Chương 699: Mưu Đồ?

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Doanh Thừa Phong khẽ nhíu mày, tuy rằng hắn cũng không biết rằng mười ngàn điểm tích lũy này đến cùng có thể mua bao nhiêu thứ, hoặc là giá trị bao nhiêu. Nhưng, sau khi biết Thiên Kỵ Thánh Khí có thể tương đương với trên trăm thánh khí bình thường, hắn vẫn âm thầm kinh hãi.

Dường như nhìn ra lo lắng trong lòng của hắn, Khấu Nhuệ cười ha hả, nói:

– Tiểu tử, bây giờ có phải có chút hối hận rồi không?. Hừ, đem Quang Minh Chi Dực đã trải qua Thiên Kỵ Lực lễ rửa tội để tặng người, thật đúng là phá gia chi tử. Ai, nếu như ngươi giữ lại bảo vật này, bất kể là giao cho kho bên trong thánh điện, hay là cùng những người khác trao đổi bảo vật, thì có phải là tốt hơn không?

Doanh Thừa Phong ngẩn ra, hắn không kìm nổi cười, nói:

– Khấu đại sư, vãn bối nếu có thể rèn ra một kiện Quang Minh Chi Dực, thì đương nhiên cũng có thể rèn ra kiện thứ hai, cho nên cũng không hối hận đâu.

Khấu Nhuệ hơi sửng sốt, lão nhìn Doanh Thừa Phong tràn đầy tự tin, khóe miệng lão khẽ nhếch lên, thở dài:

– Ngươi, tên tiểu tử này, đừng tưởng rằng lần đầu tiên rèn được Thiên Kỵ Thánh Khí đã là rất giỏi rồi. Hừ, nói cho ngươi biết, đó chỉ là do vận khí của ngươi tốt thôi, trong quá trình rèn Thiên Kỵ Thánh Khí chỉ cần có một chút sơ xảy, sẽ xôi hỏng bỏng không ngay.

Lão lắc đầu, cảm thán nói:

– Cho dù là Nặc Y Nhĩ đại sư, trong vòng một năm tối đa cũng chỉ có thể rèn ra trên dưới mười món Thiên Kỵ Thánh Khí, tiểu tử ngươi chẳng lẽ còn có thể vượt qua hắn sao?

Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất thực tế.

Hắn có thể rèn ra Thiên Kỵ Thánh Khí, đó là bởi vì có được Trí Linh và quan hệ với Đan Lô Khí Linh, hai cái này có thể nói là thiếu một thứ cũng không được.

Mà bởi vì sự hiện hữu của Trí Linh, chỉ cần hắn thành công một lần, như vậy lần thứ hai cũng bình thường như nước chảy thành sông vậy, sẽ không có bất kỳ khó khăn gì cả.

Nhưng, Khấu đại sư đã nói rất rõ ràng, rèn Thiên Kỵ Thánh Khí dị thường gian nan, ngay cả Nặc Y Nhĩ, được Thành Điện công nhận là đệ nhất đại sư, trong một tháng cũng không chắc có thể tạo ra nổi một kiện.

Như vậy, hắn nếu như một ngày rèn được một, thậm chí là rèn được vài kiện, vậy sẽ có hậu quả gì đây?

Súng bắn chim đầu đàn, gỗ trần dễ mục. Đạo lý này ở bất kỳ nơi nào cũng đều giống nhau cả.

Trên lưng mơ hồ chảy ra một dòng mồ hôi lạnh, hắn vạn phần may mắn vì đã nói chuyện trước với Khấu đại sư, bằng không sợ rằng chính hắn sẽ gây ra phiền toái động trời.

Thu lại ánh mắt từ Bá Vương đang đứng bên cạnh, trong lòng của hắn thầm xin lỗi.

Dựa theo kế hoạch của hắn, là muốn đưa cho Bá Vương, Kim Cương Vương và Văn Tinh mỗi người một bộ Thiên Kị Thánh Khí hoàn chỉnh. Nhưng hiện giờ nghĩ tới chuẩn bị cho mỗi người một, hai kiện như vậy là quá dọa người rồi.

