Chương 874: Khẩn Cấp

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Grào…

Một tiếng rống thật lớn truyền khắp toàn bộ trang viên, phá vỡ sự an tĩnh của khu vườn, khiến gà bay chó sủa.

Đang bế quan tu luyện ở trong căn phòng yên tĩnh, thân thể của Khấu Minh và Doanh Thừa Phong khẽ run lên, một ngụm chân khí tại đan điền thiếu chút nữa thì rẽ sang chỗ khác.

Doanh Thừa Phong mở hai mắt ra, dở khóc dở cười mà nói:

– Bá Vương này thật sự là khiến cho người ta kinh ngạc.

Vừa nghe thấy tiếng rống này, hắn lập tức biết Bá Vương và Kim Cương Vương đã trở lại.

Chẳng qua Kim Cương Vương chững chạc hơn rất nhiều, còn Bá Vương vừa mới trở về đã liền hò hét, dường như đó là chiêu chứng tỏ sự hiện hữu của mình.

Khấu Minh cũng mở to hai mắt, mỉm cười nói:

– Đại sư, lúc này Bá Vương chắc hẳn đã có thu hoạch, cho nên vừa về đến nhà liền không kìm nổi phát tiết một thoáng.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:

– Nó và Kim Cương Vương cùng nhau tìm hiểu đại đạo. Với tư chất của nó, có lẽ cũng đã gặt hái dc một ít.

Quay đầu nhìn vẻ mặt hưng phấn của Khấu Minh, hắn mỉm cười nói:

– Cảnh giới của ngươi đã vững chắc rồi.

– Vâng.

Khấu Minh nghiêm túc nói:

– Cảnh giới đã hoàn toàn vững chắc.

Sau khi tấn chức Đại Công Tước, luôn có một giao đoạn cảnh giới bị dao động. Trong giao đoạn này cần phải cẩn thận tu luyện mới có thể chính thức củng cố cảnh giới xuống.

Đương nhiên người thường tu luyện đều là như thế, nhưng một số dị thú trời đất lại khác.

Ví dụ như Kim Cương Vương, chỉ cần nó tấn thăng đến cấp Đại Công Tước, như vậy cho dù cả đời này muốn rớt cảnh giới xuống, cũng là rất khó làm được.

Nó là con cưng của trời đất, người thường khó có thể tưởng tượng được thiên phú trác tuyệt của nó. Cho dù Long Tộc thiên tài thì về mặt này cũng kém hơn rất nhiều.

Tuy Long Tộc hùng mạnh nhưng cũng không phải là hiếm thấy, mà số lượng con cưng của đất trời thì lại cực kỳ ít ỏi.

– Chủ nhân…

Một trận gió gào thét tới, cửa chính lập tức bị Bá Vương đẩy ra. Thân hình cao lớn của nó chắn hết ánh nắng mặt trời phía sau.

Doanh Thừa Phong che tay lên trước trán, tức giận nói:

– Bá Vương, ta đang bế quan, ngươi lớn tiếng như vậy không sợ quấy rầy ta sao?

Bá Vương giật mình một cái, lập tức dừng lại cước bộ, nghi ngờ hỏi:

– Chủ nhân, không ai nói cho ta biết.

Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, đang định nói chuyện thì thấy một bóng người chợt lóe lên người cửa. Linh Tháp chân nhân bước nhanh tới, cười khổ nói:

– Bá Vương huynh, sao ngươi phải đi nhanh vậy?

Bá Vương quay đầu, hai mắt trợn trừng, vẻ mặt hung ác nói:

– Vì sao ngươi không nói cho ta biết chủ nhân đang bế quan?

Linh Tháp chân nhân không ngừng cười khổ, nói:

– Bá Vương huynh, ngươi có cho ta cơ hội nói chuyện đâu.

Bá Vương ngẩn ra. Nó gãi gãi đầu, thật thà chất phác cười nói:

– Vừa rồi ta hưng phấn quá cho nên quên mất.

