Chương 1013: Giúp Trương Thanh Vân Xuống Giang Nam.

Bố Y Quan Đạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bữa tiệc tối nhà Triệu Truyền rất phong phú, cả nhà dùng cơm xong thì ba người Triệu Truyền, Triệu Văn Phong và Trương Thanh Vân đều rất ăn ý đến phòng làm việc nghị sự.

Trương Thanh Vân biết Triệu Truyền mời mình đến có thể cũng chẳng phải vì một bữa cơm, hôm nay nói rằng sinh nhật Triệu Văn Phong cũng chỉ là cái cớ, ba người đều là quan cao chức trọng, nếu chỉ vì một bữa cơm thì không ai có thời gian rãnh như vậy.

Trong phòng làm việc của Triệu Truyền, ba người Trương Thanh Vân ngồi trên ghế sa lông uống trà, ngọn đèn bên trong rất êm dịu, không gian cũng rất yên tĩnh. Triệu Truyền và Triệu Văn Phong hình như có tâm tình gì đó, Trương Thanh Vân cũng không nóng vội, hắn chỉ chậm rãi nâng ly uống trà.

Trương Thanh Vân đã đến biệt thự này của Triệu Truyền rất nhiều lần, cũng rất quen thuộc với gian phòng này. Hắn nhớ rõ lần đầu tiên mình đến biệt thự của Triệu Truyền thì chỉ là một cán bộ nhỏ như hạt đậu ở Giang Nam, lúc đó hắn và Triệu Truyền ở trong căn phòng này quyết liệt với nhau.

Đối với Trương Thanh Vân khi đó thì mất đi sự che chở của Triệu gia ở Giang Nam tuyệt đối là một tin dữ, hắn còn nhớ rõ cảm giác giống như bầu trời sụp đổ vào lúc đó. Nếu không phải hắn tâm trí kiên định thì sợ rằng sẽ tan vỡ, thực tế lúc đó hắn cũng gần như đã tan vỡ.

Bây giờ sự kiện năm xưa đã qua rất nhiều năm, Trương Thanh Vân bình thường cũng rất ít khi nghĩ về vấn đề này. Nhưng hôm nay dưới tình huống đặc biệt, hắn không kìm lòng được phải nghĩ về tình cảnh năm xưa. Bây giờ hắn nhớ về quá khứ nhưng tâm tính đã hoàn toàn phai nhạt, lúc đó hắn và Triệu Truyền quyết liệt với nhau, trên căn bản chỉ vì Triệu gia quá xấu xa, thiếu sự đảm đương trách nhiệm. Thậm chí khi đó hắn còn âm thầm thề mới mình, sau này nếu có tương lai thì hắn nhất định phải làm cho Triệu gia đẹp mặt. Nhưng bây giờ hắn cũng không còn ý nghĩ như vậy, tuy chẳng phải không dám làm nhưng bây giờ hắn đã biết nhìn rõ vấn đề, phương pháp suy xét cũng không còn giống như năm xưa.

Thực tế Trương Thanh Vân cảm thấy mình phải cảm tạ Triệu Truyền, bây giờ hắn xếp trước mặt con cháu Triệu gia hoặc quan viên Triệu gia đều có được cảm giác hơn người, trong mạng lưới quan hệ của Trương Thanh Vân cũng không bị gò ép bởi Triệu gia.

Trương Thanh Vân được Chiêm Giang Huy phái Kinh Tân dẫn đường, lại có giao tình khá tốt với các thế lực con nhà quan như Triệu gia, Uông, Quách, thậm chí là cả Cao gia. Đồng thời hắn cũng có quan hệ với phái Tây Bắc, phái Hoa Đông và một vài nhóm thế lực khác.

Nếu xem xét sức ảnh hưởng của Trương Thanh Vân ở Giang Nam và Hoa Đông, như vậy có thể thấy mối quan hệ theo chiều sâu và chiều rộng này tuyệt đối không phải một quan viên Triệu gia nào có thể so sánh được. Nếu nói không khoa trương, Trương Thanh Vân không phải là người Triệu gia, nhưng Triệu gia chẳng ai dám xem thường, dù là một người có thân phận cao như Triệu Truyền thì tiếp xúc với hắn cũng phải khách khí.

