Chương 501: Ba ngày sau

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đúng ba ngày sau, Doanh Thừa Phong cuối cùng đã rời khỏi gian mật thất này.

Trước khi rời đi, hắn đã thử mang theo một ít Long huyết ở trong Huyết trì. Nhưng, điều khiến hắn ta chưa từng nghĩ tới là thứ máu ở đây cương liệt hung mãnh, bất kể hắn dùng loại bình ngọc hay là hộp đá, hễ rót máu vào thì ngay lập tức vỡ tan.

Huyết trì: Bể máu

Hắn cũng từng muốn đựng huyết thể này vào trong túi không gian, nhưng nghĩ đến chiếc túi không gian trân quý, thì hắn lại lập tức từ bỏ ý định.

Tựa hồ cũng chỉ có duy nhất cái bể này mới có thể chứa được loại huyết thể này.

Tuy hắn không thể mang theo Long huyết, nhưng trong ba ngày qua, hắn đã thu hoạch được không ít.

Ở trong cái di tích này, trải qua vô số năm tổng cộng đã sinh ra hơn 300 con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, và một con quỷ binh Tử Kim Cảnh. Nay, quỷ binh Tử Kim Cảnh đã hồn tiêu phách tán, nhưng hơn 300 con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh thì không ngoại trừ con nào, tất cả đều đã trở thành trú khách trong Hắc Chướng Kỳ.

Có được hơn 300 quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, khiến thực lực của Doanh Thừa Phong tăng lên gấp bội.

Quỷ binh Cường Giả Hoàng Kim Cảnh: Quỷ binh cấp Hoàng kim hùng mạnh.

Lúc này, cho dù giao chiến với lão A Nhĩ Pháp Đặc của Điên Phong Cảnh Giới, hắn cũng không còn sợ hãi nữa.

Hơn 300 quỷ binh Cường giả Hoàng Kim Cảnh, mặc dù chỉ là một bầy Quỷ binh chưa có trang bị vũ trang, cũng đủ để đè bẹp một Quỷ binh cấp Tử kim loại mạnh được trang bị vũ trang tới tận răng.

Chỉ có điều, nhìn ra Thế giới, ngoài Doanh Thừa Phong ra, e rằng không còn người nào có thể tìm thấy nhiều quỷ binh Hoàng Kim Cảnh đến như vậy.

Quỷ binh, sau khi tấn thăng lên Tử Kim Cảnh, sẽ tự khắc có được một số Linh trí, có thể sẽ được Hắc Chướng Kỳ sử dụng.

Nhưng, những quỷ binh thuộc cấp thấp hơn Tử Kim Cảnh thì con nào cũng thuộc loại vô tri, bất phân địch ta. Nuôi dưỡng chúng chẳng khác nào hành động tự sát.

Trừ phi phải có năng lực ban cấp Linh trí tương tự như Doanh Thừa Phong, nếu không cũng chẳng có ai khác có khả năng tìm được nhiều quỷ binh như thế.

Tuy nhiên, khi Doanh Thừa Phong rời khỏi di tích này, hắn đã không mang theo toàn bộ quỷ binh, hắn đã giữ lại 100 con quỷ binh trấn giữ di tích. Đặc biệt ở những nơi lân cận cửa vào, luôn luôn có trên 50 con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh đang tuần tra. Chỉ cần chúng phát hiện ra bất cứ sinh vật nào nuôi ảo mộng đến gần, đều bị cả bầy quỷ binh công kích.

Có trên trăm con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh có trí thông minh hợp lực lại với nhau, đủ để xé vụn bất cứ kẻ nào muốn tiếp cận di tích.

Vì vậy, Doanh Thừa phong mới an tâm rời khỏi khu đất này.

Thực ra, nếu có thể thì hắn cũng muốn chờ đến khi nhét đầy Hắc Chướng Kỳ rồi hắn mới đi.

Nhưng điều đáng buồn là, tới nay tất cả quỷ binh Hoàng Kim Cảnh ở trong cái khu di tích này đều đã bị hắn bắt sạch rồi, hơn nữa hắn từng bắt 3 con quỷ binh Bạch Ngân Cảnh, tuy nhiên những quỷ binh Bạch Ngân Cảnh này cũng chiếm một thể tích không gian giống như những quỷ binh Hoàng Kim Cảnh.