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích. Hắn hỏi:

– Bá Vương, Kim Cương Vương đâu?

Bá Vương lập tức quay đầu, nghiêm mặt nói:

– Chủ nhân, Kim Cương Vương bị Ái Lệ Ti điện hạ giữ lại rồi.

– Sao?

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, vội hỏi:

– Ái Lệ Ti điện hạ tìm Kim Cương Vương có chuyện gì?

– Ái Lệ Ti điện hạ nói tư chất của Kim Cương Vương rất tốt, thuộc hạng nàng ít thấy trong cuộc đời. Lúc tìm hiểu bí pháp thánh thú đại đạo, Kim Cương Vương chỉ mất hai tháng rưỡi đã tiếp cận được một phần mười. Đây là chuyện cực giỏi, cho nên nàng đã giữ Kim Cương Vương ở lại nghiên cứu thảo luận đại đạo chí lý.

Bá Vương hâm mộ nói.

Khấu Minh kinh sợ ồ lên một tiếng rồi nói:

– Bá Vương huynh, sao ngươi không ở lại dự thính vậy?

Bá Vương thở dài một hơi, nói:

– Bọn họ toàn nói lời huyền ảo, ta căn bản là nghe không hiểu.

Ánh sao trong đôi mắt của Doanh Thừa Phong chợt lóe lên. Chắc chắn biểu hiện của Kim Cương Vương đã chinh phục được Ái Lệ Ti điện hạ, cho nên mới khiến nàng bỏ xuống dáng vẻ cường giả Vương cấp, chủ động tiến tới bắt chuyện, thảo luận cùng Kim Cương Vương.

Bá Vương tiến lên một bước, đột nhiên thấp giọng nói:

– Chủ nhân, ta xem nét mặt của Ái Lệ Ti điện hạ, dường như là có ý muốn truyền thừa hành cung cho Kim Cương Vương.

Khấu Minh và Linh Tháp chân nhân đều giật nẩy mình. Bọn họ nhìn Bá Vương bằng ánh mắt cực kỳ khó tin.

Nếu không phải biết rõ Bá Vương tuyệt đối không thể lừa gạt Doanh Thừa Phong thì bọn họ còn tưởng rằng kẻ này đang ăn nói ba hoa đấy.

Doanh Thừa Phong trầm ngâm một chút, nói:

– Hành cung của Ái Lệ Ti vốn là thần đạo thánh thú truyền thừa. Nếu nàng muốn giao quyền nắm hành cung trong tay cho một vị thánh thú thì cũng không có gì phải ngạc nhiên.

Khấu Minh hâm mộ nói:

– Nếu Ái Lệ Ti điện hạ thật sự nhìn trúng Kim Cương Vương, đây chính là phúc khí của Kim Cương Vương rồi.

Khóe miệng của Doanh Thừa Phong hơi nhếch lên, nói:

– Còn không biết phải đợi tới khi nào Ái Lệ Ti điện hạ từ bỏ thân phận đứng đầu hành cung.

Hắn phẩy tay, nói:

– Có phải Ái Lệ Ti điện hạ sai ngươi tới tìm chúng ta không?

Bá Vương liên tục gật đầu, nói:

– Đúng vậy. Ái Lệ Ti điện hạ nói xin ngài dẫn ngươi qua. Nàng còn nói rằng chỉ cần ngài tới, chính là lúc Kim Cương Vương thi đấu với A Nặc Đức.

Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, nói:

– Tốt, đi thôi.

Khóe miệng của hắn hiện ra một nụ cười thả nhiên, nói:

– Đã đến lúc cho đám Long Tộc kia biết được thực lực chân chính của Kim Cương Vương rồi.

Đôi mắt của đám người Bá Vương đều sáng lên. Vào ba tháng trước, ngoài Doanh Thừa Phong và Bá Vương ra, không người nào xem trọng Kim Cương Vương.

Hầu hết mọi người đều nghĩ đây là Kim Cương Vương tự rước lấy nhục.

