm trọng…….

Những thành viên cao tầng của tập đoàn truyền thông Giang Nam cuối cùng cũng không còn đủ kiên nhẫn, trong hội nghị khẩn cấp thì ban giám đốc quyết định miễn chức vụ tổng giám đốc công ty Kim Thành của Uông Triết. Lúc này Uông Triết phải trả một cái giá đắt cho những hành động xấu xa của mình.

Tất cả những biến đổi ở Giang Nam không thể nào lọt qua ánh mắt sắc bén của các ông lớn trên thủ đô, rất nhiều người đang suy đoán Kim Thành và Nghi Đông tranh giành chính là biểu hiện của sự mâu thuẫn Uông Triệu. Có rất nhiều người trong Uông gia cho rằng sau lưng Triệu Giai Ngọc có bóng dáng của Triệu gia.

Những nhân vật tai to mặt lớn của Uông gia đến hỏi cho ra lẽ, Triệu gia thì cố hết sức chối bỏ. Lúc này bọn họ đã tự tát vào mặt mình, trước đó bọn họ đuổi Triệu Giai Ngọc khỏi gia tộc mà không nghĩ đến tình cảnh hôm nay.

Lúc này năng lượng của Triệu Giai Ngọc đã hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của tất cả bọn họ, tuy cũng vẫn còn không so sánh được với thực lực của Uông gia nhưng Triệu Giai Ngọc chỉ cần dựa vào sức lực của mình và vài người khác đã chiếm được thượng phong, Uông Triết bị đánh cho rơi răng đầy đất.

Một người khác, đó chính là Trương Thanh Vân cũng làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, người này càng bị đánh thì càng kiên quyết, Triệu gia muốn ép hắn, Cao gia cũng muốn ép hắn, nhưng sau khi quay đầu lại thì hắn đã chiếm thế chủ động, không hiểu vì sao đã có quan hệ với Quách gia. Vũ Lăng chỉ là một ao nhỏ nhưng người này vùng vẫy cuồn cuộn sóng, hơn nữa còn được làm đại biểu quốc hội.

Hai nhà Triệu Quách có quan hệ thông gia, Triệu gia đến tìm các nhân vật tai to mặt lớn của Quách gia hỏi rõ ngọn nguồn. Nhưng lúc này Quách Tuyết Phương đã là tổng giám đốc tập đoàn Vân Sơn, nàng tuyệt đối có quyền phát triển tập đoàn của mình.

Triệu gia đụng đầu vào đinh, cũng biết rõ đám lão già Quách gia đang giả vờ giả ngu, muốn lợi dụng tình cảnh Quách Tuyết Phương đầu tư lớn ở Giang Nam để tạo ra thanh thế, tạo ra lực ảnh hưởng cho bọn họ ở Giang Nam.

Triệu Truyền gần đây vẫn luôn rất kín đáo, biểu hiện và sáng kiến của Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc ở Giang Nam luôn làm hắn cảm thán, lại có chút thương tâm và thất lạc. Nếu không có mâu thuẫn trước kia thì thế lực của Triệu gia ở Giang Nam lúc này là không thể đo lường được.

Trương Thanh Vân như mặt trời giữa trưa, con đường đi lên quá rộng và khó ai cản được. Chỉ với độ tuổi như vậy mà tiến lên cấp sở, nói không chừng sẽ có danh vọng rất khủng bố. Triệu Truyền biết rõ thể chế của quốc gia, với độ tuổi như vậy mà tiến lên cấp sở thì rõ ràng là tiền đồ vô hạn.

Nhưng khốn nổi vì sao sáng trên bầu trời lại cứ náo loạn đến Triệu gia, con rể và con gái của Triệu gia lại không làm cho gia tộc trở nên vinh quang, điều này đúng là quá sức châm chọc. Triệu Truyền rất muốn đi đến Giang Nam xem xét nhưng khó có được dũng khí.

Triệu Giai Ngọc ra tay lần này là trả thù Uông Phong ngày trước rút vốn khỏi quỹ đầu tư Khánh Kỵ, nhưng lần rút lui đó là do Triệu Truyền đứng sau làm chủ. Lúc đó hắn nghĩ rằng em gái nhất thời hồ đồ, chỉ cần ở bên ngoài nếm mùi khó khăn thì sẽ quay về, hai anh em sẽ hòa thuận như lúc ban đầu.