Quỷ binh Bạch Ngân Cảnh: Quỷ binh cấp bạc.

Trừ phi là muốn tính cà những thứ kém phẩm chất vào, còn không thì trong cái khu di tích này đã chẳng còn thứ gì để thu hoạch nữa rồi.

Thân ảnh ẩn hiện trong chốc lát, Doanh Thừa Phong cuối cùng đã rời khỏi cái di tích thần bí mà hắn đã lưu trú hơn một tháng nay.

Ở trong cái di tích này, hắn đã thu hoạch được quá nhiều, sự phong phú của lần thu hoạch này ngay cả bản thân hắn cũng có phần không dám tin. Tại thời điểm này, sự tự tin của hắn đã tăng lên gấp trăm lần, hơn nữa trong lòng hắn xuất hiện một ý niệm sát sinh.

Bên ngoài di tích, có một đại trận đồ do Gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc bố trí.

Đại trận này được bố trí nhằm mục đích phòng chống sự xâm nhập từ ngoài vào khu di tích, đồng thời cũng ngăn cản không cho người từ trong di tích thoát ra ngoài.

Nếu như Doanh Thừa Phong chỉ có một mình, như vậy hắn chắc chắn sẽ tìm cách lén chuồn ra ngoài. Nhưng lúc này trong tay hắn có tới hơn 200 quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, một thực lực lớn mạnh như vậy đem đến cho hắn ta lòng can đảm vô cùng.

Doanh Thừa Phong đã tính toán, chỉ cần tiến vào đại trận thì sẽ thả toàn bộ quỷ binh ra đại khai sát giới.

Gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc một khi đã kết mối tử thù với mình, vậy thì chỉ cần có cơ hội làm suy yếu đối phương, hắn sẽ quyết không bỏ qua.

Doanh Thừa Phong rời khỏi di tích, khi hắn ngẩng đầu nhìn lên một chòm nắng có phần ảm đạm trên bầu trời, làm hắn hơi chột dạ.

Bởi vì hắn bất ngờ phát hiện, cái trận đồ to lớn hùng vĩ bên ngoài di tích đó đã biến mất.

Chỉ còn lưu lại rất nhiều những hằn tích sâu hoắm trên mặt đất, điều đó chứng minh rằng thời gian ngắn trước đó vẫn còn sự tồn tại của trận đồ.

Doanh Thừa Phong đưa ánh mắt ra cánh đồng cỏ cô quạnh không một bóng người, ngỡ ngàng đến dở khóc dở cười.

Nhưng nỗi than vãn của hắn không duy trì được bao lâu.

Một luồng sức mạnh tinh thần được phóng ra ngoài, trong nháy mắt hắn cảm giác được trong không gian không xa tựa hồ đang vật vờ một tia sóng sức mạnh không tầm thường.

Sắc mặt hắn bỗng ninh kết, trầm giọng nói:

– Người nào ở nơi đây, vì sao không ra gặp mặt.

Giọng của Doanh Thừa Phong cao và vang dội như tiếng sét đánh giữa không trung.

Nơi xa, một thanh âm có phần quen thuộc được cất lên:

– Hắc hắc, tiểu tử ngươi tiến bộ nhanh đấy chứ, ngay cả hành tung của lão phu mà cũng bị ngươi phát giác được rồi.

Nét mặt của Doanh Thừa Phong hơi biến sắc, đúng lúc thanh âm đó vang lên, hắn đã nhận ra lai lịch của đối phương.

Tề Thiên lão tổ, vị này đến từ cùng một linh vực là một cường giả Tử Kim Cảnh, lại có thể vô tình chạm mặt tại nơi này.

Cường giả Tử Kim Cảnh: Cường giả cấp tử kim.

Nếu như là sự chạm trán trong quá khứ, Doanh Thừa Phong chắc chắn sẽ cảm thấy sợ hãi, trong lòng toan tính cách tẩu thoát.

Nhưng chính lúc này đây, trong lòng hắn chỉ cảm thấy giật mình, nhưng ngay lập tức đã lấy được bình tĩnh.

Hướng theo phương hướng của thanh âm truyền đến, Doanh Thừa Phong cúi người chào:

– Thì ra là Tề Thiên tiền bối, đã lâu không gặp.

