Chương 740: Muốn Điều Động?.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mười giờ sáng Trương Thanh Vân đến dưới khu nhà thường ủy, khi đến dưới lầu thì gặp thư ký Chu Hướng. Khi Chu Hướng thấy Trương Thanh Vân thì tiến lên chào hỏi, hắn nói:

– Chương trình của bí thư Tần có thay đổi, anh ấy để tôi ở đây chờ anh, trước tiên chúng ta đến biệt thự văn phòng, giữa trưa bí thư sẽ quay về dùng cơm…….

Trương Thanh Vân mấp máy môi, trong lòng có chút phiền muộn, vội vàng chạy đến tỉnh thành nhưng không ngờ lại vồ hụt. Lúc này hắn cũng có chút cảm giác thất lạc, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu.

Trương Thanh Vân đi theo Chu Hướng đi về khu biệt thự văn phòng của bí thư Tần. Chu Hướng cũng không đi xe, hắn ngồi cùng xe với Trương Thanh Vân.

Trên đường đi hai người cũng không nói gì, đi gần đến nơi thì hắn đột nhiên nói:

– Bí thư Thanh Vân trước kia đã công tác ở Cảng Thành, như vậy bí thư sẽ có khả năng nói với anh về sự việc bên kia.

Trương Thanh Vân có chút sững sốt, hắn quay đầu nhìn Chu Hướng.

Ý nghĩa nhắc nhở của Chu Hướng đã rất rõ ràng, chuyện Cảng Thành sao? Cảng Thành thì có liên quan gì đến mình? Trương Thanh Vân nhạy cảm thấy được Cảng Thành có chuyện xảy ra, nếu không Chu Hướng sẽ không nhắc nhở như vậy. Mặt khác Tần Vệ Quốc đột nhiên thay đổi lịch trình làm việc chắc chắn là có liên quan đến chuyện này, vì thế mà trong lòng Trương Thanh Vân có rất nhiều nghi hoặc, hắn muốn hỏi Chu Hướng nhưng lại cảm thấy không ổn, vì vậy đành phải nhịn xuống để cân nhắc.

Khi đến nơi thì Trương Thanh Vân được sắp xếp ở phòng khách, nơi này có đầy đủ sách báo tạp chí, vì vậy hắn quyết định thả lỏng đọc báo. Tần Vệ Quốc vốn mở một cuộc hội ý nhưng bây giờ rõ ràng đã đổi thành hội kiến.

Nhưng đúng lúc này Tần Vệ Quốc muốn gặp Trương Thanh Vân để làm gì? Thời gian trôi qua rất nhanh, lúc này đã đến giữa trưa, nhưng Tần Vệ Quốc vẫn còn chưa quay về. Mãi đến gần một giờ thì Trương Thanh Vân nghe thấy tiếng xe, hắn vội vàng đi ra cửa.

Chu Hướng đang đứng đó, Tần Vệ Quốc được hắn đỡ xuống xe. Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn nhịn không được phải tiến lên nói:

– Bí thư, anh đây là?

Tần Vệ Quốc khoát tay nói:

– Người có phúc họa sớm tối, mấy ngày nay đột nhiên bệnh cũ tái phát, nếu không cũng chẳng phải lỗi hẹn. Sáng nay thân thể cảm thấy khó chịu, đi bệnh viện đến giữa trưa, bây giờ mới quay về, chúng ta nói chút chuyện thôi.

– Bí thư, thân thể anh thế này nên nghỉ nghơi nhiều hơn…….

– Đừng lề mề, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm công tác đơn giản, đi nhà hàng.

Tần Vệ Quốc nói, lão vùng khỏi tay Chu Hướng, sau đó tự mình lên trước.

Trương Thanh Vân có thể thấy bí thư không được khỏe mạnh cho lắm, vẻ mặt rất tái, lúc dùng cơm căn bản cũng chỉ là qua loa mà thôi.

Bí thư như vậy thì Trương Thanh Vân cũng không có tâm tư ăn nhiều, ăn uống qua loa một chút, sau đó nhân viên phục vụ thu thập đồ ăn, hai người cũng chuẩn bị nói chuyện.