Nếu là cả người đều là Thiên Kỵ Thánh Khí, những người này chẳng khác gì một kho báu biết đi. Một khi rời khỏi Quang Minh Thánh Giáo cũng sẽ bị người chặn cướp giữa đường, sẽ chết không có chỗ chôn.

Khấu Nhuệ nhìn sắc mặt Doanh Thừa Phong thay đổi, còn tưởng rằng hắn bị lời của mình dọa khiếp rồi. Lão ho khan một tiếng, nói:

– Doanh Thừa Phong, ngươi cũng đừng tự quá coi nhẹ mình. Qua nhiều thế hệ tới nay, có thể rèn ra Thiên Kỵ Thánh Khí, ít nhất cũng là cường nhân có tước vị. Nhưng ngươi chỉ mới đang ở Tử Kim Cảnh mà đã rèn thành công, tiền đồ sau này thật không thể hạn lượng.

Doanh Thừa khẽ mỉm cười, nói:

– Đa tạ Khấu đại sư đã khen ngợi.

Khấu Nhuệ chậm rãi gật đầu, hắn đảo mắt một vòng, đột ngột giảm thấp thanh âm, nhỏ giọng nói:

– Ngươi là đoán tạo đại sư được Thánh Giáo chúng ta bồi dưỡng ra, hơn nữa thiên phú rất mạnh, còn cao hơn so với Nặc Y Nhĩ đại sư. Sau này phải cố gắng tu luyện, nhất định không được phụ công Thánh Giáo đấy.

Doanh Thừa Phong hơi sửng sốt, trong lòng của hắn chợt nảy ra nghi vấn, nói:

– Khấu đại sư, đại sư của Đoán Tạo Thánh Điện chúng ta còn có người ngoài sao?

– Người ngoài…

Khấu Nhuệ lặp lại một lần, không kìm nổi cười nói:

– So sánh như vậy cũng không tệ.

Lão lắc đầu giải thích:

– Hiện giờ Đoán Tạo Thánh Điện có hơn mười vị đại sư. Nhưng tính cả lão phu cũng chỉ vẻn vẹn có ba người là đệ tử Thánh Giáo. Còn những người khác đều là do Thánh Giáo mời chào từ khắp nơi mà tới.

Doanh Thừa Phong trợn tròn hai mắt:

– Ba người?

Thế lực của Quang Minh Thánh Giáo vô cùng to lớn, đừng nói là tại Thánh Vực này Cho dù là cơ sở của Thánh Giáo tại Linh Vực cũng đã có hơn mấy chục rồi.

Có thể nói, môn hạ đệ tử của Quang Minh Thánh Giáo nhiều vô số kể.

Nhưng nhiều môn hạ như thế, không ngờ chỉ bồi dưỡng được vẻn vẹn ba đoán tạo đại sư…

Cho dù là lời do chính Khấu Nhuệ nói ra, hắn cũng cảm thấy có chút khó tin.

– Ai….

Khấu Nhuệ thở dài một tiếng:

– Đoán Tạo Linh Sư dễ có, tước vị Linh Sư lại khó khăn hơn, mà muốn có đại sư có thể rèn được Thiên Kỵ Thánh Khí, thì lại là vạn người không có một. Thánh Giáo chúng ta có thể tự bồi dưỡng được ba, không, bốn đoán tạo đại sư, đã là cực kỳ hiếm thấy rồi.

Doanh Thừa Phong đờ đẫn gật đầu một cái, đến bây giờ, hắn rốt cuộc hiểu được tại sao đoán tạo đại sư trong Quang Minh Thánh Giáo lại có địa vị cao thượng như vậy rồi.

So sánh một chút, trở thành kỵ sĩ vương so ra đều kém xa so với trở thành đoán tạo đại sư.

Ánh mắt Khấu Nhuệ đột nhiên trở nên hào hứng:

– Ha ha, Quang Minh Thánh Giáo chúng ta là một trong những thế lực lớn nhất trên thế giới, tuy rằng số đại sư tự bồi dưỡng ra ít, nhưng số đại sư tới dựa dẫm, phụ thuộc cũng không ít đâu.

Doanh Thừa Phong trầm ngâm một lát, lập tức công nhận điều này.

Số người từ ngoài đến chiếm cứ tuyệt đại bộ phận, đây là hiện tượng hiện nay ở Đoán Tạo Thánh Điện.