Trương Thanh Vân cảm thấy mình tốt hơn rất nhiều so với đám qua viên hoàn toàn phụ thuộc vào Triệu gia.

Trương Thanh Vân làm quan ngày càng lớn thì càng hiểu sâu về các thế lực chính trị và phe phái, đến cấp bậc như hắn thì vấn đề quan trọng nhất là phải biết đảm đương, có năng lực, có khả năng, đây mới là điều quan trọng nhất.

Trung ương bổ nhiệm một quan viên cao cấp thường suy xét xem đối phương có thể làm gì được cho đại cục, dù là phe phái gì cũng không được nhượng bộ, cũng không ai có thể làm loạn.

Sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi Triệu gia, hắn coi như hoàn toàn lột xác. Dưới tình huống không có người nào để dựa giẫm, hắn chỉ còn có một phương pháp phát triển duy nhất, đó chính là tự mình xông lên.

Từ khi bắt đầu ở Giang Nam, khi vị trí của Trương Thanh Vân vẫn còn tương đối thấp, hắn luôn ép mình phải cố gắng. Con đường này rất gian khổ, đây chông gai, nhưng cũng vì được đi đến trên con đường như thế mà Trương Thanh Vân mới trở nên cứng cỏi, có được sự quyết đoán và tự tin.

Bây giờ nếu so sánh thì chênh lệch giữa Trương Thanh Vân và Triệu Văn Phong đã rất rõ ràng, Triệu Văn Phong lớn cấp hơn nhưng năng lực và khả năng tuyệt đối không thê so sánh với hắn. Chưa nói đến những vấn đề khác, chỉ tính riêng vấn đề anh dũng chiến đấu và khí thế cũng thua kém rất nhiều.

Lúc đầu Triệu Văn Phong đến làm chủ tịch tỉnh Giang Nam, nếu ngay từ khi đó lão có thể suy xét vấn đề theo phương hướng mạnh mẽ quyết liệt, lúc đó lão sẽ có một cơ hội hoàn toàn. Nhưng Triệu Văn Phong lại không nóng lòng vì ổn định và hòa bình lâu dài ở Giang Nam, lão lại cứ dựa vào vấn đề chiến tích, vì vậy mà khởi động tất cả các mối quan hệ ở bộ và ủy ban trung ương để mở rộng đầu tư cho Giang Nam.

Cuối cùng đầu tư đứt gánh giữa đường, khi Triệu Văn Phong cảm thấy không ổn và muốn ra tay thì đã muộn. Hơn nữa lão đến Giang Nam với tâm tình xao động, hận không thể xử lý tất cả vấn đề ở Giang Nam chỉ trong một ngày, sau đó nhanh chóng đưa Giang Nam đi lên xe tốc hành.

Triệu Văn Phong cứ một mực muốn nhảy qua tường, nhưng các thế lực ở Giang Nam là đèn cạn dầu sao? Nếu lão chậm rãi bố trí và ra tay, nếu bị người ta phát hiện ra cũng phải biết khó mà lui, huống hồ lão lại vội vàng ra tay?

Vì vậy Triệu Văn Phong thua cuộc từ Giang Nam quay về chính là điều đương nhiên, nguyên nhân thất bại của lão chính là vẫn chưa đủ năng lực để làm người chủ quản một phương. Những quan viên như Triệu Văn Phong vĩnh viễn không thể nào có được kinh nghiệm và sự từng trải như Trương Thanh Vân, cũng có thể từ trên người lão mà thấy được nhược điểm của quan viên phái con nhà quan, những năm gần đây phái con nhà quan liên tục tụt dốc cũng vì nguyên nhân này.

– Thanh Vân, hôm nay tôi tìm cậu đến cũng có chút chuyện, anh em chúng ta nên nói trắng ra với nhau…….

Triệu Truyền mở miêng nói, lão chỉ vào Triệu Văn Phong rồi tiếp tục:

– Gần đây chuyện phát sinh ở Giang Nam tạo ra chấn động rất lớn, dự án đường cao tốc Giang Nam là do công ty cầu đường Giang Nam phụ trách, lú đó đấu thầu công trình…….