Nào ngờ cô em gái của Triệu Truyền hắn lại có sự kiêu ngạo và khí phách từ trong xương tủy, hơn nữa chỉ trong vài năm đã kiếm lợi hơn vài chục tỷ như có phép màu, đã trở thành nhân vật kiệt xuất của thương trường Giang Nam. Tất nhiên hắn không biết thành công của Triệu Giai Ngọc có liên quan đến Trương Thanh Vân, nếu không thì trong lòng sẽ cực kỳ hối hận.

Triệu Truyền chỉ biết rõ một điều đó là Triệu Giai Ngọc tát Uông Phong, thực tế cũng chính là tát Triệu Giai, đồng thời cũng tát vào mặt chính mình.

… ….

Biệt thự Thanh Dương ở thủ đô chính là nơi Uông Phong xử lý công tác hằng ngày, lúc này Triệu Truyền, Uông Phong, Vương Trạch đều tụ tập lại. Ba huynh đệ trước nay thân thiết với nhau như keo sơn, trước đây cũng là những người hùng mạnh có tiếng ở thủ đô, nhưng hôm nay ba người không có mấy hào hứng, đã rót rượu mà không ai uống trước.

– Hì, A Truyền, cậu biết Ngọc Ngọc làm gì không? Đã làm tôi thiệt hại vài tỷ…….

Uông Phong hừ một tiếng nói:

– Tiểu tử Trương Thanh Vân cũng càng ngày càng cứng ngắc, Tiểu Triết nói Thanh Vân chính thức khiêu chiến.

Triệu Truyền nhướng mày, hắn liếc xéo Uông Phong rồi nói:

– Hắn làm sao để khiêu chiến với cậu?

Uông Phong nói:

– Hắn nói là rất bực bội vì tôi rút khỏi Khánh Kỵ, còn nói tôi là người ân oán phân minh, hắn cũng giống như vậy.

Uông Phong vỗ bàn nói tiếp:

– Vài năm không gặp thì tiểu tử này đã thành tinh, Hà Khôn ở Giang Nam rõ ràng chỉ xứng đáng hốt ***, Cao gia ở Giang Nam chi chít mà chỉ là đám ô hợp. Người ta bây giờ là Đại biểu quốc hội, lúc này tôi vẫn chỉ là ủy viên chính trị của hội nghị hiệp thương.

Triệu Truyền chợt phì cười, Vương Trạch cũng bật cười nói:

– Được rồi, ba bá vương ở thủ đô như chúng ta cũng bị kẻ khác khai đao, cũng không biết Ngọc Ngọc đối phó tôi thế nào, tôi cũng rút cổ phần.

Triệu Truyền khoát tay nói:

– Ngọc Ngọc sẽ không đối phó với cậu, vì vậy không có đứa con không nên thân như Uông Triết. Tôi đã sớm nói rồi, tiểu hầu tử Uông Triết không làm được, chỉ biết nói phét, chỉ biết tự hài lòng, để cô hắn dạy cho một bài học cũng là thích đáng.

Vẻ mặt Uông Phong chợt biến đổi vài lần, hắn thầm mắng Triệu Truyền lắm lời. Hắn cũng nổi giận với Triệu Truyền rồi dùng giọng mỉa mai nói:

– A Truyền nói đúng, cậu Vương cứ yên tâm, Ngọc Ngọc bây giờ rất chú ý đến anh trai của mình, chắc chắn sẽ không rãnh đối phó với cậu.

Triệu Truyền hừ một tiếng lạnh lùng nhìn Uông Phong, người này cũng thật là, mình đâu có chọc hắn vào chỗ nào, vì vậy mà vẻ mặt có chút khó coi.

Uông Phong thản nhiên nói:

– Nghe tôi nói này A Truyền, cậu nên bớt nổi giận đi, em của cậu còn có tương lai hơn cả cậu. Đây là lời nói thật lòng, lúc này tôi cũng hối hận vì trước đó đã rút lui, nhưng Trương Thanh Vân nói đúng, ân oán rõ ràng.

– Giai Ngọc lần này nhắm trúng vào đầu tôi, sau này tôi sẽ không để cô ấy có lối thoát trên thương trường, trước tiên tôi nó rõ cho cậu biết.

