Chương 912: Hạch Tâm Và Thần Thông

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, lúc này hắn sợ nhất là Vua thời không nói không có biện pháp. Nhưng, khi vừa có được lời hứa hẹn của gia hỏa cấp Bán Thần, hắn cũng yên tâm.

Ôm quyền thi lễ, Doanh Thừa Phong lấy lòng nói.

– Tiền bối, xin người chỉ điểm.

Vua thời không ngẩng đầu lên nói.

– Doanh Thừa Phong, ngươi có biết thần thông Linh Sư có ưu điểm lớn nhất là thiếu hụt lớn nhất là gì không?

Doanh Thừa Phong thoáng giật mình, sao vị Vua thời không này lại chuyển hướng rồi.

Hắn ngẫm nghĩ giây lát nói.

– Thần thông Linh Sư ưu điểm lớn nhất đương nhiên là có thể thi triển thần thông, còn về chỗ thiếu hụt….

Hắn lắc đầu cười khổ.

– Xin thứ cho vãn bối nông cạn, không biết.

Quả thật, số lượng thần thông Linh Sư rất thư thớt, ở Thánh Vực cũng có thể nói là quốc bảo.

Hơn nữa, tư liệu có liên quan tới thần thông Linh Sư, đối với các thế lực lớn cũng là điều kiêng kị, giữ mồm giữ miệng, nếu không phải nhân vật đỉnh đỉnh trong môn phái thì cũng không có tư cách đọc tới tài liệu này.

Sau khi Doanh Thừa Phong gia nhập Quang Minh thánh giáo, dù có biểu hiện xuất sắc nhưng đó là thành tự đạt được từ phương diện rèn. Dù là ai cũng khó liên tưởng hắn với thần thông Linh Sư, cho nên hắn có mù mờ về phương diện này cũng là chuyện thường.

Vua thời không lặng lẽ nói.

– Thần thông, đó là năng lực chỉ thần linh mới có thể nắm giữ. Mà căn cứ vào hạn chế của pháp tắc thiên địa, thần linh không có cách nào dùng bản thể giáng lâm ở Thánh Vực hay Linh Vực. Ha ha, nếu thần linh đủ mạnh…ngay cả phân thân và ý chí đều không thể giáng lâm. Dù có giáng lâm thành công, thời gian ở lại cũng rất hữu hạn.

Doanh Thừa Phong nghiêm túc lắng nghe, từ trước tới nay, chưa có ai truyền dạy cho hắn tỉ mỉ về phương diện thần linh này.

– Sở dĩ thần linh hùng mạnh là do họ có lực lượng siêu cấp người thường không thể chống lại, mà sức mạnh này được gọi là thần thông.

Doanh Thừa Phong nhướn mày.

– Ta hiểu, thần thông Linh Sư chẳng khác gì thần linh ngưng đọng lại Thánh Vực.

– Ha ha.

Vua thời không vỗ đôi cánh trắng không chút tì vết như ngọc nói.

– Đúng vậy, tuy thần thông Linh Sư còn xa mới sánh bằng thần linh, cơ thể cũng vô cùng yếu ớt, nhưng chỉ cần khiến họ thi triển thần thông, như vậy họ chính là thần linh trong Thánh Vực. Hơn nữa, sự xuất hiện của họ cũng không chịu sự hạn chế của pháp tắc thiên địa, thần thông của họ trong Thánh Vực thậm chí còn vượt xa phân thân do thần linh phủ xuống.

Doanh Thừa Phong hít sâu, rốt cuộc hắn cũng hiểu sao thần thông Linh Sư lại có địa vị cao thượng như vậy.

Thần linh ngưng tụ ở Thành Vực, đây là tồn tại cường đại cỡ nào, khó trách mỗi khi có thần thông Linh Sư xuất hiện đều có vô số thế lực lớn tranh đoạt.

Vua thời không nháy mắt hai cái nói.

– Tuy nhiên, sau khi thần thông Linh Sư có thực lực cường đại, di chứng để lại cũng vô cùng to lớn.

Doanh Thừa Phong rùng mình, nghiêm mặt hỏi.

– Xin thỉnh giáo

– Nắm giữ sức mạnh to lớn thì muốn tấn thăng càng thêm khó khăn.

Vua thời không nghiêm nghị.

– Thế hệ thần thông Linh Sư các đời, chỉ cần vững vàng không ngã thì có thể tiến giai Vương Cấp. Nhưng muốn tiến thêm một bước thì đúng là ngàn vạn khó khăn. Dù là thần linh tự mình chúc phúc cũng có rất ít người có thể tiến giai tới bán thần, càng không nói tới thần linh chân chính.

Doanh Thừa Phong biến sắc, thần thông Linh Sư có sức mạnh hủy thiên diệt địa trong Thành Vực, hóa ra lại dùng cái giá không thể thăng tiến giai vị cao đổi lại.

