Chương 723: Nan Đề Của Các Lãnh Đạo Tỉnh.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đài truyền hình Hoàng Hải là một hãng truyền thông phủ sóng cả nước, tin tức Trương Thanh Vân và các giới xã hội Hoàng Hải tụ tập trao đổi về chủ đề khu kinh tế Hoàng Hải, trong đó Trương Thanh Vân đã trở thành nhân vật đối thoại trung tâm.

Người chủ trì trở thành người bày tỏ, những hiểu biết của Trương Thanh Vân về khu kinh tế Hoàng Hải và định vị chỉnh thể quan hệ giữa hai thành phố Hoài Dương và Hoàng Hải đã dần được sửa sang lại. Ý nghĩ của Trương Thanh Vân đã rất rõ ràng, tốc độ phản ứng rất nhanh, ngôn từ ẩn giấu, vì vậy mà bầu không khí rất nhiệt liệt.

Mà khoảng khắc này trong một ngôi biệt thự dành cho quan viên cấp tỉnh ở thành phố Lăng Thủy tỉnh Hoa Đông đang có người nổi trận lôi đình, trong cơn tức người này đập nát điều khiển từ xa của ti vi thành từng mảnh nhỏ.

– Đây đúng là coi trời bằng vung, ai cho anh ta quyền lợi làm như vậy? Anh ta có thể đại biểu cho đảng ủy chính quyền Hoa Đông sao? Đúng là sai lầm khó thể tha thứ.

Ngô Hiểu Minh đã dốc cạn tất cả suy nghĩ, khi được nhìn thấy những tin tức kia thì tâm tình hắn hoàn toàn bộc phát, cũng không để ý đến những đối tượng khác mà nổi trận lôi đình. Điều này làm cho vợ và bảo mẫu sợ đến mức trốn ra ngoài, không dám ở lại phòng khách.

Mà lúc này ở Cảng Thành, Nhâm Gia Niên và Xa Vĩ đang cùng nhau ngồi xem tin tức. Nhâm Gia Niên đứng lên tắt màn hình, hắn hừ một tiếng rồi nói:

– Chủ tịch Xa, lần này anh đến Hoàng Hải đã có thu hoạch lớn, nhưng xem ra mọi thứ còn chưa tới. Mà bây giờ Trương Thanh Vân muốn bay một mình, anh ấy định vị như vậy chẳng lẽ ép Cảng Thành chúng ta theo sau sao?

– Lúc đó khi hội kiến Sầm Kim Nhiên sao anh không tìm Trương Thanh Vân mà hội kiến? Bây giờ tình hình trở nên như vậy, có thể nói là hại mình hại người, đúng là bán đứng lợi ích của nhân dân Hoa Đông, tuyệt đối là không thể chịu được. Lúc này toàn tỉnh sẽ bị Trương Thanh Vân quấy nát như tương, anh chưa từng nghĩ qua vấn đề này sao?

Xa Vĩ cúi đầu không nói, hắn không dám tiếp tục ở lại Hoàng Hải, vì vậy mới hỏa tốc quay về. Nếu nói thật thì Trương Thanh Vân ra tay làm hắn hoàn toàn bất ngờ, nhưng hắn cũng biết rất khó để ngăn cản. Hắn và Trương Thanh Vân đã biết nhau từ lâu, biết rõ người này trước nay ra tay đều quả quyết quả cảm, một khi đã quyết định thì níu kéo thế nào cũng khó thể quay trở lại.

Nhưng Trương Thanh Vân làm như vậy cũng chính thức đưa Xa Vĩ vào thế bị động, lần này hắn đến Hoàng Hải vốn rất đáng chờ mong, nhưng bây giờ hắn mang về một kết cục không xong, đây rõ ràng là cơ hội cho Nhâm Gia Niên gây khó dễ.

– Điều này phải xem cái nhìn của các lãnh đạo tỉnh, tôi đề nghị bí thư anh nên đến tỉnh thành một chuyến.

Xa Vĩ nói, hắn không muốn trả lời chính diện, hắn đành phải đề nghị. Khoảnh khắc này hắn đột nhiên hâm mộ Trương Thanh Vân.