Chính là ba tháng, đừng nói là khiêu chiến với A Nặc Đức, cho dù muốn tấn thăng đến Đại Công Tước cũng là khó có khả năng.

Nhưng Kim Cương Vương lại lấy thái độ cường thế nhất để trả lời.

Chỉ qua mấy ngày nó đã tấn thăng đến cấp Đại Công Tước và đi tìm hiểu bí pháp thánh thú đại đạo.

Hôm nay, Kim Cương Vương đã cường đại tới mức nào? Ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không thể đánh giá chuẩn xác. Tuy nhiên, hắn tin tưởng, nếu thiên tài Long tộc A Nặc Đức kia khinh thường sơ suất, như vậy chắc chắn Kim Cương Vương sẽ dạy dỗ nó một trận nhớ đời.

Lúc này đi tới hành cung của Ái Lệ Ti không chỉ có một mình Doanh Thừa Phong mà còn có Khấu Minh cùng Bá Vương theo sát phía sau. Ngoài ra còn có Linh Tháp chân nhân, Võ lão và bốn vị trên danh nghĩa là tỳ nữ cũng cùng đi tới.

Doanh Thừa Phong cũng không ngăn bọn họ tới xem cuộc chiến. Bởi vì lúc này để các nàng xem cường giả đỉnh cao chân chính đọ sức sẽ giúp cho việc tu hành của các nàng trở nên dễ dàng hơn một chút.

Đặc biệt là Hắc Mân Côi. Dường như trong đầu thiếu nữ xinh đẹp này luôn có ý niệm không chịu thua. Vừa nghe thấy Kim Cương Vương và thiên tài Long tộc, A Nặc Đức sắp quyết đấu, trong đôi mắt nàng lập tức chớp động lên vô số ánh sao nhỏ, làm cho người ta cảm thấy thú vị, phải mỉm cười.

Đoàn người cứ thế đi tới hành cung của Ái Lệ Ti. Bọn họ vừa xuống xe ngựa đã nghe thấy một tiếng nói từ phương xa truyền tới:

– Doanh đại sư, các ngươi đã tới rồi.

Doanh Thừa Phong ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy Hồng Long Cát Lợi Phỉ Nhĩ Đức đang vui vẻ ngồi ở bên trong hành cung. Nhưng sau khi nhìn thấy hắn tiến vào, vị thần Long điện hạ cao ngạo này chủ động đứng lên, cao giọng ân cần thăm hỏi.

Trong lòng hắn cảm thấy rất kỳ lạ. Hồng Long Cát Lợi Phỉ Nhĩ Đức là người cao ngạo cỡ nào, làm sao đột nhiên lại chuyển biến như thế này?

Nhưng hắn không biết rằng, những lần hai người gặp mặt trước đây, quả thật Hồng Long Cát Lợi Phỉ Nhĩ Đức chưa từng để Doanh Thừa Phong vào trong mắt. Nhưng bởi vì trận chiến này quan hệ đến hậu bối mạnh nhất của Long tộc, cho nên Hồng Long Cát Lợi Phỉ Nhĩ Đức bắt đầu tìm hiểu lai lịch của Doanh Thừa Phong

Không ngờ kết quả lấy được lại khiến cho y cực kỳ chấn động.

Doanh Thừa Phong không ngờ là một vị rèn đại sư hùng mạnh nhất, thiên phú trên rèn đạo không người nào có thể sánh bằng.

Đặc biết nhất là Doanh Thừa Phong ở trong thung lũng lớn đã rèn ra được ba vòng Thiên Kỵ Thánh Khí, khiến vô số cường giả xóa bỏ thành kiến, liên kết vì hắn chống đỡ lực thiên kỵ.

Rèn Linh Sư cường đại như thế, cho dù là Cát Lợi Phỉ Nhĩ Đức thì cũng không nguyện ý quá phận đắc tội đấy.

Doanh Thừa Phong bật cười ha hả, nói:

– Cát Lợi Phi Nhĩ Đức các hạ, làm phiền ngài chờ lâu rồi.