Trước mặt một bóng đen thoắt hiện, Tề Thiên lão tổ đã xuất hiện trước mặt hắn.

Vị lão nhân này tay vuốt nhẹ chòm râu, nói với giọng lạnh nhạt:

– Doanh Thừa Phong, ngươi tới đây làm gì?

Doanh Thừa Phong trong lòng tự thầm, ta đến đây làm gì liên quan gì tới ngươi, ngươi cũng quá xen vào chuyện người khác rồi đấy.

Tuy nhiên, nét mặt hắn vẫn bày tỏ sự cung kính, đáp:

– Thưa lão tiền bối, vãn bối đến đây để thí luyện.

– Thí luyện? hắc hắc, chẳng phải là Gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc đã phong tỏa nơi này từ lâu rồi sao? Tề Thiên lão tổ hỏi với vẻ khinh khỉnh.

Doanh Thừa Phong khẽ nhíu mày, hắn dường như có cảm giác rằng Tề Thiên lão tổ đã biết khá nhiều điều.

Ngập ngừng chốc lát, Doanh Thừa Phong bèn nói:

– Thưa tiền bối, vãn bối đến đây quả thật là để thí luyện. Còn về Gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc thì xin thứ lỗi là vãn bối chưa từng gặp qua.

Câu nói này của hắn chẳng qua chỉ là nói cho qua chuyện, nhưng từ trong những tình tiết chân tơ kẽ tóc nơi đây, Doanh Thừa Phong đã thấu hiểu sự tình, những kẻ đó đã rút khỏi trận đồ một thời gian dài rồi, rất có thể khi lão A Nhĩ Pháp Đặc bước vào di tích, thì bọn họ đã rút lui rồi.

Vì vậy, Doanh Thừa Phong mới tỏ ra tự tin và ung dung như vậy.

Tề Thiên lão tổ nhìn chằm chằm vào hắn, tựa hồ muốn đào ra một chút gì đó từ biểu cảm của hán.

Nhưng thật đáng tiếc cho lão là Doanh Thừa Phong dường như không có cảm giác gì đối với ánh mắt của lão, khiến cho lão không thể phát giác được điều gì từ hắn.

Hừm khẽ một tiếng, Tề Thiên lão tổ trong lòng thầm ảo não.

Nếu như một Cường giả bạch ngân cảnh phổ thông dám ăn nói như vậy trước mặt lão, thì lão đã sớm tặng cho hắn một trưởng khiến hắn nát như tương rồi.

Nhưng, cái tên Doanh Thừa Phong này lại được sự ưu ái của Linh Tháp chân nhân, đừng nói là lão, ngay cả những Cường giả khác trong Linh vực cũng không dám tùy tiện động đến Doanh Thừa Phong.

Sức mạnh khủng khiếp mà Linh Tháp chân nhân nắm giữ, giống như một quả núi to chèn ép trong tim của tất cả mọi Cường giả tử kim cảnh.

Tề Thiên lão tổ đảo ánh mắt bèn nói:

– Doanh Thừa Phong, lúc ở phía dưới, có phải ngươi đã gặp một lão nhân tóc hoa râm?

Doanh Thừa Phong hình dung bộ dạng của người đó dựa theo mô tả của lão A Nhĩ Pháp Đặc, ngay lập tức Doanh Thừa Phong lắc đầu lia lịa.

Hàng lông mày đậm của lão hơi chau lại, miệng lầm bầm:

– Không thể nào, đáng lẽ lão ta đã thâm nhập vào di tích, đi tìm thứ mà lão ta đang cần.

Doanh Thừa Phong chột dạ thầm nghĩ, làm sao Tề Thiên lão tổ lại có thể biết rõ việc này, trừ phi sự rút lui vòng ngoài của đại trận đồ có liên quan tới lão.

Tề Thiên lão tổ bỗng nhiên than rằng:

– Thôi vậy, một khi lão già đó đã ra tay thì lão phu cũng không ngáng đường nữa. Hừm, Doanh Thừa Phong, lão phu hỏi ngươi một câu cuối cùng.

– Tiền bối xin cứ nói. Doanh Thừa Phong liền đáp.

– Lão phu muốn hỏi một câu, nửa năm sau, liệu ngươi có tham gia Bách Vực Chi Chiến không?

Tề Thiên lão tổ nói với vẻ khá nặng nề.

