Chương 1099: Bị Ép Đến Mức Điên Cuồng.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hội nghị thứ bảy của trung ương, Trương Thanh Vân được bổ nhiệm làm ủy viên trung ương, đây là một sự kiện quan trọng trong kiếp sống chính trị của hắn. Trong khối đảng ủy thì ủy viên trung ương là một thân phận rất quan trọng, dấu hiệu này cho thấy Trương Thanh Vân có thể dùng thân phận lãnh đạo đảng cáo cấp để tham gia bàn bạc những sự kiện quan trọng của quốc gia.

Vào thời điểm này được bầu làm ủy viên trung ương cũng vô tình giúp đỡ cho công tác của Trương Thanh Vân ở Giang Nam. Dù thế nào thì Trương Thanh Vân cũng gặp phải cục diện khó ở Giang Nam, tương lai vẫn u ám. Nếu nói ở khía cạnh nào đó thì khốn cảnh của Trương Thanh Vân bây giờ còn chưa giải trừ, vì vậy có thể nói sự kiện làm ủy viên là một sự trợ lực của trung ương với hắn.

Gần đây Chu Quốc Lập không được tập trung, nguyên nhân tất nhiên là vì chuyện Vi Cường. Khoảng thời gian này truyền thông đặc biệt chú ý đến Vi Cường, nguyên nhân này cũng làm cho chiến tuyến công an Giang Nam trở thành tiêu điểm được dư luận chú ý.

Chu Quốc Lập công tác ở khối tư pháp và công an nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, hắn vững tin một câu là họa vô đơn chí sẽ gây ra vấn đề cho kết cấu ổn định. Thường thì Vi Cường gặp chuyện không may thì đám người có mưu đồ sẽ lấn tới, sẽ làm ồn ào, sợ rằng cả Giang Nam sẽ rối, hệ thống công an Giang Nam và Giang Bắc sẽ gặp phải nguy cơ xã hội chưa từng có.

Dù vài ngày gần đây Vi Cường đã chịu bỏ sức ra dập lửa, đồng thời cũng nhận phỏng vấn của vài nhà truyền thông, cũng có suy tính đặc biệt với sự kiện Giang Bắc, cho dân chúng biết vài tình huống chân thật.

Nhưng những vấn đề như vậy sao chỉ có thể dập lửa bình thường là xong? Thường thì dập lửa bên này thì bên kia sẽ bốc hỏa, loay hoay rất mệt, càng dập lửa càng lớn, càng cố gắng thì tình huống sẽ càng nhiều, Chu Quốc Lập lo lắng nhất chính là vấn đề này.

Khi Chu Quốc Lập ngày càng lo thì trong xã hội và thể chế bùng phát vấn đề. Đầu tiên là vài vị cục trưởng cục công an giống như ý thức được cơ hội mà biểu hiện thần thông bát tiên quá hải, đồng thời trong tỉnh ủy và chính quyền tỉnh cũng dần xuất hiện tin đồn, có rất nhiều tin đồn nói về Vi Cường, Chu Quốc Lập nghe qua cũng cảm thấy chẳng có gì.

Nhưng có vài nguyên nhân làm tâm thần Chu Quốc Lập cảm thấy không yên, đó chính là thái độ của Trương Thanh Vân, sau khi sự việc phát sinh thì Trương Thanh Vân chưa từng hỏi qua vấn đề.

Lại nói tiếp, Chu Quốc Lập vẫn còn rất si tâm, hắn trước tiên không báo cáo sự việc cho Trương Thanh Vân, thực tế cũng chính vì sự quấy phá trong quan hệ giữa hắn và Vi Cường. Trước nay Vi Cường không tôn trọng một cục trưởng như hắn, điều này làm hắn bình thường phải nhịn, nhưng bây giờ xảy ra chuyện, tát nhiên hắn sẽ không thiếu chút thủ đoạn để Vi Cường gặp phiền toái.

Nhưng điều làm cho Chu Quốc Lập cảm thấy không ngờ chính là không báo cáo thì Trương Thanh Vân cũng không hỏi, đợi đến khi Chu Quốc Lập cảm thấy không phù hợp, hắn muốn chủ động tìm báo cáo với Trương Thanh Vân lại là quá chậm.

Sự việc đã phát sinh lâu như vậy, Chu Quốc Lập bây giờ mới đi báo cáo cho Trương Thanh Vân, như vậy hắn có ý gì? Đây là điều làm hắn trở nên bị động. Sau khi Trương Thanh Vân nghe xong báo cáo của Chu Quốc Lập thì tỏ thái độ rất hàm hồ, chỉ nói ra bốn chữ thật sự cầu thị. Chu Quốc Lập có được chân ngôn bốn chữ này cũng không biết nên có động tác tiếp theo như thế nào.

