Chương 300: Lần theo dấu vết

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mặt trời càng lúc càng mãnh liệt, giống như đại hỏa cầu hừng hực thiêu đốt giữa thiên không. Có khi bản thân cũng dường như cảm nhận được sự nóng bức, trốn vào trong tầng mây đi tìm kiếm chỗ râm mát nhưng chỉ một lát sau ngay tại nơi đang đốt cháy hừng hực ấy thỉnh thoảng có một trận gió thổi qua làm cuộn lên một luồng sóng nhiệt rất khó chịu.

Trong ánh hào quang vô tận đó một bóng người vụt qua, thì hắn giống như một con chim đang bay ngay dưới mặt đất lập tức lấy hết tốc độ lao về phía trước.

Nhưng bởi cái gọi là nhìn rất gần nhưng kỳ thực rất xa

Phía chân trời ở xa xa kia đang treo một sợi dây nhỏ tuy có thể nhìn thấy, nhưng sau thời gian chạy vội lâu như vậy, lại vẫn như cũ, không thấy bất kỳ biến đổi gì.
Dường như đang lúc hắn di chuyển, sợi dây thừng kia cũng theo đó mà giống như đang chuyển động

Doanh Thừa Phong dừng bước, hắn chậm rãi thở ra một hơi dài. Ánh mắt liếc nhìn hai viên viên thái dương lớn đang ở trên đỉnh đầu, sau đó mở túi không gian lôi ra một cái lều vải, thản nhiên bước vào trong.

Sau khi tiến vào Tháp Truyền Thừa, hắn đã chạy với tốc độ nhanh nhất trong nửa ngày rồi, cũng là lúc cần phải nghỉ ngơi một chút

Thi luyện Tháp Truyền Thừa không phải có thể kết thúc trong thời gian ngắn được, hơn nữa trong đó nguy cơ trùng trùng. Việc đầu tiên Doanh Thừa Phong cần làm chính là lúc này duy trì trạng thái thân thể đạt đỉnh cao, cho nên hắn một khi cảm nhận được mỏi mệt lập tức dừng lại nghỉ ngơi
Chẳng qua là phương thức nghỉ ngơi của hắn trong Tháp Truyền Thừa dường như có chút xa xỉ quá mức rồi

Cho dù là người sức lực lớn hơn nữa nhưng khi ở trong Tháp Truyền Thừa cũng không thể mang một chiếc lều đấy

Nhưng, không thể không nói, hiệu quả của việc nghỉ ngơi trong lều trại ấy phải vượt xa bề ngoài. Ít nhất ánh mặt trời chiếu rọi trên đỉnh đầu đó không có cách nào chiếu trực tiếp lên thân thể của hắn được.

Nhắm mắt lại, Doanh Thừa Phong đang từ từ điều hòa khí lực

Trong hoàn cảnh này, hắn đương nhiên không dám vận chân khí toàn thân, mà phải phân ra một nửa tinh thần cảnh giới động tĩnh bên ngoài nữa.
Cũng may trong đầu của hắn còn có Trí linh tồn tại, chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay, nó đều có thể làm ra báo động rất chính xác

Trong đầu đột nhiên hiện ra cảnh tượng đó khi tiến vào Tháp Truyền Thừa.

Ánh hào quang chói lòa, đó có thể là tất cả sự gián đoạn cảm ứng năng lực của lực lượng thần kỳ, đều cho Doanh Thừa Phong mở rộng tầm mắt.

Khi ánh sáng trắng chói lòa ấy biến mất, bọn họ đã rời khỏi Chế tạo nội đường mà tiến vào nơi thần kỳ này. Bởi vậy có thể thấy, tòa đại hình Phù trận đồ đó phải là một loại trận pháp chuyển dịch không gian.

Không gian chuyển dịch, đây đối với hắn mà nói, quả thực chính là một khái niệm khó tưởng tượng
Thế hệ trước tuy khoa học kỹ thuật phát triển cao độ mà còn phát hiện và chứng thực ở trong không gian vũ trụ tồn tại lỗ sâu đục (1) nhưng làm sao để tạo ra hố sâu, vấn đề làm sao đem một vật phẩm từ giữa hai nơi tiến hành truyền tới lại bám riết làm khổ loài người.

1. Lỗ sâu đục: Trong vật lý, một lỗ sâu hay lỗ giun là một không-thời gian được giả định là có cấu trúc tô pô đặc biệt tạo nên đường đi tắt trong không thời gian. Chúng nối thông từ một vùng không-thời gian này đến vùng kia và, đôi khi, vật chất đi từ vùng này sang vùng kia bằng cách chui qua hố này.