Nếu sớm biết chuyện này, liệu hắn có nguyện ý có được thiên phú thần thông không?

Nhìn Doanh Thừa Phong im lặng không nói, Vua thời không chậm rãi tiếp tục.

– Tuy nhiên, cũng không phải không có ngoại lệ.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời.

– Cái gì?

Vua thời không như cười mà không cười nói.

– Qua nhiều thế hệ tới nay, chưa hề có thần thông Linh Sư hạch tâm nguyên thủy nhị, tam phẩm có thể đột phá tới cảnh giới bán thần, ha ha, dường như thiên địa pháp tắc có hạn, ai cũng không thể làm trái. Tuy nhiên, trong số các hạch tâm nguyên thủy nhất phẩm, đã có một người tiến thăng gần tới bán thần.

Hơi thở của Doanh Thừa Phong trở nên dồn dập, chua chát hỏi.

– Thần linh sao?

– Rất ít

Vua thời không lắc đầu nói.

– Thần thông Linh Sư có thể thành thần đấy, nhưng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng chỉ cần bọn họ thành thần, vậy họ chính là thần linh cao cấp nhất, có được sức mạnh tung hoành.

Doanh Thừa Phong gật đầu thật mạnh, trong mắt dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.

Vua thời không tiếp tục nói.

– Không ngờ hạch tâm nguyên thủy của ngươi là hình lập thể, đây chính là tồn tại vượt qua nhất phẩm, thế nên, ngày sau ngươi sẽ có cơ hội rất lớn để trở thành thần linh chí tôn.

Trái tim Doanh Thừa Phong nhảy lên mạnh mẽ, nhưng lập tức đã khôi phục vẻ bình tĩnh, hắn khẽ mỉm cười nói.

– Tiền bối, nói việc này còn quá sớm.

Vua thời không thầm gật đầu, năng lực tự khống chế của tiểu tử này thật mạnh.

– Đúng vậy, bây giờ còn quá sớm.

Y ngừng lại một chút.

– Nói trạng thái trước mắt của ngươi đi, ha ha, tư chất và tiềm lực của ngươi so với kẻ nào cũng cao hơn nhiều lắm. Nhưng vấn đề ở chỗ, hạch tâm nguyên thủy của ngươi đã hạn chế ngươi tiến giai.

Doanh Thừa Phong khẽ nhăn mày nói.

– Xin chỉ giáo cho.

Vua thời không suy tư một chút.

– Ngươi hấp thu tinh hoa sinh mệnh bán thần Địa Hành Long, hẳn là đã tinh lọc hấp thu và tham ngộ đoạn ký tức ngắn ngủi của nó.

– Vâng.

Doanh Thừa Phong buồn rầu nói.

– Vào năm thứ nhất, ta đã hoàn toàn luyện hóa được tinh hoa sinh mệnh và tìm hiểu đoạn ký ức ngắn kia. Nhưng thủy chung, ta không cảm nhận được cơ hội đột phá tới.

Vua thời không khẽ cười nói.

– Phóng thích cảm ngộ của ngươi ra, để ta xem một chút.

Doanh Thừa Phong không dám chậm trễn, hắn gật đầu, toàn thân lập tức xuất hiện một nguồn năng lượng khác thường.

– Hống…

Không gian xung quanh lập tức nổ thành những âm thành gầm rú khổng lồ, bằng mắt thường có thể thấy gợn sóng kia lấy hắn làm trung tâm mà truyền ra bốn phía.

Đây là khí tức sau khi Doanh Thừa Phong tìm hiểu đoạn ký ức ngắn kia, khí tức này khổng lồ mênh mông, chỉ xét riêng về độ mạnh mẽ cứng rắn đã không ở dưới Uông Kiệt ngày trước rồi.

Trong huyệt động bên dưới, đám Kim Cương Vương đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều cảm nhận được khí tức đến từ Doanh Thừa Phong. Tuy nhiên, không ai vì vậy mà hành động thiếu suy nghĩ, vì họ tin rằng, có vua thời không ở đây, Doanh Thừa Phong sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Chỉ có điều, sau khi trao đổi ánh mắt, Khấu Minh không khỏi cảm thán.

– Không ngờ khí tức cường đại tới vậy, tuy mới dừng ở Đại Công Tước chi cảnh nhưng so với ta đã mạnh hơn nhiều.

Bá Vương há to miệng, dùng sức đập vào vai Khấu Minh.

– Khấu huynh, trong số chúng ta, thiên phú của chủ nhân đứng hàng thứ nhất đó.

Y đưa mắt nhìn Kim Cương Vương bên cạnh.

– Ngay cả Kim Cương Vương cũng không bằng chủ nhân.