Chu Quốc Lập vốn có tư tâm, trước nay hắn cực kỳ không muốn Vi Cường ở lại cục công an để làm vướng tay vướng chân. Vì Vi Cường có quan hệ đặc thù với Trương Thanh Vân, điều này làm cho Chu Quốc Lập không thể biểu hiện quá rộng lượng với Vi Cường, nếu như vậy sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến uy tín.

Trước nay Chu Quốc Lập khống chế cục diện rất mạnh, hắn là người thích làm theo ý mình, bây giờ có một Vi Cường ngoại tộc trong cục công an, vì vậy hắn đứng ngồi không yên, thật sự không chút thoải mái.

Nếu xét từ góc độ này thì Chu Quốc Lập nên giúp đỡ Vi Cường di chuyển cương vị, chỉ cần Vi Cường không chướng mắt ở cục công an, như vậy có liên quan gì đến Chu Quốc Lập nữa? Chu Quốc Lập rất vui sướng, hắn muốn tiễn chân vị bồ tát kia đi, cục công an sẽ không còn chướng ngại, Chu Quốc Lập hắn ở Giang Nam sẽ coi như có khung trời riêng.

Chu Quốc Lập rất khôn khéo, hắn khôn khéo ở ánh mắt và giác quan, tai nghe bốn phương. Gần đây hắn thấy ban ngành khối chính quyền tỉnh có vẻ muốn điều chỉnh, xét tình hình thì thấy rất rõ ràng, Trương Thanh Vân và Cao Khiêm có vẻ không thể ở chung trong khối chính quyền tỉnh Giang Nam.

Sau khi điều chỉnh ban ngành Giang Nam thì Cao Khiêm có lẽ sẽ phải đi, lui về thủ đô là khả năng rất lớn. Đến lúc này Chu Quốc Lập thấy được cơ hội ngàn năm một thuở, bây giờ trong các phó chủ tịch tỉnh thì hắn là người gần Trương Thanh Vân nhất, có thể được tăng trách nhiệm, đồng thời Trương Thanh Vân đứng vững ở Giang Nam cũng có chút công của Chu Quốc Lập.

Hơn nữa nếu nói đến Chu Quốc Lập thì tư cách và lý lịch cũng đã rất đủ, mời năm trước hắn đã là cục trưởng cục công an, bây giờ là phó chủ tịch thường vụ tỉnh cũng sẽ phù hợp. Nếu có thể đạt thành ước nguyện như vậy thì Chu Quốc Lập sẽ phát triển mạnh, trên tay hắn còn có cục công an, sự nghiệp sẽ tiến vào mùa xuân chiến thắng.

Chu Quốc Lập có nhiều tâm tư như vậy thì mất bình tĩnh là chuyện đương nhiên. Trong đầu nghĩ đến vấn đề, tinh thần của hắn sẽ không yên tĩnh, đối với sự việc Vi Cường thì hắn cũng khó nói, thực tế thì hắn có một thái độ bỏ mặc…….

Thật ra cũng giống như Chu Quốc Lập, cũng có người tâm thần không tập trung. Trương Thanh Vân vừa là ủy viên trung ương, đồng thời gần đây hắn không nói câu nào với cục công an tỉnh, điều này làm người ta khó thể phán đoán được ý đồ.

Vi Cường từ Giang Bắc đến Giang Nam, hầu như chỉ mất một thời gian ngắn đã là dao sắc cho Trương Thanh Vân. Vi Cường nổi danh là kẻ điên, hắn ra tay cực kỳ hung ác trong sự kiện công viên kỹ thuật, điều tra ra không biết bao nhiêu vấn đề, vì vậy làm cho tất cả thế lực không khỏi không sợ ném chuột vỡ bồ, không thể lật nhiều bài.

Cuối cùng không thể không dùng sách lược vu hồi, người ta bắt đầu từ Giang Bắc với ý đồ muốn nắm tóc Vi Cường, coi như trả thù. Bây giờ xem ra hai bên đều nắm tóc đối phương, thế cục giằng co.

Nhưng thực tế cục diện như vậy làm người ta cực kỳ bất an, Trương Thanh Vân không can thiệp như người ta suy đoán, điều này làm cho lòng người không thể không suy đoán vớ vẩn. Chỉ cần xét những biểu hiện của Trương Thanh Vân là thấy khối chính quyền sắp thay đổi phân công, điều chỉnh phó chủ tịch lần này ai cũng thấy được, đây là bài tẩy quyền lợi, Trương Thanh Vân sẽ khống chế toàn bộ khối chính quyền.