Xa Vĩ ở Cảng Thành bị Nhâm Gia Niên quản chế khắp nơi, rất nhiều chuyện căn bản không tự chủ được, lần này đến Hoàng Hải cũng không dám nói lời tùy tiện, sợ nói sai sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực.

Nhưng Trương Thanh Vân rõ ràng không giống, hắn là người đứng đầu đảng ủy Hoài Dương, nếu không lo lắng mười phần thì chắc chắn sẽ không dám nói ra những lời kia ở Hoàng Hải. Lần này ngôn luận đã ít nhiều bùng phát tin tức, Trương Thanh Vân đưa ra quyết định quyết đoán chứng tỏ đã cơ bản khống chế được cục diện Hoài Dương. Tuy Hoài Dương không thể so sánh với Cảng Thành, nhưng Trương Thanh Vân rõ ràng đã cao hơn Xa Vĩ một bậc, dù là quyền lực hay lực ảnh hưởng đều cao hơn một bậc.

– Cũng chỉ có thể nói như vậy, ngày mai tôi đi Lăng Thủy, lần này Trương Thanh Vân phạm phải sai lầm khó thể tha thứ, nhất định phải nghiêm trị.

Nhâm Gia Niên nói, vẻ mặt chợt trở nên dữ tợn.

Nhâm Gia Niên đã từng là bí thư thành phố Hoài Dương, hắn cũng biết khá rõ tình hình của Hoài Dương. Hắn biết chắc Hoài Dương không có sự chuẩn bị để trở thành một góc bù ưu thế với bất kỳ thành phố nào, mà dưới tình hình hiện tại thì đã có góc bù ưu thế với Hoàng Hải.

Mà Hoài Dương và Cảng Thành là không giống nhau, Cảng Thành và Hoàng Hải là hai thành phố phát đạt kinh tế, có thể nói yêu cầu nghiêm trọng đến chất lượng kinh tế, vì vậy hai thành phố hợp tác phức tạp rất nhiều. Nhâm Gia Niên dự tính buộc chặt cùng một chỗ với Hoài Dương, lợi dụng ưu thế của Hoài Dương để triệt tiêu những yêu cầu của Cảng Thành, như vậy thì cuối cùng sẽ đạt thành hiệp nghị khung cơ bản.

Nhưng Nhâm Gia Niên không ngờ Trương Thanh Vân là kẻ ra bài không theo quy luật thông thường, hắn đàm phán đơn lẻ, hơn nữa còn trực tiếp dùng ưu thế của mình để nó ra rất nhiều hứa hẹn với Hoàng Hải. Tất cả kế hoạch của Nhâm Gia Niên bị đánh bật khỏi đường ray, sao hắn không thẹn quá hóa giận cho được?

Nhâm Gia Niên càng nghĩ càng sợ, hắn nắm điện thoại lên gọi cho Ngô Hiểu Minh, trong lòng hắn biết rõ đối phương cũng đang nổi lôi đình. Trương Thanh Vân làm như vậy đã trực tiếp làm cho tất cả công tác trước đó của Ngô Hiểu Minh trở nên không còn ý nghĩa, xem như phá hủy “đại kế” của Ngô Hiểu Minh, sao đối phương có thể nhịn được?

– Tút, tút!

Máy bận, Nhâm Gia Niên cắt điện thoại, hắn bắt đầu đi lại trong phòng, lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp lực.

Không ai hiểu rõ ràng ý vị hành động của Trương Thanh Vân lần này bằng Nhâm Gia Niên, nếu cuối cùng Hoài Dương có thể cùng Hoàng Hải triển khai thế hợp tác thì sẽ nghênh đón cơ hội trước nay chưa từng có. Cho đến lúc này thì Cảng Thành sẽ muộn hơn một bước.