Triệu Truyền ho khan vài tiếng giống như đang xem xét để tìm từ.

Nhưng Trương Thanh Vân đã đại khái nghe rõ, công ty cầu đường Giang Nam chính là sản nghiệp của Triệu gia, bây giờ công trình của bọn họ xảy ra vấn đề, công ty cầu đường Giang Nam dù thế nào cũng khó tránh khỏi liên quan. Hơn nữa xem xét vào lời nói và biểu hiện của Triệu Truyền, Trương Thanh Vân phán đoán sự việc lần này còn liên quan đến Triệu Văn Phong.

Mỗi năm thì mỗi tỉnh đều có chương trình giao thông trọng điểm, khi Giang Nam đấu thầu đường cao tốc thì có lẽ Triệu Văn Phong còn chưa xuống nhận chức, nhưng khi đường cao tốc được thi công cao độ thì Triệu Văn Phong đang là chủ tịch tỉnh Giang Nam, vì vậy mà sự việc rất có thể sẽ liên lụy đến lão.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì nhíu mày, hắn lập tức cảm thấy sự việc khó giải quyết nhưng vẻ mặt vẫn không chút biến đổi. Hắn biết Triệu Truyền đã nhắc đến sự kiện này thì tất nhiên sẽ còn nhiều vấn đề cần nói, hắn cũng muốn xem trong hồ lô của Triệu Truyền có những thứ gì.

– Thanh Vân, Giang Nam xảy ra chuyên lớn, trung ương không thể nào không vung tay khống chế cục diện. Tôi thì không rõ ràng lắm, nhưng khối chính phủ đã có tin, thủ tướng Đỗ lần này rất nóng nảy, anh ấy nói dù là tự mình xuống Giang Nam cũng phải thu dọn sạch sẽ…….

Triệu Văn Phong đột nhiên mở miệng nói, lão chỉ nói được một nửa thì ngừng lại không thể tiếp tục. Sau khi trầm ngâm một lúc thì lão mới tiếp lời:

– Chuyện Giang Nam thì Triệu Văn Phong tôi, không thoát khỏi liên quan, Nghiêm Tụng Tuấn cũng khó tránh khỏi. Dù sao anh ta ở Giang Nam cũng lâu hơn tôi, hơn nữa còn là thường ủy có thâm niên nhất trong ban ngành Giang Nam, cục diện Giang Nam đã đến nước này, chẳng lẽ anh ta không có trách nhiệm sao?

Triệu Văn Phong hì một tiếng, trong đầu rất buồn bực, lão uống trà mà vẻ mặt rất khó coi. Thật ra từ đầu đến cuối lão chỉ nói chuyện một mình, nhưng bộ dạng của lão rõ ràng đã bị tâm tình hóa.

Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Triệu Văn Phong, khóe miệng hắn chợt co quắp rồi lộ ra một nụ cười làm người khác khó thể xem xét. Lúc này trong phòng đã khôi phục lại sự yên tĩnh, Triệu Truyền vài lần định mở miệng nhưng cũng khó biết nói sao, đành phải ngậm miệng.

Hôm nay Trương Thanh Vân lại ra vẻ không có vấn đề gì, hắn chỉ chú ý uống trà. Vì vậy mà Triệu Văn Phong không khỏi có chút xao động, lão liên tục đưa mắt nhìn Triệu Truyền, mà ánh mắt Triệu Truyền cũng thi thoảng đảo qua người Triệu Văn Phong, hai người giống như đang dùng ánh mắt trao đổi ý kiến.

Không biết đã qua bao lâu, Triệu Truyền cuối cùng cũng mở miệng, lão nói:

– Thanh Vân, dụa theo tình thế trước mắt thì ban ngành Giang Nam sẽ phải điều chỉnh, hơn nữa ban ngành Giang Nam điều chỉnh lần này sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với năm xưa, vì vấn đề Giang Nam đã được trung ương chú ý cao độ.

– Dưới tình thế như vậy, Thanh Vân, cậu có muốn đến Giang Nam không?