Tuy nhiên, điều khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy yên tâm chính là, đãi ngộ của đám người ngoài có vẻ cũng không mấy khác biệt lắm so với những gì mà đám người Khấu đại sư nhận được.

Đó mới chính là lý do tại sao lại có nhiều đại sư khách khanh đầu nhập vào Quang Minh Thánh Giáo như vậy

Khấu Nhuệ giải thích xong bèn dặn dò vài câu nữa. Sau khi xác định lần nữa Doanh Thừa Phong không cần giúp đỡ mới thản nhiên rời đi.

Sau khi lão đã hoàn toàn đi xa, Bá Vương ghé đầu to lại, thấp giọng nói:

– Doanh huynh, có vấn đề.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hỏi:

– Cái gì?.

Bá Vương nhỏ giọng nói:

– Lão ta hai lần hỏi ngươi có cần giúp đỡ hay không, hừ hừ, lấy thực lực của hắn lại tự xung phong như vậy, nhất định là có ý đồ khác.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:

– Ta biết! Không chỉ là hắn, mà ngay tên tước vị đoán tạo Linh Sư giúp ta ngày mai, cũng đều có tính toán riêng cả.

Bá Vương chớp mắt to, không hiểu hỏi:

– Ngươi đã biết, vì sao còn không cự tuyệt hắn?

Doanh Thừa Phong lặng lẽ cười, nói:

– Bởi vì ta cũng muốn biết, nguyên nhân tại sao bọn hắn lại nhiệt tình tiếp cận, muốn giúp ta rèn linh khí như vậy.

Hắn dừng một chút, nói:

– Nếu như không hiểu rõ chuyện này, ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên.

Hắn có thói quen phải nắm bắt được mọi yếu tố bất lợi trong lòng bàn tay, do vậy khi ở tiệm linh khí mới có thể thuận nước đẩy thuyền, đáp ứng Đồ Kiến Vĩ.

Bá Vương ánh mắt mơ hồ tỏa sáng, nói:

– Được! Ta sẽ coi chừng giúp ngươi, nếu tiểu tử kia có gì khác thường, ta sẽ một ngụm nuốt trôi hắn luôn.

Doanh Thừa Phong tức giận:

– Ngươi nếu ở Thánh Giáo mà nuốt trôi người ta như vậy, Khấu đại sư bọn họ nhất định sẽ lột da của ngươi ra rèn linh khí đấy.

Bá Vương rụt cổ lại. Lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Nó tuy rằng lợi hại hơn xa so với tước vị cường nhân, nhưng sau khi cảm nhận được hơi thở cường đại mà Khấu đại sư phát ra, cũng trở nên thành thật hơn nhiều.

………….

Ngày thứ 2, ngay khi mặt trời vừa mới lên, Đồ Kiến Vĩ đã tới Thánh Điện.

Dưới sự dẫn đường của hạ nhân, hắn đi tới trước phòng của Doanh Thừa Phong. Tuy nhiên hắn cũng không dám khinh suất gõ cửa mà chỉ yên lặng chờ đợi bên ngoài.

Cho đến gần chính ngọ. Doanh Thừa Phong mới từ trong phòng bước ra.

Tuy rằng tu vi của Doanh Thừa Phong đã đạt đến Tử Kim Cảnh. Nhưng từ khi vào Thánh Vực, hắn đã dồn toàn bộ tinh lực vùi đầu vào trong việc rèn linh khí. Cả người của hắn giống như nỏ mạnh hết đà, đã chẳng còn gắng gượng được bao lâu nữa.

Hôm qua thành công rèn tạo ra được Thiên Kỵ Thánh Khí. Hắn mới hoàn toàn thanh tĩnh lại, vừa ngủ một giấc tận bây giờ

Nhìn thấy Đồ Kiến Vĩ đang khổ sở đợi bên ngoài, cho dù da mặt Doanh Thừa Phong có dày cỡ nào đi chăng nữa cũng không khỏi có chút xấu hổ. Nhưng điều khiến hắn thấy lạ là Đồ Kiến Vĩ từ đầu đến cuối đều khoanh tay mà đứng, trên mặt không hề có chút vẻ mất kiên nhẫn

Doanh Thừa Phong mặc dù biết đoán tạo đại sư trong Thánh Giáo thuộc hàng có địa vị cao nhất, nhưng trong lòng hắn vẫn đánh giá rất thấp địa vị của tước vị đoán tạo linh sư này.