Trương Thanh Vân từng bước nắm quyền, hắn dần cất bước tiến lên, đây chưa chắc là tin tốt cho tất cả các thế lực. Cũng vì như vậy mà người ta mới kéo lửa từ Giang Bắc qua Giang Nam.

Đồng thời người ta thấy Trương Thanh Vân nhìn rõ đại cục nhưng không ra tay, rõ ràng đang muốn dựng thế…

Cao Khiêm bị bệnh, bệnh viện nói hắn có vấn đề về hơi rối loạn thần kinh, đây là một loại bệnh mà nếu quá nặng sẽ là tâm thần. Tuy Cao Khiêm không đến mức độ như vậy nhưng vài ngày qua hắn đều ở bệnh viện, thức trắng đêm khó ngủ, trạng thái tinh thần rất kém.

Thật ra trước kia Cao Khiêm cũng có tiền sử bệnh như vậy nhưng đã hơn mười năm hắn chưa phải khám lại. Lần này bệnh của hắn có chút nghiêm trọng, nếu không kiên trì thì rất khó khăn.

Cao Khiêm sinh bệnh, hơn nữa lại là bệnh đặc thù, vì vậy có nhiều người rãnh rổi bắt đầu nói bậy. Mà lời nói trực tiếp nhất chính là phó chủ tịch Cao đã bị chủ tịch Trương ép cho nổi điên.

Câu nói này có vẻ rất hợp thời, chủ yếu là có quá nhiều người tin vào nó, vì vậy tất cả mọi người đều tin Trương Thanh Vân là kẻ hung ác, đồng thời mọi người cũng mỉa mai Cao Khiêm, quá “dịu”, điều này cũng sinh ra phản cảm. Bình thường mọi người không dám nói gì, nhưng vào thời điểm đặc thù thì sẽ luôn xuất hiện những kẻ dài lưỡi.

Một người bị Trương Thanh Vân ép cho nổi điên, đây rõ ràng là những gì mà người ta rất thích nghe ngóng, đại đa số mọi người đều nghĩ về vấn đề này, Cao Khiêm thật sự đã điên rồi sao?

Sự thật không phải là như vậy nhưng có một điều cần được khẳng định, đó chính là Cao Khiêm sinh bệnh có quan hệ tới Trương Thanh Vân. Gần đây Cao Khiêm tiến thối khó khăn, đây mới là căn bệnh của hắn.

Cao Khiêm chưa từng bao giờ bị như vậy, hắn chưa từng gặp qua tình cảnh nào như vậy trong kiếp làm quan. Tục ngữ nói không thể trêu vào thì nên cụp đuôi, nhưng bây giờ đối với Cao Khiêm thì Trương Thanh Vân là người không thể trêu vào, nếu hắn muốn cụp đuôi thì quá xấu hổ, điều này làm Cao Khiêm cảm nhận áp lực quá lớn, mỗi ngày nghĩ đến nó mà mất ăn mất ngủ.

Khi mất ngủ nhiều ngày thì tinh thần trở nên hoảng hốt, mãi đến khi vào bệnh viện mới phát hiện ra đã ngã bệnh…….

Nhưng thật ra cũng chẳng phải Cao Khiêm bị bệnh không gượng dậy được, đây là sự thật, hắn ở trong bệnh viện chẳng qua chỉ muốn tích góp lực lượng. Bây giờ hắn rơi vào tình cảnh khó khăn, khó thể lựa chọn là tiến hay lùi, hắn không thể không lựa chọn phương án buông tay một thời gian.

Trương Thanh Vân khinh người quá đáng, đây là điều mà Cao Khiêm hiểu rất rõ, hắn đấu không lại Trương Thanh Vân, nhưng dù sao hắn cũng ở Giang Nam nhiều năm, không nói là thâm căn cố đế nhưng cũng có vài phần lực lượng.

Đường đường chính chính thì Cao Khiêm không thể tranh chấp với Trương Thanh Vân, nhưng tục ngữ có câu thỏ gấp cũng cắn người, Cao Khiêm không tin hắn quyết tâm liều mạng thì vẫn thua Trương Thanh Vân. Nếu một người không quan tâm đến hậu quả thì có thể bùng ra năng lượng kinh người.

Bây giờ Cao Khiêm đang áp súc lực lượng, dưới trạng thái như vậy thì hắn tỏ ra rất nguy hiểm. Người ta vào bệnh viện thường vì chữa bệnh, nhưng hắn vào lại tiến đến trạng thái ngủ đông, độc xà ở ẩn.

Cao Khiêm bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện để cắn người, hơn nữa dưới trạng thái ức chế lúc này hắn sẽ cắn rất kinh người. Nhưng tính cách của Trương Thanh Vân cũng có diểm khác biệt, vào thời điểm mấu chốt thường nhất định sẽ giải quyết vấn đề.