Bách Vực Chi Chiến: Trận chiến đấu có sự tham gia của đại diện của rất nhiều Linh vực lớn.

– Bách Vực Chi Chiến là gì? Doanh Thừa Phong hỏi một cách hiếu kỳ.

Tuy lượng tàng thư mà hắn từng đọc quả không ít, nhưng tựa hồ có một quyển sách giới thiệu về việc này.

Tề Thiên lão tổ cười khổ, rằng:

– Trận chiến Bách Vực là một trận chiến ác liệt và kích động lòng người nhất trong chiến trường cổ xưa, trận chiến đó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với những nhân vật như lão phu và cả bản thân ngươi nữa.

Doanh Thừa Phong tỏ vẻ không hiểu, trong mắt lóe lên một tia biểu lộ vẻ khó hiểu.

Tề Thiên lão tổ lắc đầu, nói:

– Đành vậy, lão phu phá lệ nói cho ngươi biết. Lão ngừng lại một lát rồi nói tiếp:

Cứ cách 50 năm, các Linh vực lớn đều cử 10 đệ tử bạch ngân cảnh đến tham gia Bách Vực Chi Chiến.

– Trận chiến này có ý nghĩa trọng đại, nếu có thể chiến thắng, thì địa vị Linh Vực của chúng ta trong liên minh sẽ được nâng lên rất cao. Hơn nữa

Lời của Tề Thiên lão tổ bỗng ngắt quãng, rồi lão tiếp tục nói:

– Tất cả những cường giả của các Linh Vực tham gia Bách Vực Chi Chiến, đều có được tu vi võ đạo của Điên Phong Bạch Ngân Cảnh. Ngoài ra, sau khi được ngâm mình trong Tấn Thăng Trì, những người tham gia Bách Vực Chi Chiến còn giành được những lợi ích vô cùng to lớn, về cơ bản, bọn họ đều được đột phá thăng cấp lên Hoàng Kim Cảnh.

Tấn Thăng Trì: Cái bể dùng cho thăng cấp.

Doanh Thừa Phong chớp chớp mắt, hắn nhớ đến những lời của tiểu A Nhĩ Pháp Đặc trong trận chiến với y năm xưa.

Xem ra, cái tên tiểu A Nhĩ Pháp Đặc năm xưa chính là một trong những Cường giả trẻ tuổi được Linh Vực huyến luyện đặc biệt, nhưng điều đáng tiếc là, cuối cùng thì y cũng tử trận dưới tay của Doanh Thừa Phong.

Nhìn thấy bộ dạng trầm ngâm của Doanh Thừa Phong, ánh nhìn của Tề Thiên lão tổ trở nên nghiêm sắc, bèn hỏi:

– Ngươi bây giờ đã biết câu chuyện rồi, lão phu chỉ muốn hỏi một câu, đến lúc đó ngươi có tham gia không?

Doanh Thừa Phong cười với vẻ khổ tâm, rằng:

– Thưa tiền bối, nếu như đúng như lời tiền bối nói, một Linh Vực chỉ được cử 10 đại diện thì tất nhiên vãn bối không có cơ để tranh phần thắng.

Thực ra, với thực lực hiện giờ của Doanh Thừa Phong, tuyệt đối có thể nói là vô địch trong đồng cấp. Nhưng cái miệng hắn lại tỏ ra rất đỗi khiêm tốn, làm thế nào hắn cũng không chịu thừa nhận. Trên thực tế thì đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có việc này.

Tề Thiên lão tổ trong bụng cười thầm, nói:

– Ngươi được Linh Tháp chân nhân xem trọng và dốc sức vun trồng, nếu như lão phu đoán không sai thì trận Bách Vực Chi Chiến lần này sẽ không thể thiếu sự góp mặt của ngươi.

Doanh Thừa Phong lắc đầu tỏ vẻ bất lực, lại không có lời nào để nói.

Xem ra Tề Thiên lão tổ đã nhận định được việc này, cho rằng mình chắc chắn có thể tham gia đại hội lần này.

Giọng nói của Tề Thiên lão nhẫn bỗng dưng trở nên nặng nề:

– Doanh Thừa Phong, nếu như ngươi được phép tham gia Bách Vực Chi Chiến, lão phu hy vọng ngươi có thể giúp ta một việc.