Khi một vị đại sư tiến hành rèn sẽ để tước vị đoán tạo sư có thể quan sát học hỏi, thậm chí có thể hỗ trợ. Chính vì vậy mà tất cả tước vị đoán tạo sư đều không tiếc trả giá cả cao để có được cái suất tham dự này.

Bởi vì sau khi bọn họ đạt được cảnh giới như hiện tại, nếu muốn tiếp tục đột phá thì đã khó lại càng thêm khó.

Mà khi ở cùng một chỗ với đại sư, họ có lẽ sẽ ngẫu nhiên nắm bắt được cảm giác, tìm được hướng đặt chân trên con đường tới đỉnh cao.

Bởi vậy có thể thấy được, đại sư chi đạo căn bản và võ tu chi đạo thực sự cũng không khác biệt quá lớn.

Lấy ngọc bài mà Khấu đại sư tặng, Doanh Thừa Phong thi triển tinh thần lực thăm dò một chút, liền bước theo phương hướng ngọc bài đã chỉ.

Không gian bên trong Đoán Tạo Thánh Điện thật lớn. Doanh Thừa Phong cùng Đồ Kiến Vĩ và Bá Vương đi hết một canh giờ mới đến được nơi cần tới.

Khi Doanh Thừa Phong dừng lại trước một phòng chế tạo có màu đỏ bên ngoài, sắc mặt Đồ Kiến Vĩ không khỏi hơi đổi.

Bá Vương đi theo cuối cùng, hai mắt nó như điện, lập tức kêu lên:

– Làm sao vậy?

Đồ Kiến Vĩ hoảng sợ, do dự nói:

– Doanh huynh, làm sao huynh lại lựa chọn phòng chế tạo này?

Doanh Thừa Phong giơ ngọc bài trong tay lên nói:

– Từ nay về sau, gian phòng này là phòng chế tạo của riêng ta.

Hắn dừng một chút, nói:

– Có gì không ổn sao?

Đồ Kiến Vĩ lắc đầu liên tục nói:

– Doanh huynh hiểu lầm rồi. Huynh cũng biết ta cũng là người của Đoán Tạo Thánh Điện. Nếu ta không nhớ lầm thì phòng chế tạo này xếp hạng khá cao đó.

Hắn giơ ngón tay cái về phía Doanh Thừa Phong, nói:

– Cho dù đại sư mới gia nhập Thánh Giáo cũng không được đãi ngộ như huynh đâu.

Lúc này, trong lòng Đồ Kiến Vĩ tràn ngập hưng phấn và vui sướng.

Chỉ cần nhìn đãi ngộ của Đoán Tạo Thánh Điện dành cho Doanh Thừa Phong là biết đám Nặc Y Nhĩ đại sư cực kì xem trọng tiền đồ của tên tiểu tử này.

Có lẽ, tên tiểu tử Tử Kim Cảnh này, về sau có thể vượt qua cả Nặc Y Nhĩ đại sư cũng không chừng. Bản thân nếu như có thể quan hệ tốt với Doanh Thừa Phong, khẳng định sẽ có chỗ tốt không thể ngờ được đối với sự phát triển sau này.

Kỳ thật, hôm qua khi hắn lấy ra nhẫn không gian, đem đồ vật bên trong đưa cho Doanh Thừa Phong cũng đã có chút hối hận rồi.

Đồ vật bên trong đó quá mức quý báu, mà ngay cả hắn cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mới có được, nếu muốn hắn lấy ra một ít nữa, cũng tuyệt đối không có khả năng.

Tuy nhiên, hôm nay sau khi chứng kiến phòng chế tạo riêng của Doanh Thừa Phong, ý nghĩ của hắn lập tức thay đổi.

Cho dù có phải trả giá lớn hơn nữa, chỉ cần có thể tạo mối quan hệ hữu nghị với Doanh Thừa Phong thì hết thảy đều đáng giá.