Chương 857: Sinh Vật Chịu Đánh Giỏi Nhất

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Vô số mũi đao gió đan vào nhau như lưới, dường như tạo thành một bức tường gió vô biên vô hạn đè xuống Ngao Đức Lạp.

Nhưng khi những đao gió đó đánh vào vầng sáng hình áo giáp màu xanh của y thì tốc độ của chúng nhanh chóng trở nên chậm dần như là ngập vào vũng bùn.

Uy năng của Long lân chiến giáp căn cứ theo các thuộc tính khác nhau của Long Tộc mà thể hiện ra các đặc sắc khác nhau.

Ngao Đức Lạp là một con rồng nước, vậy nên chiến giáp của y cũng là Thủy hệ chiến giáp.

Một khi nó phát ra uy năng thì lập tức sẽ tạo ra một bong bóng nước cực lớn trong phạm vi mười trượng quanh mình, mà khi các công kích xâm nhập vào bong bóng sẽ không lập tức bị đánh tan bởi lực phòng hộ.

Ở trong bong bóng, chúng sẽ liên tục bị lực lượng thủy hệ đánh vào, từ đó dần dần yếu đi, cuối cùng biến thành hư vô.

Trận gió sắc nhọn của Bá Vương vẫn cứ như thế, từng luồng gió áp kia ngay từ đầu liền xâm nhập vào trong bong bóng nước, nhưng chúng lại dần dần trở nên chậm hơn, nhỏ hơn với tốc độ mắt thường có thể thấy được, khi đến được cách người Ngao Đức Lạp một trượng thì tất cả những đao gió này cũng đã biến mất hoàn toàn.

Ngao Đức Lạp cất tiếng cười ha ha, nói:

– Bá Vương, chẳng lẽ ngươi có Nhị chuyển thánh khí liền đã cho rằng Long Tộc chúng ta sẽ không có Thiên Kỵ Thánh Khí à?

Tuy rằng thân thể của thánh thú cực mạnh, nhưng nếu có thể phối hợp cùng với thánh khí thì có thể phát huy ra uy năng càng thêm mạnh.

Bá Vương cười lạnh một tiếng, nói:

– Cái đồ chỉ biết chịu đánh, xem xem áo giáp của ngươi có thể chịu được bao nhiêu đao gió đi.

Tay y liên tục vung rìu, từng luồng khí ngưng tụ quanh người y, càng nhiều đao gió sinh ra ùn ùn không dứt, cuồn cuộn phát ra. Dường như là y có ý cố chấp muốn dựa vào lực lượng của đao gió để xe rách đối phương.

Ngao Đức Lạp giận dữ hét lên:

– Chỉ có mỗi đao gió thôi mà đã muốn làm ta bị thương sao, hừ, để ta cho ngươi xem một chút lực lượng của Long Tộc.

Y lấy đà, thân hình khổng lồ lập tức vọt lên cao.

Long Tộc là một chủng tộc hùng mạnh, bọn họ không những có lực lượng hơi thở và các loại Long Tộc thuật pháp, mà hơn nữa, là một sinh vật cao cấp nhất trong chuỗi thức ăn, điều làm người khác kinh sợ ở bọn họ chính là lực lượng của thân thể khổng lồ kia.

Lúc này, khi Ngao Đức Lạp vọt lên cao, nghiền ép xuống chỗ Bá Vương, thân thể của y liền giống như một ngọn núi nhỏ nghiền ép xuống với một khí thế không gì có thể chống đỡ.

Trong mắt Bá Vương lộ vẻ hưng phấn, y giang hai tay, hô to:

– Đến đây đi.

Theo sau, thân thể y cũng bắt đầu phình lên.

Trong nháy mắt, một con Bát trảo quái thú có thân thể cực lớn không kém so với đối phương liền hiện ra trước mắt mọi người.

Ở Linh thú tranh đấu, khi hai con thánh thú cực mạnh đánh nhau, hai bên đều khá là khắc chế, trong dốc hết sức lực chém giết. Mà vào giờ phút này, bọn nó lại không có gì phải e ngại, tự nhiên liền biểu hiện ra mặt mạnh nhất của mình.