Cát Lợi Phi Nhĩ Đức lắc đầu một cái, nói:

– Doanh đại sư khách khí rồi.

Ánh mắt của y quét qua mọi người, không khỏi ngẩn ra, nói:

– Kim Cương đâu?

Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:

– Kim Cương đã tới trước một bước, chắc hẳn đang ở trong cung chờ đợi.

Hắn thầm nhủ trong lòng, hơn hai tháng trước Kim Cương đã tới hành cung của Ái Lệ Ti điện hạ bắt đầu tu luyện, chỉ là cũng không có nhiều người biết được chuyện này. Hơn nữa, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức dù sao cũng là cường giả Long tộc, cho nên không ai mật báo cho bọn họ cũng chẳng có gì là lạ.

– Doanh đại sư.

Cát Lợi Phi Nhĩ Đức chậm rãi nói:

– Sau khi thi đấu chấm dứt, bất kể thắng bại như thế nào, bổn tọa đều hy vọng sẽ không ảnh hưởng gì tới tình hữu nghị giữa ta và ngươi.

Doanh Thừa Phong thầm nhủ trong lòng, ta với ngươi đã bao giờ có tình hữu nghị thế? Nhưng trong đầu hắn bỗng chớp động nhanh như gà mổ thóc, liền cười nói:

– Bọn họ luận bàn tài nghệ đó là một chuyện tốt, đương nhiên sẽ không ảnh hướng gì tới chúng ta.

Cát Lợi Phi Nhĩ Đức cười ha hả, nói:

– Doanh đại sư, nếu ngày sau có rảnh, xin mời đến Long vực một chuyến.

Hai tay hắn ôm quyền thi lễ, nói:

– Trong Long vực có rất nhiều tài liệu trân quý mà các vùng đất bên ngoài khó có thể gặp được. Nếu Doanh đại sư có hứng thú, có thể tới nhìn một chút.

Đôi mắt của Doanh Thừa Phong hơi sáng lên. Nếu là những vật khác, có lẽ hắn sẽ coi thường, không thèm để ý.

Nhưng hắn vô cùng hứng thú đối với những sản vật ở trong Long vực.

– Doanh đại sư, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức các hạ, hai vị đều đã đến đông đủ.

Một tiếng nói tao nhã từ trong nhà bỗng vang lên. Rốt cuộc Ái Lệ Ti điện hạ cũng hiện thân đi ra, sau lưng nàng còn có cả Kim Cương Vương.

Tuy nhiên, lúc nhìn thấy Kim Cương Vương, Doanh Thừa Phong bỗng nhiên ngẩn ra.

Kim Cương Vương cúi nửa đầu. Nó chay mày, dường như đang suy tư điều gì đó, bộ dáng mất hồn mất vía.

Cát Lợi Phi Nhĩ Đức vừa nhìn thấy Kim Cương Vương liền giật mình. Hắn do dự một chút rồi nói:

– Doanh đại sư, nếu Kim Cương Vương cảm thấy không thoải mái thì.. ta có thể đại diện cho A Nặc Đức ước hẹn một ngày tái chiến khác.

Giờ phút này, Doanh Thừa Phong cực kỳ do dự. Cho dù nhìn như thế nào thì cũng đều thấy được trạng thái của Kim Cương Vương lúc này không tốt đấy.

Nếu dùng loại trạng thái này quyết đấu cùng thiên tài Long tộc, quả thật là chết lúc nào cũng không biết.

Nhưng ngay tại lúc Doanh Thừa Phong tính toán ước hẹn ngày tái chiến, Kim Cương Vương giống như tỉnh mộng, bất chợt ngẩng đầu lên.

Nó trừng mắt nhìn Cát Lợi Phi Nhĩ Đức, nói:

– Sao phải đổi ngày? Hôm nay thi đấu được rồi.

Nó buông hai nắm đấm ra, lầm bầm nói:

– Ta thật sự không thể chờ đợi được.