Đừng tưởng rằng Cảng Thành lúc này mạnh hơn Hoài Dương rất nhiều mà chủ quan, nhưng chỉ cần Hoàng Hải và Hoài Dương liên kết với nhau, Hoàng Hải ném cho Hoài Dương hàng loạt cơ hội đầu tư, mà lúc đó Cảng Thành sẽ thiếu điểm tăng trưởng. Nếu kẻ nào biết so sánh thì thấy rõ chẳng bao lâu sau tình hình giữa Cảng Thành và Hoài Dương sẽ biến đổi.Là một phần tử trong hợp tác ba thành phố, nếu Cảng Thành rớt về phía sau thì chứng tỏ công tác của Nhâm Gia Niên đã sai lầm, biết đâu cả đời chính trị sẽ vì sự kiện lần này mà bị vấy bẩn? Vì vậy Nhâm Gia Niên dùng bất cứ giá nào cũng phải đưa cục diện quay về thời điểm trước đó, nhất quyết không để cho Trương Thanh Vân chiếm được ưu thế.

Nhâm Gia Niên có tâm tư như vậy thì Ngô Hiểu Minh ở phương xa cũng là như thế, hắn rất tức giận, cuối cùng mới điện thoại cho Chử Ngụy Cường. Nhưng chủ tịch tan tầm cũng tắt máy, vì vậy hắn cũng không biết xử lý tình hình trước mắt như thế nào cho tốt.

Nếu dựa theo ý của Trương Thanh Vân thì Hoài Dương sẽ trực tiếp vượt mặt Hoa Đông mà tiếp xúc với Hoàng Hải, như vậy Ngô Hiểu Minh hắn là người đứng đầu trong sự việc khu kinh tế Hoa Đông, phải làm sao để khống chế cục diện? Quan trong là bây giờ khu kinh tế ba thành phố rất quan trọng, nếu sau này Ngô Hiểu Minh không được chen tay vào thì trong lòng sinh ra cảm gáic cực kỳ thất lạc.

Nhiệm kỳ mới sắp đến, Ngô Hiểu Minh cực kỳ có khả năng tiến thêm một bước, nếu như bây giờ hắn tạo ra thành tích trong sự việc khu kinh tế ba thành phố thì tỷ lệ tiến lên lại càng cao. Vào thời điểm mấu chốt này Trương Thanh Vân lại ra tay, trong lòng hắn sao có thể chấp nhận được?

Ngô Hiểu Minh tin rằng chỉ cần là cán bộ Hoa Đông thì sẽ khó chấp nhận kết quả này, đặc biệt là Nhâm Gia Niên ở Cảng Thành. Trương Thanh Vân đưa ra mở đầu quá xấu, nhất định sẽ ảnh hưởng đến Cảng Thành. Còn có những thành phố khác, bọn họ thế nào cũng có cái nhìn với Hoài Dương, sẽ cho rằng Trương Thanh Vân hủy hoại hình tượng chỉnh thể của cả Hoa Đông. Nếu là như vậy thì chuyện này đã rơi vào tình thế mất bò mới lo làm chuồng…….

…….

Sáng sớm hôm nay trụ sở chính quyền tỉnh Hoa Đông hình như có thêm hương vị so với ngày thường, từng tốp năm tốp ba cán bộ tụ tập xì xào bàn tán vài câu, nếu gặp phải người không quen đi đến thì lại giả vờ điềm nhiên như không. Đám người giống như đang rình xem một thứ gì đó và sợ người khác phát hiện ra được.

Hoàng Hải và Hoa Đông tiếp giáp nhau, tin tức bên kia truyền đến rất nhanh. Mà cơ quan đơn vị ở Hoa Đông lại rất mẫn cảm với tin tức, tất cả mọi người đều biết bí thư Hoài Dương Trương Thanh Vân chọc ra lỗ hổng lớn. Cục diện đã đến mức này thì ai cũng quan tâm đến vấn đề các lãnh đạo sẽ xếp cờ như thế nào.

Trong phòng họp thường ủy tỉnh ủy khối chính quyền, thư ký trưởng văn phòng chính quyền Mộng Dương đang sắp xếp hội nghị, vẻ mặt rất lạnh lùng. Đúng chín giờ rưỡu thì chủ tịch tỉnh Chử Ngụy Cường, phó chủ tịch thường vụ Thi Vĩnh Nhạc, phó chủ tịch Ngô Hiểu Minh, phó chủ tịch Triệu Hải Dân đều vào phòng họp.

Vẻ mặt tất cả lãnh đạo đều rất nghiêm túc, thói quen gặp mặt nhau nói vài câu đùa giỡn vào lúc bình thường cũng được bỏ qua, bầu không khí hội nghị khá căng thẳng.