Trên người của Ngao Đức Lạp phủ đầy lực lượng phòng hộ thủy hệ. Đấy là lực lượng của Long lân chiến giáp. Lực lượng phòng hộ cực mạnh này giúp thân thể y không dễ dàng bị thương, giúp lực lượng thân thể – vũ khí mạnh nhất của Long Tộc, có thể phát huy được tốt nhất.

Mà Bá Vương thì khác, y cũng không mặc bất cứ bộ đồ phòng hộ cấp Thiên Kỵ Thánh Khí nào.

Y chỉ mặc có vẻn vẹn một bộ đồ phòng hộ thánh khí bình thường thôi.

Nhưng trên tám móng vuốt của y lại lóe lên Tử Vong Chi Quang, làm người khác phải kinh sợ.

Nhị chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí đã hòa nhập vào trong thân thể y, chuyển sự sắc bén của nó vào tám móng vuốt.

– Ầm…

Hai con cự thú đánh mạnh vào nhau, Ngao Đức Lạp ỷ vào có uy năng của Long lân chiến giáp, bong bóng nước phát ra đột nhiên biến lớn, thế nhưng lại bao trùm cả tám móng vuốt vào trong.

Bong bóng nước cực lớn kia quả nhiên là có uy lực khôn cùng. Một khi bị bao vào trong đó, ngay cả động tác của tám móng vuốt đều rõ ràng là chậm lại một nhịp.

Mà quan trọng hơn chính là các dòng khí do uy năng của rìu lớn ngưng tụ ra, khi lọt vào trong Bong bóng nước lại đột nhiên tiêu tan do lực lượng của Long lân chiến giáp.

Nói cách khác, Bá Vương đã không thể tiếp tục tạo ra vô số đao gió rồi.

Ngao Đức Lạp nhe răng trợn mắt, vẻ mặt hung tợn, theo sau, y dùng cả răng rồng, móng rồng và đuôi rồng cùng lúc đánh vào người Bá Vương.

Phòng ngự thánh khí trên người Bá Vương không hề nghi ngờ đã bị đánh vỡ, tuy rằng thân thể y cực mạnh nhưng vẫn không thể hoàn toàn kháng cự được Long Tộc uy năng, lập tức trên người y rõ ràng đã xuất hiện thêm mấy vết máu.

Ngao Đức Lạp cất tiếng cười ha ha, trong tiếng cười lộ đầy sự đắc ý.

Lúc này y đã nắm chắc phần thắng, do thân thể lọt vào trong bong bóng nước, hành động của Bá Vương bị áp chế, chỉ bị chịu một cú đánh cũng đã mình đầy vết thương rồi. Dường như là nhìn từ góc độ nào thì y cũng chắc chắn sẽ thua.

Tuy nhiên, lúc này trong mắt của Bá Vương lại không có chút vẻ kinh hoảng, y giơ lên móng vuốt cực lớn, chậm rãi mà rạch qua quanh người y.

Động tác của y cũng không nhanh, dường như còn chậm như ốc sên so với tốc độ của đối phương.

Nhưng khi tám móng vuốt của y rạch ra, toàn bộ không gian tựa hồ cũng ngừng lại.

– Xoẹt…

Tiếng động lanh lảnh như thể là tiếng vải vóc xé rách đột nhiên vang lên. Theo sau, Ngao Đức Lạp tròn mắt líu lưỡi mà nhìn bong bóng nước cực lớn kia vỡ tan ra.

Giống như là một đứa bé vung tay, đánh vỡ một bong bóng xà phòng phất phới trong gió, nhẹ nhàng không tốn sức chút nào.

Vô số hơi nước nổ tung, oanh về phía Ngao Đức Lạp và Bá Vương, lực lượng này không nhỏ, cho dù là thân rồng cực lớn như Ngao Đức Lạp cũng bị đánh lui về sau mấy trượng.