– Lần này Cảng Thành gặp phải tình huống không xong, ngày hôm qua bí thư ủy ban kỷ luật Đoạn đã báo cáo, phó chủ tịch thường vụ Hoàng Thiệu có liên quan đến án lớn, chứng cứ vô cùng xác thực.

– Ngày hôm qua ủy ban kỷ luật và thường ủy đã quyết định kỷ luật phó chủ tịch thường vụ Hoàng Thiệu.

– Đây là một tình cảnh đối lập, Cảng Thành cũng là một phần trong khu kinh tế Hoàng Hải nhưng lúc này Hoài Dương lại đang vui sướng phát triển, mà Cảng Thành lại đang chia rẽ, phần lớn đều không cùng mưu với nhau, bên trong có những phần tử con sâu làm rầu nồi canh. Làm bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, trong lòng tôi cảm thấy thất vọng vì điều này.

Tần Vệ Quốc nói.

Tần Vệ Quốc giống như có chút cố hết sức, nói xong những lời này thì thở hồng hộc. Chu Hướng ở bên cạnh rót cho lão một chén nước, lão uống từng ngụm, vẻ mặt tốt hơn được một chút.

Khoảnh khắc này Trương Thanh Vân cũng không phỏng đoán được ý đồ của Tần Vệ Quốc. Trước kia phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành Hoàng Thiệu chính là thường ủy thị ủy, là bí thư quận Ngân Hạnh, sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi Cảng Thành thì mới được đề bạt làm phó chủ tịch thường vụ, không ngờ mới đây mà đã bị kỷ luật.

Với sự hiểu biết về Cảng Thành của mình, Trương Thanh Vân biết Hoàng Thiệu bị kỷ luật chính là hao tổn máy móc của ban ngành Cảng Thành. Bí thư ủy ban kỷ luật Đoạn và chủ tịch Xa là người cùng tuyến, Xa Vĩ đã ẩn nhẫn quá lâu, cuối cùng cũng đã có hành động lớn.

Nhưng cũng vì như vậy mà cục diện ở Cảng Thành lại bị phá hư, Tần Vệ Quốc đứng ở độ cao tỉnh ủy, tất nhiên lão rất phản cảm với những hành vi như vậy.

Tần Vệ Quốc đang cực kỳ tức giận con sâu làm rầu nồi canh, mà ai là con sâu cũng cần phải xem xét.

– Buôn lậu, nhận hối lộ, cung cấp ô dù cho các thế lực đen.

– Đây chính là chiếc bẫy rập rơi đài của quan viên Hoa Đông, đối với những hành vi bại hoại này thì chúng ta cũng chỉ biết vặn tay thở dài mà thôi. Có đôi khi cần phải xem xét lại những công tác của tỉnh ủy, xem chế độ giám sát cán bộ hoạt động thế nào, đây là những thứ phải nghĩ lại.

Tần Vệ Quốc nói.

Trong lòng Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn thiếu chút nữa đã đứng lên. Tần Vệ Quốc cố ý đưa nguyên nhân Hoàng Thiệu bị rớt đài nói cho mình, như vậy có ý tứ gì hay không? Bây giờ Trương Thanh Vân cực kỳ mẫn cảm với những từ như “buôn lậu và “ô dù”, vì công tác quan trọng tiếp theo của Hoài Dương cũng nằm trên phương diện này.

Bây giờ Cảng Thành ra tay trước, hơn nữa kẻ trực tiếp liên quan là phó chủ tịch thường vụ, như vậy không những sinh ra khủng hoảng trong phạm vi thành phố Cảng Thành, thậm chí còn có thể làm cho cục diện chính trị toàn tỉnh phải rung chuyển. Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì lén nhìn sang Tần Vệ Quốc, tất nhiên đáp án là chắc chắn.

Dưới tình huống Tần Vệ Quốc phát bệnh mà còn gọi Trương Thanh Vân về tỉnh thành, sau đó lại dặn dò, rõ ràng muốn để hắn chuẩn bị.