– Anh Thi, chưa liên lạc được với Trương Thanh Vân ở bên kia sao?

Còn chưa kịp tuyên bố bắt đầu hội nghị, Chử Ngụy Cường đã nói với Thi Vĩnh Nhạc.

Thi Vĩnh Nhạc lắc đầu nói:

– Tôi thấy anh ta đang cố ý, việc này ảnh hưởng quá mức, chúng ta phải nhanh chóng thương lượng và cho ra ý kiến, tôi đề nghị mở hội nghị thường ủy tỉnh ủy để thảo luận sự việc này.

– Không có gì để thương lượng, tính chất sự việc quá ác liệt, hoàn toàn thuộc về tính chất vượt quyền. Tỉnh ủy và chính quyền tỉnh nhiều lần nhấn mạnh hạng mục khu kinh tế ba thành phố là trọng điểm, Trương Thanh Vân rõ ràng không lấy đại cục làm trọng, tự mình đưa ra nhiều hứa hẹn như vậy sao?

– Còn nữa, nếu Hoài Dương trở thành thành phố vệ tinh cho Hoàng Hải, mà Hoài Dương là thành phố của Hoa Đông, hay Hoài Dương là thành phố của Hoàng Hải? Điều này rõ ràng được tiến hành vì cái lợi trước mắt, tôi cho rằng phải nghiêm túc xử lý.

Ngô Hiểu Minh cất cao giọng nói, giọng điệu cực kỳ không tốt, nói chuyện không muốn chừa ra đường sống cho người khác.

Chử Ngụy Cường không lên tiếng, vẻ mặt khá bình tĩnh, không ai biết lão đang nghĩ gì. Lão chậm rãi đảo mắt qua đám người, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Triệu Hải Dân, lão nói:

– Anh Triệu, anh nói ý kiến của mình xem.

Triệu Hải Dân ho khan một tiếng, lão nói:

– Việc này cuối cùng phải thông qua tỉnh ủy mới định tính được, tôi cho rằng hành trình của bí thư Trương Thanh Vân đên Hoàng Hải lần này không đơn giản chỉ là như vậy. Anh ấy là bí thư thị ủy Hoài Dương, chắc chắn đã suy xét qua lực ảnh hưởng của sự việc, nhưng nếu cuối cùng vẫn quyết định làm như vậy thì phải có đạo lý.

– Vì vậy tôi cho rằng phải bàn bạc kỹ hơn, trước tiên phải nghe ý kiến của đồng chí Trương Thanh Vân, sau đó mới để cho các lãnh đạo tỉnh ủy quyết định.

Ngô Hiểu Minh hít vào một hơi thật sâu, thân thể khẽ run, hắn mấp máy môi vài lượt mà không nói được lời nào nhưng lại dùng ánh mắt rất hàm súc nhìn Triệu Hải Dân. Triệu Hải Dân có địa vị khá đặc biệt ở khối chính quyền Hoa Đông, nếu là phó chủ tịch khác nói ra những lời này thì Ngô Hiểu Minh chắc chắn sẽ khó thể nhịn được.

Chử Ngụy Cường nhìn đám người trước mặt mà trong lòng sinh ra cảm giác phức tạp, là một chủ tịch tỉnh, lão đã gặp qua rất nhiều chuyện phức tạp, nhưng chuyện khó giải quyết thế này thì rõ ràng là lần đầu tiên gặp phải.

Chử Ngụy Cường phải quan tâm đến cảm tình của quan viên Hoa Đông, vừa phải cầu thị, vừa phải chứng thực, đây đúng là nan đề. Mà Trương Thanh Vân rõ ràng là có can đảm giải quyết vấn đề khó khăn này, nhưng người này lại chọc gậy lên tận trời, rõ ràng đã tạo ra khó khăn không nhỏ cho Tần Vệ Quốc và Chử Ngụy Cường.

Hôm nay Chử Ngụy Cường yêu cầu mọi người đến hội ý chỉ là nhìn thái độ của các thành viên ban ngành, tình hình rõ ràng bết bát hơn những gì lão tưởng…….