Triệu Truyền khoát tay, hắn không nói lời nào. Hắn biết bây giờ mình nói gì cũng là thừa, em gái của mình căn bản sẽ không nghe mình.

Mà không ngờ lúc này Uông Phong vẫn còn xem Triệu Giai Ngọc là người Triệu gia, vì vậy hai người rất khó đối thoại trực tiếp.

Uông Phong híp mắt nhìn Triệu Truyền rồi khẽ vỗ vai làm như an ủi nhưng thực chất là khinh thường Triệu gia. Trước đó Triệu gia đã tự phá hủy trường thành của mình, tầm nhìn quá hạn hẹp. Triệu Giai Ngọc và Trương Thanh Vân là một văn một võ, rất nhanh sẽ biểu hiện năng lượng của kim đồng ngọc nữ trước mặt mọi người, đến lúc đó Triệu gia chắc chắn sẽ bị người ta chê cười.

Uông Phong há miệng đang định mở lời khuyên nhủ Triệu Truyền, tốt nhất không nên có ý nghĩ chèn ép Trương Thanh Vân. Như vậy ngoài việc đào sâu hố ngăn cách giữa hai bên thì không còn chỗ tốt nào khác, nhưng Uông Phong nghĩ mà không dám nói.

Tranh đấu chính trị của Triệu gia có liên quan gì đến mình? Những chuyện không liên qua thì nên treo lên cao, tuy mình và Triệu Truyền thân như anh em nhưng hắn cũng không phải là nhân vật tai to mặt lớn của Triệu gia, dù nói cũng vô ích. Mình cũng không muốn làm tổn thương tình cảm của anh em, như vậy được không bù được mất.

… ….

Trong hộp đêm Vạn Tượng Thành, Trương Thanh Vân đến làm khách của Khâu Hâm.

Đi vào Vạn Tượng Thành thì Trương Thanh Vân thấy được Hà Tuấn, lúc này Hà Tuấn gặp mặt Trương Thanh Vân thì có chút mất tự nhiên, rõ ràng chân tay luống cuống.

Trương Thanh Vân tiến vào vươn tay nói:

– Hà công tử, đã lâu không gặp, bí thư Hà vẫn khỏe đấy chứ?

Hà Tuấn có chút ngây ngốc, hai người bắt tay. Hắn đột nhiên phát hiện ra Trương Thanh Vân căn bản không quan tâm đến những chuyện đã xảy ra, người ta đã phóng khoáng, nếu mình còn tiếp tục chấp nhất thì rơi xuống tiểu thừa.

– Cha tôi vẫn rất tốt, khi thấy anh làm tốt ở Tang Chương thì cũng muốn tôi nói vài lời thăm hỏi.

Hà Tuấn nói, trên mặt có nụ cười nhưng trong lòng rất cay đắng.

Hà Tuấn hắn là người tự tin, từ sâu trong lòng có cảm giác hơn hẳn người khác, lúc đầu khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì hắn cũng không quan tâm. Nhưng sau vô số lần xếp đặt và giao chiến thì cảm giác hơn người của hắn đã biết mất, mơ hồ còn có chút tự ti.

Tuy Hà Tuấn không muốn nhưng không thừa nhận cũng không được, dù là khí độ hay năng lực, thậm chí là quyền mưu thì Trương Thanh Vân cũng cao hơn mình quá nhiều. Hắn vốn cảm thán vì Trương Thanh Vân, nhưng sau khi tiếp xúc với Khâu Hâm một thời gian ngắn thì biết rõ người này bại cũng có đường lui.

Hà Tuấn hắn bại thì thành công dã tràng, tất cả những thứ bỏ ra làm áo cưới cho kẻ khác, thậm chí ngay cả đường lui cũng không có.

Trương Thanh Vân chào hỏi Hà Tuấn rồi bắt tay Khâu Hâm, trong phòng có hai nữ sĩ khác, một là Nghê Thu Nguyệt, hai là Phương Tiểu Nam. Trương Thanh Vân cũng chào hỏi từng người.

Nghê Thu Nguyệt dùng tư thế tao nhã bắt tay Trương Thanh Vân, giữa hai hàng chân mày bùng lên xuân ý. Trương Thanh Vân giả vờ như không phát hiện ra điều này, hắn nhìn xuống tìm chỗ rồi ngồi ngay bên cạnh Phương Tiểu Nam.