Tên gọi “lỗ sâu” được tạo ra khi tưởng tượng rằng vũ trụ là một bề mặt cầu. Muốn đi từ một điểm đến điểm đối diện trên mặt cầu cần quãng đường là nửa chu vi đường tròn lớn của mặt cầu. Tuy nhiên, nếu có một con sâu đục lỗ xuyên vào trong lòng hình cầu, nối thẳng hai điểm, quãng đường đi chỉ còn là đường kính mặt cầu.

Trong không thời gian, một hố giun có thể giúp đi qua các khoảng cách rất lớn, thậm chí đi tới một “vũ trụ khác”. Có thể sự tồn tại của hố giun trải dọc chiều thời gian, đi qua quá khứ, vì thế có thể đi ngược thời gian bằng cách đi qua nó.

Một ví dụ về cơ chế sinh ra lỗ sâu đã được tưởng tượng cho bên trong lòng các lỗ đen tích điện và quay (có mô men động lượng). Tuy nhiên, chưa có bằng chứng thực nghiệm về sự tồn tại của các lỗ sâu, các lỗ sâu hầu như không tồn tại. Ngay cả khi một lỗ sâu có thể được hình thành, như theo cơ chế ở trên, nó sẽ không ổn định; chỉ một tác động nhỏ, bao gồm việc vật chất chui qua nó, cũng làm nó sụp đổ. Thậm chí nếu các lỗ sâu tồn tại và ổn định, việc con người có thể đi qua chúng cũng rất khó khăn, do bức xạ điện từ đổ vào trong lỗ sâu (từ các ngôi sao, màn vi sóng vũ trụ,…) sẽ dịch chuyển sang tần số cực cao với năng lượng tập trung lớn, phá hủy sự sống.
Nguồn: wiki

Nhưng hôm nay, Doanh Thừa Phong lại ở trong một thế giới khác gặp được cảnh tượng thần kỳ này rồi.

Lực lượng của linh đạo quả nhiên là thần bí khó lường khiến người ta kinh sợ

Sau một canh giờ, Doanh Thừa Phong mở hai mắt, chân khí vốn tiêu hao cơ bản cũng đã khôi phục như tiêu chuẩn bình thường. Hắn bước ra khỏi lều, lấy ra cái nồi và cái lò đặc chế

Tuy trên bầu trời đang treo lơ lửng hai vầng mặt trời lớn khiến nhiệt độ bên trong càng lúc càng nóng nực nhưng nguồn nước ở đây lại là tương đối phong phú. Có vài dòng suối nhỏ không ngừng chảy và cũng không biết điểm hội tụ cuối cùng ở đâu mà chảy đi.

Doanh Thừa Phong lấy môt ít nước trong, sau khi đun sôi rồi bỏ một chút mật lộ vào cùng với lương khô ăn thành thành một bữa.

Làm xong tất cả những việc này, Doanh Thừa Phong đem đồ vật thu dọn lại gọn gàng. Trong lòng hắn đối với Võ lão có chút cảm kích, nếu không phải dặn dò của Võ lão gia bản thân hắn đâu có thể có được hưởng thụ này.

Sau khi đảo mắt một vòng, Doanh Thừa Phong vẫn không thu hoạch được gì

Địa thế nơi đây cũng không bằng phẳng, có thể nói là do vô số con đường nhỏ men theo triền núi nhấp nhô tạo thành.
Nếu nhìn lên trời cao, ngoài sợi dây thừng treo lơ ử giữa trời đất ở nơi xa xa kia ra thì lại cũng không thấy bất kỳ đồ vật gì trôi nổi trong thiên không cả.

Doanh Thừa Phong cho dù là cố sức nhìn cũng không thể nào tìm được kẻ thi luyện khác

Do dự hồi lâu, Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng. Hắn lấy đồ trang sức ra chỉnh đốn và đeo lên chắc chắn.

Sau khi trải qua tạo hình che dấu tỉ mỉ của hắn, đồ trang sức vốn có vẻ khoa trương này đã trở nên rất bình thường rồi. Cho dù là người nhãn lực cao gấp 10 lần cũng không nghĩ ra trong đó có ẩn giấu sự huyền ảo.

Lực lượng tinh thần phóng ra vây quanh lấy hắn, khi ấy trong vòng 200 trượng cho dù một chút biến đổi nhỏ nhất đều đừng hòng dấu diếm được hắn.