Điều mà Tần Vệ Quốc lo lắng nhất chính là chính đàn toàn tỉnh Hoa Đông sẽ rung chuyển.

– Bí thư, Hoàng Thiệu rơi đài đã chứng tỏ tà không thắng chính, sau này trở về tôi nhất định sẽ tổ chức học tập giáo dục cán bộ để đẩy mạnh quá trình trong sạch hóa bộ máy chính trị. Dưới tình huống này thì Hoài Dương chúng tôi phải ổn định công tác và phát triển, không thể vì vài trường hợp cá biệt mà nhiễu loạn đến đại cục đoàn kết.

– Điều này tôi đã nghĩ rất rõ ràng.

Trương Thanh Vân nói.

Trên mặt Tần Vệ Quốc lộ ra nụ cười, lão rất tán thưởng với Trương Thanh Vân.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân vẫn trầm tĩnh như nước nhưng trong lòng thì tràn đầy lo lắng.

Tần Vệ Quốc tìm Trương Thanh Vân nói chuyện rõ ràng đang khuyên bảo không nên nắm chặt tư pháp, khai đao với hải quan, tránh cho xã hội rung chuyển.

Trương Thanh Vân rất chú ý giữ bí mật nhưng tâm tư cuối cùng cũng bị Tần Vệ Quốc nhìn thấu.

Tần Vệ Quốc không thể nào là cố tình, cũng không giải thích Hoài Dương này nọ, tuy cũng không nhìn chằm chằm vào tất cả công tác nhưng lại quá rõ tư tưởng hành động của một bí thư thị ủy, đúng là quá đáng sợ.

Chuyện quan trọng được nói đến đây cũng đã khá ổn, trong lòng Trương Thanh Vân cũng có suy tính, dần trở nên buông lỏng.

Trương Thanh Vân nói:

– Bí thư, vẻ mặt anh không được tốt, nghỉ ngơi vẫn là quan trọng hơn.

– Lao lực quá độ rất ảnh hưởng đến sức khỏe, điều này cũng không thể không nói rõ.

Tần Vệ Quốc cười nói, trong ánh mắt bùng ra cái nhìn ấm áp. Nhưng lão không chính diện trả lời vấn đề của Trương Thanh Vân mà dừng lại một lúc lâu và không nói gì, cuối cùng lão đột nhiên nói:

– Bây giờ tình hình ở Cảng Thành làm người ta phải thất vọng, ngày hôm qua tôi đã họp mặt vài đồng chí, mọi người đều cho rằng ban ngành Cảng Thành phải điều chỉnh.

– Trong đó có người đề nghị cho cậu đến Cảng Thành nắm chức bí thư thị ủy, cậu thấy thế nào?

Trong lòng Trương Thanh Vân chợt xiết chặt, hắn đứng dậy rất mất tự nhiên, quả thật không tin vào lỗi tai của mình.

Trương Thanh Vân hầu như không có chút do dự, hắn nói:

– Điều này cá nhân tôi kiên quyết phản đối, tôi đến Hoài Dương và mới mở ra được cục diện, tất cả công tác chẳng qua chỉ vừa là mở đầu. Nếu bây giờ cho tôi đến Cảng Thành để giải quyết tình hình rối loạn, đây không phải xem tôi là quân cứu hỏa sao?

Tần Vệ Quốc híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, lão không lên tiếng. Một lúc lâu sau lão mới ép tay xuống nói:

– Không cần quá kích động, tôi nói đây chỉ là lời đề nghị, cũng không phải là quyết định của tỉnh ủy.

– Hơn nữa đối với chức vụ bí thư thị ủy Cảng Thành thì tỉnh ủy cũng không có quyền lợi đưa ra quyết định cuối cùng.

– Hôm nay tôi nói một lời với cậu, chính là muốn cậu biết một sự thật, đó chính là tỉnh ủy luôn xem xét rất thấu đáo trong vấn đề sử dụng cậu, mà những biểu hiện tài hoa của cậu cũng đã chứng minh sự anh minh trong quyết sách của lãnh đạo tỉnh ủy.