Tuy Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương không tiết lộ thân phận chủ tớ ra, nhưng sau khi biết thân phận thần thông Linh Sư của Doanh Thừa Phong, hai người họ cũng có thể đoán dược duyên cớ trong đó.

Khấu Minh ôm vai, gương mắt lộ nét thống khổ, cả giận.

– Bá Vương, ngươi muốn đánh chết ta à.

Bá Vương cả kinh, y thu tay lại, lúng túng.

– Thật có lỗi, cái tay này nhanh nhẹn quá.

Y tiến giai sớm hơn Khấu Minh một năm, bản thân cũng có bước tiến bộ nhảy vọt. Nói cho cùng Khấu Minh cũng chỉ là nhân loại, xét về thuần lực lượng sao có thể chống lại Bá Vương.

Khấu Minh xoa vai, ngẩng đầu nhìn lên trên.

– Thật không biết bao giờ đại sư mới thuận lợi đột phá.

Kim Cương Vương vẫn luôn giữ im lặng, lúc này lại tiếp lời nói.

– Yên tâm, nhất định có thể.

Bá Vương và Khấu Minh cùng gật đầu thật mạnh, tuy ba năm rồi Doanh Thừa Phong chưa tiến giai, nhưng họ không mất đi niềm tin. Hơn nữa, họ có đủ kiên nhẫn ở đây chờ.

Trên đỉnh núi, xung quanh Doanh Thừa Phong cũng bị khí tức này làm ảnh hưởng, trong phạm vi nhất định, dù là tiếng côn trùng rất nhỏ đều biến mất hoàn toàn.

Vua thời không khép hờ đôi mắt, chậm rãi nói.

– Lĩnh ngộ với lực lượng của ngươi đã viên mãn rồi, ha ha, cảnh giới khống chế lực lượng này, dù là Vương Cấp đỉnh cao cũng không bì kịp.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời nói.

– Nếu đã vậy, sao ta chưa cảm nhận được giai này đã tới cực hạn.

Vua thời không tức giận.

– Lực lượng ngươi tích lũy chưa đủ, đương nhiên không thể cảm ứng được cực hạn, càng không thể cảm nhận cơ hội tấn thăng.

Doanh Thừa Phong sửng sốt, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái.

– Tiền bối, nhưng ta đã luyện hóa được một phần tinh hoa sinh mệnh của bán thần Địa Hành Long mà.

– Ha ha, chút tinh hoa này nếu là người tu luyện bình thường thì cũng đủ tăng lực lượng của họ lên Vương Cấp, nhưng ngươi không giống vậy….

Vua thời không cúi người, đôi mắt to linh động chậm rãi tới gần nói.

– Đừng quên, hạch tâm nguyên thủy của ngươi có dạng lập thể trước nay chưa từng có, muốn nó thăng tiến, lượng tích lũy của ngươi cần phải nhiều hơn người khác mười lần.

Doanh Thừa Phong khẽ run lên, ngây ra đứng tại chỗ như phỗng.

Nhưng chỉ một lát sau, ánh mắt hắn sáng bừng lên.

Lực lượng, tích lũy.

Rốt cuộc hắn đã hiểu vấn đề quấy nhiều mình là gì.

Giống như trong cường giả có phân chia cao thấp, muốn thăng tiến tới cảnh giới cao, cũng vì bản chất cá nhân không giống nhau mà khác nhau.

Một cường giả nhân loại thăng lên Vương Cấp, sức mạnh tích lũy không thể sánh với Cự Long cùng giai.

Mà lúc này, lấy hạch tâm lập thể làm trung tâm, Doanh Thừa Phong muốn thăng lên Vương Cấp thì cần có nguồn sức mạnh tích lũy to lớn, cho dù Cự Long cũng phải bái phục.

Cho nên, dù trình độ hắn đã vượt qua cảnh giới, nhưng do sức mạnh tích lũy bị hạn chế nên mãi không thể đột phá.

Vua thời không vung cánh, trên mặt đất lập tức xuất hiện hơn chục loại chai lọ.

– Những thứ này là đan dược có thể làm tăng chân nguyên và lực lượng tinh thần, ngươi cầm lấy dùng đi.

Vua thời không ngạo nghễ nói.

– Chỉ cần người có thể tiêu hóa hết chúng, nhất định có thể tích lũy tới sức mạnh thăng tiến.

Doanh Thừa Phong vung tay thu mấy thứ này vào. Sau khi cúi mình thật sâu với Vua thời không liền quay người rời đi.

Nhìn bóng dáng hắn biến mấy trong huyệt động, Vua thời không cũng thở phào, tự nhủ với bản thân. “Hạch tâm nguyên thủy dạng lập thể, trời ạ, xem ra hắn còn cường đại hơn cả ta. Ừ, về sau phải chỉnh sửa thái độ với họ một chút.”