Doanh Thừa Phong đeo đồ trang sức ấy lên, sử dụng lực lượng tinh thần tìm kiếm. Chẳng qua chỉ là một loại cách làm theo thông lệ, thế mà lực lượng tinh thần vừa phóng ra đã khiến thân thể hắn liền run lên một trận

Hắn cảm nhận được xung quanh mình trong vòng 200 m một luồng khí tức hùng mạnh đang im lặng ẩn nấp

Người này không phải là Linh sư, không có lực lượng tinh thần nhưng từ khí tức bập bềnh trên người của y xem ra lại là một vị đại cao thủ cao cường có chân khí tầng 10.

Cẩn thận cảm nhận khí tức của đối phương, Doanh Thừa Phong cuối cùng xác định người này tuyệt đối không phải là sư huynh đệ đồng môn của mình

Hơn 10 người tiến vào cùng hắn, tuy có hơn phân nửa không quen biết nhưng nếu nhớ đặc trưng khí tức của đối phương, tự nhiên có thể dễ dàng phân biệt ra rồi

Doanh Thừa Phong thu lại ý nghĩ, hắn hừ lạnh một tiếng. Không ngờ vừa tới Tháp Truyền Thừa thì gặp người có tâm ý như vậy.

Lấy túi không gian ra, Doanh Thừa Phong đem nồi, bát đặt vào trong

Những thứ này hắn chỉ mang theo một bộ mà thôi, nếu không cẩn thận làm vỡ rồi, vậy mới thực sự là khóc cũng không kịp. Cánh tay vung lên một cái, Bá Vương thương đã lắp xong, chỉ cần người đó tiếp tục lén lút đến gần thì sẽ bất ngờ đâm cho y một nhát.
Theo cách nghĩ của Doanh Thừa Phong, nếu như người này dám lén lén lút lút tới gần, như vậy bản thân sẽ ăn miếng trả miếng. Lén lén lút lut cho y một thương cũng không tính là làm trái với việc đạo nghĩa

Thế mà cái khiến cho Doanh Thừa Phong cảm thấy có chút kinh ngạc là người này sau khi tiếp tục ẩn nấp ở khoảng cách 100 trượng lại đột nhiên dừng lại. Y nhìn xung quanh hồi lâu, trên mặt lộ ra một tia do dự

Doanh Thừa Phong thầm than trong lòng: người có thể tiến vào Tháp Truyền Thừa quả nhiên không có người nào là nhân vật đơn giản

Người nọ tuy không nhìn thấy bất kỳ điều dị thường nào lại mà vẫn cảm nhận nguy cơ, đây chính là chứng kiến tốt nhất rồi
Dừng lại tại chỗ một lát, người kia cuối cùng đã ra quyết định. Y xoay người, rón ra rón rén lui về phía sau, lại giống như là chủ ý đã định cần phải rời xa khu vực này rồi.

Doanh Thừa Phong tức giận hừ một tiếng. Từ trong động tác của đối phương, hắn cảm nhận được một chút dị thường rồi

Người này làm như thế, rõ ràng là phát hiện ra tất cả rồi cho nên mới quyết đoán bỏ đi. Chỉ là mặc cho Doanh Thừa Phong nghĩ nát đầu cũng không biết bản thân kết cục đã để lộ ra sơ hở chỗ nào.

Người đó cẩn thận rút lui khỏi phạm vi cảm ứng của Doanh Thừa Phong dường như là biến mất tiêu khiến hắn sinh ra một loại cảm giác không thoải mái.
Đảo mắt một vòng, Doanh Thừa Phong quay đầu Bá Vương thương nhanh như chớp lại đuổi theo

Ngay sau đó, hành tung của người này lại xuất hiện trong não

Người này trước là thụt lùi mà đi, sau lại thay đổi phương hướng. Sau khi lượn một vòng không ngờ cũng hướng sợi dây thừng treo trên cao xa xa kia mà đi.

Doanh Thừa Phong im lặng bám theo người này luôn giữ khoảng cách khoảng 200 trượng thì bất kể người đó chạy nhanh hay chậm đều không có cách nào thoát khỏi sự kiểm soát của Doanh Thừa Phong được.

Chỉ là điều khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy kinh ngạc là người này dường như là nhận ra phía sau có người theo dõi cho nên mới lấy phương thức chạy vội hòng thoát khỏi sự truy đuổi.

Kinh nghiệm của người này cực kỳ phong phú, khinh công cũng không hề thua kém Doanh Thừa Phong. Nếu không có đồ trang sức có thể cảm ứng tới phạm vi 200 trượng vậy thì Doanh Thừa Phong sợ là sớm đã bị y bỏ rơi rồi.