– Điều này tất cả mọi người đều biết rất rõ.

Tần Vệ Quốc không tiếp tục mở lời, nhưng Trương Thanh Vân lại hiểu được ý nghĩ của bí thư.

Chức vụ bí thư thị ủy Cảng Thành trước nay luôn được cục tổ chức trung ương bổ nhiệm, mà tình huống bây giờ nhất định là có sự khác nhau giữa ý kiến của tỉnh ủy và cục tổ chức trung ương, rõ ràng Tần Vệ Quốc đã phải chịu áp lực lớn.

Tần Vệ Quốc tiết lộ tin tức này cho mình, chẳng lẽ?

– Bí thư, anh yên tâm, thái độ cá nhân của tôi rất kiên quyết, dù tổ chức khảo sát thì tôi cũng sẽ kiên trì ý kiến của mình.

Trương Thanh Vân nói.

Tần Vệ Quốc gật đầu, trong lòng cũng thừa nhận Trương Thanh Vân thêm một phần.

Trương Thanh Vân quả thật là người có gan làm việc, không phải loại quan viên da lông.

Bí thư thị ủy Cảng Thành là thường ủy tỉnh ủy, hơn nữa còn là cấp bậc phó bộ với đãi ngộ chính bộ, đây không phải là những gì mà bí thư thị ủy bình thường có thể nhận được.

Trương Thanh Vân có thể ném những thứ này qua đầu đã nói lên chính kiến của mình, đây rõ ràng không phải là quan viên chỉ lo thăng quan phát tài.

– Cuối cùng vẫn còn có một chuyện cần phải trưng cầu ý kiến của cậu!

Tần Vệ Quốc nói, lão nhấp một ngụm nước, ho khan vài tiếng, cuối cùng mới tiếp tục:

– Bây giờ đang xâm nhập xử lý sâu trong sự cố Giang Thủy, mà vấn đề của phó chủ tịch Quách cũng được điều tra rõ ràng.

– Anh ta có một phần trách nhiệm tương quan của lãnh đạo, nhưng suy xét đến vấn đề đến Giang Thủy còn chưa lâu, không biết rõ tình huống…….

– Vì vậy tỉnh ủy quyết định suy xét lại, cần phải di dời cương vị, mặt khác còn phải cho xuống chức.

– Ý kiến cá nhân tôi là cho cậu ta đến Hoài Dương, các anh đều là cán bộ thủ đô, hơn nữa nghe nói cậu ta có quan hệ thân thích với anh.

– Nếu đưa cậu ấy đến Hoài Dương thì có thể để anh nhân cơ hội giúp đỡ đối phương, để cậu ta nhanh chóng thoát khỏi bóng ma Giang Thủy, anh thấy vấn đề này thế nào?

– Điều này…….

Trương Thanh Vân có chút không thích ứng với những chủ đề hôm nay, mỗi thứ đều có liên quan rất phức tạp, trước đó hắn không có chút chuẩn bị nào.

Những sự việc này quá vội vàng, Trương Thanh Vân cũng không thể lập tức phán đoán ra quan hệ lợi hại bên trong.

Đưa Quách Vũ từ Giang Thủy đến Hoài Dương, Trương Thanh Vân mẫm cảm phát hiện ra trong chuyện này có kẻ chen tay. Nếu nói thật thì Trương Thanh Vân không muốn làm đồng sự với Quách Vũ.

Nhưng Tần Vệ Quốc nói rất hợp tình hợp lý, Trương Thanh Vân căn bản không có cơ hội từ chối. Hơn nữa chỉ cần nghe giọng điệu của bí thư là biết ngay, nếu hắn từ chối thì Quách Vũ sẽ phải xám xịt quay về thủ đô.

Điều này chẳng khác nào tuyên bố hành trình của Quách Vũ đến Hoa Đông đã thất bại, như vậy quá tàn nhẫn…….