Nhưng Bá Vương đã sớm có chuẩn bị, nhân cơ hội này không chút do dự dùng tám cái cự trảo xẹt qua phía trước.

Lại có thêm mấy tiếng xé rách thật mạnh, nghe rợn cả người vang lên, vầng sáng màu lam đẹp đẽ, tràn đầy sự mờ ảo phủ trên người Ngao Đức Lạp bị cự trảo xé rách dễ dàng như một tờ giấy mỏng manh yếu ớt.

Vì thế, trên người Ngao Đức Lạp có từng vết thủng một xuất hiện, Nhị chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí rìu lớn phối hợp với lực lượng của Bá Vương một cách tuyệt diệu vô cùng, trảm phá dễ dàng Long lân chiến giáp được truyền thuyết không có gì có thể phá được.

– Rống…

Ngao Đức Lạp điên cuồng gầm rú, y không chịu thua mà xông lên.

Long Tộc tâm huyết đã bị kích phát, tuy rằng y biết chiến giáp của mình đã không thể chống lại sự tấn công của Bá Vương, nhưng y vẫn không chùn bước mà xông lên.

Y muốn dùng thân thể Long Tộc để chứng minh rằng, Long Tộc mới là chủng tộc có lực lượng vật lộn mạnh nhất trên thế giới này.

Bá Vương cười lạnh một tiếng. Y cũng không chịu yếu thế mà đánh lại, tám cái cự trảo giống như bánh xe đầy điện với tốc độ không gì sánh nổi đánh lên người đối phương, để lại từng vết thương khủng bố.

Đương nhiên, dưới sự dốc hết sức của Ngao Đức Lạp, những vết thương trên người Bá Vương cũng liên tục tăng thêm.

Bên ngoài vòng bảo hộ sắc mặt của mọi người đều trở nên ngưng trọng.

Trước khi tranh đấu, bọn họ đều rất tự tin đối với bên mình, nhưng bọn họ cũng không tưởng tượng được đối phương lại mạnh như thế.

Lúc này kết cục cũng đã là lưỡng bại câu thương. Nếu thật sự phải phân ra thắng bại, như vậy chỉ có thể có một bên phải trả giá bằng cái chết để chứng minh.

Doanh Thừa Phong nắm chặt hai tay, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

Y há miệng, đang định nhận thua thì bên tai lại nghe thấy Kim Cương Vương nói nhỏ.

– Doanh huynh yên tâm, Bá Vương chắc thắng.

– Cái gì?

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, kinh ngạc hỏi.

Kim Cương Vương cười lạnh, nói:

– Y muốn so dai sức với tộc Tinh linh chúng ta, hừ, thật là nực cười.

Doanh Thừa Phong chỉ hơi suy nghĩ liền yên tâm hơn phân nửa.

Kim Cương Vương và Bá Vương cũng không phải là sinh vật tầm thường, bọn nó là một loại sinh vật vửa năng lượng nửa thân thể thần kỳ.

Về phần loại sinh vật này được sinh ra như thế nào thì không ai biết. Vũ trụ rộng lớn, sự vật thần bí đầy rẫy, thường xuyên xảy ra các loại sự việc khiêu chiến sức tưởng tượng cực hạn của con người.

Cho nên, ngay cả là có loại sinh vật như Tinh linh thú này, cũng chẳng có gì lạ.

Long Tộc dù mạnh đến mấy đi chăng nữa thì thân thể của bọn họ cũng có cực hạn, bị thương tới trình độ nhất định sẽ bị hôn mê vì mất máu quá nhiều, hoặc ít ra thì sức chiến đấu cũng bị giảm xuống trên diện rộng.

Nhưng Tinh linh thú thì khác, tuy rằng bị thương nặng cũng sẽ ảnh hưởng cực lớn đối với bọn nó, nhưng loại ảnh hưởng này có thể khống chế trong một phạm vi rất nhỏ.