Cuối cùng, người này cũng dừng lại. Y đột nhiên xoay người, mặt hướng ra sau tỏ vẻ oán giận, cất cao giọng nói – Bạn của Lý gia! Tại hạ với ngươi không oán không thù, lại hà tất phải bức bách như vậy, chẳng lẽ cho rằng tại hạ dễ bắt nạt sao.

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ kích động: Người này quả nhiên cảm nhận được tung tích của mình rồi
Chỉ là người này vì sao phải gọi là bằng hữu của Lý gia chứ

Hắn đảo mắt một vòng, nói – Hừ, các hạ nói rất hay. Vậy xin hỏi một câu: các hạ vừa rồi lén lén lút lút tới gần nơi bổn tọa nghỉ ngơi là có toan tính gì?

Thi luyện Tháp Truyền Thừa nếu hai người lúc bình sinh chưa hề gặp mặt, một bên ra sức ấn dấu hành tung tự nhiên là không có ý tốt rồi

Người đó sắc mặt biến đổi nói – Tại hạ lúc đi đường nhìn thấy phía trước có khói bếp bốc lên cho nên nhất thời tò mò. Nhưng sau khi biết rõ thân phận của Lý huynh, tại hạ lập tức rời khỏi, cũng coi là chưa từng đắc tội rồi
Doanh Thừa Phong không nhịn được cười, hóa ra là vị trí khói bếp của mình bại lộ. Xem ra muốn sống yên vui sung sướng trong này thật không phải là việc dễ dàng

Ho nhẹ một tiếng, Doanh Thừa Phong tiếp tục nói. – Ngươi làm sao biết thân phận của Lý mỗ?

Người đó chần chừ một chút, dường như không muốn nói

Doanh Thừa Phong cả giận hừ một tiếng, nói. – Nếu các hạ không muốn nói, vậy hai người chúng ta phải động thủ để cho rõ vậy

Người kia nhíu mày nhăn nhó nói. – Lý gia bằng hữu, xin đừng khinh người quá đáng. Tại hạ tuy không nuôi dưỡng linh thú nhưng cũng không dễ bắt nạt. Nếu liều mạng hai bên cùng thiệt hại, đối với các hạ cũng không có lợi gì. Hắn dùng lại một chút, tiếp tục nói – Huống chi ta và ngươi cũng không phải phát hiện ra bí mật Tháp Truyền Thừa, vô duyên vô cớ đánh nhau sinh tử như vậy, không cảm thấy rất oan uổng sao?

Doanh Thừa Phong dường như cũng do dự một chút, nói – Lý mỗ chỉ là muốn biết các hạ làm sao biết thân phận Lý mỗ thôi

Sắc mặt của người kia trở nên rất khó coi. Cổ tay hắn xoay một cái rút ra một thanh đại đao ánh hào quang sắc lạnh, nói – Nếu các hạ cố tình ép người, tại hạ cũng chỉ đành nghênh chiến thôi

Tuy hắn không muốn tiến hành quyết chiến với người ta ở đây, nhưng cũng nhất định không tiết lộ bí mật này cho ai biết

Doanh Thừa Phong đang muốn cất bước đi ra, nhưng trong lòng lại đột nhiên xao động

Hắn thu hồi Bá Vương thương, đổi qua Hàn băng trường kiếm và khiên chắn Lang Vương

Được chân khí và lực lượng tinh thần thôi thúc, trên khiên chắn Lang Vương bắn ra một luồng hào quang ngưng tụ thành đầu một con sói con màu đen

Sau đó, Doanh Thừa Phong đem lực lượng tinh thần của mình lén lút đưa vào

Con sói nhỏ này chính là lực của khiên chắn phát ra nhưng lại tương đồng với lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong, cho nên mới có thể đủ tiếp nhận toàn bộ lực lượng này.

Sau khi dung hợp được lực lượng khổng lồ, nó đột nhiên nhảy lên rồi nhảy ra ngoài rồi

Trong giây lát, nó đã hóa thành một luồng ánh sáng màu đen lao tới trước mặt người kia khoảng hơn 10 trượng

Sói con ngẩng đầu rồi đột nhiên phát ra tiếng gầm gừ cực kỳ thê lương

– Ngao..ooo

Một luồng chân khí hung ác bay lên, bao phủ phạm vi hơn 10 trượng khiến trong lòng người ta kinh hãi