Phương Tiểu Nam là loại người có thù phải báo nhưng hôm nay cũng không dám làm càn. Trước một hạng mục vài chục tỷ thì nàng không dám bày tỏ lòng căm hận Trương Thanh Vân. Vì người này có tiếng nói quá lớn trong mối liên kết Tang Từ.

Hơn nữa đây cũng không phải lần đầu tiên Phương Tiểu Nam tiếp xúc với Trương Thanh Vân. Người này ra tay ác liệt hơn mình, những lãnh đạo thị ủy cũng không thèm nể mặt. Chỉ cần nhìn danh sách gặp nạn ở Tang Chương, gồm có Lưu Tài Đức, Chu Tử Hằng, Sở Cảnh, Lỗ Thúc Thư, Mã Tiểu Nhạc, còn có cả Mã Quốc Thụy ở Từ Khê, những người này làm gì có ai không quan hệ sau lưng?

Nhưng Trương Thanh Vân giống như dùng dao mổ trâu mà xử lý từng người trên, thậm chí còn có kẻ bị tống giam vào ngục. Thủ đoạn của người này là điển hình của sự mạnh mẽ, cứng rắn và cực kỳ hình tượng. Làm nhiều chuyện lớn mà hắn vẫn còn sống, hơn nữa uy vọng ngày càng cao, Phương Tiểu Nam nàng bây giờ đấu không lại hắn.

– Phương tiểu thư, hôm nay sao thục nữ như vậy? Không phải ngồi bên cạnh tôi nên cô thấy thận trọng đấy chứ?

Trương Thanh Vân cười nói, giọng nói có chút đắc ý.

Phương Tiểu Nam chợt lúng túng, trong lòng hận không thể giết chết Trương Thanh Vân trong sung sướng, nhưng gương mặt lại nhịn không được phải nở nụ cười:

– Bí thư Trương có sức hấp dẫn quá lớn, ngay cả tôi cũng khó thể kìm lòng.

Mọi người cười ha hả, Trương Thanh Vân thì có chút lúng túng, hắn vội vàng di chuyển chủ đề. Phương Tiểu Nam cảm thấy rất sướng, tuy nàng biết Trương Thanh Vân không phải không muốn đấu võ mồm với mình nhưng tinh thần thắng lợi vẫn làm nàng cảm thấy mình làm cho đối phương lúng túng. Dù chỉ là thắng nhỏ nhưng cũng làm nàng rất thoải mái, rất sướng, còn hơn cả cái “sướng” kia.

Khâu Hâm nâng chén mười rượu Trương Thanh Vân, hắn hạ ly mình xuống rất thấp. Tình thế trước mắt của Trương Thanh Vân đã bày ra, dù là kẻ ngốc cũng biết đối phương có tương lai vô hạn. Nếu không nhắc đến thì chẳng sao, nếu nhắc đến thì rõ ràng chức vị rất quan trọng ở Vũ Lăng. Tuy từ Vũ Lăng đến Tang Chương không quá xa nhưng cách biệt là trời và đất.

Khâu gia có rất nhiều mối làm ăn ở Vũ Lăng, hơn nữa tất cả đều đã lộ ra trước mắt Trương Thanh Vân khi người này đến Vũ Lăng. Hơn nữa Khâu Hâm cũng vì e sợ và thua nhiều ván đau mà không còn lòng tin chiến đấu.

Khâu Hâm vốn là một người co được dãn được, là người biết xem thời hiểu thế. Hắn biết rõ lúc này nếu mình không hòa hoãn quan hệ với Trương Thanh Vân thì sau này có muốn cũng khó.

Đại cục ở Tang Chương đã định, trong lòng Trương Thanh Vân cũng dần buông lỏng. Tuy trong lòng mơ hồ có cảm giác người nào đó đang động vào mình, nhưng dù người ta có làm thế nào cũng chỉ là kéo lên, ít có khả năng bài trừ. Chỉ cần có người muốn kéo, hơn nữa quyền chủ động lại nằm trong tay mình, lúc đó mình đã có thể thu phục vấn đề ở Tang Chương, cần gì phải tiếc nuối những vấn đề khác?