Ví dụ với Bá Vương, cho dù thân thể y bị đánh nát hơn phân nửa, y cũng có thể khôi phục lại thông qua việc hấp thu sức mạnh của thiên địa.

Nhưng Long Tộc thì không thể làm vậy, nếu thân thể bọn họ bị nổ tung mất một nửa thì chỉ còn mỗi đường chết.

Cho nên, sau một khắc đồng hồ tranh đấu, tình huống đã xảy ra biến hóa triệt để.

Tuy Ngao Đức Lạp và Bá Vương đều máu tươi đầy người, nhưng đòn công kích của Ngao Đức Lạp đã càng ngày càng chậm, tinh thần của y tựa hồ cũng dần mơ hồ, thân thể lắc lư uể oải, dường như ngay sau đó sẽ ngã xuống đất, vĩnh viễn cũng không bò dậy nổi.

Mà Bá Vương nhìn cũng chật vật không kém so với đối phương, nhưng tinh thần của y lại vô cùng phấn chấn.

Tốc độ vung vẩy của tám cái cự trảo kia không ngờ lại không chậm đi chút nào so với lúc đầu, hơn nữa dường như còn có xu thế nhanh hơn một bậc.

Bên ngoài vòng bảo hộ, tất cả mọi người của Quang Minh thánh giáo đều mỉm cười, mà các Long Tộc cường giả lại có sắc mặt xanh mét.

Một người trong số đó nhỏ giọng nói:

– Đại nhân, tình huống của Ngao Đức Lạp không ổn.

Cát Lợi Phi Nhĩ Đức tức giận hừ một tiếng, nói:

– Đồ vô dụng, lão phu trợ giúp y hóa thành Thánh Long, nhưng y đến cả một con thánh thú đều không thắng được, cần y có ích lợi gì.

Y cũng là tức giận mất cả lý trí, có hơi nói mà không lựa lời rồi.

Có thể kích phát lực lượng huyết mạch, thành công hóa thành Thánh Long, đều là những kẻ có tiềm lực lớn. Bất kể như thế nào thì cũng không thể tùy ý vứt bỏ.

Arnold than khẽ một tiếng:

– Thúc thúc, trận chiến này chúng ta nhận thua đi.

Y ngạo nghễ nói:

– Chờ Bá Vương tĩnh dưỡng hồi phục xong, con cũng muốn khiêu chiến y.

Nếu như là những người khác khuyên giải như vậy thì nhất định sẽ bị Cát Lợi Phi Nhĩ Đức tức giận mà mắng. Nhưng Arnold thì khác, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức trầm ngâm một lát, cuối cùng than khẽ một tiếng, nói:

– Thôi được, chúng ta nhận thua.

Tiếng nói của y vang xa, Ái Lệ Ti điện hạ vội vàng nói:

– Thắng bại đã rõ, hai bên ngừng đấu.

Mấy vị Kỵ Sĩ Vương phụ trách điều khiển vòng bảo hộ ở đấu trường lập tức mở chốt, làm vòng bảo hộ biến mỏng, nhỏ lại.

Bá Vương hơi nhăn mày, y tựa hồ hơi chần chờ, nhưng khi thấy những thay đổi từ bên ngoài, y lập tức liền rụt cự trảo về, lùi lại về phía sau.

Mà cùng tranh đấu với y, Ngao Đức Lạp thấy đột nhiên mất đi đối thủ, tinh thần y lung lay chao đảo một trận liền không thể giữ vững tiếp, cứ như vậy ngã vật xuống đất ngất đi.

Vòng bảo hộ mở ra hoàn toàn, hai vị Long Tộc cường giả tiến vào, đánh bí pháp vào trong cơ thể của Ngao Đức Lạp, vừa làm ổn định vết thương của y, vừa làm cho thân hình y thu nhỏ lại bằng kích cỡ loài người.

Bá Vương cười ha ha, y biến về hình người, giơ cao hai tay, tuy trên người đầy những vết thương, vết máu loang lổ, nhưng nụ cười trên mặt lại rạng rỡ, sáng lạn…